Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 427
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Cậu đừng làm bậy!” Hạ Băng Khuynh bị lời của cô dọa sợ.“Yên tâm! Tớ sẽ chịu trách nhiệm, k làm loạn rồi trốn!” Tiêu Nhân biểu cảm rất thành khẩn.“” Thầy Quý nghe xong nhất định nước mắt chảy ngược.“Tớ đi đây! Tớ đại tiệc đính hôn của 2 ng” Tiêu Nhân đi đến cửa, lại quay đầu tốt ý cảnh tỉnh: “Đúng r, tối qua 2 ng đung đưa sớm quá, nghe nói, mang thai tháng đầu k đc làm chuyện ấy, nói cách khác là phạch phạch, 2 ng hiểu mà!”Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ như xì khói.Cô cần giải thích rõ v k!Mộ Nguyệt Sâm cũng bị tên nha đầu thẳng thắn như làm mặt đẹp phủ lên tầng quẫn bách.Mà nha đầu nào đó tạo nên sự khó xử, lại xua tay, chuồn đi nhẹ nhàng.Trong phòng, không tự nhiên.Hạ Băng Khuynh đỏ mặt, mặt dày nói Mộ Nguyệt Sâm: “Nghe chưa, tháng đầu k thể làm bậy, anh nhịn tí, đừng lúc nào cũng như quỷ háo sắc, fai nhịn.”Mộ Nguyệt Sâm nhếch mày hừ cười: “Hình như nữ nhân nào lúc đó cũng khá hưng phấn, 1 cánh tay k vỗ đc, em có cần làm công tác tư tưởng với cô gái đó---”“Anh anh im miệng!” Hạ Băng Khuynh mặt xấu hổ chột dạ, mắc nhìn lại, tự nhiên, lời này cũng như bong bóng bị xì.Mộ Nguyệt Sâm đi qua, cong lưng, nhấn mạnh nói: “Phải nhịn!”Hạ Băng Khuynh đẩy tay anh ra: “Lời này nói với bản thân đi, anh k trêu chọc, tôi căn bản k muốn.”“Fk? V sáng nay ai nhân lúc anh ngủ lén sờ anh, chỗ đó, nếu trong lòng k nghĩ đến, s có thể sờ loạn!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm cực kỳ tà mị, mắt mang theo sự ái muội khiến tim ng tê dại.Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh nóng lên, đẩy anh ra: “Nếu anh dám nhắc chuyện này nữa, tôi k sinh nữa!”“Đừng giận! Đừng giận!” Mộ Nguyệt Sâm sờ bụng cô, vô điều kiện đầu hàng: “Bây h e là lão đại r!”Chiều, Mộ Nguyệt Sâm đích thân đến trường, làm thủ tục thôi học cho cô, chuyện này anh k hề thương lượng trc vớiHạ Băng Khuynh, nếu k k trách đc tranh cãi với cô.Hiệu trưởng Trần hỏi nguyên nhân, Mộ Nguyệt Sâm chỉ cho ông 4 chữ vấn đề sức khỏe.Cũng nói v r, hiệu trưởng cũng k hỏi thêm.Mà Hạ Băng Khuynh ở này, vẫn chưa biết chuyện gì, cô còn rất khổ não, nhưng lòng cô rõ 1 điều, đó chính là -- cô sẽ k làm hại con, cho nên, cô sẽ k bỏ.Sinh, chuyện cần đối diện nhất định fai đối diện, dù là khổ não, chuyện cần giải quyết vẫn nên giải quyết.Đến xế chiều, Mộ Nguyệt Sâm vẫn chưa về.Anh nói có chuyện cực gấp về cty 1 chuyến, nhưng cô cũng biết, mấy ngày nay anh tuy k ở nhà, nhưng cũng k rảnh, gặp đc mấy ngày, anh đều dùng máy tính.Anh k chơi game, k qq k weibo k wechat, cũng k quan tâm tám chiều, máy tính ngoài hợp đồng thì là mấy biểu sổ phức tạp, vô vị muốn chết.Có thể thật sự là chuyện gấp.“Cốc cốc---”“Ai đó?” Nghe gõ cửa cô căng thẳng lên, nghĩ đến chị và anh rể đến hỏi cô chuyện mang thai, họ hình như đã về nhà, cô cũng chuẩn bị tốt tinh thần để họ đến hỏi.
