Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…
Chương 505
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm ném đth qa bàn.“Tút tút---”Đến 1 tin nhắn.Mộ Nguyệt Sâm k xem.Hạ Băng Khuynh đưa tay lấy đth, mở ra, là tin thoại.Cô mở ra, giọng Khương Viên vang lên: “Mộ Nguyệt Sâm, anh điên à, tôi cho anh 5ph, nếu k mở, chuyện nữ hầu tôi thám tính đc, k nói anh nghe.”Nghe 2 chữ nữ hầu, Hạ Băng Khuynh kinh ngạc nhìn Mộ Nguyệt Sâm.Chị Khương s lại quan tâm chuyện này?Mộ Nguyệt Sâm liền đứng dậy khỏi sofa, ấn thang máy xuống, sau đó ngồi lại lên sofa.1 lúc, Khương Viên và Cố Quân Thụy đến.Cố Quân Thụy mặc áo khoác đen da báo, tay đeo găng tay đên, đẹp trai lạnh lùng.Khương Viên đầm dài lưới tinh tế, bên ngoài thêm 1 áo khoác hoa lệ.Nhưng, chân lại mang dép lê.Nhìn thôi, Hạ Băng Khuynh cũng cảm thấy lạnh k thôi r.Khương Viên ném mạnh túi lên sofa, mắt đẹp trừng Mộ Nguyệt Sâm: “Anh đc lắm, tốt xấu chúng ta bạn 10 mấy năm, tốt xấu tôi cũng đẹp như hoa, anh để 1 mỹ nữ đứng ở ngoài lạnh lẽo nhìn anh khóa cửa lại, chút lương tâm cũng k có, uổng công tôi luôn nghĩ cho anh, quá k có lương tâm rồi!”Mộ Nguyệt Sâm mặt vô cảm.Hạ Băng Khuynh lén cười, chị Viên quá cá tính.“Đc r, đc r” Cố Quân Thụy đỡ vai cô: “Mỹ nữ Viên, bớt giận, đừng tính toán với tiểu tử này”“Anh ta chính là thứ k có lương tâm, tôi yêu anh ta như v, dù anh ta ngược tôi mấy trăm lần, tôi vẫn yêu anh ta như lúc ban đầu, anh ta thì s, vừa nãy còn nói từ đầu ra thì về nơi đó, anh ta coi như đuổi tà à, coi tôi là gì chứ” Khương Viên tức giận như cũ, k ngừng xoa tay: “Lạnh chết tôi r”Cố Quân Thụy cười thất thanh: “Trời lạnh còn mang dép lê, lạnh là chắc chắn!”Khương Viên dùng cùi chỏ đẩy anh: “Anh hiểu cái gì, đây gọi là gợi cảm!”“Theo anh thấy, nữ nhân chỉ khi cởi hết mới là gợi cảm nhất” Cố Quân Thụy ái muội nhìn cô, đ*ng t*nh nói.“Cầm thú!” Khương Viên cười quyến rũ thấu xương, tâm trạng xấu cũng bay mất.“Quá khen!” Cố Quân Thụy ôm chặt cô: “Sau này lúc sợ lạnh, gọi cho anh, anh đến sưởi ấm e”Khương Viên cười quyến rũ đẩy đầu anh ra, kéo tay anh xuống, lười biếng ưu nhã ngồi xuống: “Cậu sử dụng quá nhiều r, phía dưới cũng bị mòn r!”“Chà sát nhiều lực sát thương càng lớn đó!” Cố Quân Thụy mặt dày đáp.“Đúng k, bữa nào gửi hình n*d* qua, tôi kt, lực sát thương đủ lớn, có thể miễn cưỡng thưởng thức 1 chút!”“Vẫn là thôi đi!”Cố Quân Thụy đầu hàng.Hậu quả của việc trêu đùa mỹ nữ Viên, là sẽ bị cô đùa lại.Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nhìn Khương Viên: “Cô biết gì, nói đi!”“Anh kêu tôi nói tôi liền nói à? Bổn tiểu thư đang lạnh!” Khương Viên lộ bộ dạng của kẻ chiếm lợi.Hạ Băng Khuynh lập tức đứng dậy từ sofa: “Chị Viên, em đi rót nước nóng cho mọi ng, chị uống để ấm tí.”Bộ dạng cô muốn đi ra ngoài.Khương Viên liền đỡ cô, cẩn thận ấn cô xuống sofa: “E đừng động bậy, nếu có mất mát gì, Nguyệt Sâm còn k tháo xương cốt của chị ra, chị Viên còn muốn sống thêm mấy năm, nước chị tự lấy đc!”- -------- ----------
Mộ Nguyệt Sâm ném đth qa bàn.
