Tác giả:

Sáu giờ sáng, cửa phòng ngủ bị gõ vang. Lâm Tiêu đầu tóc rối bù từ trong chăn chui ra, giờ đang là mùa đông, nhiệt độ trong chăn thật sự rất quý giá. Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên không ngừng, vậy mà mấy tên bạn cùng phòng vẫn có thể ngủ không khác gì heo chết. Lâm Tiêu phải rời ổ chăn bực mình đấm lên giường mắng một câu, thở phì phò xuống đất mở cửa, ngoài cửa, dáng người thanh tú của Tô Bạch đứng thẳng, chóp mũi nho nhỏ bị đông cứng đến đỏ bừng, gương mặt đờ đẫn nói:  tôi tìm Lâm Tiêu. Lâm Tiêu nhất thời giận sôi lên:  cậu mù à. Tô Bạch híp mắt nhìn sang:  cậu là Lâm Tiêu. Lâm Tiêu:  nói thừa.  Edit: 笑顔Egao Tô Bạch xấu hổ:  xin lỗi, tớ không đeo kính. Lâm Tiêu:  vậy thì mau lấy ra đeo vào. Tô Bạch:  cậu nói tớ đeo kính khó coi. Lâm Tiêu:… Tô Bạch đưa cho hắn một túi bánh bao:  mua bữa sáng cho cậu, thừa dịp còn nóng mau ănđi. Lâm Tiêu vừa chạm tới cái túi, đã cảm thấy được bánh bao lạnh như băng. Tô Bạch: bên ngoài tuyết lớn, rất lạnh, hôm nay cậu đừng ra khỏi…

Chương 38

Mụ Trí ChướngTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănSáu giờ sáng, cửa phòng ngủ bị gõ vang. Lâm Tiêu đầu tóc rối bù từ trong chăn chui ra, giờ đang là mùa đông, nhiệt độ trong chăn thật sự rất quý giá. Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên không ngừng, vậy mà mấy tên bạn cùng phòng vẫn có thể ngủ không khác gì heo chết. Lâm Tiêu phải rời ổ chăn bực mình đấm lên giường mắng một câu, thở phì phò xuống đất mở cửa, ngoài cửa, dáng người thanh tú của Tô Bạch đứng thẳng, chóp mũi nho nhỏ bị đông cứng đến đỏ bừng, gương mặt đờ đẫn nói:  tôi tìm Lâm Tiêu. Lâm Tiêu nhất thời giận sôi lên:  cậu mù à. Tô Bạch híp mắt nhìn sang:  cậu là Lâm Tiêu. Lâm Tiêu:  nói thừa.  Edit: 笑顔Egao Tô Bạch xấu hổ:  xin lỗi, tớ không đeo kính. Lâm Tiêu:  vậy thì mau lấy ra đeo vào. Tô Bạch:  cậu nói tớ đeo kính khó coi. Lâm Tiêu:… Tô Bạch đưa cho hắn một túi bánh bao:  mua bữa sáng cho cậu, thừa dịp còn nóng mau ănđi. Lâm Tiêu vừa chạm tới cái túi, đã cảm thấy được bánh bao lạnh như băng. Tô Bạch: bên ngoài tuyết lớn, rất lạnh, hôm nay cậu đừng ra khỏi… Đã qua nửa đêm, không thể trở về phòng kí túc.Lâm Tiêu cùng Tô Bạch đi đến một khách sạn gần trường học, thuê một gian phòng.Trong phòng rất ấm áp, đem hai người hun đến nóng lên.Lâm Tiêu cởi áo khoác còn vương khí lạnh treo lên giá, không được tự nhiên nói với Tô Bạch vẫn đang bọc áo bành tô đứng ngốc một bên: tôi đi tắm.Tô Bạch vội vã gật đầu: ừ, cậu đi đi.Lâm Tiêu tắm xong, vừa trùm khăn tắm đi ra đã thấy Tô Bạch đang đứng ngồi không yên cởi áo khoác ngồi ở đầu giường, cầm trên tay một tập giấy mỏng manh nhìn tựa như luận văn.Lâm Tiêu tò mò lại gần: đây là cái gì?Tô Bạch mặt lập tức đỏ bừng, lúng ta lúng túng nhét tập giấy vào tay Lâm Tiêu, nói thật nhanh: cậu cậu cậu đọc trước rồi nghiền ngẫm đi, tư, tư liệu này, ngày hôm nay có khả năng có thể dùng tới nên tớ mang đến, tớ đi tắm đây.Nói xong, Tô Bạch nhanh như một cơn gió vọt vào phòng tắm, ầm một tiếng đóng cửa lại.Lâm Tiêu nghi hoặc cúi đầu nhìn thứ trong tay.–《 Bàn về con đường hình thành và đạt được sung sướng qua tuyến tiền liệt của nam giới 》Lâm Tiêu:…Lâm Tiêu đầu đầy vạch đen bắt đầu lật xem.Tuy rằng rất quỷ dị nhưng những thứ bên trong rất hữu dụng, tự liệu trật tự rõ ràng, quan trọng là, vừa nhìn đã biết thứ này do chính tay Tô Bạch sưu tầm soạn lại.Lâm Tiêu vùi đầu khổ đọc hai tiếng đồng hồ, Tô Bạch vẫn chưa ra khỏi phòng tắm.Hăn không thể làm gì hơn là đi gõ cửa.Thanh âm Tô Bạch lộ ra căng thẳng: …..chuyện gì vậy?Lâm Tiêu buồn cười: cậu chưa tắm xong?Tô Bạch: chưa.Lâm Tiêu dựa lưng lên cửa: còn tắm nữa cậu sẽ bị tróc da cho coi.Tô Bạch hàm hồ nói: không đâu, tớ…tớ tắm thêm một lát.Lâm Tiêu cười khẽ một tiếng, đẩy cửa đi vào, hung hăng ôm ngang Tô Bạch lên, không nói lời nào ra khỏi phòng tắm, Tô Bạch thẹn thùng giãy giãy hai cái, lúc đi ngang qua cửa làm rớt luôn khăn tắm đang che trên cơ thể.Bị Lâm Tiêu đè xuống giường, Tô Bạch còn không quên xác nhận: cậu đọc xong tài liệu kia rồi?Lâm Tiêu hung hăng hôn cậu: đọc xong rồi.Đêm hôm đó, Lâm Tiêu vừa học vừa hành, đem tất cả những gì đọc được trong tài liệu đều thực hành qua một lần.

