Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 469
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Trên cầu thang.Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ ăn k hẹn mà gặp Mộ Nguyệt Bạch.Mộ Nguyệt Sâm nhìn hoa trên tay anh, mặt trầm xuống: “Còn để tôi thấy anh vào phòng Băng Khuynh, đánh gãy chân anh.”“Hahaha---” Mộ Nguyệt Bạch k kiên nhẫn lắc đầu, cười nhạt: “Lời nói dối k thực tế thì đừng nói, nếu e đánh anh, hình như k đủ tư cách, em trai!”Anh cố ý nhấn mạnh 2 từ em trai, nói rõ vai vế khác biệt.Nói xong, liền cười đi.Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ, cũng k rảnh tính kĩ với anh.Anh đi lên, đến phòng Hạ Băng Khuynh, để đồ xuống, sau đó hỏi: “Mộ Nguyệt Bạch làm gì?”“Quan tâm, hỏi thăm, hoặc là dò tình hình địch! Cũng có thể, đáng tiếc e k fai sâu trong bụng anh ta.” Hạ Băng Khuynh lười biếng đáp, lấy muỗng ăn cháo.“Hoa trong tay anh ta.” Mộ Nguyệt Sâm thấy hoa đầu giường Hạ Băng Khuynh k thấy, lập tức nhớ lại bó hoa trong tay Mộ Nguyệt Bạch.“Uhm, anh đem hoa anh Cố tặng đi, nói k thích hợp để trong phòng, trời biết anh ta đang tính gì, đối với anh ta, như là tên lừa đảo vẻ ngoài đẹp đẽ, cách duy nhất k sập bẫy là k quan tâm.” Hạ Băng Khuynh rất có kinh nghiệm nói.“K sai! E học thông minh tí r!” Mộ Nguyệt Sâm cong môi, đi ra bên cười, trầm mặc.Anh nói chuyện trc đây k nói, thì sẽ k nói.Hạ Băng Khuynh cũng im lặng ăn, nhanh chóng né chuyện liên quan đến 3 chữ Mộ Nguyệt bạch.Mộ Nguyệt bạch để hoa về phòng mình, để lên bàn.Anh ngồi xuống, từ bó bách hợp, lấy ra 1 cây Nerium oleander, nó trộn trong đám hoa, nếu k nhìn kĩ, khó thấy.Hèn gì anh vừa vào liền ngửi thấy mùi kì lạ.Mới bắt đầu tưởng nước hoa bách hợp, nhưng cảm thấy có mùi khác, mùi vừa thơm lại cực độc.Nerium oleander có độc, đối với ng thường k có gì, nhưng đối với thai phụ là cực độc, nếu để ở đầu giường khoảng cách gần ngửi, có thể thấy ác độc cỡ nào.Cố Quân Thụy bọn họ tặng.Nghĩ kĩ, anh gọi 1 cuộc điện thoại, sau khi thông k chút do dự, mở miệng hỏi: “Cô kêu anh mang đến?”Đối diện k trả lời, sau 1 lúc im lặng, mới truyền đến tiếng cười: “V thì s! Tôi sẽ k nghe anh chỉ huy nữa, tôi nhìn ra, anh thích cô ta, kịch giả này đóng rất thật đó! Nếu đã v, v chúng ta k chung đường, mỗi ng tự làm đi!”“Cô nghĩ tôi sẽ để nó xảy ra? Muốn đối phó cô, đơn giản với tôi!” Mộ Nguyệt Bạch giọng rất nhẹ, nhưng khiến ng khác nổi da gà.“V thì thì đối phó tôi đi, như tôi nói, tôi đã thua, tôi muốn chính là cô ta chết! CHúng ta cùng xem, ai chết trên tay ai trc.”2 bên im lặng.Rơi vào ngõ cụt.Rất lâu, rất lâu, Mộ Nguyệt Bạch ôn tồn mở miệng: “Tôi có cách để cô có đc Mộ Nguyệt Sâm, nhưng vế trc là nếu cô động vào 1 cọng lông của Hạ Băng Khuynh, tôi sẽ hủy diệt cô hoàn toàn.”
Trên cầu thang.
Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ ăn k hẹn mà gặp Mộ Nguyệt Bạch.
Mộ Nguyệt Sâm nhìn hoa trên tay anh, mặt trầm xuống: “Còn để tôi thấy anh vào phòng Băng Khuynh, đánh gãy chân anh.”
“Hahaha---” Mộ Nguyệt Bạch k kiên nhẫn lắc đầu, cười nhạt: “Lời nói dối k thực tế thì đừng nói, nếu e đánh anh, hình như k đủ tư cách, em trai!”
Anh cố ý nhấn mạnh 2 từ em trai, nói rõ vai vế khác biệt.
Nói xong, liền cười đi.
Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ, cũng k rảnh tính kĩ với anh.
Anh đi lên, đến phòng Hạ Băng Khuynh, để đồ xuống, sau đó hỏi: “Mộ Nguyệt Bạch làm gì?”
“Quan tâm, hỏi thăm, hoặc là dò tình hình địch! Cũng có thể, đáng tiếc e k fai sâu trong bụng anh ta.” Hạ Băng Khuynh lười biếng đáp, lấy muỗng ăn cháo.
“Hoa trong tay anh ta.” Mộ Nguyệt Sâm thấy hoa đầu giường Hạ Băng Khuynh k thấy, lập tức nhớ lại bó hoa trong tay Mộ Nguyệt Bạch.
“Uhm, anh đem hoa anh Cố tặng đi, nói k thích hợp để trong phòng, trời biết anh ta đang tính gì, đối với anh ta, như là tên lừa đảo vẻ ngoài đẹp đẽ, cách duy nhất k sập bẫy là k quan tâm.” Hạ Băng Khuynh rất có kinh nghiệm nói.
“K sai! E học thông minh tí r!” Mộ Nguyệt Sâm cong môi, đi ra bên cười, trầm mặc.
Anh nói chuyện trc đây k nói, thì sẽ k nói.
Hạ Băng Khuynh cũng im lặng ăn, nhanh chóng né chuyện liên quan đến 3 chữ Mộ Nguyệt bạch.
Mộ Nguyệt bạch để hoa về phòng mình, để lên bàn.
Anh ngồi xuống, từ bó bách hợp, lấy ra 1 cây Nerium oleander, nó trộn trong đám hoa, nếu k nhìn kĩ, khó thấy.
Hèn gì anh vừa vào liền ngửi thấy mùi kì lạ.
Mới bắt đầu tưởng nước hoa bách hợp, nhưng cảm thấy có mùi khác, mùi vừa thơm lại cực độc.
Nerium oleander có độc, đối với ng thường k có gì, nhưng đối với thai phụ là cực độc, nếu để ở đầu giường khoảng cách gần ngửi, có thể thấy ác độc cỡ nào.
Cố Quân Thụy bọn họ tặng.
Nghĩ kĩ, anh gọi 1 cuộc điện thoại, sau khi thông k chút do dự, mở miệng hỏi: “Cô kêu anh mang đến?”
Đối diện k trả lời, sau 1 lúc im lặng, mới truyền đến tiếng cười: “V thì s! Tôi sẽ k nghe anh chỉ huy nữa, tôi nhìn ra, anh thích cô ta, kịch giả này đóng rất thật đó! Nếu đã v, v chúng ta k chung đường, mỗi ng tự làm đi!”
“Cô nghĩ tôi sẽ để nó xảy ra? Muốn đối phó cô, đơn giản với tôi!” Mộ Nguyệt Bạch giọng rất nhẹ, nhưng khiến ng khác nổi da gà.
“V thì thì đối phó tôi đi, như tôi nói, tôi đã thua, tôi muốn chính là cô ta chết! CHúng ta cùng xem, ai chết trên tay ai trc.”
2 bên im lặng.
Rơi vào ngõ cụt.
Rất lâu, rất lâu, Mộ Nguyệt Bạch ôn tồn mở miệng: “Tôi có cách để cô có đc Mộ Nguyệt Sâm, nhưng vế trc là nếu cô động vào 1 cọng lông của Hạ Băng Khuynh, tôi sẽ hủy diệt cô hoàn toàn.”
