Mai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi…
Chương 90: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ 20
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Mai Hạ hoàn toàn không biết gì về việc Vy muốn điều tra mình.Những ngày qua cô cũng rất bận, từ khi nhiệm vụ tham gia cuộc thi vẽ ban bố, cô tự nhốt mình trong nhà để hoàn thành tác phẩm.Cuối cùng hôm nay cũng xong, sau khi đem đi trưng tại phòng triển lãm mỹ thuật - nơi trưng bày tranh của các cuộc thi trong trường, cô vươn vai một cái.Nhẹ cả người.Cô muốn đi đâu đó vui chơi để tự thưởng cho bản thân.Người đầu tiên cô nghĩ tới là Huy Nam, thế nhưng tin nhắn gửi từ hôm qua đến bây giờ anh còn chưa xem.Cô thở dài, không muốn bản thân làm phiền anh.Mai Hạ chuyển qua đối tượng khác, chẳng ai ngoài Khánh Phong.Từ lần say sỉn vừa rồi, cậu giống như mất trí nhớ về ngày đó luôn.Hoặc là có thể cậu cố tình lờ đi.Thôi kệ vậy, nếu cậu ấy muốn nói thì sẽ nói thôi."Hề lố? Có gì không?"Bên kia, Khánh Phong ngay lập tức bắt máy."Cậu đang ở đâu thế? Rảnh hả?"Cô nhướng mày nói."Ừm, tớ đang ở phim trường quan sát tình hình thế nào.Đây là bộ phim hoàn toàn do công ty tớ thầu, diễn viên đa phần là những người mới tiềm năng nhất""Tớ vừa làm một nhiệm vụ nhỏ xong.Đang định rủ cậu đi chơi đây."Cô ngáp một cái."Uây, cảm động ghê.Tớ tưởng cậu sẽ đi chơi với ai đó chứ làm gì đến lượt tớ.Nhưng mà cậu đã có lòng thì tớ cũng có dạ thôi.Tớ nhắn địa chỉ cho, cậu qua đây với tớ""Ok"Khánh Phong cúp máy, nhìn lại thấy mọi người trong phim trường đang nhìn mình, nhíu mày nói: "Mặt tôi có gì à? Còn không đi làm việc đi!""Vâng vâng!"Mọi người cuống quít quay đầu tiếp tục công việc.Ai nấy cũng hóng xem người sếp vừa nói chuyện là ai.Dù sếp của họ rất hay đùa giỡn với nhân viên nhưng chưa bao giờ thấy cậu dẫn ai đó đi chơi cả.Không khí trong phim trường rất náo nhiệt.Hương Ly chỉ đứng ở một bên nhìn, cô lặng lẽ đánh giá Mai Hạ.Đối phương mặt một chiếc váy dài dịu dàng, đi giày cao gót cùng tông.Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng trông ra dáng một tiểu thư khuê các hiền lành.Bất giác, cô cảm thấy cũng muốn thử mặc giống vậy xem sao.Sau khi khoe khoang xong, cậu dẫn cô đi dạo quanh phim trường.Đến khi tới chỗ vắng người, cậu ghé vào tai cô nói: "Cậu tới rất đúng lúc, tớ có chuyện muốn bàn với cậu""Hả? Chuyện gì?"Mai Hạ ngạc nhiên, hiếm khi thấy cậu nghiêm túc như vậy.Khánh Phong ra hiệu, ý bảo ra xe.Cậu lái xe dẫn cô tới một nơi yên tĩnh vắng người, lúc này mới nói: "Tớ định k*ch th*ch chút để cốt truyện mau chóng vận hành.Mục đích của tớ là để nam nữ chính sớm đụng mặt nhau""Tớ hiểu rồi"Mai Hạ gật đầu nói."Nếu cậu muốn thì cứ làm.Tớ không có ý kiến gì""Nhưng mà, điều này đồng nghĩa với việc có khả năng vụ thiên kim thật giả cũng sẽ diễn ra sớm.Tớ đương nhiên phải hỏi ý kiến của cậu""Chuyện sớm muộn thôi mà.Tớ không có ý kiến gì cả"Mai Hạ ung dung nói."Cảm ơn cậu"Khánh Phong cười."Thế cậu định k*ch th*ch thế nào đây?".
