Mai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi…
Chương 91: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ 21
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Nghĩ đến khả năng Huy Nam là người kia, Mai Hạ chỉ muốn đỡ trán.Cô thâm hận trong lòng, cũng tính toán giải thích."Nói không biết chị có tin không, từ lâu em đã mơ thấy một chàng trai.Em tin đó là hình ảnh người yêu của em, thế nên em luôn tìm anh ấy.”Cô ngượng ngùng nói."Tiếc là trước giờ toàn nhận nhầm người"Vy cuối cùng hiểu ra, dở khóc dở cười.Hóa ra là vậy, những thiếu nữ mơ mộng thường nghĩ về người tình trong mơ, Mai Hạ cũng vậy.Điều này cũng có thể giải thích rằng cô nhóc đã nhận nhầm Đắc Hải.Em trai cô thì buồn bã mấy ngày chỉ vì một người không tồn tại? Đúng là không biết nói sao đây.Nhưng thôi, tin tốt là cô chưa có bạn trai, vậy là đủ lắm rồi.Vy trò chuyện với Mai Hạ một lúc rồi ra về.Lúc này, cô chỉ muốn thông báo tin tốt này ngay lập tức cho em trai đang đau khổ ở nhà.Vy không thèm gõ cửa mà xông thẳng vào nhà, oang oang kêu lớn: "Thằng Nam đâu! Ra đây chị bảo!""Chị à, có chuyện gì không?"Huy Nam từ trong bếp bước ra.Tuy trông anh có vẻ bình thản nhưng đôi mắt ảm đạm thiếu sức sống hẳn ra.Vy thấy vậy xót em trai nhưng vẫn cứng miệng, hai tay chống nạnh nói: "Mày chưa hiểu chuyện gì đã chui vào nhà tự kỷ rồi.Nếu chị đây không thay mày thám thính, mày đã bỏ lỡ người ta rồi biết chưa?""Ý chị là gì?” Anh nhíu mày hỏi.Vy thuật lại chuyện này hôm nay.Anh ngẩn người ra, sau đó không nhịn được mà bật cười.Không biết có phải đang tự cười nhạo mình mấy hôm nay lo sợ vô ích hay không.Anh lắc đầu nói: "Đúng là không ngờ được."Nhìn thấy cậu em trai của mình cuối cùng cũng "sống lại", cười vỗ vai anh: "Cố lên.Chị giúp được đến thế thôi"Buổi tối, Mai Hạ đang ngồi vẽ linh tinh thì tiếng điện thoại vang lên.Cô mở ra xem thì thấy hóa ra là tin nhắn của Huy Nam.Mai Hạ vừa nghe máy, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói gấp gáp của anh.Cô mỉm cười, cô không để ý tình trạng trên mạng đó."Em không sao.Anh không cần phải xin lỗi em, ai mà ngờ trước được mấy chuyện này"Huy Nam thở dài, nói: "Chờ anh chút"Mai Hạ không biết anh định làm gì.Chỉ vài phút sau, những fan CP nhảy ra ào ào, cô mới biết là anh vừa đăng bài mới.Vội vàng đi xem thử, cô bật cười."Mong mọi người lý trí hơn, nữ chính của MV lần này do tôi mời.Hơn nữa tôi cũng không có người "độc quyền" nào cả.Cuối cùng, Mai Hạ mới là nàng thơ của tôi"Phía bên dưới, lượng comment tăng chóng mặt.Fan CP hò reo, fan only cũng bắt đầu ngửi ra mùi khả nghỉ."Thấy chưa fan cô gái nào đó.Nhà trai phủ nhận rồi kìa, cứ tự đặt biệt danh rồi tự hào.Đúng là tấu hài""Hình như tôi bắt đầu nhận ra điều gì đó.Hai người này chắc chắn có vấn đề!""Chính chủ thừa nhận, gọi tên Mai Hạ luôn rồi kìa.Như vậy mới đáng khoe khoang chớ"Mai Hạ khẽ cười.Cô cũng đăng bài, nội dung chỉ một câu: "Cảm ơn anh nhạc sĩ nhà bên"Không viết tên nhưng có kẻ ngốc mới không biết cô nói ai.Huy Nam cũng nhìn thấy, ấn thả tim.Đúng lúc này, bong bóng chat lại nảy ra.Đây là nhóm chat mà hội bạn thân dùng..
