Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 352: Có Phải Lại Nằm Viện Không
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng vậy, Ngũ Vận Uyển là ngôi sao may mắn của tòa soạn chúng ta! Bảo chồng cô đến cùng đi!”Ngũ Vận Uyển vội xua tay, nói: “Không, không, không, không cần, không cần khách sáo thể đầu.Dạo này chồng tôi phải tăng caoKhâu Duyệt ở bên cạnh tức điên, nói với giọng điệu ghen ghét: “Ngũ Vận Uyển, chồng cô làm gì ở Tập đoàn Ngự Diệu mà có bản lĩnh như vậy, không có chuyện gì là anh ta không biết.Lẽ nào anh ta là lao công, có thể đi lung tung vào các phòng làm việc?”Khâu Duyệt độc mồm độc miệng này! Hiểu Mai và chị Trịnh trừng cô ta.Lần nào cô ta cũng nhảy ra làm cụt hứng, sỉ nhục Ngũ Vận Uyển, đúng là một người phụ nữ độc địa, hay đố kỵ!Hiểu Mai lại không nhịn được mà hóng hớt, hỏi Ngũ Vận Uyển: “Chị Vận Uyển, chị mau nói đi rốt cuộc chồng chị làm gì, nói cho bọn em đi mà, nhất định không phải là lao công.Có người chỉ biết ghen ăn tức ở, ngứa mồm!”Khâu Duyệt nói: “Hiểu Mai! Cô nói ai đấy hả?”“Tôi nói ai?” Hiểu Mai liếc cô ta: “Chị nói xem?”“Hừ!” Khâu Duyệt tức giận cầm laptop lên rời khỏi phòng làm việc.Đối mặt với những lời truy hỏi cùng ánh mắt tò mò của mọi người, Ngũ Vận Uyển nói với giọng bất đắc dĩ: “Xin lỗi, tôi vừa nhớ ra lát nữa còn có một cuộc phỏng vấn, tôi phải đi ngay.Lần sau nói, lần sau nói”Ngũ Vận Uyển chạy trối chết.Người trong phòng làm việc lại càng tò mò về thân phận của chồng cô hơn.Rốt cuộc chồng của Ngũ Vận Uyển có cái gì mà không thể cho người khác biết được chứ? Cô đã từ chối giới thiệu anh năm lần bảy lượt rồi...!Lúc Ngũ Vận Uyển ra khỏi công ty, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Lâm Hải Sinh.Lâm Hải Sinh nói: “Vận Uyển, nghe nói mẹ con tỉnh lại rồi, dạo này có khỏe không? Có phải lại nằm viện không?"Ngũ Vận Uyển trả lời: “Mẹ đã tỉnh rồi, cũng còn khỏe, bây giờ bà ấy cần phải tĩnh dưỡng”Lâm Hải Sinh nhớ lại trước kia.Ngũ Nhã Phân của năm ấy, mái tóc đen nhanh rủ đến vai, đôi môi đỏ thắm, đẹp như hoa bỉ ngạn.Quả thật ông ta trúng tiếng sét ái tình với Ngũ Nhã Phân.Thế nhưng việc làm ăn của nhà họ Lâm luôn liên quan đến nhà mẹ đẻ của Khương Linh, lúc đó nhà họ Lâm gặp nguy cơ lớn, nhà họ Lâm bọn họ tuyệt đối không dám đắc tội nhà Khương Linh.Khi đó, ông ta không còn cách nào khác mới phải vứt bỏ Ngũ Nhã Phân.Ông ta hy vọng được Ngũ Nhã Phân tha thứ.Đã bao năm trôi qua, con gái Ngũ Vận Uyển vẫn luôn hận mình thất tín bội nghĩa, Khương Linh cũng không tha cho Ngũ Nhã Phân, không bao giờ để ông ta lại gần bà.Hiện giờ, Ngũ Nhã Phân đã tỉnh, ông ta rất nhớ bà, chỉ muốn gọi điện cho bà, nghe được giọng bà là tốt rồi.Đang lúc Lâm Hải Sinh cầm điện thoại không biết nói gì, Khương Linh đã đi đến bên cạnh ông ta lúc nào không hay, bà ta cướp lấy điện thoại..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đúng vậy, Ngũ Vận Uyển là ngôi sao may mắn của tòa soạn chúng ta! Bảo chồng cô đến cùng đi!”