“Tút tút---”
Đến 1 tin nhắn.
Mộ Nguyệt Sâm k xem.
Hạ Băng Khuynh đưa tay lấy đth, mở ra, là tin thoại.
Cô mở ra, giọng Khương Viên vang lên: “Mộ Nguyệt Sâm, anh điên à, tôi cho anh 5ph, nếu k mở, chuyện nữ hầu tôi thám tính đc, k nói anh nghe.”
Nghe 2 chữ nữ hầu, Hạ Băng Khuynh kinh ngạc nhìn Mộ Nguyệt Sâm.
Chị Khương s lại quan tâm chuyện này?
Mộ Nguyệt Sâm liền đứng dậy khỏi sofa, ấn thang máy xuống, sau đó ngồi lại lên sofa.
1 lúc, Khương Viên và Cố Quân Thụy đến.
Cố Quân Thụy mặc áo khoác đen da báo, tay đeo găng tay đên, đẹp trai lạnh lùng.
Khương Viên đầm dài lưới tinh tế, bên ngoài thêm 1 áo khoác hoa lệ.
Nhưng, chân lại mang dép lê.
Nhìn thôi, Hạ Băng Khuynh cũng cảm thấy lạnh k thôi r.
Khương Viên ném mạnh túi lên sofa, mắt đẹp trừng Mộ Nguyệt Sâm: “Anh đc lắm, tốt xấu chúng ta bạn 10 mấy năm, tốt xấu tôi cũng đẹp như hoa, anh để 1 mỹ nữ đứng ở ngoài lạnh lẽo nhìn anh khóa cửa lại, chút lương tâm cũng k có, uổng công tôi luôn nghĩ cho anh, quá k có lương tâm rồi!”
Mộ Nguyệt Sâm mặt vô cảm.
Hạ Băng Khuynh lén cười, chị Viên quá cá tính.
“Đc r, đc r” Cố Quân Thụy đỡ vai cô: “Mỹ nữ Viên, bớt giận, đừng tính toán với tiểu tử này”
“Anh ta chính là thứ k có lương tâm, tôi yêu anh ta như v, dù anh ta ngược tôi mấy trăm lần, tôi vẫn yêu anh ta như lúc ban đầu, anh ta thì s, vừa nãy còn nói từ đầu ra thì về nơi đó, anh ta coi như đuổi tà à, coi tôi là gì chứ” Khương Viên tức giận như cũ, k ngừng xoa tay: “Lạnh chết tôi r”
Cố Quân Thụy cười thất thanh: “Trời lạnh còn mang dép lê, lạnh là chắc chắn!”
Khương Viên dùng cùi chỏ đẩy anh: “Anh hiểu cái gì, đây gọi là gợi cảm!”
“Theo anh thấy, nữ nhân chỉ khi cởi hết mới là gợi cảm nhất” Cố Quân Thụy ái muội nhìn cô, đ*ng t*nh nói.
“Cầm thú!” Khương Viên cười quyến rũ thấu xương, tâm trạng xấu cũng bay mất.
“Quá khen!” Cố Quân Thụy ôm chặt cô: “Sau này lúc sợ lạnh, gọi cho anh, anh đến sưởi ấm e”
Khương Viên cười quyến rũ đẩy đầu anh ra, kéo tay anh xuống, lười biếng ưu nhã ngồi xuống: “Cậu sử dụng quá nhiều r, phía dưới cũng bị mòn r!”
“Chà sát nhiều lực sát thương càng lớn đó!” Cố Quân Thụy mặt dày đáp.
“Đúng k, bữa nào gửi hình n*d* qua, tôi kt, lực sát thương đủ lớn, có thể miễn cưỡng thưởng thức 1 chút!”
“Vẫn là thôi đi!”
Cố Quân Thụy đầu hàng.
Hậu quả của việc trêu đùa mỹ nữ Viên, là sẽ bị cô đùa lại.
Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nhìn Khương Viên: “Cô biết gì, nói đi!”
“Anh kêu tôi nói tôi liền nói à? Bổn tiểu thư đang lạnh!” Khương Viên lộ bộ dạng của kẻ chiếm lợi.
Hạ Băng Khuynh lập tức đứng dậy từ sofa: “Chị Viên, em đi rót nước nóng cho mọi ng, chị uống để ấm tí.”
Bộ dạng cô muốn đi ra ngoài.
Khương Viên liền đỡ cô, cẩn thận ấn cô xuống sofa: “E đừng động bậy, nếu có mất mát gì, Nguyệt Sâm còn k tháo xương cốt của chị ra, chị Viên còn muốn sống thêm mấy năm, nước chị tự lấy đc!”
