Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 483: Chướng Ngại Vật

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Lâm Tiểu Như trả lời: “Giờ chắc anh ấy đi ngủ rồi ạ”.Quan hệ của Nam Tiêu và Lâm Tiểu Như bây giờ vẫn là quan hệ giữa bố chồng và con dâu tương lai.Nam Tiêu không thích Lâm Tiểu Như, đối với ông ta, gia tộc nhà họ Lâm chỉ là nhà giàu mới nổi, không thể đánh đồng với nhà họ Nam.Nhưng vì Lâm Tiểu Như mang thai cốt nhục của nhà họ Nam nên ông ta rất khách khí, cũng rất nhường nhịn.“Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?” Nam Tiêu chậm rãi hỏi.Lâm Tiểu Như hít sâu một hơi, nói thẳng vào chủ đề: “Bác Nam, cháu biết Nam Ngự vẫn luôn là chướng ngại vật của chúng ta.Bây giờ muốn chuyển tảng đá này đi, nhất định bác cần người giúp đỡ”Nam Tiêu quay đầu lại nhìn Lâm Tiểu Như.Chướng ngại vật?“Cô nói Nam Ngự?” Ông ta cũng lười vòng vo, hỏi thẳng.Lâm Tiểu Như gật đầu.Nam Tiêu nhíu mày.Cô gái này xem ra cũng nhanh nhạy đấy.Nam Tiêu nghĩ có thể do Nam Bá nói với cô ta, lại cảm thấy không đúng, Nam Bá sẽ không dễ gì nói chuyện này với người ngoài.Vậy là Lâm Tiểu Như tự mình nhìn ra? Lâm Tiểu Như cũng rất thông minh đấy chứ, còn để ý tới những chuyện này.Nhưng, rốt cuộc cô ta có ý đồ gì?Nam Tiêu không nói gì.Lâm Tiểu Như thấy vậy thì hơi nôn nóng, lên tiếng: “Bác Nam, cháu cảm thấy cháu có thể giúp bác giải quyết chướng ngại vật trước mặt này.”“Giúp tôi?” Nam Tiêu không nhịn được cười, vẻ mặt không cho là đúng: “Nhà họ Lâm mấy người còn khó bảo đảm an toàn cho chính mình thì có thể giúp tôi cái gì chứ? Có nên yên tâm dưỡng thai đi thì hơn, đừng ảnh hưởng đến đứa bé.Cô thấy đấy, ông nội vô cùng coi trọng đứa bé trong bụng cô”Nam Tiêu vẫn rất để bụng chuyện của Nam Ngự nên đã biết chuyện Nam Ngự đối phó với nhà họ Lâm từ lâu.Có điều vì tin tức không đủ nhanh nhạynên bây giờ ông ta không biết Nam Ngự đã không đối đầu với Lâm Tiểu Như nữa, ngược lại còn muốn trả ơn cô ta.Nhưng Nam Tiêu cũng biết Lâm Tiểu Như này một lòng nịnh bợ Nam Bá.Hiện giờ cô ta mang thai rồi, nghiễm nhiên trở thành người nhà họ Nam, nói chuyện hay cân nhắc mọi việc đều đứng về phía nhà họ Nam bọn họ, không ngu dốt như chị ruột Ngũ Vận Uyển của cô ta..

Lâm Tiểu Như trả lời: “Giờ chắc anh ấy đi ngủ rồi ạ”.

Quan hệ của Nam Tiêu và Lâm Tiểu Như bây giờ vẫn là quan hệ giữa bố chồng và con dâu tương lai.

Nam Tiêu không thích Lâm Tiểu Như, đối với ông ta, gia tộc nhà họ Lâm chỉ là nhà giàu mới nổi, không thể đánh đồng với nhà họ Nam.

Nhưng vì Lâm Tiểu Như mang thai cốt nhục của nhà họ Nam nên ông ta rất khách khí, cũng rất nhường nhịn.

“Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?” Nam Tiêu chậm rãi hỏi.

Lâm Tiểu Như hít sâu một hơi, nói thẳng vào chủ đề: “Bác Nam, cháu biết Nam Ngự vẫn luôn là chướng ngại vật của chúng ta.

Bây giờ muốn chuyển tảng đá này đi, nhất định bác cần người giúp đỡ”

Nam Tiêu quay đầu lại nhìn Lâm Tiểu Như.

Chướng ngại vật?

“Cô nói Nam Ngự?” Ông ta cũng lười vòng vo, hỏi thẳng.

Lâm Tiểu Như gật đầu.

Nam Tiêu nhíu mày.

Cô gái này xem ra cũng nhanh nhạy đấy.

Nam Tiêu nghĩ có thể do Nam Bá nói với cô ta, lại cảm thấy không đúng, Nam Bá sẽ không dễ gì nói chuyện này với người ngoài.

Vậy là Lâm Tiểu Như tự mình nhìn ra? Lâm Tiểu Như cũng rất thông minh đấy chứ, còn để ý tới những chuyện này.