“Cậu đừng làm bậy!” Hạ Băng Khuynh bị lời của cô dọa sợ.
“Yên tâm! Tớ sẽ chịu trách nhiệm, k làm loạn rồi trốn!” Tiêu Nhân biểu cảm rất thành khẩn.
“” Thầy Quý nghe xong nhất định nước mắt chảy ngược.
“Tớ đi đây! Tớ đại tiệc đính hôn của 2 ng” Tiêu Nhân đi đến cửa, lại quay đầu tốt ý cảnh tỉnh: “Đúng r, tối qua 2 ng đung đưa sớm quá, nghe nói, mang thai tháng đầu k đc làm chuyện ấy, nói cách khác là phạch phạch, 2 ng hiểu mà!”
Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ như xì khói.
Cô cần giải thích rõ v k!
Mộ Nguyệt Sâm cũng bị tên nha đầu thẳng thắn như làm mặt đẹp phủ lên tầng quẫn bách.
Mà nha đầu nào đó tạo nên sự khó xử, lại xua tay, chuồn đi nhẹ nhàng.
Trong phòng, không tự nhiên.
Hạ Băng Khuynh đỏ mặt, mặt dày nói Mộ Nguyệt Sâm: “Nghe chưa, tháng đầu k thể làm bậy, anh nhịn tí, đừng lúc nào cũng như quỷ háo sắc, fai nhịn.”
Mộ Nguyệt Sâm nhếch mày hừ cười: “Hình như nữ nhân nào lúc đó cũng khá hưng phấn, 1 cánh tay k vỗ đc, em có cần làm công tác tư tưởng với cô gái đó---”
“Anh anh im miệng!” Hạ Băng Khuynh mặt xấu hổ chột dạ, mắc nhìn lại, tự nhiên, lời này cũng như bong bóng bị xì.
Mộ Nguyệt Sâm đi qua, cong lưng, nhấn mạnh nói: “Phải nhịn!”
Hạ Băng Khuynh đẩy tay anh ra: “Lời này nói với bản thân đi, anh k trêu chọc, tôi căn bản k muốn.”
“Fk? V sáng nay ai nhân lúc anh ngủ lén sờ anh, chỗ đó, nếu trong lòng k nghĩ đến, s có thể sờ loạn!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm cực kỳ tà mị, mắt mang theo sự ái muội khiến tim ng tê dại.
Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh nóng lên, đẩy anh ra: “Nếu anh dám nhắc chuyện này nữa, tôi k sinh nữa!”
“Đừng giận! Đừng giận!” Mộ Nguyệt Sâm sờ bụng cô, vô điều kiện đầu hàng: “Bây h e là lão đại r!”
Chiều, Mộ Nguyệt Sâm đích thân đến trường, làm thủ tục thôi học cho cô, chuyện này anh k hề thương lượng trc vớiHạ Băng Khuynh, nếu k k trách đc tranh cãi với cô.
Hiệu trưởng Trần hỏi nguyên nhân, Mộ Nguyệt Sâm chỉ cho ông 4 chữ vấn đề sức khỏe.
Cũng nói v r, hiệu trưởng cũng k hỏi thêm.
Mà Hạ Băng Khuynh ở này, vẫn chưa biết chuyện gì, cô còn rất khổ não, nhưng lòng cô rõ 1 điều, đó chính là -- cô sẽ k làm hại con, cho nên, cô sẽ k bỏ.
Sinh, chuyện cần đối diện nhất định fai đối diện, dù là khổ não, chuyện cần giải quyết vẫn nên giải quyết.
Đến xế chiều, Mộ Nguyệt Sâm vẫn chưa về.
Anh nói có chuyện cực gấp về cty 1 chuyến, nhưng cô cũng biết, mấy ngày nay anh tuy k ở nhà, nhưng cũng k rảnh, gặp đc mấy ngày, anh đều dùng máy tính.
Anh k chơi game, k qq k weibo k wechat, cũng k quan tâm tám chiều, máy tính ngoài hợp đồng thì là mấy biểu sổ phức tạp, vô vị muốn chết.
Có thể thật sự là chuyện gấp.
