Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 436: Đó Rõ Ràng Là Một Sinh Mạng!
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển nhìn tới ngày người! Khương Linh bình thường coi trọng thể diện như vậy, không cho phép người khác nói mình nửa từ, không ngờ lúc nàylại chật vật quỳ xuống cầu xin người, cô thật sự được tăng thêm kiến thức đấy.Khương Linh liếc nhìn Ngũ Vận Uyển đứng bên cạnh Nam Ngự rồi lập tức xoay người quỳ về phía cô.Ngũ Vận Uyển sợ đến mức vội vàng trốn ra phía sau Nam Ngự.Khương Linh khóc lóc nói: "Vận Uyển à, dù Lâm Tiếu Như có làm gì sai đi nữa, nó cũng là em gái cô, cô tha cho nó đi! Tôi thay mặt nó xin lỗi cô...! Các người tha cho con gái tôi đi.Nó...!nó vô tội, các người hiểu nhầm rồi!""Hiểu nhầm à? Hừ! Tới bây giờ các người còn không biết hối cải sao?" Dương Tả đứng bên cạnh thấy vậy không chịu được nữa lại mắng.Ngũ Vận Uyển cảm thấy đầu óc mơ hồ, không hiểu rõ lắm.Lâm Tiểu Như làm ra chuyện gì đắc tội Nam Ngự sao? Còn có liên quan đến mình à?Lâm Tiểu Như khóc lóc, cổ giãy giụa nhưng bị trói quá chặt chỉ có thể kêu lên ư ư ừ.Nam Bá thấy Lâm Tiểu Như thê thảm như vậy thì không khỏi đau lòng.Anh ta bước tới nói với Nam Ngự: "Nam Ngự, chú nể mặt tôi mà tha cho Lâm Tiểu Như đi.Cô ấy đang có thai! Cô ấy có làm gì sai, tôi sẽ bù đắp thay cô ấy, chú thả cô ấy ra trước đi."Lời Nam Bá nói càng khiến Nam Ngự phẫn nộ hơn.Anh nhìn anh ta giễu cợt: "Nam Bả, cậu thật ích kỷ! Lâm Tiểu Như làm nhiều chuyện độc ác như vậy, chỉ vì cô ta mang thai đứa con của cậu mà cậu dễ dàng tha thứ cho cô ta sao? Cậu đừng quên, cậu cũng là một trong những người bị hại năm đó!"Mặt Nam Bá trắng bệch.Đúng vậy, sao anh ta không hận Lâm Tiểu Như được? Nhưng sau khi anh ta biết cô ta mang thai đứa con của mình, anh ta còn có thể làm gì được nữa? Anh ta còn có thể có lựa chọn nào khác sao? Đó rõ ràng là một sinh mạng!Nam Bá tái mặt nói: "Nam Ngự, chú bỏ qua đi.Ai bảo cô ta đã có thai chứ! Chú thả cô ta ra đi.Mọi chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi được nữa.Chẳng phải bây giờ Ngũ Vận Uyển vẫn còn tốt sao?".
Ngũ Vận Uyển nhìn tới ngày người! Khương Linh bình thường coi trọng thể diện như vậy, không cho phép người khác nói mình nửa từ, không ngờ lúc này
lại chật vật quỳ xuống cầu xin người, cô thật sự được tăng thêm kiến thức đấy.
Khương Linh liếc nhìn Ngũ Vận Uyển đứng bên cạnh Nam Ngự rồi lập tức xoay người quỳ về phía cô.
Ngũ Vận Uyển sợ đến mức vội vàng trốn ra phía sau Nam Ngự.
Khương Linh khóc lóc nói: "Vận Uyển à, dù Lâm Tiếu Như có làm gì sai đi nữa, nó cũng là em gái cô, cô tha cho nó đi! Tôi thay mặt nó xin lỗi cô...! Các người tha cho con gái tôi đi.
Nó...!nó vô tội, các người hiểu nhầm rồi!"
"Hiểu nhầm à? Hừ! Tới bây giờ các người còn không biết hối cải sao?" Dương Tả đứng bên cạnh thấy vậy không chịu được nữa lại mắng.
Ngũ Vận Uyển cảm thấy đầu óc mơ hồ, không hiểu rõ lắm.
Lâm Tiểu Như làm ra chuyện gì đắc tội Nam Ngự sao? Còn có liên quan đến mình à?
Lâm Tiểu Như khóc lóc, cổ giãy giụa nhưng bị trói quá chặt chỉ có thể kêu lên ư ư ừ.
