Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 406

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Sao thế, s thế?” Tiêu NHân bị tiếng ói đột nhiên dọa.Hạ Băng Khuynh nhăn mặt vỗ ngực: “Có mùi lạ, cậu ngửi thấy k? Gớm quá!”Tiêu Nhân đưa cổ qua, ngửi 4 phía: “K có, làm gì có.” Đột nhiên mắt cô mở to nhìn Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đó, như mà mặt cô mọc thêm cái mũi v.Hạ Băng Khuynh bị cô nhìn đến k tự nhiên: “Làm, làm gì nhìn tớ như v?”Tiêu Nhân ngồi xuống, kéo vai Hạ Băng Khuynh qa, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc: “ Băng Khuynh, cậu đến mùa dâu chưa?”“Vẫn chưa!” Hạ Băng Khuynh thấy cô nghiêm túc cũng căng thẳng.Cô hỏi về cái này làm gì?Tiêu Nhân càng nghiêm túc: “Cậu k fai là có r chứ.”Lòng Hạ Băng Khuynh ầm 1 tiếng!Ngây ng rất lâu, cô né ánh mắt, lòng loạn đẩy tay cô ra: “Cậu đừng đùa, k thể!”“Cậu đừng có phủ định là đã quan hệ với tam thiếu nhé.”“Cậu có thể đừng thẳng v k!” Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh đỏ lên.“K nói 2 chữ đó, bổn cô nương đã cực kỳ kín đáo r.” Tiêu Nhân nói, hỏi cô: “Lúc 2 ng làm chuyện đó có phòng tránh k?”Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng.K tự tại dùng tay vuốt tay, cúi đầu lắc đầu.“Tam thiếu quá thật là mẹ nó hỗn đản” Tiêu Nhân tức giận đập bàn: “Cậu k hiểu k lẽ anh ta cũng k? Đây là bẫy cậu r!”“Cậu đừng lớn tiếng, tớ chỉ mắc ói thôi, đâu nghiêm trọng v!” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng nói.“Nữ nhân khi mắc ói, 99% là có thai.”“Cũng có khả năng bị bệnh dạ dày!”“Dạ dày cái mông, tớ nói cậu Hạ Băng Khuynh thật thoải mái, nếu có r thì cậu tính s? Cậu đừng nói là trốn đi sinh, nhiều năm sau, về gặp ba đứa bé, diễn kịch cẩu huyết tớ là ng đầu tiên chém chết cậu!”Hạ Băng Khuynh biểu cảm khó khăn.Thật ra cô cũng k biết, cô cũng lo lắng, nhưng cô k muốn tự dọa mình.“Nói đi, nếu có thì tính làm gì?” Tiêu Nhân truy hỏi.Vấn đề giả định này Hạ Băng Khuynh chưa từng nghĩ qua, cô nghiêm túc nghĩ thử, nói: “Nếu thật có r, cũng hết cách, chỉ có thể nói với Mộ Nguyệt Sâm, để anh ta tự quyết, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm.”“Nói hay lắm, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm! Nhất định fai để anh ta chịu trách nhiệm đến cùng!” tiêu Nhân cười nắm tay Hạ Băng Khuynh.Cô thật sự muốn coi núi băng tam thiếu sẽ phản ứng thế nào.Nhất định cực kỳ thú vị!“Đây chỉ giả thuyết, chúng ta coi phim.” Hạ Băng Khuynh k nghĩ sâu thêm.“Còn coi cá gì, nhanh đi thử thai đi đồ ngốc!” Tiêu Nhân gấp dùm cô, quả thật hoàng thượng k gấp, thái giám gấp mà!“K cần đâu, mang thai đâu fai mua rau, đâu dễ v.”“Cậu k có lòng tin với mình, hay với tam thiếu, 2 ng còn trẻ, rất dễ có thai! Lập tức đi mua!”Tiêu Nhân làm tư thế chuẩn bị đẩy xe của Hạ Băng Khuynh.“Đc, đc, tớ đi mua, mua là đc chứ gì.” Hạ Băng Khuynh kéo tay Tiêu Nhân lại: “Cậu nghe tớ nói, nếu tớ còn cảm thấy khó chịu, nếu qua mấy ngày sau cũng v, tớ nhất định đi mua, bây h, chúng ta coi phìm trc.” 

“Sao thế, s thế?” Tiêu NHân bị tiếng ói đột nhiên dọa.

