Xin chào, tôi là Ý. Mọi người hãy gọi tôi bằng cái tên này nhé. Đó là cái tên mà tôi tự đặt cho bản thân. Ý, ý trời định, duyên ý. Hôm nay là ngày tôi quay lại trường học. Năm nay tôi đã học đến lớp sáu rồi đó. Thời gian bẵng một cái thật chóng vánh. Hồi cấp một, tôi nhớ mình rất nhỏ, rất thấp. Khi đứng xếp hàng, tôi thường được đôn lên phía hàng đầu để đứng. Ngồi trong lớp, tôi sẽ được đặc cách ngồi ở bàn thứ hai. Tại sao không phải bàn đầu tiên hả? Ngồi ở bàn đầu tiên sẽ mỏi cổ lắm, nhức mắt nữa. Nếu lỡ như bị cận thị, phải đeo hai cái đít chai lên thì sẽ che mất cả khuôn mặt xinh xắn của tôi. Mặc kệ có người nào đó bảo tôi tự tin thái quá thì tôi vẫn sẽ luôn xem khuôn mặt này là xinh đẹp. Tôi là con gái mà. Ý là một đứa bé gái xinh xắn đó. Gia đình tôi không thuộc dạng khá giả gì cho cam. Ba tôi đi làm ăn xa ở ngoài biển đảo đó, một năm sẽ về thăm nhà một lần. Mẹ tôi là một người bán hàng ở ngoài chợ. Mỗi sớm tinh mơ, khi lúc đó tôi còn ở trong chăn mà ngủ vùi thì mẹ tôi đã phải…
Chương 35
[Quyển 1] Ý - Con Người TôiTác giả: SUNQINGtheWriterTruyện Đam MỹXin chào, tôi là Ý. Mọi người hãy gọi tôi bằng cái tên này nhé. Đó là cái tên mà tôi tự đặt cho bản thân. Ý, ý trời định, duyên ý. Hôm nay là ngày tôi quay lại trường học. Năm nay tôi đã học đến lớp sáu rồi đó. Thời gian bẵng một cái thật chóng vánh. Hồi cấp một, tôi nhớ mình rất nhỏ, rất thấp. Khi đứng xếp hàng, tôi thường được đôn lên phía hàng đầu để đứng. Ngồi trong lớp, tôi sẽ được đặc cách ngồi ở bàn thứ hai. Tại sao không phải bàn đầu tiên hả? Ngồi ở bàn đầu tiên sẽ mỏi cổ lắm, nhức mắt nữa. Nếu lỡ như bị cận thị, phải đeo hai cái đít chai lên thì sẽ che mất cả khuôn mặt xinh xắn của tôi. Mặc kệ có người nào đó bảo tôi tự tin thái quá thì tôi vẫn sẽ luôn xem khuôn mặt này là xinh đẹp. Tôi là con gái mà. Ý là một đứa bé gái xinh xắn đó. Gia đình tôi không thuộc dạng khá giả gì cho cam. Ba tôi đi làm ăn xa ở ngoài biển đảo đó, một năm sẽ về thăm nhà một lần. Mẹ tôi là một người bán hàng ở ngoài chợ. Mỗi sớm tinh mơ, khi lúc đó tôi còn ở trong chăn mà ngủ vùi thì mẹ tôi đã phải… Hôm nay tôi đi thăm con trai tôi.Vừa đến trước đầu ngõ thôi, tôi đã không kìm được sự háo hức của mình rồi. Sau khi mang Đại Lợi từ góc đường hôm trời mưa về thì hôm nay mới là ngày thứ hai tôi gặp nó.Mấy hôm bữa bận tít mắt tít mũi, tôi không cách nào chạy qua nhà của Như được. Coi như hôm nay phải đền bù cho con trai thật xứng đáng rồi.Càng nghĩ, tôi lại càng cao hứng cong giò lên đạp băng băng về phía trước, sau đó thắng kít lại một tiếng.Đến nhà của Như rồi.Tôi gạt chống xe, đi tới bấm chuông hai tiếng. Bên trong lập tức có tiếng người nói vọng ra, lảnh lót êm tai, giống Như thế nhỉ?Liếc mắt nhìn qua hàng hàng song sắt, tôi thấp thoáng thấy chiếc đầm màu hồng hơi tốc lên một chút vì gió.Hóa ra là Như thật.Như mở cửa, khuôn mặt xinh xắn lộ ra với nụ cười mỉm trên môi. Tôi cũng nhìn Như cười thật tươi rồi mau chóng dắt xe vào trong sân trước." Ý, mau lại đây."Như có vẻ hấp tấp nóng vội, tôi mới gạt cái chống xuống thôi là Như đã kéo tay tôi chạy tít ra sân sau.