Nghĩ đến khả năng Huy Nam là người kia, Mai Hạ chỉ muốn đỡ trán.
Cô thâm hận trong lòng, cũng tính toán giải thích.
"Nói không biết chị có tin không, từ lâu em đã mơ thấy một chàng trai.Em tin đó là hình ảnh người yêu của em, thế nên em luôn tìm anh ấy.”
Cô ngượng ngùng nói.
"Tiếc là trước giờ toàn nhận nhầm người"
Vy cuối cùng hiểu ra, dở khóc dở cười.
Hóa ra là vậy, những thiếu nữ mơ mộng thường nghĩ về người tình trong mơ, Mai Hạ cũng vậy.
Điều này cũng có thể giải thích rằng cô nhóc đã nhận nhầm Đắc Hải.
Em trai cô thì buồn bã mấy ngày chỉ vì một người không tồn tại? Đúng là không biết nói sao đây.
Nhưng thôi, tin tốt là cô chưa có bạn trai, vậy là đủ lắm rồi.
Vy trò chuyện với Mai Hạ một lúc rồi ra về.
Lúc này, cô chỉ muốn thông báo tin tốt này ngay lập tức cho em trai đang đau khổ ở nhà.
Vy không thèm gõ cửa mà xông thẳng vào nhà, oang oang kêu lớn: "Thằng Nam đâu! Ra đây chị bảo!"
"Chị à, có chuyện gì không?"
Huy Nam từ trong bếp bước ra.
Tuy trông anh có vẻ bình thản nhưng đôi mắt ảm đạm thiếu sức sống hẳn ra.
Vy thấy vậy xót em trai nhưng vẫn cứng miệng, hai tay chống nạnh nói: "Mày chưa hiểu chuyện gì đã chui vào nhà tự kỷ rồi.Nếu chị đây không thay mày thám thính, mày đã bỏ lỡ người ta rồi biết chưa?"
"Ý chị là gì?” Anh nhíu mày hỏi.
Vy thuật lại chuyện này hôm nay.
Anh ngẩn người ra, sau đó không nhịn được mà bật cười.Không biết có phải đang tự cười nhạo mình mấy hôm nay lo sợ vô ích hay không.
Anh lắc đầu nói: "Đúng là không ngờ được."
Nhìn thấy cậu em trai của mình cuối cùng cũng "sống lại", cười vỗ vai anh: "Cố lên.Chị giúp được đến thế thôi"
Buổi tối, Mai Hạ đang ngồi vẽ linh tinh thì tiếng điện thoại vang lên.
Cô mở ra xem thì thấy hóa ra là tin nhắn của Huy Nam.
Mai Hạ vừa nghe máy, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói gấp gáp của anh.
Cô mỉm cười, cô không để ý tình trạng trên mạng đó.
"Em không sao.Anh không cần phải xin lỗi em, ai mà ngờ trước được mấy chuyện này"
Huy Nam thở dài, nói: "Chờ anh chút"
Mai Hạ không biết anh định làm gì.
Chỉ vài phút sau, những fan CP nhảy ra ào ào, cô mới biết là anh vừa đăng bài mới.
Vội vàng đi xem thử, cô bật cười.
"Mong mọi người lý trí hơn, nữ chính của MV lần này do tôi mời.Hơn nữa tôi cũng không có người "độc quyền" nào cả.Cuối cùng, Mai Hạ mới là nàng thơ của tôi"
Phía bên dưới, lượng comment tăng chóng mặt.
Fan CP hò reo, fan only cũng bắt đầu ngửi ra mùi khả nghỉ.
"Thấy chưa fan cô gái nào đó.Nhà trai phủ nhận rồi kìa, cứ tự đặt biệt danh rồi tự hào.Đúng là tấu hài"
"Hình như tôi bắt đầu nhận ra điều gì đó.Hai người này chắc chắn có vấn đề!"
"Chính chủ thừa nhận, gọi tên Mai Hạ luôn rồi kìa.Như vậy mới đáng khoe khoang chớ"
Mai Hạ khẽ cười.
Cô cũng đăng bài, nội dung chỉ một câu: "Cảm ơn anh nhạc sĩ nhà bên"
Không viết tên nhưng có kẻ ngốc mới không biết cô nói ai.
Huy Nam cũng nhìn thấy, ấn thả tim.
Đúng lúc này, bong bóng chat lại nảy ra.
