Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 439

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “K fai, chỉ nói với 1 mình em!”Dây kéo từ từ kéo xuống.Hạ Băng Khuynh k dám nhìn xuống, nhắm mắt: “Mộ Nguyệt Sâm, tôi thấy anh đừng tự tìm ngược nữa! Vì tôi sẽ k cái đó với anh.”Hơi thở nóng bỏng phả bên tai: “E có thể dùng cách khác!”Giọng chui vào màng nhĩ, trực tiếp xuyên vào tim cô.Cách khác?Não Hạ Băng Khuynh ngây ngốc suy nghĩ.Vốn biết k hỏi là tốt nhất, cô nhịn k đc hỏi: “Cách khác là cách nào?”“Dùng tay, dùng ngực, hoặc là dùng---”Chữ cuối, khiến đầu Hạ Băng Khuynh như nổ tung: “A---, Mộ Nguyệt Sâm anh biển thái, b**n th**, siêu b**n th**!”Cô liều mạng rút tay lại, điên cuồng muốn thu về.Tối nay cô chết cũng k ngủ chỗ anh.Tay cô càng động, anh càng ấn chặt.Hạ Băng Khuynh cắn lên cổ anh 1 cái.“Mộ Nguyệt Sâm, anh còn v tôi đá anh ra ngoài đó, dừng tay, anh là sắc lang, anh quá háo sắc, hay là v, anh anh tự dùng tay, cầm gì nắm tay tôi!” Nói đến cuối, cô cảm thấy bản thân hoàn toàn bị anh lây nhiễm r.“Tay e cảm giác tốt hơn!” Anh ngậm cổ cô.“Tôi muốn điên r!”“Đừng nói chuyện!”Môi mỏng từ cổ di chuyển qa miệng nhỏ của cô.Tình thế thay đổi.Tận lực hút m*t.Hạ Băng Khuynh đẩy lưỡi anh ra, lại bị anh vây lấy, tay cuối cùng kéo k ra, chỉ có thể thỏa hiệp bị tay lớn anh bao bọc.Chỉ là chuyện anh đang làm khiến cô cảm thấy xấu hổ đến k thể xấu hổ hơn.Tuy nhắm mắt, nhưng xúc cảm vẫn ở đó đầu cô vẫn xuất hiện hinh ảnh cụ thể, sau đó toàn cảnh xuất hiện trong não, như là bộ phim 18+ v.Trong phòng, 1 mảng mềm mại, như là phòng kẹo bông gòn.Bên ngoài, có tiếng ôn hòa hỏi: “ Băng Khuynh, chị đây, chị làm salad cho e nè, e muốn ăn k!”Salad!Lưỡi Hạ Băng Khuynh vẫn trong miệng anh, mà 2 chữ chị nói, khiến não cô nghĩ đến rau cải với bơ màu trắng.Bơ màu trắng!Cô hoàn toàn điên r!Cô k muốn ăn, đánh chết cũng k ăn!“Băng Khuynh?!” Hạ Vân Khuynh lại ôn hòa nói:”Chị vào đây---”Hạ Băng Khuynh nghe đến đây, mở to mắt, u u động loạn.Mộ Nguyệt Sâm trc lúc Hạ Vân Khuynh vào nhanh chóng thả Hạ Băng Khuynh, chỉnh lại đàng hoàng.Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng, ngây ngốc ngồi đó, hô hấp gấp gáp. như vừa chạy 5000m về v.Lòng bàn tay, nhớt nháp.Cô k biết nên làm gì, lúc chị bưng đĩa vào cười, tay giấu ở sau, lau lên quần áo.“Băng Khuynh, đến đây salad trái cây e thích! Chị tận tay làm cho e!” Hạ Vân Khuynh như dâng bảo bối đưa ra trc mặt cô.Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái, táo, cà chua nhỏ, chuối, cắt lát, còn có, bên trên là tương salad.Trầm mặc.Trầm mặc rất lâu.“Thích k?” Hạ Vân Khuynh tưởng e bị cảm động chết r, dùng nĩa lấy chuối đưa vào miệng cô: “Ăn thử xem!”“Em---” Hạ Băng Khuynh nói 1 chữ, Hạ Vân Khuynh nhanh chóng nhét chuối vào miệng cô.Hạ Băng Khuynh hoàn toàn hóa đá!

“K fai, chỉ nói với 1 mình em!”

