Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 405: “triển Lãm Đồ Cổ Đúng Không”

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Dương Tá trả lời: “Tạm thời vẫn chưa tra được, thể lực của đối phương không nhỏ, không phải người bình thường”Càng ngày Nam Ngự càng cảm thấy kỳ lạ.Hai năm trước Ngũ Vận Uyển chỉ là một nữ sinh viên đại học, sao lại động đến người có thể lực thế này? Cho dù Nam Bả khi ấy cũng không động nổi tới những người này.Nam Ngự lệnh cho Dương Tá loại bỏ mọi khó khăn, tiếp tục điều tra cho đến khi chân tướng sự việc hiện lên rõ ràng.Dù đối phương là ai, dám động đến người phụ nữ của anh, anh sẽ không bao giờ dễ dàng tha cho chúng.Nhóm Ngũ Vận Uyển đã chuẩn bị xong tài liệu, bắt đầu xuất phát đi phỏng vấn Mặc Nham.Nhưng thật không may, xe phỏng vấn của toà soạn đã bị điều đi, họ chỉ đành tự bắt taxi đến đó.Ngũ Vận Uyển đứng bên đường giơ tay ra gọi taxi, phía trước có một chiếc taxi chạy nhanh đến, phanh gấp rồi dừng lại trước mặt cô.Tài xế là một người đàn ông trung niên có ngoại hình bình thường, thấy Ngũ Vận Uyển thì rất kích động.Người lái xe nói: “Cô Nam! Chắc chắn cô là cô Nam đúng không? Mau lên xe, mọi người đi đâu? Tôi đưa mọi người tới đó!”Mấy người Hiểu Mai đều sững sờ rồi bảo: "Chị Vận Uyển, được đó, tài xế taxi cũng nhận ra chị”Tiểu Lý đã lên xe taxi, nói với họ: “Đừng nói chuyện phiếm nữa, mau lên xe đi”Ngũ Vận Uyển ngồi vào vị trí ghế phụ.Tài xế liếc mắt quan sát Ngũ Vận Uyển.Cô cảm thấy toàn thân khó chịu.Tài xế hỏi: “Cô là phu nhân chủ tịch tập đoàn Ngự Diệu đúng không? Sao lại tự bắt taxi thế này?”Ngũ Vận Uyển nuốt nước bọt rồi đáp: “Ừm, là tôi.Chúng tôi đến Trung tâm Văn hoá Sáng Thượng để phỏng vấn”“Triển lãm đồ cổ đúng không?”Hiểu Mai hỏi: "Ông biết triển lãm đồ cổ đó à?”Tài xế mỉm cười, đắc ý trả lời: “Đương nhiên tôi biết rồi, chúng tôi làm tài xế chuyện gì cũng biết.Những món đồ trưng bày ở triển lãm đồ cổ này rất đặc biệt, khá thú vị, đáng để các cô đến xem.”Tiểu Lý và Hiểu Mai nghe bác tài nói vậy thì rất phấn khích, họ hỏi bác tài rất nhiều câu hỏi, bắt đầu trò chuyện..

Dương Tá trả lời: “Tạm thời vẫn chưa tra được, thể lực của đối phương không nhỏ, không phải người bình thường”

Càng ngày Nam Ngự càng cảm thấy kỳ lạ.

Hai năm trước Ngũ Vận Uyển chỉ là một nữ sinh viên đại học, sao lại động đến người có thể lực thế này? Cho dù Nam Bả khi ấy cũng không động nổi tới những người này.

Nam Ngự lệnh cho Dương Tá loại bỏ mọi khó khăn, tiếp tục điều tra cho đến khi chân tướng sự việc hiện lên rõ ràng.

Dù đối phương là ai, dám động đến người phụ nữ của anh, anh sẽ không bao giờ dễ dàng tha cho chúng.

Nhóm Ngũ Vận Uyển đã chuẩn bị xong tài liệu, bắt đầu xuất phát đi phỏng vấn Mặc Nham.

Nhưng thật không may, xe phỏng vấn của toà soạn đã bị điều đi, họ chỉ đành tự bắt taxi đến đó.

Ngũ Vận Uyển đứng bên đường giơ tay ra gọi taxi, phía trước có một chiếc taxi chạy nhanh đến, phanh gấp rồi dừng lại trước mặt cô.

Tài xế là một người đàn ông trung niên có ngoại hình bình thường, thấy Ngũ Vận Uyển thì rất kích động.

Người lái xe nói: “Cô Nam! Chắc chắn cô là cô Nam đúng không? Mau lên xe, mọi người đi đâu? Tôi đưa mọi người tới đó!”

