Tác giả:

Đêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi…

Chương 859

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Đợi đến lúc tất cả mọi người tập trung ở biệt thự đã là chiều rồi.Cố Quân Thụy ôm tay mình, mặt oán hận nhìn Khương Viên đối diện.Quản Dung Khiêm cười xấu xa, nói cho Ôn Nhã Liên biết tình hình lúc đó.Tiêu Nhân vẫn như cũ bám lấy Quý Tu, lúc thì dựa vai lúc thì ôm tay, nếu không phải thấy mọi người ở đây, cô chắc sớm đã bò lên đùi anh rồi.Mà Hạ Băng Khuynh, ngồi một góc, im lặng.Mộ Nguyệt Sâm như cũng không nhìn cô, ngược lại ánh mắt nhìn hướng Khương Viên.“Mọi người cảm thấy mấy ngày nay chơi vui không?” Khương Viên nở nụ cười quyến rũ, nhìn lướt qua mặt tất cả mọi người.“Về vấn đề chơi thì không ra gì!” Mộ Nguyệt Sâm mang sắc mặt cao lạnh nói trước.“Tôi cảm thấy cũng được!” Ôn Nhã Liên uống miếng trà tính tình tốt đáp.Tiêu Nhân vừa tính nói, liền thấy Cố Quân Thụy yếu đuối giơ tay, “Tôi có thể nói không?”Khương Viên mắt dựng lên, “Không thể, em gái Băng Khuynh em nói đi.”Bị điểm tên nên Hạ Băng Khuynh mơ màng, “A? Nói gì?”Cô vừa chú tâm ngây người, căn bản không nghe Khương Viên nói gì.Khương Viên bất lực lắc đầu,” Chị đang hỏi em thích lần đi chơi này không?”Hạ Băng Khuynh tỉnh táo lại mím môi, nở nụ cười, tùy ý nói, “Khá thích”Lời vứt dứt, tay của Mộ Nguyệt Sâm lập tức thu chặt.Ly trong tay bị anh nắm chặt đến phát ra tiếng, mọi người đều nhìn sang anh.“Nguyệt Sâm, anh sao thế?” Khương Viên tò mò.Anh ho 2 tiếng, “Không sao, đột nhiên tay bị co giật.”Mọi người đều hiểu, lần lượt thu ánh nhìn lại.Mà tay để trên đùi anh, lập tức nắm chặt.Chỉ có như vậy mới che giấu được sự vui sướng của anh.Câu “khá thích” của Hạ Băng Khuynh luôn quanh quẩn bên tai anh. Như là cô nói bên tai anh vậy.Anh rất vui vì anh coi đó là lời tỏ tình chân thành của Hạ Băng Khuynh cho mình.Anh nhìn sang cô, thấy mặt cô bình thản.Trong lòng, rất thỏa mãn.Mà lúc anh thất thần thì Khương Viên cũng đang nói lời cuối cùng.“Vậy sáng mai chúng ta về nhé, tối nay cùng điên cuồng một đêm thế nào?” Khương Viên mày như nhảy múa nhếch lên.Cố Quân Thụy 3 người tự nhiên sẽ đồng ý cách nghĩ của cô.“Tôi về trước” Quý Tu không quan tâm sự lôi kéo của Tiêu Nhân, bình thản nói ra cách nghĩ của mình.“Tu Tu!” Tiêu Nhân tức để la lớn.Cô rất không hiểu tại sao Quý Tu không thích ở chung chỗ với mình?Cô cũng đâu xấu đến khiến người khác phẫn nộ, cũng đang chanh chua đến khiến người khác khó chịu.Quý Tu tại sao không chịu ở lại chứ?“Tôi phải về làm việc” Quý Tu không nhìn mặt cô, cúi đầu lấy ly cafe.“Trễ một ngày cũng đâu mất việc” Tiêu Nhân bĩu môi, không hài lòng oán.“Tôi sẽ không thoải mái” Anh lấy tay nhỏ để trên người mình của Tiêu Nhân ra, cầm ly cafe lên uống hết ngụm cuối.“Tu Tu anh không muốn cùng em qua đêm lãng mạn cuối cùng sao? Chúng ta có thể thưởng rượu trên bãi cát, ngắm trăng nói chuyện trời đất”Tiêu Nhân nhắm mắt ảo tưởng về chuyện đó, đêm lãng mạn của cô và Quý Tu.Nhưng kết quả, cô chưa nói xong Khương Viên đã không nhịn được che miệng cười haha.“Em gái Tiêu Nhân, em thật thẳng thắn, mặt thầy Quý sắp đỏ hết rồi.”Khương Viên vừa nói xong, ánh mắt mọi người đều nhìn sang Quý Tu.Chỉ thấy mặt bình thản vô dục của anh phủ lên tầng đo đỏ. Nghe lướt qua thật sự khiến người khác không ngừng liên tưởng.- -------- ----------

