Tác giả:

Ven bờ Trường Giang, sáng sớm sương mù dày đặc. Trên mặt sông nơi đường chân trời nối liền mây nước dường như phủ một lớp màn trắng bạc, không nhìn thấy rõ. Xuyên thấu qua sương mù mờ mịt, chỉ nghe thấy tiếng đọc sách lanh lảnh được cơn gió buổi sớm mai quyện đầy hơi nước ẩm ướt đưa về phương xa… “Tiểu nhân nhàn cư vi bất thiện, vô sở bất chí, kiến quân tử nhi hậu yếm nhiên…” Tiếng trẻ con nghiêm chỉnh đọc bài. Sau đó, liền nghe được một giọng nam trong sáng vang lên, chất chứa tiếu ý: “Tiểu nhân nhàn cư vi bất thiện, câu này ý nói: khi tiểu nhân rảnh rỗi thì chuyện xấu gì cũng có thể làm, nhưng một khi gặp quân tử, hắn sẽ cảm thấy hành vi của mình không tốt, vì thế mới phải che che giấu giấu…” Mặt trời nhú lên lấp ló, ánh nắng sớm xuyên qua sương mù chiếu lên mặt sông thành từng dải sóng nước lấp lánh ánh sáng, cũng chiếu sáng nhà gỗ nho nhỏ ven bờ. Ánh dương ấm áp lọt qua song cửa sổ rải xuống mặt đất một màu vàng óng, rọi lên khuôn mặt hài đồng bên cửa làm sáng bừng cả những chiếc…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...