Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 182: Nhượng Bộ

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Trương Mỹ Vân tiếp tục phân tích tình hình của Thẩm Toàn Đức cho Chúng Thanh Phong nghe: "Anh không hiểu đâu.Hiện tại công ty truyền thông của Thẩm Toàn Đức kinh doanh thất bại, hắn đang phải ngửa tay ra xin tiền vợ để duy trì mọi hoạt động của công ty.Vì vậy hắn sẽ không bao giờ muốn ly hôn mà sẽ tìm mọi cách để bám chặt lấy cô vợ lắm tiền nhiều của Câm Thanh Tú.""Vậy em đã từng nghĩ qua chuyện công ty của Thẩm Toàn Đức làm ăn thất bại thì hắn sẽ lấy đâu ra 1 tỉ để trả cho em chưa?"Thật ra Trương Mỹ Vân cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng đó không phải là vấn đề của cô.Trước giờ cô chưa từng đối xử tệ bạc với bà cháu Thẩm Toàn Đức.Vậy mà họ lại qua cầu rút ván, lừa dối lòng tin của cô để chiếm đoạt số tiền đó.Chính bà cháu Thẩm Toàn Đức đã đối xử bạc với Trương Mỹ Vân trước.Vì vậy họ không thể há miệng trách cứ cô bất kỳ điều gì được.Thấy Trương Mỹ Vân bày tỏ sự bất mãn đối với Thẩm Toàn Đức chẳng hiểu sao nỗi giận trong lòng Chúng Thanh Phong nhanh chóng lắng xuống.Thậm chí anh còn cảm thấy có chút hả hê.Trương Mỹ Vân thật sự đã cạn tình cạn nghĩa, không muốn dây dưa gì đến Thẩm Toàn Đức nữa.Chúng Thanh Phong nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Vân khiến cô ngạc nhiên: "Sao anh lại nhìn em như thế? Trên mặt em dính gì à?"Không đợi Chúng Thanh Phong trả lời, Trương Mỹ Vân liên lấy hộp phấn ra soi gương nhưng chẳng thấy có gì bất thường hết.Vậy nhưng ánh mắt của Chúng Thanh Phong vẫn cứ nấn ná trên mặt Trương Mỹ Vân, không chịu rời đi."Anh nhìn gì em thế?""Mắt em đẹp như vậy, to như vậy sao khả năng nhìn người lại kém thế?"Trương Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong đang đá xéo mình về việc đã yêu nhầm phải kẻ khốn kiếp Thẩm Toàn Đức.Nhưng những gì anh nói đều là sự thật cho nên cô không thể nào phản bác được.Cô thừa nhận: "Đúng là trước đây mắt nhìn của em hơi kém thật.Nhưng giờ đã nâng cao lên gấp 1 triệu lần rồi."Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong nhìn thẳng vào mắt nhau.Trên môi anh thấp thoáng ý cười.Chẳng qua...!Trương Mỹ Vân không biết phải diễn đạt thế nào cho Chúng Thanh Phong hiểu.Cô cảm thấy lúng túng trong việc lựa chọn từ ngữ."Chẳng qua làm sao?"Chúng Thanh Phong hỏi.Trương Mỹ Vân thanh minh: "Em nghĩ là việc gì có thể tự làm thì nên tự thân vận động, không nên nhờ vả, phụ thuộc vào bất kỳ ai."Chúng Thanh Phong võ tay bộp, bộp.Anh khá khen cho tinh thân tự lập của Trương Mỹ Vân, nhưng không ngần ngại bày tỏ quan điểm của mình: "Là phụ nữ em không cân phải lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ.Khi nào cân dựa dẫm thì cứ việc dựa dẫm.Đó là đặc quyền của em.Sẽ không ai phê phán hay chê trách em hết."Trương Mỹ Vân hiểu ngụ ý của Chúng Thanh Phong.Thế nhưng Mỹ Vân vẫn nghĩ việc này do cô gây ra nên cô sẽ tự mình kết thúc nó.Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân với ánh mắt bất lực."Vẫn chưa nghĩ thông à?"Trương Mỹ Vân gật đầu cái rụp."Vậy em gửi toàn bộ số bằng chứng Thẩm Toàn Đức ngoại tình qua zalo cho anh.Sau đó xoá hết trong máy của em đi.".

