Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 407: Đôi Mắt Cong Lên Trông Có Chút Đáng Yêu

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Tiểu Lý thấy Mặc Nham thì vừa yêu vừa hận bảo: “Lại là một anh chàng đẹp trai, có còn cho những người như chúng tôi sống nữa không? Chúng tôi có thể không độc thân được sao? Đều là lỗi của những anh chàng vừa cao vừa giàu, lại đẹp trai như họ!”Ngũ Vận Uyển lên tiếng: “Được rồi, một đứa thì si mê, một đứa thì tức giận, chúng ta mau hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn đi.”Mặc Nham thấy nhóm Ngũ Vận Uyển đang đứng một bên cho mình, anh ta nói với khách hàng vài câu rồi đi về phía này.Hôm nay Mặc Nham mặc một chiếc áo sơ mi trắng có hoa văn tối màu, mùi nước hoa thoang thoảng k*ch th*ch khứu giác khiến họ vô thức cảm thấy tâm trạng tốt lên.Anh ta nở nụ cười khẽ, đôi mắt sáng ngời lộ vẻ long lanh.Hiểu Mai nhìn mà ngây người.Ngón tay Mặc Nham thon dài sạch sẽ, dáng người thẳng tắp, tóc mềm mại không rối, trên người toát ra khí chất quý tộc.“Ngũ Vận Uyển?” Mặc Nham nói: “Thật sự là cô, xin chào.”Anh ta đưa tay ra, hỏi cô rất lịch sự.Ngũ Vận Uyển vui vẻ, nhẹ nhàng bắt tay anh ta: “Chào sếp Mặc.”Giọng anh ta rất có ma lực, cực kỳ êm tại khiến tâm trạng người khác vui vẻ, dễ chịu chứ không cứng nhắc như Nam Ngự.Ngũ Vận Uyển trả lời: “Là tôi đây sếp Mặc.Chúng tôi từ toà soạn Trào Lưu tới đây để phỏng vấn anh, cảm ơn anh đã chấp nhận cuộc phỏng vấn của tôi.Lần trước có hiểu lầm với sếp Mặc trong buổi đấu giá, thật sự xin lỗi”Mặc Nham mỉm cười, đôi mắt cong lên trông có chút đáng yêu.Anh ta nói: “Tôi và Nam Bá là người quen cũ, tôi vẫn phải nể mặt cậu ấy.Tôi chỉ không ngờ cậu ấy lại cứ cô tới phỏng vấn thôi, thật thú vị”Ngũ Vận Uyển nghĩ Mặc Nham biết Nam Ngự, đương nhiên cũng biết Nam Bá.Nhà họ Mặc là một trong ba gia tộc lớn ở thành phố S, nhà họ Mặc, nhà họ Quý và nhà họ Nam là những gia tộc lâu đời, ăn sâu bén rễ, không dễ đụng vào.Mọi người đều có qua lại trong kinh doanh, hỗ trợ nhau trong sự nghiệp, đã đi qua nhiều thế hệ.Mà nhà họ Mặc chủ yếu kinh doanh đồ cổ, việc kinh doanh này mở rộng ra tới nước ngoài, ở thành phố S cũng khá có uy tín.Tổ tiên của họ xuất thân từ dòng dõi Nho học, chuyên nghiên cứu về lịch sử và đồ cổ nên rất có sức hút và tầm ảnh hưởng..

Tiểu Lý thấy Mặc Nham thì vừa yêu vừa hận bảo: “Lại là một anh chàng đẹp trai, có còn cho những người như chúng tôi sống nữa không? Chúng tôi có thể không độc thân được sao? Đều là lỗi của những anh chàng vừa cao vừa giàu, lại đẹp trai như họ!”

Ngũ Vận Uyển lên tiếng: “Được rồi, một đứa thì si mê, một đứa thì tức giận, chúng ta mau hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn đi.”

Mặc Nham thấy nhóm Ngũ Vận Uyển đang đứng một bên cho mình, anh ta nói với khách hàng vài câu rồi đi về phía này.

Hôm nay Mặc Nham mặc một chiếc áo sơ mi trắng có hoa văn tối màu, mùi nước hoa thoang thoảng k*ch th*ch khứu giác khiến họ vô thức cảm thấy tâm trạng tốt lên.

Anh ta nở nụ cười khẽ, đôi mắt sáng ngời lộ vẻ long lanh.

Hiểu Mai nhìn mà ngây người.

Ngón tay Mặc Nham thon dài sạch sẽ, dáng người thẳng tắp, tóc mềm mại không rối, trên người toát ra khí chất quý tộc.

“Ngũ Vận Uyển?” Mặc Nham nói: “Thật sự là cô, xin chào.”

Anh ta đưa tay ra, hỏi cô rất lịch sự.

Ngũ Vận Uyển vui vẻ, nhẹ nhàng bắt tay anh ta: “Chào sếp Mặc.”

Giọng anh ta rất có ma lực, cực kỳ êm tại khiến tâm trạng người khác vui vẻ, dễ chịu chứ không cứng nhắc như Nam Ngự.