Dây kéo từ từ kéo xuống.

Hạ Băng Khuynh k dám nhìn xuống, nhắm mắt: “Mộ Nguyệt Sâm, tôi thấy anh đừng tự tìm ngược nữa! Vì tôi sẽ k cái đó với anh.”

Hơi thở nóng bỏng phả bên tai: “E có thể dùng cách khác!”

Giọng chui vào màng nhĩ, trực tiếp xuyên vào tim cô.

Cách khác?

Não Hạ Băng Khuynh ngây ngốc suy nghĩ.

Vốn biết k hỏi là tốt nhất, cô nhịn k đc hỏi: “Cách khác là cách nào?”

“Dùng tay, dùng ngực, hoặc là dùng---”

Chữ cuối, khiến đầu Hạ Băng Khuynh như nổ tung: “A---, Mộ Nguyệt Sâm anh biển thái, b**n th**, siêu b**n th**!”

Cô liều mạng rút tay lại, điên cuồng muốn thu về.

Tối nay cô chết cũng k ngủ chỗ anh.

Tay cô càng động, anh càng ấn chặt.

Hạ Băng Khuynh cắn lên cổ anh 1 cái.

“Mộ Nguyệt Sâm, anh còn v tôi đá anh ra ngoài đó, dừng tay, anh là sắc lang, anh quá háo sắc, hay là v, anh anh tự dùng tay, cầm gì nắm tay tôi!” Nói đến cuối, cô cảm thấy bản thân hoàn toàn bị anh lây nhiễm r.

“Tay e cảm giác tốt hơn!” Anh ngậm cổ cô.

“Tôi muốn điên r!”

“Đừng nói chuyện!”

Môi mỏng từ cổ di chuyển qa miệng nhỏ của cô.

Tình thế thay đổi.

Tận lực hút m*t.

Hạ Băng Khuynh đẩy lưỡi anh ra, lại bị anh vây lấy, tay cuối cùng kéo k ra, chỉ có thể thỏa hiệp bị tay lớn anh bao bọc.

Chỉ là chuyện anh đang làm khiến cô cảm thấy xấu hổ đến k thể xấu hổ hơn.

Tuy nhắm mắt, nhưng xúc cảm vẫn ở đó đầu cô vẫn xuất hiện hinh ảnh cụ thể, sau đó toàn cảnh xuất hiện trong não, như là bộ phim 18+ v.

Trong phòng, 1 mảng mềm mại, như là phòng kẹo bông gòn.

Bên ngoài, có tiếng ôn hòa hỏi: “ Băng Khuynh, chị đây, chị làm salad cho e nè, e muốn ăn k!”

Salad!

Lưỡi Hạ Băng Khuynh vẫn trong miệng anh, mà 2 chữ chị nói, khiến não cô nghĩ đến rau cải với bơ màu trắng.

Bơ màu trắng!

Cô hoàn toàn điên r!

Cô k muốn ăn, đánh chết cũng k ăn!

“Băng Khuynh?!” Hạ Vân Khuynh lại ôn hòa nói:”Chị vào đây---”

Hạ Băng Khuynh nghe đến đây, mở to mắt, u u động loạn.

Mộ Nguyệt Sâm trc lúc Hạ Vân Khuynh vào nhanh chóng thả Hạ Băng Khuynh, chỉnh lại đàng hoàng.

Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng, ngây ngốc ngồi đó, hô hấp gấp gáp. như vừa chạy 5000m về v.

Lòng bàn tay, nhớt nháp.

Cô k biết nên làm gì, lúc chị bưng đĩa vào cười, tay giấu ở sau, lau lên quần áo.

“Băng Khuynh, đến đây salad trái cây e thích! Chị tận tay làm cho e!” Hạ Vân Khuynh như dâng bảo bối đưa ra trc mặt cô.

Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái, táo, cà chua nhỏ, chuối, cắt lát, còn có, bên trên là tương salad.

Trầm mặc.

Trầm mặc rất lâu.

“Thích k?” Hạ Vân Khuynh tưởng e bị cảm động chết r, dùng nĩa lấy chuối đưa vào miệng cô: “Ăn thử xem!”

“Em---” Hạ Băng Khuynh nói 1 chữ, Hạ Vân Khuynh nhanh chóng nhét chuối vào miệng cô.

Hạ Băng Khuynh hoàn toàn hóa đá!