- -------- ----------
Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Mộ Nguyệt Sâm ném đth qa bàn.“Tút tút---”Đến 1 tin nhắn.Mộ Nguyệt Sâm k xem.Hạ Băng Khuynh đưa tay lấy đth, mở ra, là tin thoại.Cô mở ra, giọng Khương Viên vang lên: “Mộ Nguyệt Sâm, anh điên à, tôi cho anh 5ph, nếu k mở, chuyện nữ hầu tôi thám tính đc, k nói anh nghe.”Nghe 2 chữ nữ hầu, Hạ Băng Khuynh kinh ngạc nhìn Mộ Nguyệt Sâm.Chị Khương s lại quan tâm chuyện này?Mộ Nguyệt Sâm liền đứng dậy khỏi sofa, ấn thang máy xuống, sau đó ngồi lại lên sofa.1 lúc, Khương Viên và Cố Quân Thụy đến.Cố Quân Thụy mặc áo khoác đen da báo, tay đeo găng tay đên, đẹp trai lạnh lùng.Khương Viên đầm dài lưới tinh tế, bên ngoài thêm 1 áo khoác hoa lệ.Nhưng, chân lại mang dép lê.Nhìn thôi, Hạ Băng Khuynh cũng cảm thấy lạnh k thôi r.Khương Viên ném mạnh túi lên sofa, mắt đẹp trừng Mộ Nguyệt Sâm: “Anh đc lắm, tốt xấu chúng ta bạn 10 mấy năm, tốt xấu tôi cũng đẹp như hoa, anh để 1 mỹ nữ đứng ở ngoài lạnh lẽo nhìn anh khóa cửa lại, chút lương tâm cũng k có, uổng công tôi luôn nghĩ cho anh, quá k có lương tâm rồi!”Mộ Nguyệt Sâm mặt vô cảm.Hạ Băng Khuynh lén cười, chị Viên quá cá tính.“Đc r, đc r” Cố Quân Thụy đỡ vai cô: “Mỹ nữ Viên, bớt giận, đừng tính toán với tiểu tử này”“Anh ta chính là thứ k có lương tâm, tôi yêu anh ta như v, dù anh ta ngược tôi mấy trăm lần, tôi vẫn yêu anh ta như lúc ban đầu, anh ta thì s, vừa nãy còn nói từ đầu ra thì về nơi đó, anh ta coi như đuổi tà à, coi tôi là gì chứ” Khương Viên tức giận như cũ, k ngừng xoa tay: “Lạnh chết tôi r”Cố Quân Thụy cười thất thanh: “Trời lạnh còn mang dép lê, lạnh là chắc chắn!”Khương Viên dùng cùi chỏ đẩy anh: “Anh hiểu cái gì, đây gọi là gợi cảm!”“Theo anh thấy, nữ nhân chỉ khi cởi hết mới là gợi cảm nhất” Cố Quân Thụy ái muội nhìn cô, đ*ng t*nh nói.“Cầm thú!” Khương Viên cười quyến rũ thấu xương, tâm trạng xấu cũng bay mất.“Quá khen!” Cố Quân Thụy ôm chặt cô: “Sau này lúc sợ lạnh, gọi cho anh, anh đến sưởi ấm e”Khương Viên cười quyến rũ đẩy đầu anh ra, kéo tay anh xuống, lười biếng ưu nhã ngồi xuống: “Cậu sử dụng quá nhiều r, phía dưới cũng bị mòn r!”“Chà sát nhiều lực sát thương càng lớn đó!” Cố Quân Thụy mặt dày đáp.“Đúng k, bữa nào gửi hình n*d* qua, tôi kt, lực sát thương đủ lớn, có thể miễn cưỡng thưởng thức 1 chút!”“Vẫn là thôi đi!”Cố Quân Thụy đầu hàng.Hậu quả của việc trêu đùa mỹ nữ Viên, là sẽ bị cô đùa lại.Mộ Nguyệt Sâm nhàn nhạt nhìn Khương Viên: “Cô biết gì, nói đi!”“Anh kêu tôi nói tôi liền nói à? Bổn tiểu thư đang lạnh!” Khương Viên lộ bộ dạng của kẻ chiếm lợi.Hạ Băng Khuynh lập tức đứng dậy từ sofa: “Chị Viên, em đi rót nước nóng cho mọi ng, chị uống để ấm tí.”Bộ dạng cô muốn đi ra ngoài.Khương Viên liền đỡ cô, cẩn thận ấn cô xuống sofa: “E đừng động bậy, nếu có mất mát gì, Nguyệt Sâm còn k tháo xương cốt của chị ra, chị Viên còn muốn sống thêm mấy năm, nước chị tự lấy đc!”- -------- ----------