Nam Bá thấy Lâm Tiểu Như thê thảm như vậy thì không khỏi đau lòng.
Anh ta bước tới nói với Nam Ngự: "Nam Ngự, chú nể mặt tôi mà tha cho Lâm Tiểu Như đi.
Cô ấy đang có thai! Cô ấy có làm gì sai, tôi sẽ bù đắp thay cô ấy, chú thả cô ấy ra trước đi."
Lời Nam Bá nói càng khiến Nam Ngự phẫn nộ hơn.
Anh nhìn anh ta giễu cợt: "Nam Bả, cậu thật ích kỷ! Lâm Tiểu Như làm nhiều chuyện độc ác như vậy, chỉ vì cô ta mang thai đứa con của cậu mà cậu dễ dàng tha thứ cho cô ta sao? Cậu đừng quên, cậu cũng là một trong những người bị hại năm đó!"
Mặt Nam Bá trắng bệch.
Đúng vậy, sao anh ta không hận Lâm Tiểu Như được? Nhưng sau khi anh ta biết cô ta mang thai đứa con của mình, anh ta còn có thể làm gì được nữa? Anh ta còn có thể có lựa chọn nào khác sao? Đó rõ ràng là một sinh mạng!
Nam Bá tái mặt nói: "Nam Ngự, chú bỏ qua đi.
Ai bảo cô ta đã có thai chứ! Chú thả cô ta ra đi.
Mọi chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi được nữa.
Chẳng phải bây giờ Ngũ Vận Uyển vẫn còn tốt sao?".
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển nhìn tới ngày người! Khương Linh bình thường coi trọng thể diện như vậy, không cho phép người khác nói mình nửa từ, không ngờ lúc nàylại chật vật quỳ xuống cầu xin người, cô thật sự được tăng thêm kiến thức đấy.Khương Linh liếc nhìn Ngũ Vận Uyển đứng bên cạnh Nam Ngự rồi lập tức xoay người quỳ về phía cô.Ngũ Vận Uyển sợ đến mức vội vàng trốn ra phía sau Nam Ngự.Khương Linh khóc lóc nói: "Vận Uyển à, dù Lâm Tiếu Như có làm gì sai đi nữa, nó cũng là em gái cô, cô tha cho nó đi! Tôi thay mặt nó xin lỗi cô...! Các người tha cho con gái tôi đi.Nó...!nó vô tội, các người hiểu nhầm rồi!""Hiểu nhầm à? Hừ! Tới bây giờ các người còn không biết hối cải sao?" Dương Tả đứng bên cạnh thấy vậy không chịu được nữa lại mắng.Ngũ Vận Uyển cảm thấy đầu óc mơ hồ, không hiểu rõ lắm.Lâm Tiểu Như làm ra chuyện gì đắc tội Nam Ngự sao? Còn có liên quan đến mình à?Lâm Tiểu Như khóc lóc, cổ giãy giụa nhưng bị trói quá chặt chỉ có thể kêu lên ư ư ừ.Nam Bá thấy Lâm Tiểu Như thê thảm như vậy thì không khỏi đau lòng.Anh ta bước tới nói với Nam Ngự: "Nam Ngự, chú nể mặt tôi mà tha cho Lâm Tiểu Như đi.Cô ấy đang có thai! Cô ấy có làm gì sai, tôi sẽ bù đắp thay cô ấy, chú thả cô ấy ra trước đi."Lời Nam Bá nói càng khiến Nam Ngự phẫn nộ hơn.Anh nhìn anh ta giễu cợt: "Nam Bả, cậu thật ích kỷ! Lâm Tiểu Như làm nhiều chuyện độc ác như vậy, chỉ vì cô ta mang thai đứa con của cậu mà cậu dễ dàng tha thứ cho cô ta sao? Cậu đừng quên, cậu cũng là một trong những người bị hại năm đó!"Mặt Nam Bá trắng bệch.Đúng vậy, sao anh ta không hận Lâm Tiểu Như được? Nhưng sau khi anh ta biết cô ta mang thai đứa con của mình, anh ta còn có thể làm gì được nữa? Anh ta còn có thể có lựa chọn nào khác sao? Đó rõ ràng là một sinh mạng!Nam Bá tái mặt nói: "Nam Ngự, chú bỏ qua đi.Ai bảo cô ta đã có thai chứ! Chú thả cô ta ra đi.Mọi chuyện đã xảy ra thì không thể thay đổi được nữa.Chẳng phải bây giờ Ngũ Vận Uyển vẫn còn tốt sao?".