Trương Mỹ Vân tiếp tục phân tích tình hình của Thẩm Toàn Đức cho Chúng Thanh Phong nghe: "Anh không hiểu đâu.

Hiện tại công ty truyền thông của Thẩm Toàn Đức kinh doanh thất bại, hắn đang phải ngửa tay ra xin tiền vợ để duy trì mọi hoạt động của công ty.

Vì vậy hắn sẽ không bao giờ muốn ly hôn mà sẽ tìm mọi cách để bám chặt lấy cô vợ lắm tiền nhiều của Câm Thanh Tú."

"Vậy em đã từng nghĩ qua chuyện công ty của Thẩm Toàn Đức làm ăn thất bại thì hắn sẽ lấy đâu ra 1 tỉ để trả cho em chưa?"

Thật ra Trương Mỹ Vân cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng đó không phải là vấn đề của cô.

Trước giờ cô chưa từng đối xử tệ bạc với bà cháu Thẩm Toàn Đức.

Vậy mà họ lại qua cầu rút ván, lừa dối lòng tin của cô để chiếm đoạt số tiền đó.

Chính bà cháu Thẩm Toàn Đức đã đối xử bạc với Trương Mỹ Vân trước.

Vì vậy họ không thể há miệng trách cứ cô bất kỳ điều gì được.

Thấy Trương Mỹ Vân bày tỏ sự bất mãn đối với Thẩm Toàn Đức chẳng hiểu sao nỗi giận trong lòng Chúng Thanh Phong nhanh chóng lắng xuống.

Thậm chí anh còn cảm thấy có chút hả hê.

Trương Mỹ Vân thật sự đã cạn tình cạn nghĩa, không muốn dây dưa gì đến Thẩm Toàn Đức nữa.

Chúng Thanh Phong nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Vân khiến cô ngạc nhiên: "Sao anh lại nhìn em như thế? Trên mặt em dính gì à?"

Không đợi Chúng Thanh Phong trả lời, Trương Mỹ Vân liên lấy hộp phấn ra soi gương nhưng chẳng thấy có gì bất thường hết.

Vậy nhưng ánh mắt của Chúng Thanh Phong vẫn cứ nấn ná trên mặt Trương Mỹ Vân, không chịu rời đi.

"Anh nhìn gì em thế?"

"Mắt em đẹp như vậy, to như vậy sao khả năng nhìn người lại kém thế?"

Trương Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong đang đá xéo mình về việc đã yêu nhầm phải kẻ khốn kiếp Thẩm Toàn Đức.

Nhưng những gì anh nói đều là sự thật cho nên cô không thể nào phản bác được.

Cô thừa nhận: "Đúng là trước đây mắt nhìn của em hơi kém thật.

Nhưng giờ đã nâng cao lên gấp 1 triệu lần rồi."

Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong nhìn thẳng vào mắt nhau.

Trên môi anh thấp thoáng ý cười.

Chẳng qua...!

Trương Mỹ Vân không biết phải diễn đạt thế nào cho Chúng Thanh Phong hiểu.

Cô cảm thấy lúng túng trong việc lựa chọn từ ngữ.

"Chẳng qua làm sao?"

Chúng Thanh Phong hỏi.

Trương Mỹ Vân thanh minh: "Em nghĩ là việc gì có thể tự làm thì nên tự thân vận động, không nên nhờ vả, phụ thuộc vào bất kỳ ai."

Chúng Thanh Phong võ tay bộp, bộp.

Anh khá khen cho tinh thân tự lập của Trương Mỹ Vân, nhưng không ngần ngại bày tỏ quan điểm của mình: "Là phụ nữ em không cân phải lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ.

Khi nào cân dựa dẫm thì cứ việc dựa dẫm.

Đó là đặc quyền của em.

Sẽ không ai phê phán hay chê trách em hết."

Trương Mỹ Vân hiểu ngụ ý của Chúng Thanh Phong.

Thế nhưng Mỹ Vân vẫn nghĩ việc này do cô gây ra nên cô sẽ tự mình kết thúc nó.

Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân với ánh mắt bất lực.

"Vẫn chưa nghĩ thông à?"

Trương Mỹ Vân gật đầu cái rụp.

"Vậy em gửi toàn bộ số bằng chứng Thẩm Toàn Đức ngoại tình qua zalo cho anh.

Sau đó xoá hết trong máy của em đi.".

