Buổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao…
Chương 62
Sủng Nhập Tâm PhiTác giả: Tống Cửu CậnTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao… "Cảnh phim vừa rồi em thấy quay thế nào?"Trên đường về phòng nghỉ, Chu Thiệu Chi hỏi Bạc Kha Nhiễm.Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, cẩn thận hồi tưởng cảnh quay vừa rồi của bọn họ, một lát sau, cô mới nói với Chu Thiệu Chi."Kì thật em cảm thấy cí một chi tiết giống như quay chưa được tốt."Chu Thiệu Chi không nói chuyện, chỉ là cười cười.Bạc Kha Nhiễm thấy bộ dáng hắn như vậy, giống như minh bạch cái gì."Xem ra anh đã sớm nhận ra."Chu Thiệu Chi: "Kì thật cũng không phải sớm đã nhận ra, chín là vừa rồi cẩn thận nghĩ lại mới phát hiện được."Bạc Kha Nhiễm duỗi tay xoa xoa cằm: "Nếu không cảnh này chúng ta quay lại một lần nữa? Anh thấy thế nào?"Chu Thiệu Chi nhún vai: "Anh đương nhiên không có ý kiến."Dứt lời, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng cười."Đi thôi, lần đó.."Bạc Kha Nhiễm đang nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh cao lớn ở đẳng trước.Ở dưới ánh đèn huỳnh quang, ngũ quan người nọ phá lệ rõ ràng, thâm thúy lại mang theo vài phần trầm ổn.Mà gương mặt này không phải là người cô ngày nhớ đêm mong sao?Thẩm Dữ.Một khắc kia, Bạc Kha Nhiễm dường như cảm thấy xung quanh đều trở nên ngừng lại, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh, trong mắt cô giờ này chỉ có thân ảnh của người nam nhân đang đến gần chỗ cô.Cô ngơ ngẩn nhìn anh bước đến gần, trái tim bên trong quần áo bang bang nhảy loạn, nếu không phải chung quanh có người, cô thật sự sợ mình sẽ không khống chế được vội vàng dùng tay ấn trái tim của mình xuống.Đây rõ ràng là động tác giấu đầu lòi đuôi."Thẩm đạo, ngài làm sao lại đến đây?" Nhân viên công tác dẫn đường cho anh thấy nghi hoặc mà hỏi."Tham ban." Thẩm Dữ trả lời rõ ràng sạch sẽ lưu loát.Anh vừa nói như vậy, nhân viên công tác kia liền minh bạch.An ta biết, Thẩm đạo cùng Ngưu đạo nhà bọn họ có quan hệ rất tốt, tham ban lẫn nhau là việc hết sức bình thường."Ngưu đạo nếu biết anh đến, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."Hai người nói chuyện, rất nhanh đã đi đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm và Chu Thiệu Chi để chào hỏi."Chào Chu lão sư, Bạc lão sư." Nhân viên công tác lễ phép nhìn hai người chào hỏi.Chu Thiệu Chi nhìn nhân viên công tác gật đầu mỉm cười, tiện đà hắn nhìn sang Thẩm Dữ chào hỏi."Thẩm đạo khỏe."
"Cảnh phim vừa rồi em thấy quay thế nào?"
Trên đường về phòng nghỉ, Chu Thiệu Chi hỏi Bạc Kha Nhiễm.
Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, cẩn thận hồi tưởng cảnh quay vừa rồi của bọn họ, một lát sau, cô mới nói với Chu Thiệu Chi.
"Kì thật em cảm thấy cí một chi tiết giống như quay chưa được tốt."
Chu Thiệu Chi không nói chuyện, chỉ là cười cười.
Bạc Kha Nhiễm thấy bộ dáng hắn như vậy, giống như minh bạch cái gì.
"Xem ra anh đã sớm nhận ra."
Chu Thiệu Chi: "Kì thật cũng không phải sớm đã nhận ra, chín là vừa rồi cẩn thận nghĩ lại mới phát hiện được."
Bạc Kha Nhiễm duỗi tay xoa xoa cằm: "Nếu không cảnh này chúng ta quay lại một lần nữa? Anh thấy thế nào?"
Chu Thiệu Chi nhún vai: "Anh đương nhiên không có ý kiến."
Dứt lời, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng cười.
"Đi thôi, lần đó.."
Bạc Kha Nhiễm đang nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh cao lớn ở đẳng trước.
Ở dưới ánh đèn huỳnh quang, ngũ quan người nọ phá lệ rõ ràng, thâm thúy lại mang theo vài phần trầm ổn.
Mà gương mặt này không phải là người cô ngày nhớ đêm mong sao?
Thẩm Dữ.
Một khắc kia, Bạc Kha Nhiễm dường như cảm thấy xung quanh đều trở nên ngừng lại, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh, trong mắt cô giờ này chỉ có thân ảnh của người nam nhân đang đến gần chỗ cô.
Cô ngơ ngẩn nhìn anh bước đến gần, trái tim bên trong quần áo bang bang nhảy loạn, nếu không phải chung quanh có người, cô thật sự sợ mình sẽ không khống chế được vội vàng dùng tay ấn trái tim của mình xuống.
Đây rõ ràng là động tác giấu đầu lòi đuôi.
"Thẩm đạo, ngài làm sao lại đến đây?" Nhân viên công tác dẫn đường cho anh thấy nghi hoặc mà hỏi.