“Cốc cốc---”
“Ai đó?” Nghe gõ cửa cô căng thẳng lên, nghĩ đến chị và anh rể đến hỏi cô chuyện mang thai, họ hình như đã về nhà, cô cũng chuẩn bị tốt tinh thần để họ đến hỏi.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Cậu đừng làm bậy!” Hạ Băng Khuynh bị lời của cô dọa sợ.“Yên tâm! Tớ sẽ chịu trách nhiệm, k làm loạn rồi trốn!” Tiêu Nhân biểu cảm rất thành khẩn.“” Thầy Quý nghe xong nhất định nước mắt chảy ngược.“Tớ đi đây! Tớ đại tiệc đính hôn của 2 ng” Tiêu Nhân đi đến cửa, lại quay đầu tốt ý cảnh tỉnh: “Đúng r, tối qua 2 ng đung đưa sớm quá, nghe nói, mang thai tháng đầu k đc làm chuyện ấy, nói cách khác là phạch phạch, 2 ng hiểu mà!”Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ như xì khói.Cô cần giải thích rõ v k!Mộ Nguyệt Sâm cũng bị tên nha đầu thẳng thắn như làm mặt đẹp phủ lên tầng quẫn bách.Mà nha đầu nào đó tạo nên sự khó xử, lại xua tay, chuồn đi nhẹ nhàng.Trong phòng, không tự nhiên.Hạ Băng Khuynh đỏ mặt, mặt dày nói Mộ Nguyệt Sâm: “Nghe chưa, tháng đầu k thể làm bậy, anh nhịn tí, đừng lúc nào cũng như quỷ háo sắc, fai nhịn.”Mộ Nguyệt Sâm nhếch mày hừ cười: “Hình như nữ nhân nào lúc đó cũng khá hưng phấn, 1 cánh tay k vỗ đc, em có cần làm công tác tư tưởng với cô gái đó---”“Anh anh im miệng!” Hạ Băng Khuynh mặt xấu hổ chột dạ, mắc nhìn lại, tự nhiên, lời này cũng như bong bóng bị xì.Mộ Nguyệt Sâm đi qua, cong lưng, nhấn mạnh nói: “Phải nhịn!”Hạ Băng Khuynh đẩy tay anh ra: “Lời này nói với bản thân đi, anh k trêu chọc, tôi căn bản k muốn.”“Fk? V sáng nay ai nhân lúc anh ngủ lén sờ anh, chỗ đó, nếu trong lòng k nghĩ đến, s có thể sờ loạn!” Mộ Nguyệt Sâm biểu cảm cực kỳ tà mị, mắt mang theo sự ái muội khiến tim ng tê dại.Mặt nhỏ Hạ Băng Khuynh nóng lên, đẩy anh ra: “Nếu anh dám nhắc chuyện này nữa, tôi k sinh nữa!”“Đừng giận! Đừng giận!” Mộ Nguyệt Sâm sờ bụng cô, vô điều kiện đầu hàng: “Bây h e là lão đại r!”Chiều, Mộ Nguyệt Sâm đích thân đến trường, làm thủ tục thôi học cho cô, chuyện này anh k hề thương lượng trc vớiHạ Băng Khuynh, nếu k k trách đc tranh cãi với cô.Hiệu trưởng Trần hỏi nguyên nhân, Mộ Nguyệt Sâm chỉ cho ông 4 chữ vấn đề sức khỏe.Cũng nói v r, hiệu trưởng cũng k hỏi thêm.Mà Hạ Băng Khuynh ở này, vẫn chưa biết chuyện gì, cô còn rất khổ não, nhưng lòng cô rõ 1 điều, đó chính là -- cô sẽ k làm hại con, cho nên, cô sẽ k bỏ.Sinh, chuyện cần đối diện nhất định fai đối diện, dù là khổ não, chuyện cần giải quyết vẫn nên giải quyết.Đến xế chiều, Mộ Nguyệt Sâm vẫn chưa về.Anh nói có chuyện cực gấp về cty 1 chuyến, nhưng cô cũng biết, mấy ngày nay anh tuy k ở nhà, nhưng cũng k rảnh, gặp đc mấy ngày, anh đều dùng máy tính.Anh k chơi game, k qq k weibo k wechat, cũng k quan tâm tám chiều, máy tính ngoài hợp đồng thì là mấy biểu sổ phức tạp, vô vị muốn chết.Có thể thật sự là chuyện gấp.“Cốc cốc---”“Ai đó?” Nghe gõ cửa cô căng thẳng lên, nghĩ đến chị và anh rể đến hỏi cô chuyện mang thai, họ hình như đã về nhà, cô cũng chuẩn bị tốt tinh thần để họ đến hỏi.