Ngày xửa ngày xưa, à không, ngày nảy ngày nay, có một vị Tổng Tài. Thật ra, Tổng Tài không hẳn là Tổng Tài, hắn là người thừa kế tập đoàn của gia tộc, Chủ tịch mới là chức vị lớn nhất của hắn. Bạn nghĩ thử xem, trời sinh đã là Chủ tịch rồi, tôi cũng chả biết tỏ thái độ gì với vụ này nữa. Nhưng mà thời nay Tổng Tài mới là công việc hợp mốt nhất, cho nên chúng mình tạm thời gọi hắn vậy đi. Về sự nghiệp của Tổng Tài á hả, quá trời quá đất luôn, Công ty của hắn được bình chọn đứng đầu top 500 Doanh nghiệp lớn nhất thế giới, lợi nhuận hàng năm lên đến 500 tỷ! Nhưng mà Tổng Tài sống vô cùng tiết kiệm, mỗi năm chỉ tiêu 2 060 578 Nguyên*, mỗi ngày chỉ thức dậy trên chiếc giường to 10 mét, hắn chưa từng lái xe, chấp nhận đi bộ nửa tiếng để ra khỏi vườn hoa của biệt thự nhà hắn, rồi cưỡi xe đạp chia sẻ đi làm.** *tầm 7 tỷ VND ** hệ thống xe đạp chia sẻ: thuê xe đạp tại 1 điểm và trả xe tại 1 điểm khác trên cùng 1 hệ thống. Du lịch xanh, bảo vệ môi trường, bạn, tôi và mọi người! Mặc dù đường đi…
Chương 4
Tôi Không Có Lừa Cậu Kết Hôn Thật Mà!Tác giả: Phong YênTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngNgày xửa ngày xưa, à không, ngày nảy ngày nay, có một vị Tổng Tài. Thật ra, Tổng Tài không hẳn là Tổng Tài, hắn là người thừa kế tập đoàn của gia tộc, Chủ tịch mới là chức vị lớn nhất của hắn. Bạn nghĩ thử xem, trời sinh đã là Chủ tịch rồi, tôi cũng chả biết tỏ thái độ gì với vụ này nữa. Nhưng mà thời nay Tổng Tài mới là công việc hợp mốt nhất, cho nên chúng mình tạm thời gọi hắn vậy đi. Về sự nghiệp của Tổng Tài á hả, quá trời quá đất luôn, Công ty của hắn được bình chọn đứng đầu top 500 Doanh nghiệp lớn nhất thế giới, lợi nhuận hàng năm lên đến 500 tỷ! Nhưng mà Tổng Tài sống vô cùng tiết kiệm, mỗi năm chỉ tiêu 2 060 578 Nguyên*, mỗi ngày chỉ thức dậy trên chiếc giường to 10 mét, hắn chưa từng lái xe, chấp nhận đi bộ nửa tiếng để ra khỏi vườn hoa của biệt thự nhà hắn, rồi cưỡi xe đạp chia sẻ đi làm.** *tầm 7 tỷ VND ** hệ thống xe đạp chia sẻ: thuê xe đạp tại 1 điểm và trả xe tại 1 điểm khác trên cùng 1 hệ thống. Du lịch xanh, bảo vệ môi trường, bạn, tôi và mọi người! Mặc dù đường đi… (7)“Cậu định làm vậy thật ư?” – Vị Luật sư ấy hỏi Tổng Tài.Tổng Tài thở dài, khóe môi nhếch lên, cười bất đắc dĩ: “Tôi một thân một mình, chỉ có mỗi một cậu Bạn Thân thôi. Nhưng dù sao đây cũng là sự nghiệp của ông cha tôi, tôi không muốn quyên cho xã hội, nó sẽ bị mổ xẻ tan tành.”Tổng Tài tự thấy rõ, hắn là người cầm lái cho cả Công ty, một khi hắn ngã xuống, toàn bộ Công ty sẽ bị chia ra bán giá rẻ cho những thế lực thèm khát sản nghiệp của hắn. Lúc trước hắn cảm thấy mình còn trẻ nên chưa muốn kết hôn sinh con, nay không có lấy một người thừa kế.Huống chi… “Ai lại từ chối được một khoản tiền từ trên trời rơi xuống chứ?” – Tổng Tài cười trêu, dù Tổng Tài đã gầy gộc nhưng khi cười vẫn rất quyến rũ.Nói thì nói vậy nhưng Tổng Tài cũng không dám chắc. Nếu muốn phát tài, Bạn Thân có Tổng Tài chống lưng đã giàu từ xa xưa rồi. Nhưng Bạn Thân cứ sống yên ổn với đồng lương không đổi – mấy trăm ngàn một năm, hắn tình nguyện chịu nghèo khó, còn hay rủ Tổng Tài đi ăn mì xào năm đồng một tô.Kệ nó, Tổng Tài hiếm khi tự do tùy thích một lần, hắn sắp chết rồi, muốn đưa cổ phần cho Bạn Thân, nỡ từ chối à?