Mấy người Hiểu Mai đều sững sờ rồi bảo: "Chị Vận Uyển, được đó, tài xế taxi cũng nhận ra chị”

Tiểu Lý đã lên xe taxi, nói với họ: “Đừng nói chuyện phiếm nữa, mau lên xe đi”

Ngũ Vận Uyển ngồi vào vị trí ghế phụ.

Tài xế liếc mắt quan sát Ngũ Vận Uyển.

Cô cảm thấy toàn thân khó chịu.

Tài xế hỏi: “Cô là phu nhân chủ tịch tập đoàn Ngự Diệu đúng không? Sao lại tự bắt taxi thế này?”

Ngũ Vận Uyển nuốt nước bọt rồi đáp: “Ừm, là tôi.

Chúng tôi đến Trung tâm Văn hoá Sáng Thượng để phỏng vấn”

“Triển lãm đồ cổ đúng không?”

Hiểu Mai hỏi: "Ông biết triển lãm đồ cổ đó à?”

Tài xế mỉm cười, đắc ý trả lời: “Đương nhiên tôi biết rồi, chúng tôi làm tài xế chuyện gì cũng biết.

Những món đồ trưng bày ở triển lãm đồ cổ này rất đặc biệt, khá thú vị, đáng để các cô đến xem.”

Tiểu Lý và Hiểu Mai nghe bác tài nói vậy thì rất phấn khích, họ hỏi bác tài rất nhiều câu hỏi, bắt đầu trò chuyện..

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Dương Tá trả lời: “Tạm thời vẫn chưa tra được, thể lực của đối phương không nhỏ, không phải người bình thường”Càng ngày Nam Ngự càng cảm thấy kỳ lạ.Hai năm trước Ngũ Vận Uyển chỉ là một nữ sinh viên đại học, sao lại động đến người có thể lực thế này? Cho dù Nam Bả khi ấy cũng không động nổi tới những người này.Nam Ngự lệnh cho Dương Tá loại bỏ mọi khó khăn, tiếp tục điều tra cho đến khi chân tướng sự việc hiện lên rõ ràng.Dù đối phương là ai, dám động đến người phụ nữ của anh, anh sẽ không bao giờ dễ dàng tha cho chúng.Nhóm Ngũ Vận Uyển đã chuẩn bị xong tài liệu, bắt đầu xuất phát đi phỏng vấn Mặc Nham.Nhưng thật không may, xe phỏng vấn của toà soạn đã bị điều đi, họ chỉ đành tự bắt taxi đến đó.Ngũ Vận Uyển đứng bên đường giơ tay ra gọi taxi, phía trước có một chiếc taxi chạy nhanh đến, phanh gấp rồi dừng lại trước mặt cô.Tài xế là một người đàn ông trung niên có ngoại hình bình thường, thấy Ngũ Vận Uyển thì rất kích động.Người lái xe nói: “Cô Nam! Chắc chắn cô là cô Nam đúng không? Mau lên xe, mọi người đi đâu? Tôi đưa mọi người tới đó!”Mấy người Hiểu Mai đều sững sờ rồi bảo: "Chị Vận Uyển, được đó, tài xế taxi cũng nhận ra chị”Tiểu Lý đã lên xe taxi, nói với họ: “Đừng nói chuyện phiếm nữa, mau lên xe đi”Ngũ Vận Uyển ngồi vào vị trí ghế phụ.Tài xế liếc mắt quan sát Ngũ Vận Uyển.Cô cảm thấy toàn thân khó chịu.Tài xế hỏi: “Cô là phu nhân chủ tịch tập đoàn Ngự Diệu đúng không? Sao lại tự bắt taxi thế này?”Ngũ Vận Uyển nuốt nước bọt rồi đáp: “Ừm, là tôi.Chúng tôi đến Trung tâm Văn hoá Sáng Thượng để phỏng vấn”“Triển lãm đồ cổ đúng không?”Hiểu Mai hỏi: "Ông biết triển lãm đồ cổ đó à?”Tài xế mỉm cười, đắc ý trả lời: “Đương nhiên tôi biết rồi, chúng tôi làm tài xế chuyện gì cũng biết.Những món đồ trưng bày ở triển lãm đồ cổ này rất đặc biệt, khá thú vị, đáng để các cô đến xem.”Tiểu Lý và Hiểu Mai nghe bác tài nói vậy thì rất phấn khích, họ hỏi bác tài rất nhiều câu hỏi, bắt đầu trò chuyện..

Chương 405: “triển Lãm Đồ Cổ Đúng Không”