Ngũ Vận Uyển vội xua tay, nói: “Không, không, không, không cần, không cần khách sáo thể đầu.
Dạo này chồng tôi phải tăng cao
Khâu Duyệt ở bên cạnh tức điên, nói với giọng điệu ghen ghét: “Ngũ Vận Uyển, chồng cô làm gì ở Tập đoàn Ngự Diệu mà có bản lĩnh như vậy, không có chuyện gì là anh ta không biết.
Lẽ nào anh ta là lao công, có thể đi lung tung vào các phòng làm việc?”
Khâu Duyệt độc mồm độc miệng này! Hiểu Mai và chị Trịnh trừng cô ta.
Lần nào cô ta cũng nhảy ra làm cụt hứng, sỉ nhục Ngũ Vận Uyển, đúng là một người phụ nữ độc địa, hay đố kỵ!
Hiểu Mai lại không nhịn được mà hóng hớt, hỏi Ngũ Vận Uyển: “Chị Vận Uyển, chị mau nói đi rốt cuộc chồng chị làm gì, nói cho bọn em đi mà, nhất định không phải là lao công.
Có người chỉ biết ghen ăn tức ở, ngứa mồm!”
Khâu Duyệt nói: “Hiểu Mai! Cô nói ai đấy hả?”
“Tôi nói ai?” Hiểu Mai liếc cô ta: “Chị nói xem?”
“Hừ!” Khâu Duyệt tức giận cầm laptop lên rời khỏi phòng làm việc.
Đối mặt với những lời truy hỏi cùng ánh mắt tò mò của mọi người, Ngũ Vận Uyển nói với giọng bất đắc dĩ: “Xin lỗi, tôi vừa nhớ ra lát nữa còn có một cuộc phỏng vấn, tôi phải đi ngay.
Lần sau nói, lần sau nói”
Ngũ Vận Uyển chạy trối chết.
Người trong phòng làm việc lại càng tò mò về thân phận của chồng cô hơn.
Rốt cuộc chồng của Ngũ Vận Uyển có cái gì mà không thể cho người khác biết được chứ? Cô đã từ chối giới thiệu anh năm lần bảy lượt rồi...!
Lúc Ngũ Vận Uyển ra khỏi công ty, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Lâm Hải Sinh.
Lâm Hải Sinh nói: “Vận Uyển, nghe nói mẹ con tỉnh lại rồi, dạo này có khỏe không? Có phải lại nằm viện không?"
Ngũ Vận Uyển trả lời: “Mẹ đã tỉnh rồi, cũng còn khỏe, bây giờ bà ấy cần phải tĩnh dưỡng”
Lâm Hải Sinh nhớ lại trước kia.
Ngũ Nhã Phân của năm ấy, mái tóc đen nhanh rủ đến vai, đôi môi đỏ thắm, đẹp như hoa bỉ ngạn.
Quả thật ông ta trúng tiếng sét ái tình với Ngũ Nhã Phân.
Thế nhưng việc làm ăn của nhà họ Lâm luôn liên quan đến nhà mẹ đẻ của Khương Linh, lúc đó nhà họ Lâm gặp nguy cơ lớn, nhà họ Lâm bọn họ tuyệt đối không dám đắc tội nhà Khương Linh.
Khi đó, ông ta không còn cách nào khác mới phải vứt bỏ Ngũ Nhã Phân.
Ông ta hy vọng được Ngũ Nhã Phân tha thứ.
Đã bao năm trôi qua, con gái Ngũ Vận Uyển vẫn luôn hận mình thất tín bội nghĩa, Khương Linh cũng không tha cho Ngũ Nhã Phân, không bao giờ để ông ta lại gần bà.
Hiện giờ, Ngũ Nhã Phân đã tỉnh, ông ta rất nhớ bà, chỉ muốn gọi điện cho bà, nghe được giọng bà là tốt rồi.
