Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 244
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô ngồi thẳng người, đưa tay vừa muốn đóng lại, đột nhiên thấy băng đô màu xanh lá để ngay trên nhất.Như gặp quỷ vậy, lòng cô nhảy dựng, tay b*n r* khỏi hộc tủ.Nhìn băng đồ, lòng cô đập nhanh.Thử nghĩ 1 chút, nếu lúc nãy cô bị điên để Mộ Nguyệt Sâm ngủ phòng mình, xác suất bị anh phát hiện là 90%!Nếu bị anh thấy, anh sẽ phản ứng thế nào?Anh nhất định giết cô!Thật ra, còn có 1 thứ quan trọng, khiến cô thật sự sợ nó.Băng đô này liên quan đến 1 bí mật, là đêm hôm đó! Vì đêm hôm đó, nó k fai là món quà đơn thuần mà Mộ Nguyệt Bạch tặng nữa, nó như “hung khí” sau khi hành hung, vì sự tồn tại của nó, tất cả đều là chứng cứ.Trên thế giới, sẽ có những chuyện k thể dùng đạo lí nói rõ đc.Đêm hôm đó cũng là 1 vd.Đêm đó, cô qua đêm ở phòng Mộ Nguyệt Bạch.Đêm hôm đó, Mộ Nguyệt Sâm cũng đợi cô cả đêm.1 nam nhân nhỏ mọn đến nỗi k chịu nỗi nam nhân khác tặng quà sn cho cô, nếu biết cô qua đêm với Mộ Nguyệt Bạch, phản ứng của anh sẽ là? Anh sẽ tin bọn họ trong sạch k?Với tình cách thà giết nhầm hơn bỏ sót của Mộ Nguyệt Sâm, anh tuyệt đối k dễ dàng tin cô, vốn dĩ anh đã nghi ngờ cô và Mộ Nguyệt Bạch có gì rồi.K đc, cô k thể để anh phát hiện băng đô này, tuyệt đối k!Lấy băng đô từ hộc tủ bỏ vào thùng rác, nhưng nghĩ lại, nếu xui, bị ng làm lượm lên thì sao?Sớm nay Mộ Nguyệt Sâm mẫn cảm với câu nói của Mộ Nguyệt Bạch, nguyên nhân lớn nhất là anh đã liên tưởng đến băng đô này rồi, hôm đó, 3 ng họ cùng đi xem, lúc đó Mộ Nguyệt Bạch nói muốn mua cho cô.Nếu xuất hiện ở Mộ gia, vậy Mộ Nguyệt Sâm bất cứ lúc nào cũng đoán ra.Vì thế, biện pháp tốt nhất là hủy nó đi.Nhưng hủy thế nào?Cắt đi? Đốt đi?Quên đi, để sáng mai đem vô trường vứt, nếu bị người nhặt đc, cũng k biết là cô vứt.K cần biết s, trc khi công khai quan hệ với anh, băng đô này k thể để Mộ Nguyệt Sâm thấy!Đứng dậy, để băng đô vào cặp.Phòng khác, Mộ Nguyệt Sâm ngồi trên ghế thay đồ, trc mặt anh để nhiều đồ phối tùng, anh ngồi đó, loay hoay đến trời sáng còn chưa ngủ.Đêm đó, Hạ Băng Khuynh ngủ cũng k ngon.Ngày hôm sau, trường học.Học xong tiết 1, Tiêu Nhân đưa canh đậu đỏ cho thầy Quý, Hạ Băng Khuynh lấy băng đô từ trong cặp ra, đến bên thùng rác vắng người.Trc khi ném, cô có chút k nỡ, băng đô đẹp v, vốn cô tính im lặng để trưng, từ lúc cô thích mà k có tiền mua, rồi Mộ Nguyệt Bạch tặng cô, mà bây h lại trở nên tang vật, nghĩ nghĩ thật sự rất tiếc.Thở dài 1 hơi, cô sờ trân châu đẹp đẽ trên đó, quyết đoán vứt đi.Phía sau cô, 1 người đàn ông mang máy ảnh chụp lại toàn bộ nhất cử nhất động của cô.Tối.Lúc ăn cơm, mọi ng đều có mặt, người thường k thấy bóng dáng như Mộ Nguyệt Bạch và Mộ Nguyệt Sâm cũng có.Mộ Bác Minh ăn đc nửa, nhắc nhở Mộ Nguyệt Sâm 1 câu: “Hôm nay là thứ 3 rồi, nói dẫn bạn gái về rồi quên à!”
