Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 428
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Tiểu thư Băng Khuynh, phu nhân mời cô qua 1 chuyến!” Bên ngoài truyền tiếng nữ hầu.Hạ Băng Khuynh nghe v càng căng thẳng.S đây, Mộ Nguyệt Sâm chưa về, kêu cô 1 mình đối diện với dì, cô rất swoj!K biết trong lòng dì nghĩ gì!“Tiểu thư Băng Khuynh?” Nữ hầu k nghe tiếng, lại kêu cô 1 tiếng.“Uh, tôi đi ngay!”Hạ Băng Khuynh vuốt lại tóc, chỉnh lại quần áo.Cô hít sâu, dù Mộ Nguyệt Sâm k ở đây, cô cũng fai đi, dì là trưởng bối, cô k thể k đi.Mở cửa, nữ hầu đợi bên ngoài.Cô qua đẩy Hạ Băng Khuynh đi, nhưng k lên lầu, mà xuống thang máy, sau đó, cô cũng k đi hành lang đến đại sảnh, mà đi ra hướng hành lang dài phía tây.Đây là đi đâu?“Dì đợi tôi ở đâu?” Lòng Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, k nhịn đc hỏi.Cô vốn tưởng ở phòng sách lầu 3, hoặc là phòng dì, nhưng hiển nhiên k fai.Nữ hầu ở sau cười đáp: “Đến thì cô biết!”Cũng bí mật với cô.Đây cần bí mật sao?Lòng Hạ Băng Khuynh suy nghĩ, lòng bắt đầu cảm thấy k đúng.Cửa sắt Mộ gia mở ra, xe Mộ Nguyệt Sâm lái từ ngoài vào.Mà lúc này, nữ hầu đã đưa Mộ Nguyệt Sâm đến phòng cô đc chỉ định.Đó là phòng trưng bày tranh, trong đó rất lớn, đặc biệt u ám, là 1 căn phòng ngay góc phía Tây của biệt thự, ánh nắng k thể rọi qua đây, cả năm cứ u ám như thế.Bên trong k ng, cũng k thấy Tân Viên Thường ở trong.“K fai nói dì muốn gặp tôi? Ng đâu?” Giọng Hạ Băng Khuynh k ôn hòa nữa, mà chất vấn.Vì cô đã đoán đc k fai dì mệnh lệnh r, Mộ gia nhiều nơi v, dì tuyệt đối k hẹn ở đây.Nữ hầu thả tay xe lăn ra, lùi 1 bước, lễ phép nói: “Bà ấy rất nhanh sẽ đến, tôi lui đây!”Nói xong, cũng k quan tâm Hạ Băng Khuynh chất vấn gì, rời khỏi cửa.“Xin đứng lại, rốt cuộc ai kêu cô đến---” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng hỏi, cùng quay xe lăn lại, lăn về phía ngoài.“Ầm---” 1 tiếng, ánh sáng trong phòng tranh dập tắt.Hạ Băng Khuynh dừng động tác, ngẩng đầu nhìn xung quanh,nhìn nhìn, cô nghe tiếng khóa bên ngoài.Lòng cô biết k hay, nhanh chóng qua đó, kéo cửa, phát hiện bị khóa chết r.Đnág chết!Tức giận đập cửa 1 cái, cô la lớn: “ Mở cửa, k biết ai kêu cô làm gì, Mộ Nguyệt Sâm biết sẽ k có hậu quả tốt, lập tức mở cửa, nghe k---”Bên ngoài k tiếng động.Đi r?Hạ Băng Khuynh tức đến cuộn chặt tay, cố ý nhốt cô, lại s mở cho cô, ở đây cách xa đại sảnh, còn cách nhiều bức tường v, nếu k có ng quay, cô la nát cổ họng cũng k biết.Rốt cuộc ai muốn chọc cô.Mộ Nguyệt Bạch!Ng có thể nghĩ đến chỉ có anh ta.Nếu Mộ Nguyệt Sâm có thể từ việc cô ói tưởng tượng cô có thai, Mộ Nguyệt bạch tên hồ ly già s có thể k nghĩ đến.Theo lí hắn sớm fai qua thám tính cô, nhưng tối qua còn có hôm nay đều k xuất hiện, hiển nhiên k bình thường, có thể, anh đã nhận đc tin, biết cô có thai r.