Đã qua nửa đêm, không thể trở về phòng kí túc.

Lâm Tiêu cùng Tô Bạch đi đến một khách sạn gần trường học, thuê một gian phòng.

Trong phòng rất ấm áp, đem hai người hun đến nóng lên.

Lâm Tiêu cởi áo khoác còn vương khí lạnh treo lên giá, không được tự nhiên nói với Tô Bạch vẫn đang bọc áo bành tô đứng ngốc một bên: tôi đi tắm.

Tô Bạch vội vã gật đầu: ừ, cậu đi đi.

Lâm Tiêu tắm xong, vừa trùm khăn tắm đi ra đã thấy Tô Bạch đang đứng ngồi không yên cởi áo khoác ngồi ở đầu giường, cầm trên tay một tập giấy mỏng manh nhìn tựa như luận văn.

Lâm Tiêu tò mò lại gần: đây là cái gì?

Tô Bạch mặt lập tức đỏ bừng, lúng ta lúng túng nhét tập giấy vào tay Lâm Tiêu, nói thật nhanh: cậu cậu cậu đọc trước rồi nghiền ngẫm đi, tư, tư liệu này, ngày hôm nay có khả năng có thể dùng tới nên tớ mang đến, tớ đi tắm đây.

Nói xong, Tô Bạch nhanh như một cơn gió vọt vào phòng tắm, ầm một tiếng đóng cửa lại.

Lâm Tiêu nghi hoặc cúi đầu nhìn thứ trong tay.

–《 Bàn về con đường hình thành và đạt được sung sướng qua tuyến tiền liệt của nam giới 》

Lâm Tiêu:…

Lâm Tiêu đầu đầy vạch đen bắt đầu lật xem.

Tuy rằng rất quỷ dị nhưng những thứ bên trong rất hữu dụng, tự liệu trật tự rõ ràng, quan trọng là, vừa nhìn đã biết thứ này do chính tay Tô Bạch sưu tầm soạn lại.

Lâm Tiêu vùi đầu khổ đọc hai tiếng đồng hồ, Tô Bạch vẫn chưa ra khỏi phòng tắm.

Hăn không thể làm gì hơn là đi gõ cửa.

Thanh âm Tô Bạch lộ ra căng thẳng: …..chuyện gì vậy?

Lâm Tiêu buồn cười: cậu chưa tắm xong?

Tô Bạch: chưa.

Lâm Tiêu dựa lưng lên cửa: còn tắm nữa cậu sẽ bị tróc da cho coi.

Tô Bạch hàm hồ nói: không đâu, tớ…tớ tắm thêm một lát.

Lâm Tiêu cười khẽ một tiếng, đẩy cửa đi vào, hung hăng ôm ngang Tô Bạch lên, không nói lời nào ra khỏi phòng tắm, Tô Bạch thẹn thùng giãy giãy hai cái, lúc đi ngang qua cửa làm rớt luôn khăn tắm đang che trên cơ thể.

Bị Lâm Tiêu đè xuống giường, Tô Bạch còn không quên xác nhận: cậu đọc xong tài liệu kia rồi?

Lâm Tiêu hung hăng hôn cậu: đọc xong rồi.

Đêm hôm đó, Lâm Tiêu vừa học vừa hành, đem tất cả những gì đọc được trong tài liệu đều thực hành qua một lần.