Mai Hạ hoàn toàn không biết gì về việc Vy muốn điều tra mình.
Những ngày qua cô cũng rất bận, từ khi nhiệm vụ tham gia cuộc thi vẽ ban bố, cô tự nhốt mình trong nhà để hoàn thành tác phẩm.
Cuối cùng hôm nay cũng xong, sau khi đem đi trưng tại phòng triển lãm mỹ thuật - nơi trưng bày tranh của các cuộc thi trong trường, cô vươn vai một cái.
Nhẹ cả người.
Cô muốn đi đâu đó vui chơi để tự thưởng cho bản thân.
Người đầu tiên cô nghĩ tới là Huy Nam, thế nhưng tin nhắn gửi từ hôm qua đến bây giờ anh còn chưa xem.
Cô thở dài, không muốn bản thân làm phiền anh.
Mai Hạ chuyển qua đối tượng khác, chẳng ai ngoài Khánh Phong.
Từ lần say sỉn vừa rồi, cậu giống như mất trí nhớ về ngày đó luôn.
Hoặc là có thể cậu cố tình lờ đi.
Thôi kệ vậy, nếu cậu ấy muốn nói thì sẽ nói thôi.
"Hề lố? Có gì không?"
Bên kia, Khánh Phong ngay lập tức bắt máy.
"Cậu đang ở đâu thế? Rảnh hả?"
Cô nhướng mày nói.
"Ừm, tớ đang ở phim trường quan sát tình hình thế nào.Đây là bộ phim hoàn toàn do công ty tớ thầu, diễn viên đa phần là những người mới tiềm năng nhất"
"Tớ vừa làm một nhiệm vụ nhỏ xong.Đang định rủ cậu đi chơi đây."
Cô ngáp một cái.
"Uây, cảm động ghê.Tớ tưởng cậu sẽ đi chơi với ai đó chứ làm gì đến lượt tớ.Nhưng mà cậu đã có lòng thì tớ cũng có dạ thôi.Tớ nhắn địa chỉ cho, cậu qua đây với tớ"
"Ok"
Khánh Phong cúp máy, nhìn lại thấy mọi người trong phim trường đang nhìn mình, nhíu mày nói: "Mặt tôi có gì à? Còn không đi làm việc đi!"
"Vâng vâng!"
Mọi người cuống quít quay đầu tiếp tục công việc.
Ai nấy cũng hóng xem người sếp vừa nói chuyện là ai.
Dù sếp của họ rất hay đùa giỡn với nhân viên nhưng chưa bao giờ thấy cậu dẫn ai đó đi chơi cả.
Không khí trong phim trường rất náo nhiệt.
Hương Ly chỉ đứng ở một bên nhìn, cô lặng lẽ đánh giá Mai Hạ.
Đối phương mặt một chiếc váy dài dịu dàng, đi giày cao gót cùng tông.
Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng trông ra dáng một tiểu thư khuê các hiền lành.
Bất giác, cô cảm thấy cũng muốn thử mặc giống vậy xem sao.
Sau khi khoe khoang xong, cậu dẫn cô đi dạo quanh phim trường.
Đến khi tới chỗ vắng người, cậu ghé vào tai cô nói: "Cậu tới rất đúng lúc, tớ có chuyện muốn bàn với cậu"
"Hả? Chuyện gì?"
Mai Hạ ngạc nhiên, hiếm khi thấy cậu nghiêm túc như vậy.
Khánh Phong ra hiệu, ý bảo ra xe.
Cậu lái xe dẫn cô tới một nơi yên tĩnh vắng người, lúc này mới nói: "Tớ định k*ch th*ch chút để cốt truyện mau chóng vận hành.Mục đích của tớ là để nam nữ chính sớm đụng mặt nhau"
"Tớ hiểu rồi"
Mai Hạ gật đầu nói.
"Nếu cậu muốn thì cứ làm.Tớ không có ý kiến gì"
"Nhưng mà, điều này đồng nghĩa với việc có khả năng vụ thiên kim thật giả cũng sẽ diễn ra sớm.Tớ đương nhiên phải hỏi ý kiến của cậu"
"Chuyện sớm muộn thôi mà.Tớ không có ý kiến gì cả"
Mai Hạ ung dung nói.
"Cảm ơn cậu"
Khánh Phong cười.