“Nhưng cậu không nhất thiết phải chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho cậu ta” – Luật sư bĩnh tình đề nghị hắn – “Cậu có thể mời một CEO đến quản lí Công ty, ủy thác với ngân hàng chia hoa hồng hàng năm cho anh ta, còn bất động sản thì để quyên tặng.”Tổng Tài lắc đầu, hắn biết rõ, cả gia tộc này chỉ còn một mình hắn, một khi hắn không còn ắt sẽ hỗn loạn. Mặc dù ủy thác ngân hàng có thể tránh thuế di sản, nhưng hắn phải nghĩ ra mười ngàn biện pháp tránh cho người được lợi chia bán Công ty này.Dù sao Bạn Thân cũng học ngành chứng khoán, hiện tại đang làm giám đốc ở một công ty nhỏ, giao Công ty cho hắn quản lí thì Tổng Tài cũng yên tâm.Luật sư im lặng bỏ tập tài liệu này lại, rồi cầm một xấp khác lên: “Được rồi, nếu cậu khăng khăng quyết định như vậy, căn cứ theo Luật kế thừa tài sản, cậu phải đóng thuế 75%. Thông qua một số mánh khóe tránh thuế nữa thì giảm được khoảng…” Luật sư nói đến đây, ý nghĩ khuyên Tổng Tài lập ủy thác ngân hàng lại bùng lên.Tổng Tài ngắt lời luật sư, ánh mắt hắn sắc sảo, khí thế bừng bừng, ánh mặt trời phản xạ lên khuôn mặt anh tuấn tạo thành bóng râm, hắn nói: “Nếu kết hôn thì sao?”
(7)
“Cậu định làm vậy thật ư?” – Vị Luật sư ấy hỏi Tổng Tài.
Tổng Tài thở dài, khóe môi nhếch lên, cười bất đắc dĩ: “Tôi một thân một mình, chỉ có mỗi một cậu Bạn Thân thôi. Nhưng dù sao đây cũng là sự nghiệp của ông cha tôi, tôi không muốn quyên cho xã hội, nó sẽ bị mổ xẻ tan tành.”
Tổng Tài tự thấy rõ, hắn là người cầm lái cho cả Công ty, một khi hắn ngã xuống, toàn bộ Công ty sẽ bị chia ra bán giá rẻ cho những thế lực thèm khát sản nghiệp của hắn. Lúc trước hắn cảm thấy mình còn trẻ nên chưa muốn kết hôn sinh con, nay không có lấy một người thừa kế.
Huống chi… “Ai lại từ chối được một khoản tiền từ trên trời rơi xuống chứ?” – Tổng Tài cười trêu, dù Tổng Tài đã gầy gộc nhưng khi cười vẫn rất quyến rũ.
Nói thì nói vậy nhưng Tổng Tài cũng không dám chắc. Nếu muốn phát tài, Bạn Thân có Tổng Tài chống lưng đã giàu từ xa xưa rồi. Nhưng Bạn Thân cứ sống yên ổn với đồng lương không đổi – mấy trăm ngàn một năm, hắn tình nguyện chịu nghèo khó, còn hay rủ Tổng Tài đi ăn mì xào năm đồng một tô.
Kệ nó, Tổng Tài hiếm khi tự do tùy thích một lần, hắn sắp chết rồi, muốn đưa cổ phần cho Bạn Thân, nỡ từ chối à?
“Nhưng cậu không nhất thiết phải chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho cậu ta” – Luật sư bĩnh tình đề nghị hắn – “Cậu có thể mời một CEO đến quản lí Công ty, ủy thác với ngân hàng chia hoa hồng hàng năm cho anh ta, còn bất động sản thì để quyên tặng.”
Tổng Tài lắc đầu, hắn biết rõ, cả gia tộc này chỉ còn một mình hắn, một khi hắn không còn ắt sẽ hỗn loạn. Mặc dù ủy thác ngân hàng có thể tránh thuế di sản, nhưng hắn phải nghĩ ra mười ngàn biện pháp tránh cho người được lợi chia bán Công ty này.
Dù sao Bạn Thân cũng học ngành chứng khoán, hiện tại đang làm giám đốc ở một công ty nhỏ, giao Công ty cho hắn quản lí thì Tổng Tài cũng yên tâm.