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Trương Mỹ Vân tiếp tục phân tích tình hình của Thẩm Toàn Đức cho Chúng Thanh Phong nghe: "Anh không hiểu đâu.Hiện tại công ty truyền thông của Thẩm Toàn Đức kinh doanh thất bại, hắn đang phải ngửa tay ra xin tiền vợ để duy trì mọi hoạt động của công ty.Vì vậy hắn sẽ không bao giờ muốn ly hôn mà sẽ tìm mọi cách để bám chặt lấy cô vợ lắm tiền nhiều của Câm Thanh Tú.""Vậy em đã từng nghĩ qua chuyện công ty của Thẩm Toàn Đức làm ăn thất bại thì hắn sẽ lấy đâu ra 1 tỉ để trả cho em chưa?"Thật ra Trương Mỹ Vân cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng đó không phải là vấn đề của cô.Trước giờ cô chưa từng đối xử tệ bạc với bà cháu Thẩm Toàn Đức.Vậy mà họ lại qua cầu rút ván, lừa dối lòng tin của cô để chiếm đoạt số tiền đó.Chính bà cháu Thẩm Toàn Đức đã đối xử bạc với Trương Mỹ Vân trước.Vì vậy họ không thể há miệng trách cứ cô bất kỳ điều gì được.Thấy Trương Mỹ Vân bày tỏ sự bất mãn đối với Thẩm Toàn Đức chẳng hiểu sao nỗi giận trong lòng Chúng Thanh Phong nhanh chóng lắng xuống.Thậm chí anh còn cảm thấy có chút hả hê.Trương Mỹ Vân thật sự đã cạn tình cạn nghĩa, không muốn dây dưa gì đến Thẩm Toàn Đức nữa.Chúng Thanh Phong nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Vân khiến cô ngạc nhiên: "Sao anh lại nhìn em như thế? Trên mặt em dính gì à?"Không đợi Chúng Thanh Phong trả lời, Trương Mỹ Vân liên lấy hộp phấn ra soi gương nhưng chẳng thấy có gì bất thường hết.Vậy nhưng ánh mắt của Chúng Thanh Phong vẫn cứ nấn ná trên mặt Trương Mỹ Vân, không chịu rời đi."Anh nhìn gì em thế?""Mắt em đẹp như vậy, to như vậy sao khả năng nhìn người lại kém thế?"Trương Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong đang đá xéo mình về việc đã yêu nhầm phải kẻ khốn kiếp Thẩm Toàn Đức.Nhưng những gì anh nói đều là sự thật cho nên cô không thể nào phản bác được.Cô thừa nhận: "Đúng là trước đây mắt nhìn của em hơi kém thật.Nhưng giờ đã nâng cao lên gấp 1 triệu lần rồi."Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong nhìn thẳng vào mắt nhau.Trên môi anh thấp thoáng ý cười.Chẳng qua...!Trương Mỹ Vân không biết phải diễn đạt thế nào cho Chúng Thanh Phong hiểu.Cô cảm thấy lúng túng trong việc lựa chọn từ ngữ."Chẳng qua làm sao?"Chúng Thanh Phong hỏi.Trương Mỹ Vân thanh minh: "Em nghĩ là việc gì có thể tự làm thì nên tự thân vận động, không nên nhờ vả, phụ thuộc vào bất kỳ ai."Chúng Thanh Phong võ tay bộp, bộp.Anh khá khen cho tinh thân tự lập của Trương Mỹ Vân, nhưng không ngần ngại bày tỏ quan điểm của mình: "Là phụ nữ em không cân phải lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ.Khi nào cân dựa dẫm thì cứ việc dựa dẫm.Đó là đặc quyền của em.Sẽ không ai phê phán hay chê trách em hết."Trương Mỹ Vân hiểu ngụ ý của Chúng Thanh Phong.Thế nhưng Mỹ Vân vẫn nghĩ việc này do cô gây ra nên cô sẽ tự mình kết thúc nó.Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân với ánh mắt bất lực."Vẫn chưa nghĩ thông à?"Trương Mỹ Vân gật đầu cái rụp."Vậy em gửi toàn bộ số bằng chứng Thẩm Toàn Đức ngoại tình qua zalo cho anh.Sau đó xoá hết trong máy của em đi.".

Chương 182: Nhượng Bộ