Cô ngồi thẳng người, đưa tay vừa muốn đóng lại, đột nhiên thấy băng đô màu xanh lá để ngay trên nhất.
Như gặp quỷ vậy, lòng cô nhảy dựng, tay b*n r* khỏi hộc tủ.
Nhìn băng đồ, lòng cô đập nhanh.
Thử nghĩ 1 chút, nếu lúc nãy cô bị điên để Mộ Nguyệt Sâm ngủ phòng mình, xác suất bị anh phát hiện là 90%!
Nếu bị anh thấy, anh sẽ phản ứng thế nào?
Anh nhất định giết cô!
Thật ra, còn có 1 thứ quan trọng, khiến cô thật sự sợ nó.
Băng đô này liên quan đến 1 bí mật, là đêm hôm đó! Vì đêm hôm đó, nó k fai là món quà đơn thuần mà Mộ Nguyệt Bạch tặng nữa, nó như “hung khí” sau khi hành hung, vì sự tồn tại của nó, tất cả đều là chứng cứ.
Trên thế giới, sẽ có những chuyện k thể dùng đạo lí nói rõ đc.
Đêm hôm đó cũng là 1 vd.
Đêm đó, cô qua đêm ở phòng Mộ Nguyệt Bạch.
Đêm hôm đó, Mộ Nguyệt Sâm cũng đợi cô cả đêm.
1 nam nhân nhỏ mọn đến nỗi k chịu nỗi nam nhân khác tặng quà sn cho cô, nếu biết cô qua đêm với Mộ Nguyệt Bạch, phản ứng của anh sẽ là? Anh sẽ tin bọn họ trong sạch k?
Với tình cách thà giết nhầm hơn bỏ sót của Mộ Nguyệt Sâm, anh tuyệt đối k dễ dàng tin cô, vốn dĩ anh đã nghi ngờ cô và Mộ Nguyệt Bạch có gì rồi.
K đc, cô k thể để anh phát hiện băng đô này, tuyệt đối k!
Lấy băng đô từ hộc tủ bỏ vào thùng rác, nhưng nghĩ lại, nếu xui, bị ng làm lượm lên thì sao?
Sớm nay Mộ Nguyệt Sâm mẫn cảm với câu nói của Mộ Nguyệt Bạch, nguyên nhân lớn nhất là anh đã liên tưởng đến băng đô này rồi, hôm đó, 3 ng họ cùng đi xem, lúc đó Mộ Nguyệt Bạch nói muốn mua cho cô.
Nếu xuất hiện ở Mộ gia, vậy Mộ Nguyệt Sâm bất cứ lúc nào cũng đoán ra.
Vì thế, biện pháp tốt nhất là hủy nó đi.
Nhưng hủy thế nào?
Cắt đi? Đốt đi?
Quên đi, để sáng mai đem vô trường vứt, nếu bị người nhặt đc, cũng k biết là cô vứt.
K cần biết s, trc khi công khai quan hệ với anh, băng đô này k thể để Mộ Nguyệt Sâm thấy!
Đứng dậy, để băng đô vào cặp.
Phòng khác, Mộ Nguyệt Sâm ngồi trên ghế thay đồ, trc mặt anh để nhiều đồ phối tùng, anh ngồi đó, loay hoay đến trời sáng còn chưa ngủ.
Đêm đó, Hạ Băng Khuynh ngủ cũng k ngon.
Ngày hôm sau, trường học.
Học xong tiết 1, Tiêu Nhân đưa canh đậu đỏ cho thầy Quý, Hạ Băng Khuynh lấy băng đô từ trong cặp ra, đến bên thùng rác vắng người.
Trc khi ném, cô có chút k nỡ, băng đô đẹp v, vốn cô tính im lặng để trưng, từ lúc cô thích mà k có tiền mua, rồi Mộ Nguyệt Bạch tặng cô, mà bây h lại trở nên tang vật, nghĩ nghĩ thật sự rất tiếc.
Thở dài 1 hơi, cô sờ trân châu đẹp đẽ trên đó, quyết đoán vứt đi.
Phía sau cô, 1 người đàn ông mang máy ảnh chụp lại toàn bộ nhất cử nhất động của cô.
Tối.
Lúc ăn cơm, mọi ng đều có mặt, người thường k thấy bóng dáng như Mộ Nguyệt Bạch và Mộ Nguyệt Sâm cũng có.
Mộ Bác Minh ăn đc nửa, nhắc nhở Mộ Nguyệt Sâm 1 câu: “Hôm nay là thứ 3 rồi, nói dẫn bạn gái về rồi quên à!”