Mụ Trí ChướngTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănSáu giờ sáng, cửa phòng ngủ bị gõ vang. Lâm Tiêu đầu tóc rối bù từ trong chăn chui ra, giờ đang là mùa đông, nhiệt độ trong chăn thật sự rất quý giá. Tiếng gõ cửa tiếp tục vang lên không ngừng, vậy mà mấy tên bạn cùng phòng vẫn có thể ngủ không khác gì heo chết. Lâm Tiêu phải rời ổ chăn bực mình đấm lên giường mắng một câu, thở phì phò xuống đất mở cửa, ngoài cửa, dáng người thanh tú của Tô Bạch đứng thẳng, chóp mũi nho nhỏ bị đông cứng đến đỏ bừng, gương mặt đờ đẫn nói:  tôi tìm Lâm Tiêu. Lâm Tiêu nhất thời giận sôi lên:  cậu mù à. Tô Bạch híp mắt nhìn sang:  cậu là Lâm Tiêu. Lâm Tiêu:  nói thừa.  Edit: 笑顔Egao Tô Bạch xấu hổ:  xin lỗi, tớ không đeo kính. Lâm Tiêu:  vậy thì mau lấy ra đeo vào. Tô Bạch:  cậu nói tớ đeo kính khó coi. Lâm Tiêu:… Tô Bạch đưa cho hắn một túi bánh bao:  mua bữa sáng cho cậu, thừa dịp còn nóng mau ănđi. Lâm Tiêu vừa chạm tới cái túi, đã cảm thấy được bánh bao lạnh như băng. Tô Bạch: bên ngoài tuyết lớn, rất lạnh, hôm nay cậu đừng ra khỏi… Đã qua nửa đêm, không thể trở về phòng kí túc.Lâm Tiêu cùng Tô Bạch đi đến một khách sạn gần trường học, thuê một gian phòng.Trong phòng rất ấm áp, đem hai người hun đến nóng lên.Lâm Tiêu cởi áo khoác còn vương khí lạnh treo lên giá, không được tự nhiên nói với Tô Bạch vẫn đang bọc áo bành tô đứng ngốc một bên: tôi đi tắm.Tô Bạch vội vã gật đầu: ừ, cậu đi đi.Lâm Tiêu tắm xong, vừa trùm khăn tắm đi ra đã thấy Tô Bạch đang đứng ngồi không yên cởi áo khoác ngồi ở đầu giường, cầm trên tay một tập giấy mỏng manh nhìn tựa như luận văn.Lâm Tiêu tò mò lại gần: đây là cái gì?Tô Bạch mặt lập tức đỏ bừng, lúng ta lúng túng nhét tập giấy vào tay Lâm Tiêu, nói thật nhanh: cậu cậu cậu đọc trước rồi nghiền ngẫm đi, tư, tư liệu này, ngày hôm nay có khả năng có thể dùng tới nên tớ mang đến, tớ đi tắm đây.Nói xong, Tô Bạch nhanh như một cơn gió vọt vào phòng tắm, ầm một tiếng đóng cửa lại.Lâm Tiêu nghi hoặc cúi đầu nhìn thứ trong tay.–《 Bàn về con đường hình thành và đạt được sung sướng qua tuyến tiền liệt của nam giới 》Lâm Tiêu:…Lâm Tiêu đầu đầy vạch đen bắt đầu lật xem.Tuy rằng rất quỷ dị nhưng những thứ bên trong rất hữu dụng, tự liệu trật tự rõ ràng, quan trọng là, vừa nhìn đã biết thứ này do chính tay Tô Bạch sưu tầm soạn lại.Lâm Tiêu vùi đầu khổ đọc hai tiếng đồng hồ, Tô Bạch vẫn chưa ra khỏi phòng tắm.Hăn không thể làm gì hơn là đi gõ cửa.Thanh âm Tô Bạch lộ ra căng thẳng: …..chuyện gì vậy?Lâm Tiêu buồn cười: cậu chưa tắm xong?Tô Bạch: chưa.Lâm Tiêu dựa lưng lên cửa: còn tắm nữa cậu sẽ bị tróc da cho coi.Tô Bạch hàm hồ nói: không đâu, tớ…tớ tắm thêm một lát.Lâm Tiêu cười khẽ một tiếng, đẩy cửa đi vào, hung hăng ôm ngang Tô Bạch lên, không nói lời nào ra khỏi phòng tắm, Tô Bạch thẹn thùng giãy giãy hai cái, lúc đi ngang qua cửa làm rớt luôn khăn tắm đang che trên cơ thể.Bị Lâm Tiêu đè xuống giường, Tô Bạch còn không quên xác nhận: cậu đọc xong tài liệu kia rồi?Lâm Tiêu hung hăng hôn cậu: đọc xong rồi.Đêm hôm đó, Lâm Tiêu vừa học vừa hành, đem tất cả những gì đọc được trong tài liệu đều thực hành qua một lần.

Chương 38