Hạ Băng Khuynh nhăn mặt vỗ ngực: “Có mùi lạ, cậu ngửi thấy k? Gớm quá!”

Tiêu Nhân đưa cổ qua, ngửi 4 phía: “K có, làm gì có.” Đột nhiên mắt cô mở to nhìn Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đó, như mà mặt cô mọc thêm cái mũi v.

Hạ Băng Khuynh bị cô nhìn đến k tự nhiên: “Làm, làm gì nhìn tớ như v?”

Tiêu Nhân ngồi xuống, kéo vai Hạ Băng Khuynh qa, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc: “ Băng Khuynh, cậu đến mùa dâu chưa?”

“Vẫn chưa!” Hạ Băng Khuynh thấy cô nghiêm túc cũng căng thẳng.

Cô hỏi về cái này làm gì?

Tiêu Nhân càng nghiêm túc: “Cậu k fai là có r chứ.”

Lòng Hạ Băng Khuynh ầm 1 tiếng!

Ngây ng rất lâu, cô né ánh mắt, lòng loạn đẩy tay cô ra: “Cậu đừng đùa, k thể!”

“Cậu đừng có phủ định là đã quan hệ với tam thiếu nhé.”

“Cậu có thể đừng thẳng v k!” Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh đỏ lên.

“K nói 2 chữ đó, bổn cô nương đã cực kỳ kín đáo r.” Tiêu Nhân nói, hỏi cô: “Lúc 2 ng làm chuyện đó có phòng tránh k?”

Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng.

K tự tại dùng tay vuốt tay, cúi đầu lắc đầu.

“Tam thiếu quá thật là mẹ nó hỗn đản” Tiêu Nhân tức giận đập bàn: “Cậu k hiểu k lẽ anh ta cũng k? Đây là bẫy cậu r!”

“Cậu đừng lớn tiếng, tớ chỉ mắc ói thôi, đâu nghiêm trọng v!” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng nói.

“Nữ nhân khi mắc ói, 99% là có thai.”

“Cũng có khả năng bị bệnh dạ dày!”

“Dạ dày cái mông, tớ nói cậu Hạ Băng Khuynh thật thoải mái, nếu có r thì cậu tính s? Cậu đừng nói là trốn đi sinh, nhiều năm sau, về gặp ba đứa bé, diễn kịch cẩu huyết tớ là ng đầu tiên chém chết cậu!”

Hạ Băng Khuynh biểu cảm khó khăn.

Thật ra cô cũng k biết, cô cũng lo lắng, nhưng cô k muốn tự dọa mình.

“Nói đi, nếu có thì tính làm gì?” Tiêu Nhân truy hỏi.

Vấn đề giả định này Hạ Băng Khuynh chưa từng nghĩ qua, cô nghiêm túc nghĩ thử, nói: “Nếu thật có r, cũng hết cách, chỉ có thể nói với Mộ Nguyệt Sâm, để anh ta tự quyết, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm.”

“Nói hay lắm, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm! Nhất định fai để anh ta chịu trách nhiệm đến cùng!” tiêu Nhân cười nắm tay Hạ Băng Khuynh.

Cô thật sự muốn coi núi băng tam thiếu sẽ phản ứng thế nào.

Nhất định cực kỳ thú vị!

“Đây chỉ giả thuyết, chúng ta coi phim.” Hạ Băng Khuynh k nghĩ sâu thêm.

“Còn coi cá gì, nhanh đi thử thai đi đồ ngốc!” Tiêu Nhân gấp dùm cô, quả thật hoàng thượng k gấp, thái giám gấp mà!

“K cần đâu, mang thai đâu fai mua rau, đâu dễ v.”

“Cậu k có lòng tin với mình, hay với tam thiếu, 2 ng còn trẻ, rất dễ có thai! Lập tức đi mua!”

Tiêu Nhân làm tư thế chuẩn bị đẩy xe của Hạ Băng Khuynh.

“Đc, đc, tớ đi mua, mua là đc chứ gì.” Hạ Băng Khuynh kéo tay Tiêu Nhân lại: “Cậu nghe tớ nói, nếu tớ còn cảm thấy khó chịu, nếu qua mấy ngày sau cũng v, tớ nhất định đi mua, bây h, chúng ta coi phìm trc.” 