Đợi đến lúc tất cả mọi người tập trung ở biệt thự đã là chiều rồi.

Cố Quân Thụy ôm tay mình, mặt oán hận nhìn Khương Viên đối diện.

Quản Dung Khiêm cười xấu xa, nói cho Ôn Nhã Liên biết tình hình lúc đó.

Tiêu Nhân vẫn như cũ bám lấy Quý Tu, lúc thì dựa vai lúc thì ôm tay, nếu không phải thấy mọi người ở đây, cô chắc sớm đã bò lên đùi anh rồi.

Mà Hạ Băng Khuynh, ngồi một góc, im lặng.

Mộ Nguyệt Sâm như cũng không nhìn cô, ngược lại ánh mắt nhìn hướng Khương Viên.

“Mọi người cảm thấy mấy ngày nay chơi vui không?” Khương Viên nở nụ cười quyến rũ, nhìn lướt qua mặt tất cả mọi người.

“Về vấn đề chơi thì không ra gì!” Mộ Nguyệt Sâm mang sắc mặt cao lạnh nói trước.

“Tôi cảm thấy cũng được!” Ôn Nhã Liên uống miếng trà tính tình tốt đáp.

Tiêu Nhân vừa tính nói, liền thấy Cố Quân Thụy yếu đuối giơ tay, “Tôi có thể nói không?”

Khương Viên mắt dựng lên, “Không thể, em gái Băng Khuynh em nói đi.”

Bị điểm tên nên Hạ Băng Khuynh mơ màng, “A? Nói gì?”

Cô vừa chú tâm ngây người, căn bản không nghe Khương Viên nói gì.

Khương Viên bất lực lắc đầu,” Chị đang hỏi em thích lần đi chơi này không?”

Hạ Băng Khuynh tỉnh táo lại mím môi, nở nụ cười, tùy ý nói, “Khá thích”

Lời vứt dứt, tay của Mộ Nguyệt Sâm lập tức thu chặt.

Ly trong tay bị anh nắm chặt đến phát ra tiếng, mọi người đều nhìn sang anh.

“Nguyệt Sâm, anh sao thế?” Khương Viên tò mò.

Anh ho 2 tiếng, “Không sao, đột nhiên tay bị co giật.”

Mọi người đều hiểu, lần lượt thu ánh nhìn lại.

Mà tay để trên đùi anh, lập tức nắm chặt.

Chỉ có như vậy mới che giấu được sự vui sướng của anh.

Câu “khá thích” của Hạ Băng Khuynh luôn quanh quẩn bên tai anh. Như là cô nói bên tai anh vậy.

Anh rất vui vì anh coi đó là lời tỏ tình chân thành của Hạ Băng Khuynh cho mình.

Anh nhìn sang cô, thấy mặt cô bình thản.

Trong lòng, rất thỏa mãn.

Mà lúc anh thất thần thì Khương Viên cũng đang nói lời cuối cùng.

“Vậy sáng mai chúng ta về nhé, tối nay cùng điên cuồng một đêm thế nào?” Khương Viên mày như nhảy múa nhếch lên.

Cố Quân Thụy 3 người tự nhiên sẽ đồng ý cách nghĩ của cô.