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Cô ngồi thẳng người, đưa tay vừa muốn đóng lại, đột nhiên thấy băng đô màu xanh lá để ngay trên nhất.Như gặp quỷ vậy, lòng cô nhảy dựng, tay b*n r* khỏi hộc tủ.Nhìn băng đồ, lòng cô đập nhanh.Thử nghĩ 1 chút, nếu lúc nãy cô bị điên để Mộ Nguyệt Sâm ngủ phòng mình, xác suất bị anh phát hiện là 90%!Nếu bị anh thấy, anh sẽ phản ứng thế nào?Anh nhất định giết cô!Thật ra, còn có 1 thứ quan trọng, khiến cô thật sự sợ nó.Băng đô này liên quan đến 1 bí mật, là đêm hôm đó! Vì đêm hôm đó, nó k fai là món quà đơn thuần mà Mộ Nguyệt Bạch tặng nữa, nó như “hung khí” sau khi hành hung, vì sự tồn tại của nó, tất cả đều là chứng cứ.Trên thế giới, sẽ có những chuyện k thể dùng đạo lí nói rõ đc.Đêm hôm đó cũng là 1 vd.Đêm đó, cô qua đêm ở phòng Mộ Nguyệt Bạch.Đêm hôm đó, Mộ Nguyệt Sâm cũng đợi cô cả đêm.1 nam nhân nhỏ mọn đến nỗi k chịu nỗi nam nhân khác tặng quà sn cho cô, nếu biết cô qua đêm với Mộ Nguyệt Bạch, phản ứng của anh sẽ là? Anh sẽ tin bọn họ trong sạch k?Với tình cách thà giết nhầm hơn bỏ sót của Mộ Nguyệt Sâm, anh tuyệt đối k dễ dàng tin cô, vốn dĩ anh đã nghi ngờ cô và Mộ Nguyệt Bạch có gì rồi.K đc, cô k thể để anh phát hiện băng đô này, tuyệt đối k!Lấy băng đô từ hộc tủ bỏ vào thùng rác, nhưng nghĩ lại, nếu xui, bị ng làm lượm lên thì sao?Sớm nay Mộ Nguyệt Sâm mẫn cảm với câu nói của Mộ Nguyệt Bạch, nguyên nhân lớn nhất là anh đã liên tưởng đến băng đô này rồi, hôm đó, 3 ng họ cùng đi xem, lúc đó Mộ Nguyệt Bạch nói muốn mua cho cô.Nếu xuất hiện ở Mộ gia, vậy Mộ Nguyệt Sâm bất cứ lúc nào cũng đoán ra.Vì thế, biện pháp tốt nhất là hủy nó đi.Nhưng hủy thế nào?Cắt đi? Đốt đi?Quên đi, để sáng mai đem vô trường vứt, nếu bị người nhặt đc, cũng k biết là cô vứt.K cần biết s, trc khi công khai quan hệ với anh, băng đô này k thể để Mộ Nguyệt Sâm thấy!Đứng dậy, để băng đô vào cặp.Phòng khác, Mộ Nguyệt Sâm ngồi trên ghế thay đồ, trc mặt anh để nhiều đồ phối tùng, anh ngồi đó, loay hoay đến trời sáng còn chưa ngủ.Đêm đó, Hạ Băng Khuynh ngủ cũng k ngon.Ngày hôm sau, trường học.Học xong tiết 1, Tiêu Nhân đưa canh đậu đỏ cho thầy Quý, Hạ Băng Khuynh lấy băng đô từ trong cặp ra, đến bên thùng rác vắng người.Trc khi ném, cô có chút k nỡ, băng đô đẹp v, vốn cô tính im lặng để trưng, từ lúc cô thích mà k có tiền mua, rồi Mộ Nguyệt Bạch tặng cô, mà bây h lại trở nên tang vật, nghĩ nghĩ thật sự rất tiếc.Thở dài 1 hơi, cô sờ trân châu đẹp đẽ trên đó, quyết đoán vứt đi.Phía sau cô, 1 người đàn ông mang máy ảnh chụp lại toàn bộ nhất cử nhất động của cô.Tối.Lúc ăn cơm, mọi ng đều có mặt, người thường k thấy bóng dáng như Mộ Nguyệt Bạch và Mộ Nguyệt Sâm cũng có.Mộ Bác Minh ăn đc nửa, nhắc nhở Mộ Nguyệt Sâm 1 câu: “Hôm nay là thứ 3 rồi, nói dẫn bạn gái về rồi quên à!”