"Thế cậu định k*ch th*ch thế nào đây?".
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Mai Hạ hoàn toàn không biết gì về việc Vy muốn điều tra mình.Những ngày qua cô cũng rất bận, từ khi nhiệm vụ tham gia cuộc thi vẽ ban bố, cô tự nhốt mình trong nhà để hoàn thành tác phẩm.Cuối cùng hôm nay cũng xong, sau khi đem đi trưng tại phòng triển lãm mỹ thuật - nơi trưng bày tranh của các cuộc thi trong trường, cô vươn vai một cái.Nhẹ cả người.Cô muốn đi đâu đó vui chơi để tự thưởng cho bản thân.Người đầu tiên cô nghĩ tới là Huy Nam, thế nhưng tin nhắn gửi từ hôm qua đến bây giờ anh còn chưa xem.Cô thở dài, không muốn bản thân làm phiền anh.Mai Hạ chuyển qua đối tượng khác, chẳng ai ngoài Khánh Phong.Từ lần say sỉn vừa rồi, cậu giống như mất trí nhớ về ngày đó luôn.Hoặc là có thể cậu cố tình lờ đi.Thôi kệ vậy, nếu cậu ấy muốn nói thì sẽ nói thôi."Hề lố? Có gì không?"Bên kia, Khánh Phong ngay lập tức bắt máy."Cậu đang ở đâu thế? Rảnh hả?"Cô nhướng mày nói."Ừm, tớ đang ở phim trường quan sát tình hình thế nào.Đây là bộ phim hoàn toàn do công ty tớ thầu, diễn viên đa phần là những người mới tiềm năng nhất""Tớ vừa làm một nhiệm vụ nhỏ xong.Đang định rủ cậu đi chơi đây."Cô ngáp một cái."Uây, cảm động ghê.Tớ tưởng cậu sẽ đi chơi với ai đó chứ làm gì đến lượt tớ.Nhưng mà cậu đã có lòng thì tớ cũng có dạ thôi.Tớ nhắn địa chỉ cho, cậu qua đây với tớ""Ok"Khánh Phong cúp máy, nhìn lại thấy mọi người trong phim trường đang nhìn mình, nhíu mày nói: "Mặt tôi có gì à? Còn không đi làm việc đi!""Vâng vâng!"Mọi người cuống quít quay đầu tiếp tục công việc.Ai nấy cũng hóng xem người sếp vừa nói chuyện là ai.Dù sếp của họ rất hay đùa giỡn với nhân viên nhưng chưa bao giờ thấy cậu dẫn ai đó đi chơi cả.Không khí trong phim trường rất náo nhiệt.Hương Ly chỉ đứng ở một bên nhìn, cô lặng lẽ đánh giá Mai Hạ.Đối phương mặt một chiếc váy dài dịu dàng, đi giày cao gót cùng tông.Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng trông ra dáng một tiểu thư khuê các hiền lành.Bất giác, cô cảm thấy cũng muốn thử mặc giống vậy xem sao.Sau khi khoe khoang xong, cậu dẫn cô đi dạo quanh phim trường.Đến khi tới chỗ vắng người, cậu ghé vào tai cô nói: "Cậu tới rất đúng lúc, tớ có chuyện muốn bàn với cậu""Hả? Chuyện gì?"Mai Hạ ngạc nhiên, hiếm khi thấy cậu nghiêm túc như vậy.Khánh Phong ra hiệu, ý bảo ra xe.Cậu lái xe dẫn cô tới một nơi yên tĩnh vắng người, lúc này mới nói: "Tớ định k*ch th*ch chút để cốt truyện mau chóng vận hành.Mục đích của tớ là để nam nữ chính sớm đụng mặt nhau""Tớ hiểu rồi"Mai Hạ gật đầu nói."Nếu cậu muốn thì cứ làm.Tớ không có ý kiến gì""Nhưng mà, điều này đồng nghĩa với việc có khả năng vụ thiên kim thật giả cũng sẽ diễn ra sớm.Tớ đương nhiên phải hỏi ý kiến của cậu""Chuyện sớm muộn thôi mà.Tớ không có ý kiến gì cả"Mai Hạ ung dung nói."Cảm ơn cậu"Khánh Phong cười."Thế cậu định k*ch th*ch thế nào đây?".