Đây là lần đầu tiên tôi đặt chân đến chỗ này đó. Sân sau của nhà Như là một khu vườn rất đẹp. Cây cối hoa cỏ rất xum xuê, um tùm và đầy đủ sắc màu.Phía bên trái còn dựng nên một hòn non bộ nhìn bắt mắt làm sao. Dòng nước trong suốt chảy từ trên cao chảy xuống, nghe róc rách róc rách, âm thanh rất khẽ.Tôi đứng chôn chân một chỗ, mắt dáo dác nhìn ngắm từng ngõ ngách một. Sau đó mới buông tay Như ra, chạy đến cái hòn non bộ, đặt tay lên mặt đá, cúi đầu chiêm ngưỡng.Có vài con cá con bơi tung tăng tung tăng qua lại, nhưng thường sẽ bị rượt đuổi bởi con cá lớn hơn. Nhìn bọn chúng hợp lại thành một đám đông, sau đó túa ra như ong vỡ tổ mà thích thú không chịu được.Như cũng đi lại đứng bên cạnh tôi, chỉ tay vào từng thứ rồi kèm theo lời chú thích. Nhờ chơi với Như mà tôi cũng biết thêm nhiều thứ mới lạ lắm." Đẹp quá à." Tôi tấm tắc khen.Như vỗ vỗ ngực, " Đều là anh Nguyện làm cả đó."Tôi có chút kinh ngạc quay sang nhìn Như, sau đó nhìn xuống cái hòn non bộ, khuôn mặt chợt đỏ lên. Vì sao tôi biết mặt mình đỏ à? Vì mỗi lần như thế, tôi đều cảm thấy mặt mình thật nóng, nóng ơi là nóng >o
Hôm nay tôi đi thăm con trai tôi.
Vừa đến trước đầu ngõ thôi, tôi đã không kìm được sự háo hức của mình rồi. Sau khi mang Đại Lợi từ góc đường hôm trời mưa về thì hôm nay mới là ngày thứ hai tôi gặp nó.
Mấy hôm bữa bận tít mắt tít mũi, tôi không cách nào chạy qua nhà của Như được. Coi như hôm nay phải đền bù cho con trai thật xứng đáng rồi.
Càng nghĩ, tôi lại càng cao hứng cong giò lên đạp băng băng về phía trước, sau đó thắng kít lại một tiếng.
Đến nhà của Như rồi.
Tôi gạt chống xe, đi tới bấm chuông hai tiếng. Bên trong lập tức có tiếng người nói vọng ra, lảnh lót êm tai, giống Như thế nhỉ?
Liếc mắt nhìn qua hàng hàng song sắt, tôi thấp thoáng thấy chiếc đầm màu hồng hơi tốc lên một chút vì gió.
Hóa ra là Như thật.
Như mở cửa, khuôn mặt xinh xắn lộ ra với nụ cười mỉm trên môi. Tôi cũng nhìn Như cười thật tươi rồi mau chóng dắt xe vào trong sân trước.
" Ý, mau lại đây."
Như có vẻ hấp tấp nóng vội, tôi mới gạt cái chống xuống thôi là Như đã kéo tay tôi chạy tít ra sân sau.
Đây là lần đầu tiên tôi đặt chân đến chỗ này đó. Sân sau của nhà Như là một khu vườn rất đẹp. Cây cối hoa cỏ rất xum xuê, um tùm và đầy đủ sắc màu.
Phía bên trái còn dựng nên một hòn non bộ nhìn bắt mắt làm sao. Dòng nước trong suốt chảy từ trên cao chảy xuống, nghe róc rách róc rách, âm thanh rất khẽ.
Tôi đứng chôn chân một chỗ, mắt dáo dác nhìn ngắm từng ngõ ngách một. Sau đó mới buông tay Như ra, chạy đến cái hòn non bộ, đặt tay lên mặt đá, cúi đầu chiêm ngưỡng.
Có vài con cá con bơi tung tăng tung tăng qua lại, nhưng thường sẽ bị rượt đuổi bởi con cá lớn hơn. Nhìn bọn chúng hợp lại thành một đám đông, sau đó túa ra như ong vỡ tổ mà thích thú không chịu được.
Như cũng đi lại đứng bên cạnh tôi, chỉ tay vào từng thứ rồi kèm theo lời chú thích. Nhờ chơi với Như mà tôi cũng biết thêm nhiều thứ mới lạ lắm.
" Đẹp quá à." Tôi tấm tắc khen.
Như vỗ vỗ ngực, " Đều là anh Nguyện làm cả đó."