Nhưng, rốt cuộc cô ta có ý đồ gì?

Nam Tiêu không nói gì.

Lâm Tiểu Như thấy vậy thì hơi nôn nóng, lên tiếng: “Bác Nam, cháu cảm thấy cháu có thể giúp bác giải quyết chướng ngại vật trước mặt này.”

“Giúp tôi?” Nam Tiêu không nhịn được cười, vẻ mặt không cho là đúng: “Nhà họ Lâm mấy người còn khó bảo đảm an toàn cho chính mình thì có thể giúp tôi cái gì chứ? Có nên yên tâm dưỡng thai đi thì hơn, đừng ảnh hưởng đến đứa bé.

Cô thấy đấy, ông nội vô cùng coi trọng đứa bé trong bụng cô”

Nam Tiêu vẫn rất để bụng chuyện của Nam Ngự nên đã biết chuyện Nam Ngự đối phó với nhà họ Lâm từ lâu.

Có điều vì tin tức không đủ nhanh nhạy

nên bây giờ ông ta không biết Nam Ngự đã không đối đầu với Lâm Tiểu Như nữa, ngược lại còn muốn trả ơn cô ta.

Nhưng Nam Tiêu cũng biết Lâm Tiểu Như này một lòng nịnh bợ Nam Bá.

Hiện giờ cô ta mang thai rồi, nghiễm nhiên trở thành người nhà họ Nam, nói chuyện hay cân nhắc mọi việc đều đứng về phía nhà họ Nam bọn họ, không ngu dốt như chị ruột Ngũ Vận Uyển của cô ta..

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Lâm Tiểu Như trả lời: “Giờ chắc anh ấy đi ngủ rồi ạ”.Quan hệ của Nam Tiêu và Lâm Tiểu Như bây giờ vẫn là quan hệ giữa bố chồng và con dâu tương lai.Nam Tiêu không thích Lâm Tiểu Như, đối với ông ta, gia tộc nhà họ Lâm chỉ là nhà giàu mới nổi, không thể đánh đồng với nhà họ Nam.Nhưng vì Lâm Tiểu Như mang thai cốt nhục của nhà họ Nam nên ông ta rất khách khí, cũng rất nhường nhịn.“Vậy cô tìm tôi có chuyện gì?” Nam Tiêu chậm rãi hỏi.Lâm Tiểu Như hít sâu một hơi, nói thẳng vào chủ đề: “Bác Nam, cháu biết Nam Ngự vẫn luôn là chướng ngại vật của chúng ta.Bây giờ muốn chuyển tảng đá này đi, nhất định bác cần người giúp đỡ”Nam Tiêu quay đầu lại nhìn Lâm Tiểu Như.Chướng ngại vật?“Cô nói Nam Ngự?” Ông ta cũng lười vòng vo, hỏi thẳng.Lâm Tiểu Như gật đầu.Nam Tiêu nhíu mày.Cô gái này xem ra cũng nhanh nhạy đấy.Nam Tiêu nghĩ có thể do Nam Bá nói với cô ta, lại cảm thấy không đúng, Nam Bá sẽ không dễ gì nói chuyện này với người ngoài.Vậy là Lâm Tiểu Như tự mình nhìn ra? Lâm Tiểu Như cũng rất thông minh đấy chứ, còn để ý tới những chuyện này.Nhưng, rốt cuộc cô ta có ý đồ gì?Nam Tiêu không nói gì.Lâm Tiểu Như thấy vậy thì hơi nôn nóng, lên tiếng: “Bác Nam, cháu cảm thấy cháu có thể giúp bác giải quyết chướng ngại vật trước mặt này.”“Giúp tôi?” Nam Tiêu không nhịn được cười, vẻ mặt không cho là đúng: “Nhà họ Lâm mấy người còn khó bảo đảm an toàn cho chính mình thì có thể giúp tôi cái gì chứ? Có nên yên tâm dưỡng thai đi thì hơn, đừng ảnh hưởng đến đứa bé.Cô thấy đấy, ông nội vô cùng coi trọng đứa bé trong bụng cô”Nam Tiêu vẫn rất để bụng chuyện của Nam Ngự nên đã biết chuyện Nam Ngự đối phó với nhà họ Lâm từ lâu.Có điều vì tin tức không đủ nhanh nhạynên bây giờ ông ta không biết Nam Ngự đã không đối đầu với Lâm Tiểu Như nữa, ngược lại còn muốn trả ơn cô ta.Nhưng Nam Tiêu cũng biết Lâm Tiểu Như này một lòng nịnh bợ Nam Bá.Hiện giờ cô ta mang thai rồi, nghiễm nhiên trở thành người nhà họ Nam, nói chuyện hay cân nhắc mọi việc đều đứng về phía nhà họ Nam bọn họ, không ngu dốt như chị ruột Ngũ Vận Uyển của cô ta..

Chương 483: Chướng Ngại Vật