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Trên cầu thang.Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ ăn k hẹn mà gặp Mộ Nguyệt Bạch.Mộ Nguyệt Sâm nhìn hoa trên tay anh, mặt trầm xuống: “Còn để tôi thấy anh vào phòng Băng Khuynh, đánh gãy chân anh.”“Hahaha---” Mộ Nguyệt Bạch k kiên nhẫn lắc đầu, cười nhạt: “Lời nói dối k thực tế thì đừng nói, nếu e đánh anh, hình như k đủ tư cách, em trai!”Anh cố ý nhấn mạnh 2 từ em trai, nói rõ vai vế khác biệt.Nói xong, liền cười đi.Mộ Nguyệt Sâm bưng đồ, cũng k rảnh tính kĩ với anh.Anh đi lên, đến phòng Hạ Băng Khuynh, để đồ xuống, sau đó hỏi: “Mộ Nguyệt Bạch làm gì?”“Quan tâm, hỏi thăm, hoặc là dò tình hình địch! Cũng có thể, đáng tiếc e k fai sâu trong bụng anh ta.” Hạ Băng Khuynh lười biếng đáp, lấy muỗng ăn cháo.“Hoa trong tay anh ta.” Mộ Nguyệt Sâm thấy hoa đầu giường Hạ Băng Khuynh k thấy, lập tức nhớ lại bó hoa trong tay Mộ Nguyệt Bạch.“Uhm, anh đem hoa anh Cố tặng đi, nói k thích hợp để trong phòng, trời biết anh ta đang tính gì, đối với anh ta, như là tên lừa đảo vẻ ngoài đẹp đẽ, cách duy nhất k sập bẫy là k quan tâm.” Hạ Băng Khuynh rất có kinh nghiệm nói.“K sai! E học thông minh tí r!” Mộ Nguyệt Sâm cong môi, đi ra bên cười, trầm mặc.Anh nói chuyện trc đây k nói, thì sẽ k nói.Hạ Băng Khuynh cũng im lặng ăn, nhanh chóng né chuyện liên quan đến 3 chữ Mộ Nguyệt bạch.Mộ Nguyệt bạch để hoa về phòng mình, để lên bàn.Anh ngồi xuống, từ bó bách hợp, lấy ra 1 cây Nerium oleander, nó trộn trong đám hoa, nếu k nhìn kĩ, khó thấy.Hèn gì anh vừa vào liền ngửi thấy mùi kì lạ.Mới bắt đầu tưởng nước hoa bách hợp, nhưng cảm thấy có mùi khác, mùi vừa thơm lại cực độc.Nerium oleander có độc, đối với ng thường k có gì, nhưng đối với thai phụ là cực độc, nếu để ở đầu giường khoảng cách gần ngửi, có thể thấy ác độc cỡ nào.Cố Quân Thụy bọn họ tặng.Nghĩ kĩ, anh gọi 1 cuộc điện thoại, sau khi thông k chút do dự, mở miệng hỏi: “Cô kêu anh mang đến?”Đối diện k trả lời, sau 1 lúc im lặng, mới truyền đến tiếng cười: “V thì s! Tôi sẽ k nghe anh chỉ huy nữa, tôi nhìn ra, anh thích cô ta, kịch giả này đóng rất thật đó! Nếu đã v, v chúng ta k chung đường, mỗi ng tự làm đi!”“Cô nghĩ tôi sẽ để nó xảy ra? Muốn đối phó cô, đơn giản với tôi!” Mộ Nguyệt Bạch giọng rất nhẹ, nhưng khiến ng khác nổi da gà.“V thì thì đối phó tôi đi, như tôi nói, tôi đã thua, tôi muốn chính là cô ta chết! CHúng ta cùng xem, ai chết trên tay ai trc.”2 bên im lặng.Rơi vào ngõ cụt.Rất lâu, rất lâu, Mộ Nguyệt Bạch ôn tồn mở miệng: “Tôi có cách để cô có đc Mộ Nguyệt Sâm, nhưng vế trc là nếu cô động vào 1 cọng lông của Hạ Băng Khuynh, tôi sẽ hủy diệt cô hoàn toàn.”