“Tôi về trước” Quý Tu không quan tâm sự lôi kéo của Tiêu Nhân, bình thản nói ra cách nghĩ của mình.

“Tu Tu!” Tiêu Nhân tức để la lớn.

Cô rất không hiểu tại sao Quý Tu không thích ở chung chỗ với mình?

Cô cũng đâu xấu đến khiến người khác phẫn nộ, cũng đang chanh chua đến khiến người khác khó chịu.

Quý Tu tại sao không chịu ở lại chứ?

“Tôi phải về làm việc” Quý Tu không nhìn mặt cô, cúi đầu lấy ly cafe.

“Trễ một ngày cũng đâu mất việc” Tiêu Nhân bĩu môi, không hài lòng oán.

“Tôi sẽ không thoải mái” Anh lấy tay nhỏ để trên người mình của Tiêu Nhân ra, cầm ly cafe lên uống hết ngụm cuối.

“Tu Tu anh không muốn cùng em qua đêm lãng mạn cuối cùng sao? Chúng ta có thể thưởng rượu trên bãi cát, ngắm trăng nói chuyện trời đất”

Tiêu Nhân nhắm mắt ảo tưởng về chuyện đó, đêm lãng mạn của cô và Quý Tu.

Nhưng kết quả, cô chưa nói xong Khương Viên đã không nhịn được che miệng cười haha.

“Em gái Tiêu Nhân, em thật thẳng thắn, mặt thầy Quý sắp đỏ hết rồi.”

Khương Viên vừa nói xong, ánh mắt mọi người đều nhìn sang Quý Tu.

Chỉ thấy mặt bình thản vô dục của anh phủ lên tầng đo đỏ. Nghe lướt qua thật sự khiến người khác không ngừng liên tưởng.

