Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 476: Trái Tim Cô Bỗng Chốc Tan Chảy

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Anh lập tức lấy điện thoại di động ra."Anh làm gì thế?"một lát.” "Gọi người bán kẹo bông đến bán cho chúng ta ăn, họ đến ngay thôi, em chờNgũ Vận Uyển vội vàng ngăn Nam Ngự lại, cuối cùng cũng cười.Cô nói: "Em nói thế thôi, không ăn đầu, anh đừng gọi làm gì.Bây giờ người bán kẹo khéo đang nghỉ ngơi rồi, em cũng chẳng nỡ để anh gọi họ đến.Đừng gọi nữa.”"Được rồi, anh không gọi, anh nghe em"Ngũ Vận Uyển luôn khéo léo và hiểu lòng người như thế.Một nhân viên trông coi vòng đu quay bước đến chào Nam Ngự rồi nói: "Sếp Nam, anh đến rồi.Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho anh, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”Ngũ Vận Uyển thấy vòng đu quay đáng lẽ đã đóng cửa, là Nam Ngự đã đặc biệt yêu cầu người khu vui chơi mở tiếp.Các nhân viên công tác đều rất tôn trọng anh.Cả hai cùng nhau lên đu quay, Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển, hỏi: "Anh biết tâm trạng của em dạo này không tốt.Anh biết em rất giận anh nhưng sau khi nghe anh giải thích liệu em có thể tha thứ cho anh không?”Ngũ Vận Uyển nhìn ánh mắt của Nam Ngự, vẻ thờ ơ và lãnh đạm thường ngày hiện mang theo vài phần cầu xin.Trái tim cô bỗng chốc tan chảy."Nam Ngự, anh không cần giải thích, mặc dù em không hiểu lý do anh khoandụng với Lâm Tiểu Như.Em cũng từng nghĩ thử, chắc anh có lý do riêng của mình nhưng em...!do em ghen tuông...!cả đêm anh không về.” Ngũ Vận Uyển nói lời trong lòng.“Em ghen à?” Đôi mắt của Nam Ngự đột nhiên sáng lên, sự chú ý của anh hoàn toàn không đặt đúng chỗ.Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển sẽ ghen vì chuyện của anh và Lâm Tiểu Nhu.Có nghĩa là...!cô ngày càng quan tâm đến anh hơn?Nhìn đôi má hơi đỏ của cô gái nhỏ trước mặt, Nam Ngự chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình chợt mềm đi.Anh nâng chiếc cằm nhỏ của cô lên rồi hôn.Hai người hôn rất lâu mới tách ra, mấy ngày xa cách nhờ nụ hôn này mà biến mất..

Anh lập tức lấy điện thoại di động ra.

"Anh làm gì thế?"

một lát.” "Gọi người bán kẹo bông đến bán cho chúng ta ăn, họ đến ngay thôi, em chờ

Ngũ Vận Uyển vội vàng ngăn Nam Ngự lại, cuối cùng cũng cười.

Cô nói: "Em nói thế thôi, không ăn đầu, anh đừng gọi làm gì.

Bây giờ người bán kẹo khéo đang nghỉ ngơi rồi, em cũng chẳng nỡ để anh gọi họ đến.

Đừng gọi nữa.”

"Được rồi, anh không gọi, anh nghe em"

Ngũ Vận Uyển luôn khéo léo và hiểu lòng người như thế.

Một nhân viên trông coi vòng đu quay bước đến chào Nam Ngự rồi nói: "Sếp Nam, anh đến rồi.

Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho anh, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”

Ngũ Vận Uyển thấy vòng đu quay đáng lẽ đã đóng cửa, là Nam Ngự đã đặc biệt yêu cầu người khu vui chơi mở tiếp.

Các nhân viên công tác đều rất tôn trọng anh.

Cả hai cùng nhau lên đu quay, Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển, hỏi: "Anh biết tâm trạng của em dạo này không tốt.

Anh biết em rất giận anh nhưng sau khi nghe anh giải thích liệu em có thể tha thứ cho anh không?”