Tôi có chút kinh ngạc quay sang nhìn Như, sau đó nhìn xuống cái hòn non bộ, khuôn mặt chợt đỏ lên. Vì sao tôi biết mặt mình đỏ à? Vì mỗi lần như thế, tôi đều cảm thấy mặt mình thật nóng, nóng ơi là nóng >o
[Quyển 1] Ý - Con Người TôiTác giả: SUNQINGtheWriterTruyện Đam MỹXin chào, tôi là Ý. Mọi người hãy gọi tôi bằng cái tên này nhé. Đó là cái tên mà tôi tự đặt cho bản thân. Ý, ý trời định, duyên ý. Hôm nay là ngày tôi quay lại trường học. Năm nay tôi đã học đến lớp sáu rồi đó. Thời gian bẵng một cái thật chóng vánh. Hồi cấp một, tôi nhớ mình rất nhỏ, rất thấp. Khi đứng xếp hàng, tôi thường được đôn lên phía hàng đầu để đứng. Ngồi trong lớp, tôi sẽ được đặc cách ngồi ở bàn thứ hai. Tại sao không phải bàn đầu tiên hả? Ngồi ở bàn đầu tiên sẽ mỏi cổ lắm, nhức mắt nữa. Nếu lỡ như bị cận thị, phải đeo hai cái đít chai lên thì sẽ che mất cả khuôn mặt xinh xắn của tôi. Mặc kệ có người nào đó bảo tôi tự tin thái quá thì tôi vẫn sẽ luôn xem khuôn mặt này là xinh đẹp. Tôi là con gái mà. Ý là một đứa bé gái xinh xắn đó. Gia đình tôi không thuộc dạng khá giả gì cho cam. Ba tôi đi làm ăn xa ở ngoài biển đảo đó, một năm sẽ về thăm nhà một lần. Mẹ tôi là một người bán hàng ở ngoài chợ. Mỗi sớm tinh mơ, khi lúc đó tôi còn ở trong chăn mà ngủ vùi thì mẹ tôi đã phải… Hôm nay tôi đi thăm con trai tôi.Vừa đến trước đầu ngõ thôi, tôi đã không kìm được sự háo hức của mình rồi. Sau khi mang Đại Lợi từ góc đường hôm trời mưa về thì hôm nay mới là ngày thứ hai tôi gặp nó.Mấy hôm bữa bận tít mắt tít mũi, tôi không cách nào chạy qua nhà của Như được. Coi như hôm nay phải đền bù cho con trai thật xứng đáng rồi.Càng nghĩ, tôi lại càng cao hứng cong giò lên đạp băng băng về phía trước, sau đó thắng kít lại một tiếng.Đến nhà của Như rồi.Tôi gạt chống xe, đi tới bấm chuông hai tiếng. Bên trong lập tức có tiếng người nói vọng ra, lảnh lót êm tai, giống Như thế nhỉ?Liếc mắt nhìn qua hàng hàng song sắt, tôi thấp thoáng thấy chiếc đầm màu hồng hơi tốc lên một chút vì gió.Hóa ra là Như thật.Như mở cửa, khuôn mặt xinh xắn lộ ra với nụ cười mỉm trên môi. Tôi cũng nhìn Như cười thật tươi rồi mau chóng dắt xe vào trong sân trước." Ý, mau lại đây."Như có vẻ hấp tấp nóng vội, tôi mới gạt cái chống xuống thôi là Như đã kéo tay tôi chạy tít ra sân sau.Đây là lần đầu tiên tôi đặt chân đến chỗ này đó. Sân sau của nhà Như là một khu vườn rất đẹp. Cây cối hoa cỏ rất xum xuê, um tùm và đầy đủ sắc màu.Phía bên trái còn dựng nên một hòn non bộ nhìn bắt mắt làm sao. Dòng nước trong suốt chảy từ trên cao chảy xuống, nghe róc rách róc rách, âm thanh rất khẽ.Tôi đứng chôn chân một chỗ, mắt dáo dác nhìn ngắm từng ngõ ngách một. Sau đó mới buông tay Như ra, chạy đến cái hòn non bộ, đặt tay lên mặt đá, cúi đầu chiêm ngưỡng.Có vài con cá con bơi tung tăng tung tăng qua lại, nhưng thường sẽ bị rượt đuổi bởi con cá lớn hơn. Nhìn bọn chúng hợp lại thành một đám đông, sau đó túa ra như ong vỡ tổ mà thích thú không chịu được.Như cũng đi lại đứng bên cạnh tôi, chỉ tay vào từng thứ rồi kèm theo lời chú thích. Nhờ chơi với Như mà tôi cũng biết thêm nhiều thứ mới lạ lắm." Đẹp quá à." Tôi tấm tắc khen.Như vỗ vỗ ngực, " Đều là anh Nguyện làm cả đó."Tôi có chút kinh ngạc quay sang nhìn Như, sau đó nhìn xuống cái hòn non bộ, khuôn mặt chợt đỏ lên. Vì sao tôi biết mặt mình đỏ à? Vì mỗi lần như thế, tôi đều cảm thấy mặt mình thật nóng, nóng ơi là nóng >o