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… “K fai, chỉ nói với 1 mình em!”Dây kéo từ từ kéo xuống.Hạ Băng Khuynh k dám nhìn xuống, nhắm mắt: “Mộ Nguyệt Sâm, tôi thấy anh đừng tự tìm ngược nữa! Vì tôi sẽ k cái đó với anh.”Hơi thở nóng bỏng phả bên tai: “E có thể dùng cách khác!”Giọng chui vào màng nhĩ, trực tiếp xuyên vào tim cô.Cách khác?Não Hạ Băng Khuynh ngây ngốc suy nghĩ.Vốn biết k hỏi là tốt nhất, cô nhịn k đc hỏi: “Cách khác là cách nào?”“Dùng tay, dùng ngực, hoặc là dùng---”Chữ cuối, khiến đầu Hạ Băng Khuynh như nổ tung: “A---, Mộ Nguyệt Sâm anh biển thái, b**n th**, siêu b**n th**!”Cô liều mạng rút tay lại, điên cuồng muốn thu về.Tối nay cô chết cũng k ngủ chỗ anh.Tay cô càng động, anh càng ấn chặt.Hạ Băng Khuynh cắn lên cổ anh 1 cái.“Mộ Nguyệt Sâm, anh còn v tôi đá anh ra ngoài đó, dừng tay, anh là sắc lang, anh quá háo sắc, hay là v, anh anh tự dùng tay, cầm gì nắm tay tôi!” Nói đến cuối, cô cảm thấy bản thân hoàn toàn bị anh lây nhiễm r.“Tay e cảm giác tốt hơn!” Anh ngậm cổ cô.“Tôi muốn điên r!”“Đừng nói chuyện!”Môi mỏng từ cổ di chuyển qa miệng nhỏ của cô.Tình thế thay đổi.Tận lực hút m*t.Hạ Băng Khuynh đẩy lưỡi anh ra, lại bị anh vây lấy, tay cuối cùng kéo k ra, chỉ có thể thỏa hiệp bị tay lớn anh bao bọc.Chỉ là chuyện anh đang làm khiến cô cảm thấy xấu hổ đến k thể xấu hổ hơn.Tuy nhắm mắt, nhưng xúc cảm vẫn ở đó đầu cô vẫn xuất hiện hinh ảnh cụ thể, sau đó toàn cảnh xuất hiện trong não, như là bộ phim 18+ v.Trong phòng, 1 mảng mềm mại, như là phòng kẹo bông gòn.Bên ngoài, có tiếng ôn hòa hỏi: “ Băng Khuynh, chị đây, chị làm salad cho e nè, e muốn ăn k!”Salad!Lưỡi Hạ Băng Khuynh vẫn trong miệng anh, mà 2 chữ chị nói, khiến não cô nghĩ đến rau cải với bơ màu trắng.Bơ màu trắng!Cô hoàn toàn điên r!Cô k muốn ăn, đánh chết cũng k ăn!“Băng Khuynh?!” Hạ Vân Khuynh lại ôn hòa nói:”Chị vào đây---”Hạ Băng Khuynh nghe đến đây, mở to mắt, u u động loạn.Mộ Nguyệt Sâm trc lúc Hạ Vân Khuynh vào nhanh chóng thả Hạ Băng Khuynh, chỉnh lại đàng hoàng.Mặt Hạ Băng Khuynh đỏ ửng, ngây ngốc ngồi đó, hô hấp gấp gáp. như vừa chạy 5000m về v.Lòng bàn tay, nhớt nháp.Cô k biết nên làm gì, lúc chị bưng đĩa vào cười, tay giấu ở sau, lau lên quần áo.“Băng Khuynh, đến đây salad trái cây e thích! Chị tận tay làm cho e!” Hạ Vân Khuynh như dâng bảo bối đưa ra trc mặt cô.Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái, táo, cà chua nhỏ, chuối, cắt lát, còn có, bên trên là tương salad.Trầm mặc.Trầm mặc rất lâu.“Thích k?” Hạ Vân Khuynh tưởng e bị cảm động chết r, dùng nĩa lấy chuối đưa vào miệng cô: “Ăn thử xem!”“Em---” Hạ Băng Khuynh nói 1 chữ, Hạ Vân Khuynh nhanh chóng nhét chuối vào miệng cô.Hạ Băng Khuynh hoàn toàn hóa đá!

Chương 439