"Tham ban." Thẩm Dữ trả lời rõ ràng sạch sẽ lưu loát.
Anh vừa nói như vậy, nhân viên công tác kia liền minh bạch.
An ta biết, Thẩm đạo cùng Ngưu đạo nhà bọn họ có quan hệ rất tốt, tham ban lẫn nhau là việc hết sức bình thường.
"Ngưu đạo nếu biết anh đến, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."
Hai người nói chuyện, rất nhanh đã đi đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm và Chu Thiệu Chi để chào hỏi.
"Chào Chu lão sư, Bạc lão sư." Nhân viên công tác lễ phép nhìn hai người chào hỏi.
Chu Thiệu Chi nhìn nhân viên công tác gật đầu mỉm cười, tiện đà hắn nhìn sang Thẩm Dữ chào hỏi.
"Thẩm đạo khỏe."
Sủng Nhập Tâm PhiTác giả: Tống Cửu CậnTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngBuổi trưa, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua từng lá cây, ẩn hiện dừng trên gò má người nọ,cô nghiêng đầu, mũ áo lông vũ che khuất hơn nửa khuôn mặt,ngày thường chính là đôi mắt linh động mà lúc này lại đầy lười biếng. Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là 1 người xinh đẹp. Mặt trái xoan tiêu chuẩn, làn da trắng nõn giống như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt đào hoa câu người nhưng lại thanh triệt sáng ngời giống như hồ nước, môi mỏng không điểm mà xích. Rốt cuộc mới chỉ hai mươi tuổi, đúng là như hoa như ngọc. Nguyễn Lệ nhìn Bạc Kha Nhiễm, hơi thở đều đều, không hề phát hiện có người đến, xem ra đang ngủ say sưa. Nguyễn Lệ duỗi tay muốn gọi cô, ai ngờ tay mới chạm đến áo khoác, người trước đó một giây còn ngủ say sưa lập tức bừng tỉnh. Đôi mắt sáng như gương "Lệ tỷ, chị đã đến rồi?" Giọng mũi hơi ngạt. "uh." Nguyễn Lệ liền ngồi xuống chiếc ghế dựa trước mặt cô. Ngủ dậy liền cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong áo lông vũ. Thấy thế, Nguyễn Lệ mở miệng: "Đã nói với em bao… "Cảnh phim vừa rồi em thấy quay thế nào?"Trên đường về phòng nghỉ, Chu Thiệu Chi hỏi Bạc Kha Nhiễm.Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, cẩn thận hồi tưởng cảnh quay vừa rồi của bọn họ, một lát sau, cô mới nói với Chu Thiệu Chi."Kì thật em cảm thấy cí một chi tiết giống như quay chưa được tốt."Chu Thiệu Chi không nói chuyện, chỉ là cười cười.Bạc Kha Nhiễm thấy bộ dáng hắn như vậy, giống như minh bạch cái gì."Xem ra anh đã sớm nhận ra."Chu Thiệu Chi: "Kì thật cũng không phải sớm đã nhận ra, chín là vừa rồi cẩn thận nghĩ lại mới phát hiện được."Bạc Kha Nhiễm duỗi tay xoa xoa cằm: "Nếu không cảnh này chúng ta quay lại một lần nữa? Anh thấy thế nào?"Chu Thiệu Chi nhún vai: "Anh đương nhiên không có ý kiến."Dứt lời, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng cười."Đi thôi, lần đó.."Bạc Kha Nhiễm đang nói chuyện, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh cao lớn ở đẳng trước.Ở dưới ánh đèn huỳnh quang, ngũ quan người nọ phá lệ rõ ràng, thâm thúy lại mang theo vài phần trầm ổn.Mà gương mặt này không phải là người cô ngày nhớ đêm mong sao?Thẩm Dữ.Một khắc kia, Bạc Kha Nhiễm dường như cảm thấy xung quanh đều trở nên ngừng lại, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh, trong mắt cô giờ này chỉ có thân ảnh của người nam nhân đang đến gần chỗ cô.Cô ngơ ngẩn nhìn anh bước đến gần, trái tim bên trong quần áo bang bang nhảy loạn, nếu không phải chung quanh có người, cô thật sự sợ mình sẽ không khống chế được vội vàng dùng tay ấn trái tim của mình xuống.Đây rõ ràng là động tác giấu đầu lòi đuôi."Thẩm đạo, ngài làm sao lại đến đây?" Nhân viên công tác dẫn đường cho anh thấy nghi hoặc mà hỏi."Tham ban." Thẩm Dữ trả lời rõ ràng sạch sẽ lưu loát.Anh vừa nói như vậy, nhân viên công tác kia liền minh bạch.An ta biết, Thẩm đạo cùng Ngưu đạo nhà bọn họ có quan hệ rất tốt, tham ban lẫn nhau là việc hết sức bình thường."Ngưu đạo nếu biết anh đến, chắc chắn sẽ rất vui vẻ."Hai người nói chuyện, rất nhanh đã đi đến trước mặt Bạc Kha Nhiễm và Chu Thiệu Chi để chào hỏi."Chào Chu lão sư, Bạc lão sư." Nhân viên công tác lễ phép nhìn hai người chào hỏi.Chu Thiệu Chi nhìn nhân viên công tác gật đầu mỉm cười, tiện đà hắn nhìn sang Thẩm Dữ chào hỏi."Thẩm đạo khỏe."