Ngũ Vận Uyển nhìn ánh mắt của Nam Ngự, vẻ thờ ơ và lãnh đạm thường ngày hiện mang theo vài phần cầu xin.

Trái tim cô bỗng chốc tan chảy.

"Nam Ngự, anh không cần giải thích, mặc dù em không hiểu lý do anh khoan

dụng với Lâm Tiểu Như.

Em cũng từng nghĩ thử, chắc anh có lý do riêng của mình nhưng em...!do em ghen tuông...!cả đêm anh không về.” Ngũ Vận Uyển nói lời trong lòng.

“Em ghen à?” Đôi mắt của Nam Ngự đột nhiên sáng lên, sự chú ý của anh hoàn toàn không đặt đúng chỗ.

Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển sẽ ghen vì chuyện của anh và Lâm Tiểu Nhu.

Có nghĩa là...!cô ngày càng quan tâm đến anh hơn?

Nhìn đôi má hơi đỏ của cô gái nhỏ trước mặt, Nam Ngự chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình chợt mềm đi.

Anh nâng chiếc cằm nhỏ của cô lên rồi hôn.

Hai người hôn rất lâu mới tách ra, mấy ngày xa cách nhờ nụ hôn này mà biến mất..

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Anh lập tức lấy điện thoại di động ra."Anh làm gì thế?"một lát.” "Gọi người bán kẹo bông đến bán cho chúng ta ăn, họ đến ngay thôi, em chờNgũ Vận Uyển vội vàng ngăn Nam Ngự lại, cuối cùng cũng cười.Cô nói: "Em nói thế thôi, không ăn đầu, anh đừng gọi làm gì.Bây giờ người bán kẹo khéo đang nghỉ ngơi rồi, em cũng chẳng nỡ để anh gọi họ đến.Đừng gọi nữa.”"Được rồi, anh không gọi, anh nghe em"Ngũ Vận Uyển luôn khéo léo và hiểu lòng người như thế.Một nhân viên trông coi vòng đu quay bước đến chào Nam Ngự rồi nói: "Sếp Nam, anh đến rồi.Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho anh, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.”Ngũ Vận Uyển thấy vòng đu quay đáng lẽ đã đóng cửa, là Nam Ngự đã đặc biệt yêu cầu người khu vui chơi mở tiếp.Các nhân viên công tác đều rất tôn trọng anh.Cả hai cùng nhau lên đu quay, Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển, hỏi: "Anh biết tâm trạng của em dạo này không tốt.Anh biết em rất giận anh nhưng sau khi nghe anh giải thích liệu em có thể tha thứ cho anh không?”Ngũ Vận Uyển nhìn ánh mắt của Nam Ngự, vẻ thờ ơ và lãnh đạm thường ngày hiện mang theo vài phần cầu xin.Trái tim cô bỗng chốc tan chảy."Nam Ngự, anh không cần giải thích, mặc dù em không hiểu lý do anh khoandụng với Lâm Tiểu Như.Em cũng từng nghĩ thử, chắc anh có lý do riêng của mình nhưng em...!do em ghen tuông...!cả đêm anh không về.” Ngũ Vận Uyển nói lời trong lòng.“Em ghen à?” Đôi mắt của Nam Ngự đột nhiên sáng lên, sự chú ý của anh hoàn toàn không đặt đúng chỗ.Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển sẽ ghen vì chuyện của anh và Lâm Tiểu Nhu.Có nghĩa là...!cô ngày càng quan tâm đến anh hơn?Nhìn đôi má hơi đỏ của cô gái nhỏ trước mặt, Nam Ngự chỉ cảm thấy trái tim lạnh lẽo của mình chợt mềm đi.Anh nâng chiếc cằm nhỏ của cô lên rồi hôn.Hai người hôn rất lâu mới tách ra, mấy ngày xa cách nhờ nụ hôn này mà biến mất..

Chương 476: Trái Tim Cô Bỗng Chốc Tan Chảy