Đang lúc Lâm Hải Sinh cầm điện thoại không biết nói gì, Khương Linh đã đi đến bên cạnh ông ta lúc nào không hay, bà ta cướp lấy điện thoại.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng vậy, Ngũ Vận Uyển là ngôi sao may mắn của tòa soạn chúng ta! Bảo chồng cô đến cùng đi!”Ngũ Vận Uyển vội xua tay, nói: “Không, không, không, không cần, không cần khách sáo thể đầu.Dạo này chồng tôi phải tăng caoKhâu Duyệt ở bên cạnh tức điên, nói với giọng điệu ghen ghét: “Ngũ Vận Uyển, chồng cô làm gì ở Tập đoàn Ngự Diệu mà có bản lĩnh như vậy, không có chuyện gì là anh ta không biết.Lẽ nào anh ta là lao công, có thể đi lung tung vào các phòng làm việc?”Khâu Duyệt độc mồm độc miệng này! Hiểu Mai và chị Trịnh trừng cô ta.Lần nào cô ta cũng nhảy ra làm cụt hứng, sỉ nhục Ngũ Vận Uyển, đúng là một người phụ nữ độc địa, hay đố kỵ!Hiểu Mai lại không nhịn được mà hóng hớt, hỏi Ngũ Vận Uyển: “Chị Vận Uyển, chị mau nói đi rốt cuộc chồng chị làm gì, nói cho bọn em đi mà, nhất định không phải là lao công.Có người chỉ biết ghen ăn tức ở, ngứa mồm!”Khâu Duyệt nói: “Hiểu Mai! Cô nói ai đấy hả?”“Tôi nói ai?” Hiểu Mai liếc cô ta: “Chị nói xem?”“Hừ!” Khâu Duyệt tức giận cầm laptop lên rời khỏi phòng làm việc.Đối mặt với những lời truy hỏi cùng ánh mắt tò mò của mọi người, Ngũ Vận Uyển nói với giọng bất đắc dĩ: “Xin lỗi, tôi vừa nhớ ra lát nữa còn có một cuộc phỏng vấn, tôi phải đi ngay.Lần sau nói, lần sau nói”Ngũ Vận Uyển chạy trối chết.Người trong phòng làm việc lại càng tò mò về thân phận của chồng cô hơn.Rốt cuộc chồng của Ngũ Vận Uyển có cái gì mà không thể cho người khác biết được chứ? Cô đã từ chối giới thiệu anh năm lần bảy lượt rồi...!Lúc Ngũ Vận Uyển ra khỏi công ty, đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Lâm Hải Sinh.Lâm Hải Sinh nói: “Vận Uyển, nghe nói mẹ con tỉnh lại rồi, dạo này có khỏe không? Có phải lại nằm viện không?"Ngũ Vận Uyển trả lời: “Mẹ đã tỉnh rồi, cũng còn khỏe, bây giờ bà ấy cần phải tĩnh dưỡng”Lâm Hải Sinh nhớ lại trước kia.Ngũ Nhã Phân của năm ấy, mái tóc đen nhanh rủ đến vai, đôi môi đỏ thắm, đẹp như hoa bỉ ngạn.Quả thật ông ta trúng tiếng sét ái tình với Ngũ Nhã Phân.Thế nhưng việc làm ăn của nhà họ Lâm luôn liên quan đến nhà mẹ đẻ của Khương Linh, lúc đó nhà họ Lâm gặp nguy cơ lớn, nhà họ Lâm bọn họ tuyệt đối không dám đắc tội nhà Khương Linh.Khi đó, ông ta không còn cách nào khác mới phải vứt bỏ Ngũ Nhã Phân.Ông ta hy vọng được Ngũ Nhã Phân tha thứ.Đã bao năm trôi qua, con gái Ngũ Vận Uyển vẫn luôn hận mình thất tín bội nghĩa, Khương Linh cũng không tha cho Ngũ Nhã Phân, không bao giờ để ông ta lại gần bà.Hiện giờ, Ngũ Nhã Phân đã tỉnh, ông ta rất nhớ bà, chỉ muốn gọi điện cho bà, nghe được giọng bà là tốt rồi.Đang lúc Lâm Hải Sinh cầm điện thoại không biết nói gì, Khương Linh đã đi đến bên cạnh ông ta lúc nào không hay, bà ta cướp lấy điện thoại..