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Sao thế, s thế?” Tiêu NHân bị tiếng ói đột nhiên dọa.Hạ Băng Khuynh nhăn mặt vỗ ngực: “Có mùi lạ, cậu ngửi thấy k? Gớm quá!”Tiêu Nhân đưa cổ qua, ngửi 4 phía: “K có, làm gì có.” Đột nhiên mắt cô mở to nhìn Hạ Băng Khuynh, biểu cảm đó, như mà mặt cô mọc thêm cái mũi v.Hạ Băng Khuynh bị cô nhìn đến k tự nhiên: “Làm, làm gì nhìn tớ như v?”Tiêu Nhân ngồi xuống, kéo vai Hạ Băng Khuynh qa, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc: “ Băng Khuynh, cậu đến mùa dâu chưa?”“Vẫn chưa!” Hạ Băng Khuynh thấy cô nghiêm túc cũng căng thẳng.Cô hỏi về cái này làm gì?Tiêu Nhân càng nghiêm túc: “Cậu k fai là có r chứ.”Lòng Hạ Băng Khuynh ầm 1 tiếng!Ngây ng rất lâu, cô né ánh mắt, lòng loạn đẩy tay cô ra: “Cậu đừng đùa, k thể!”“Cậu đừng có phủ định là đã quan hệ với tam thiếu nhé.”“Cậu có thể đừng thẳng v k!” Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh đỏ lên.“K nói 2 chữ đó, bổn cô nương đã cực kỳ kín đáo r.” Tiêu Nhân nói, hỏi cô: “Lúc 2 ng làm chuyện đó có phòng tránh k?”Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng.K tự tại dùng tay vuốt tay, cúi đầu lắc đầu.“Tam thiếu quá thật là mẹ nó hỗn đản” Tiêu Nhân tức giận đập bàn: “Cậu k hiểu k lẽ anh ta cũng k? Đây là bẫy cậu r!”“Cậu đừng lớn tiếng, tớ chỉ mắc ói thôi, đâu nghiêm trọng v!” Hạ Băng Khuynh áp thấp giọng nói.“Nữ nhân khi mắc ói, 99% là có thai.”“Cũng có khả năng bị bệnh dạ dày!”“Dạ dày cái mông, tớ nói cậu Hạ Băng Khuynh thật thoải mái, nếu có r thì cậu tính s? Cậu đừng nói là trốn đi sinh, nhiều năm sau, về gặp ba đứa bé, diễn kịch cẩu huyết tớ là ng đầu tiên chém chết cậu!”Hạ Băng Khuynh biểu cảm khó khăn.Thật ra cô cũng k biết, cô cũng lo lắng, nhưng cô k muốn tự dọa mình.“Nói đi, nếu có thì tính làm gì?” Tiêu Nhân truy hỏi.Vấn đề giả định này Hạ Băng Khuynh chưa từng nghĩ qua, cô nghiêm túc nghĩ thử, nói: “Nếu thật có r, cũng hết cách, chỉ có thể nói với Mộ Nguyệt Sâm, để anh ta tự quyết, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm.”“Nói hay lắm, mạng ai làm ra, ng đó chịu trách nhiệm! Nhất định fai để anh ta chịu trách nhiệm đến cùng!” tiêu Nhân cười nắm tay Hạ Băng Khuynh.Cô thật sự muốn coi núi băng tam thiếu sẽ phản ứng thế nào.Nhất định cực kỳ thú vị!“Đây chỉ giả thuyết, chúng ta coi phim.” Hạ Băng Khuynh k nghĩ sâu thêm.“Còn coi cá gì, nhanh đi thử thai đi đồ ngốc!” Tiêu Nhân gấp dùm cô, quả thật hoàng thượng k gấp, thái giám gấp mà!“K cần đâu, mang thai đâu fai mua rau, đâu dễ v.”“Cậu k có lòng tin với mình, hay với tam thiếu, 2 ng còn trẻ, rất dễ có thai! Lập tức đi mua!”Tiêu Nhân làm tư thế chuẩn bị đẩy xe của Hạ Băng Khuynh.“Đc, đc, tớ đi mua, mua là đc chứ gì.” Hạ Băng Khuynh kéo tay Tiêu Nhân lại: “Cậu nghe tớ nói, nếu tớ còn cảm thấy khó chịu, nếu qua mấy ngày sau cũng v, tớ nhất định đi mua, bây h, chúng ta coi phìm trc.” 

Chương 406