“Tiểu thư Băng Khuynh, phu nhân mời cô qua 1 chuyến!” Bên ngoài truyền tiếng nữ hầu.
Hạ Băng Khuynh nghe v càng căng thẳng.
S đây, Mộ Nguyệt Sâm chưa về, kêu cô 1 mình đối diện với dì, cô rất swoj!
K biết trong lòng dì nghĩ gì!
“Tiểu thư Băng Khuynh?” Nữ hầu k nghe tiếng, lại kêu cô 1 tiếng.
“Uh, tôi đi ngay!”
Hạ Băng Khuynh vuốt lại tóc, chỉnh lại quần áo.
Cô hít sâu, dù Mộ Nguyệt Sâm k ở đây, cô cũng fai đi, dì là trưởng bối, cô k thể k đi.
Mở cửa, nữ hầu đợi bên ngoài.
Cô qua đẩy Hạ Băng Khuynh đi, nhưng k lên lầu, mà xuống thang máy, sau đó, cô cũng k đi hành lang đến đại sảnh, mà đi ra hướng hành lang dài phía tây.
Đây là đi đâu?
“Dì đợi tôi ở đâu?” Lòng Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, k nhịn đc hỏi.
Cô vốn tưởng ở phòng sách lầu 3, hoặc là phòng dì, nhưng hiển nhiên k fai.
Nữ hầu ở sau cười đáp: “Đến thì cô biết!”
Cũng bí mật với cô.
Đây cần bí mật sao?
Lòng Hạ Băng Khuynh suy nghĩ, lòng bắt đầu cảm thấy k đúng.
Cửa sắt Mộ gia mở ra, xe Mộ Nguyệt Sâm lái từ ngoài vào.
Mà lúc này, nữ hầu đã đưa Mộ Nguyệt Sâm đến phòng cô đc chỉ định.
Đó là phòng trưng bày tranh, trong đó rất lớn, đặc biệt u ám, là 1 căn phòng ngay góc phía Tây của biệt thự, ánh nắng k thể rọi qua đây, cả năm cứ u ám như thế.
Bên trong k ng, cũng k thấy Tân Viên Thường ở trong.
“K fai nói dì muốn gặp tôi? Ng đâu?” Giọng Hạ Băng Khuynh k ôn hòa nữa, mà chất vấn.
Vì cô đã đoán đc k fai dì mệnh lệnh r, Mộ gia nhiều nơi v, dì tuyệt đối k hẹn ở đây.
Nữ hầu thả tay xe lăn ra, lùi 1 bước, lễ phép nói: “Bà ấy rất nhanh sẽ đến, tôi lui đây!”
Nói xong, cũng k quan tâm Hạ Băng Khuynh chất vấn gì, rời khỏi cửa.
“Xin đứng lại, rốt cuộc ai kêu cô đến---” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng hỏi, cùng quay xe lăn lại, lăn về phía ngoài.
“Ầm---” 1 tiếng, ánh sáng trong phòng tranh dập tắt.
Hạ Băng Khuynh dừng động tác, ngẩng đầu nhìn xung quanh,nhìn nhìn, cô nghe tiếng khóa bên ngoài.
Lòng cô biết k hay, nhanh chóng qua đó, kéo cửa, phát hiện bị khóa chết r.
Đnág chết!
Tức giận đập cửa 1 cái, cô la lớn: “ Mở cửa, k biết ai kêu cô làm gì, Mộ Nguyệt Sâm biết sẽ k có hậu quả tốt, lập tức mở cửa, nghe k---”
Bên ngoài k tiếng động.
Đi r?
Hạ Băng Khuynh tức đến cuộn chặt tay, cố ý nhốt cô, lại s mở cho cô, ở đây cách xa đại sảnh, còn cách nhiều bức tường v, nếu k có ng quay, cô la nát cổ họng cũng k biết.
Rốt cuộc ai muốn chọc cô.
Mộ Nguyệt Bạch!
Ng có thể nghĩ đến chỉ có anh ta.
Nếu Mộ Nguyệt Sâm có thể từ việc cô ói tưởng tượng cô có thai, Mộ Nguyệt bạch tên hồ ly già s có thể k nghĩ đến.
Theo lí hắn sớm fai qua thám tính cô, nhưng tối qua còn có hôm nay đều k xuất hiện, hiển nhiên k bình thường, có thể, anh đã nhận đc tin, biết cô có thai r.