Đây là nhóm chat mà hội bạn thân dùng..
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Nghĩ đến khả năng Huy Nam là người kia, Mai Hạ chỉ muốn đỡ trán.Cô thâm hận trong lòng, cũng tính toán giải thích."Nói không biết chị có tin không, từ lâu em đã mơ thấy một chàng trai.Em tin đó là hình ảnh người yêu của em, thế nên em luôn tìm anh ấy.”Cô ngượng ngùng nói."Tiếc là trước giờ toàn nhận nhầm người"Vy cuối cùng hiểu ra, dở khóc dở cười.Hóa ra là vậy, những thiếu nữ mơ mộng thường nghĩ về người tình trong mơ, Mai Hạ cũng vậy.Điều này cũng có thể giải thích rằng cô nhóc đã nhận nhầm Đắc Hải.Em trai cô thì buồn bã mấy ngày chỉ vì một người không tồn tại? Đúng là không biết nói sao đây.Nhưng thôi, tin tốt là cô chưa có bạn trai, vậy là đủ lắm rồi.Vy trò chuyện với Mai Hạ một lúc rồi ra về.Lúc này, cô chỉ muốn thông báo tin tốt này ngay lập tức cho em trai đang đau khổ ở nhà.Vy không thèm gõ cửa mà xông thẳng vào nhà, oang oang kêu lớn: "Thằng Nam đâu! Ra đây chị bảo!""Chị à, có chuyện gì không?"Huy Nam từ trong bếp bước ra.Tuy trông anh có vẻ bình thản nhưng đôi mắt ảm đạm thiếu sức sống hẳn ra.Vy thấy vậy xót em trai nhưng vẫn cứng miệng, hai tay chống nạnh nói: "Mày chưa hiểu chuyện gì đã chui vào nhà tự kỷ rồi.Nếu chị đây không thay mày thám thính, mày đã bỏ lỡ người ta rồi biết chưa?""Ý chị là gì?” Anh nhíu mày hỏi.Vy thuật lại chuyện này hôm nay.Anh ngẩn người ra, sau đó không nhịn được mà bật cười.Không biết có phải đang tự cười nhạo mình mấy hôm nay lo sợ vô ích hay không.Anh lắc đầu nói: "Đúng là không ngờ được."Nhìn thấy cậu em trai của mình cuối cùng cũng "sống lại", cười vỗ vai anh: "Cố lên.Chị giúp được đến thế thôi"Buổi tối, Mai Hạ đang ngồi vẽ linh tinh thì tiếng điện thoại vang lên.Cô mở ra xem thì thấy hóa ra là tin nhắn của Huy Nam.Mai Hạ vừa nghe máy, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói gấp gáp của anh.Cô mỉm cười, cô không để ý tình trạng trên mạng đó."Em không sao.Anh không cần phải xin lỗi em, ai mà ngờ trước được mấy chuyện này"Huy Nam thở dài, nói: "Chờ anh chút"Mai Hạ không biết anh định làm gì.Chỉ vài phút sau, những fan CP nhảy ra ào ào, cô mới biết là anh vừa đăng bài mới.Vội vàng đi xem thử, cô bật cười."Mong mọi người lý trí hơn, nữ chính của MV lần này do tôi mời.Hơn nữa tôi cũng không có người "độc quyền" nào cả.Cuối cùng, Mai Hạ mới là nàng thơ của tôi"Phía bên dưới, lượng comment tăng chóng mặt.Fan CP hò reo, fan only cũng bắt đầu ngửi ra mùi khả nghỉ."Thấy chưa fan cô gái nào đó.Nhà trai phủ nhận rồi kìa, cứ tự đặt biệt danh rồi tự hào.Đúng là tấu hài""Hình như tôi bắt đầu nhận ra điều gì đó.Hai người này chắc chắn có vấn đề!""Chính chủ thừa nhận, gọi tên Mai Hạ luôn rồi kìa.Như vậy mới đáng khoe khoang chớ"Mai Hạ khẽ cười.Cô cũng đăng bài, nội dung chỉ một câu: "Cảm ơn anh nhạc sĩ nhà bên"Không viết tên nhưng có kẻ ngốc mới không biết cô nói ai.Huy Nam cũng nhìn thấy, ấn thả tim.Đúng lúc này, bong bóng chat lại nảy ra.Đây là nhóm chat mà hội bạn thân dùng..