Ngũ Vận Uyển trả lời: “Là tôi đây sếp Mặc.

Chúng tôi từ toà soạn Trào Lưu tới đây để phỏng vấn anh, cảm ơn anh đã chấp nhận cuộc phỏng vấn của tôi.

Lần trước có hiểu lầm với sếp Mặc trong buổi đấu giá, thật sự xin lỗi”

Mặc Nham mỉm cười, đôi mắt cong lên trông có chút đáng yêu.

Anh ta nói: “Tôi và Nam Bá là người quen cũ, tôi vẫn phải nể mặt cậu ấy.

Tôi chỉ không ngờ cậu ấy lại cứ cô tới phỏng vấn thôi, thật thú vị”

Ngũ Vận Uyển nghĩ Mặc Nham biết Nam Ngự, đương nhiên cũng biết Nam Bá.

Nhà họ Mặc là một trong ba gia tộc lớn ở thành phố S, nhà họ Mặc, nhà họ Quý và nhà họ Nam là những gia tộc lâu đời, ăn sâu bén rễ, không dễ đụng vào.

Mọi người đều có qua lại trong kinh doanh, hỗ trợ nhau trong sự nghiệp, đã đi qua nhiều thế hệ.

Mà nhà họ Mặc chủ yếu kinh doanh đồ cổ, việc kinh doanh này mở rộng ra tới nước ngoài, ở thành phố S cũng khá có uy tín.

Tổ tiên của họ xuất thân từ dòng dõi Nho học, chuyên nghiên cứu về lịch sử và đồ cổ nên rất có sức hút và tầm ảnh hưởng.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Tiểu Lý thấy Mặc Nham thì vừa yêu vừa hận bảo: “Lại là một anh chàng đẹp trai, có còn cho những người như chúng tôi sống nữa không? Chúng tôi có thể không độc thân được sao? Đều là lỗi của những anh chàng vừa cao vừa giàu, lại đẹp trai như họ!”Ngũ Vận Uyển lên tiếng: “Được rồi, một đứa thì si mê, một đứa thì tức giận, chúng ta mau hoàn thành nhiệm vụ phỏng vấn đi.”Mặc Nham thấy nhóm Ngũ Vận Uyển đang đứng một bên cho mình, anh ta nói với khách hàng vài câu rồi đi về phía này.Hôm nay Mặc Nham mặc một chiếc áo sơ mi trắng có hoa văn tối màu, mùi nước hoa thoang thoảng k*ch th*ch khứu giác khiến họ vô thức cảm thấy tâm trạng tốt lên.Anh ta nở nụ cười khẽ, đôi mắt sáng ngời lộ vẻ long lanh.Hiểu Mai nhìn mà ngây người.Ngón tay Mặc Nham thon dài sạch sẽ, dáng người thẳng tắp, tóc mềm mại không rối, trên người toát ra khí chất quý tộc.“Ngũ Vận Uyển?” Mặc Nham nói: “Thật sự là cô, xin chào.”Anh ta đưa tay ra, hỏi cô rất lịch sự.Ngũ Vận Uyển vui vẻ, nhẹ nhàng bắt tay anh ta: “Chào sếp Mặc.”Giọng anh ta rất có ma lực, cực kỳ êm tại khiến tâm trạng người khác vui vẻ, dễ chịu chứ không cứng nhắc như Nam Ngự.Ngũ Vận Uyển trả lời: “Là tôi đây sếp Mặc.Chúng tôi từ toà soạn Trào Lưu tới đây để phỏng vấn anh, cảm ơn anh đã chấp nhận cuộc phỏng vấn của tôi.Lần trước có hiểu lầm với sếp Mặc trong buổi đấu giá, thật sự xin lỗi”Mặc Nham mỉm cười, đôi mắt cong lên trông có chút đáng yêu.Anh ta nói: “Tôi và Nam Bá là người quen cũ, tôi vẫn phải nể mặt cậu ấy.Tôi chỉ không ngờ cậu ấy lại cứ cô tới phỏng vấn thôi, thật thú vị”Ngũ Vận Uyển nghĩ Mặc Nham biết Nam Ngự, đương nhiên cũng biết Nam Bá.Nhà họ Mặc là một trong ba gia tộc lớn ở thành phố S, nhà họ Mặc, nhà họ Quý và nhà họ Nam là những gia tộc lâu đời, ăn sâu bén rễ, không dễ đụng vào.Mọi người đều có qua lại trong kinh doanh, hỗ trợ nhau trong sự nghiệp, đã đi qua nhiều thế hệ.Mà nhà họ Mặc chủ yếu kinh doanh đồ cổ, việc kinh doanh này mở rộng ra tới nước ngoài, ở thành phố S cũng khá có uy tín.Tổ tiên của họ xuất thân từ dòng dõi Nho học, chuyên nghiên cứu về lịch sử và đồ cổ nên rất có sức hút và tầm ảnh hưởng..

Chương 407: Đôi Mắt Cong Lên Trông Có Chút Đáng Yêu