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “Tiểu thư Băng Khuynh, phu nhân mời cô qua 1 chuyến!” Bên ngoài truyền tiếng nữ hầu.Hạ Băng Khuynh nghe v càng căng thẳng.S đây, Mộ Nguyệt Sâm chưa về, kêu cô 1 mình đối diện với dì, cô rất swoj!K biết trong lòng dì nghĩ gì!“Tiểu thư Băng Khuynh?” Nữ hầu k nghe tiếng, lại kêu cô 1 tiếng.“Uh, tôi đi ngay!”Hạ Băng Khuynh vuốt lại tóc, chỉnh lại quần áo.Cô hít sâu, dù Mộ Nguyệt Sâm k ở đây, cô cũng fai đi, dì là trưởng bối, cô k thể k đi.Mở cửa, nữ hầu đợi bên ngoài.Cô qua đẩy Hạ Băng Khuynh đi, nhưng k lên lầu, mà xuống thang máy, sau đó, cô cũng k đi hành lang đến đại sảnh, mà đi ra hướng hành lang dài phía tây.Đây là đi đâu?“Dì đợi tôi ở đâu?” Lòng Hạ Băng Khuynh nghi ngờ, k nhịn đc hỏi.Cô vốn tưởng ở phòng sách lầu 3, hoặc là phòng dì, nhưng hiển nhiên k fai.Nữ hầu ở sau cười đáp: “Đến thì cô biết!”Cũng bí mật với cô.Đây cần bí mật sao?Lòng Hạ Băng Khuynh suy nghĩ, lòng bắt đầu cảm thấy k đúng.Cửa sắt Mộ gia mở ra, xe Mộ Nguyệt Sâm lái từ ngoài vào.Mà lúc này, nữ hầu đã đưa Mộ Nguyệt Sâm đến phòng cô đc chỉ định.Đó là phòng trưng bày tranh, trong đó rất lớn, đặc biệt u ám, là 1 căn phòng ngay góc phía Tây của biệt thự, ánh nắng k thể rọi qua đây, cả năm cứ u ám như thế.Bên trong k ng, cũng k thấy Tân Viên Thường ở trong.“K fai nói dì muốn gặp tôi? Ng đâu?” Giọng Hạ Băng Khuynh k ôn hòa nữa, mà chất vấn.Vì cô đã đoán đc k fai dì mệnh lệnh r, Mộ gia nhiều nơi v, dì tuyệt đối k hẹn ở đây.Nữ hầu thả tay xe lăn ra, lùi 1 bước, lễ phép nói: “Bà ấy rất nhanh sẽ đến, tôi lui đây!”Nói xong, cũng k quan tâm Hạ Băng Khuynh chất vấn gì, rời khỏi cửa.“Xin đứng lại, rốt cuộc ai kêu cô đến---” Hạ Băng Khuynh lớn tiếng hỏi, cùng quay xe lăn lại, lăn về phía ngoài.“Ầm---” 1 tiếng, ánh sáng trong phòng tranh dập tắt.Hạ Băng Khuynh dừng động tác, ngẩng đầu nhìn xung quanh,nhìn nhìn, cô nghe tiếng khóa bên ngoài.Lòng cô biết k hay, nhanh chóng qua đó, kéo cửa, phát hiện bị khóa chết r.Đnág chết!Tức giận đập cửa 1 cái, cô la lớn: “ Mở cửa, k biết ai kêu cô làm gì, Mộ Nguyệt Sâm biết sẽ k có hậu quả tốt, lập tức mở cửa, nghe k---”Bên ngoài k tiếng động.Đi r?Hạ Băng Khuynh tức đến cuộn chặt tay, cố ý nhốt cô, lại s mở cho cô, ở đây cách xa đại sảnh, còn cách nhiều bức tường v, nếu k có ng quay, cô la nát cổ họng cũng k biết.Rốt cuộc ai muốn chọc cô.Mộ Nguyệt Bạch!Ng có thể nghĩ đến chỉ có anh ta.Nếu Mộ Nguyệt Sâm có thể từ việc cô ói tưởng tượng cô có thai, Mộ Nguyệt bạch tên hồ ly già s có thể k nghĩ đến.Theo lí hắn sớm fai qua thám tính cô, nhưng tối qua còn có hôm nay đều k xuất hiện, hiển nhiên k bình thường, có thể, anh đã nhận đc tin, biết cô có thai r.