- -------- ----------

Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ TịchTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm khuya. Nước Anh. Tòa lâu đài cố kính uy nghiêm sau buổi tiệc cưới đã dần dần chìm vào giấc ngủ. Ánh trăng nhè nhẹ từ trên cao soi rọi xuống, đã phủ lên cho tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ một bước màn mỏng tuyệt đẹp độc nhất vô nhị. Trên dãy hành lang trải dài, Hạ Băng Khuynh khoác theo bộ lễ phục màu xanh lam đá đi trong loạng choạng, thân hình mảnh mai có lúc lại đụng vào tường, cũng đã va phải trán vài lần. Đầu mỗi lúc một quay cuồng. Dường như không còn phân biệt được phương hướng nữa. Chẳng phải nói rượu cocktail không say sao, tại sao cô mới chỉ uống có hai ly, đã thành ra thế này rồi? Cảm giác bản thân đã đi rất lâu, lại hình như vẫn luôn ở một chỗ không di chuyển. Tựa vào tường mò mẫm đến được trước cửa một căn phòng, cô giống như con thạch sùng bám chặt lên cửa, đập cửa cùng với hơi men, “Nhân à, tớ về rồi, cậu mở cửa ra, mở cửa ra…” Gọi nửa ngày trời cũng không có ai đáp lại, Hạ Băng đành thử tự mở cửa. Vặn nhẹ một cái cửa đã mở ra, cô đi vào trong bóng tối, loạng choạng đi… Đợi đến lúc tất cả mọi người tập trung ở biệt thự đã là chiều rồi.Cố Quân Thụy ôm tay mình, mặt oán hận nhìn Khương Viên đối diện.Quản Dung Khiêm cười xấu xa, nói cho Ôn Nhã Liên biết tình hình lúc đó.Tiêu Nhân vẫn như cũ bám lấy Quý Tu, lúc thì dựa vai lúc thì ôm tay, nếu không phải thấy mọi người ở đây, cô chắc sớm đã bò lên đùi anh rồi.Mà Hạ Băng Khuynh, ngồi một góc, im lặng.Mộ Nguyệt Sâm như cũng không nhìn cô, ngược lại ánh mắt nhìn hướng Khương Viên.“Mọi người cảm thấy mấy ngày nay chơi vui không?” Khương Viên nở nụ cười quyến rũ, nhìn lướt qua mặt tất cả mọi người.“Về vấn đề chơi thì không ra gì!” Mộ Nguyệt Sâm mang sắc mặt cao lạnh nói trước.“Tôi cảm thấy cũng được!” Ôn Nhã Liên uống miếng trà tính tình tốt đáp.Tiêu Nhân vừa tính nói, liền thấy Cố Quân Thụy yếu đuối giơ tay, “Tôi có thể nói không?”Khương Viên mắt dựng lên, “Không thể, em gái Băng Khuynh em nói đi.”Bị điểm tên nên Hạ Băng Khuynh mơ màng, “A? Nói gì?”Cô vừa chú tâm ngây người, căn bản không nghe Khương Viên nói gì.Khương Viên bất lực lắc đầu,” Chị đang hỏi em thích lần đi chơi này không?”Hạ Băng Khuynh tỉnh táo lại mím môi, nở nụ cười, tùy ý nói, “Khá thích”Lời vứt dứt, tay của Mộ Nguyệt Sâm lập tức thu chặt.Ly trong tay bị anh nắm chặt đến phát ra tiếng, mọi người đều nhìn sang anh.“Nguyệt Sâm, anh sao thế?” Khương Viên tò mò.Anh ho 2 tiếng, “Không sao, đột nhiên tay bị co giật.”Mọi người đều hiểu, lần lượt thu ánh nhìn lại.Mà tay để trên đùi anh, lập tức nắm chặt.Chỉ có như vậy mới che giấu được sự vui sướng của anh.Câu “khá thích” của Hạ Băng Khuynh luôn quanh quẩn bên tai anh. Như là cô nói bên tai anh vậy.Anh rất vui vì anh coi đó là lời tỏ tình chân thành của Hạ Băng Khuynh cho mình.Anh nhìn sang cô, thấy mặt cô bình thản.Trong lòng, rất thỏa mãn.Mà lúc anh thất thần thì Khương Viên cũng đang nói lời cuối cùng.“Vậy sáng mai chúng ta về nhé, tối nay cùng điên cuồng một đêm thế nào?” Khương Viên mày như nhảy múa nhếch lên.Cố Quân Thụy 3 người tự nhiên sẽ đồng ý cách nghĩ của cô.“Tôi về trước” Quý Tu không quan tâm sự lôi kéo của Tiêu Nhân, bình thản nói ra cách nghĩ của mình.“Tu Tu!” Tiêu Nhân tức để la lớn.Cô rất không hiểu tại sao Quý Tu không thích ở chung chỗ với mình?Cô cũng đâu xấu đến khiến người khác phẫn nộ, cũng đang chanh chua đến khiến người khác khó chịu.Quý Tu tại sao không chịu ở lại chứ?“Tôi phải về làm việc” Quý Tu không nhìn mặt cô, cúi đầu lấy ly cafe.“Trễ một ngày cũng đâu mất việc” Tiêu Nhân bĩu môi, không hài lòng oán.“Tôi sẽ không thoải mái” Anh lấy tay nhỏ để trên người mình của Tiêu Nhân ra, cầm ly cafe lên uống hết ngụm cuối.“Tu Tu anh không muốn cùng em qua đêm lãng mạn cuối cùng sao? Chúng ta có thể thưởng rượu trên bãi cát, ngắm trăng nói chuyện trời đất”Tiêu Nhân nhắm mắt ảo tưởng về chuyện đó, đêm lãng mạn của cô và Quý Tu.Nhưng kết quả, cô chưa nói xong Khương Viên đã không nhịn được che miệng cười haha.“Em gái Tiêu Nhân, em thật thẳng thắn, mặt thầy Quý sắp đỏ hết rồi.”Khương Viên vừa nói xong, ánh mắt mọi người đều nhìn sang Quý Tu.Chỉ thấy mặt bình thản vô dục của anh phủ lên tầng đo đỏ. Nghe lướt qua thật sự khiến người khác không ngừng liên tưởng.- -------- ----------

Chương 859