Luật sư im lặng bỏ tập tài liệu này lại, rồi cầm một xấp khác lên: “Được rồi, nếu cậu khăng khăng quyết định như vậy, căn cứ theo Luật kế thừa tài sản, cậu phải đóng thuế 75%. Thông qua một số mánh khóe tránh thuế nữa thì giảm được khoảng…” Luật sư nói đến đây, ý nghĩ khuyên Tổng Tài lập ủy thác ngân hàng lại bùng lên.
Tổng Tài ngắt lời luật sư, ánh mắt hắn sắc sảo, khí thế bừng bừng, ánh mặt trời phản xạ lên khuôn mặt anh tuấn tạo thành bóng râm, hắn nói: “Nếu kết hôn thì sao?”
Tôi Không Có Lừa Cậu Kết Hôn Thật Mà!Tác giả: Phong YênTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngNgày xửa ngày xưa, à không, ngày nảy ngày nay, có một vị Tổng Tài. Thật ra, Tổng Tài không hẳn là Tổng Tài, hắn là người thừa kế tập đoàn của gia tộc, Chủ tịch mới là chức vị lớn nhất của hắn. Bạn nghĩ thử xem, trời sinh đã là Chủ tịch rồi, tôi cũng chả biết tỏ thái độ gì với vụ này nữa. Nhưng mà thời nay Tổng Tài mới là công việc hợp mốt nhất, cho nên chúng mình tạm thời gọi hắn vậy đi. Về sự nghiệp của Tổng Tài á hả, quá trời quá đất luôn, Công ty của hắn được bình chọn đứng đầu top 500 Doanh nghiệp lớn nhất thế giới, lợi nhuận hàng năm lên đến 500 tỷ! Nhưng mà Tổng Tài sống vô cùng tiết kiệm, mỗi năm chỉ tiêu 2 060 578 Nguyên*, mỗi ngày chỉ thức dậy trên chiếc giường to 10 mét, hắn chưa từng lái xe, chấp nhận đi bộ nửa tiếng để ra khỏi vườn hoa của biệt thự nhà hắn, rồi cưỡi xe đạp chia sẻ đi làm.** *tầm 7 tỷ VND ** hệ thống xe đạp chia sẻ: thuê xe đạp tại 1 điểm và trả xe tại 1 điểm khác trên cùng 1 hệ thống. Du lịch xanh, bảo vệ môi trường, bạn, tôi và mọi người! Mặc dù đường đi… (7)“Cậu định làm vậy thật ư?” – Vị Luật sư ấy hỏi Tổng Tài.Tổng Tài thở dài, khóe môi nhếch lên, cười bất đắc dĩ: “Tôi một thân một mình, chỉ có mỗi một cậu Bạn Thân thôi. Nhưng dù sao đây cũng là sự nghiệp của ông cha tôi, tôi không muốn quyên cho xã hội, nó sẽ bị mổ xẻ tan tành.”Tổng Tài tự thấy rõ, hắn là người cầm lái cho cả Công ty, một khi hắn ngã xuống, toàn bộ Công ty sẽ bị chia ra bán giá rẻ cho những thế lực thèm khát sản nghiệp của hắn. Lúc trước hắn cảm thấy mình còn trẻ nên chưa muốn kết hôn sinh con, nay không có lấy một người thừa kế.Huống chi… “Ai lại từ chối được một khoản tiền từ trên trời rơi xuống chứ?” – Tổng Tài cười trêu, dù Tổng Tài đã gầy gộc nhưng khi cười vẫn rất quyến rũ.Nói thì nói vậy nhưng Tổng Tài cũng không dám chắc. Nếu muốn phát tài, Bạn Thân có Tổng Tài chống lưng đã giàu từ xa xưa rồi. Nhưng Bạn Thân cứ sống yên ổn với đồng lương không đổi – mấy trăm ngàn một năm, hắn tình nguyện chịu nghèo khó, còn hay rủ Tổng Tài đi ăn mì xào năm đồng một tô.Kệ nó, Tổng Tài hiếm khi tự do tùy thích một lần, hắn sắp chết rồi, muốn đưa cổ phần cho Bạn Thân, nỡ từ chối à?“Nhưng cậu không nhất thiết phải chuyển nhượng toàn bộ cổ phần cho cậu ta” – Luật sư bĩnh tình đề nghị hắn – “Cậu có thể mời một CEO đến quản lí Công ty, ủy thác với ngân hàng chia hoa hồng hàng năm cho anh ta, còn bất động sản thì để quyên tặng.”Tổng Tài lắc đầu, hắn biết rõ, cả gia tộc này chỉ còn một mình hắn, một khi hắn không còn ắt sẽ hỗn loạn. Mặc dù ủy thác ngân hàng có thể tránh thuế di sản, nhưng hắn phải nghĩ ra mười ngàn biện pháp tránh cho người được lợi chia bán Công ty này.Dù sao Bạn Thân cũng học ngành chứng khoán, hiện tại đang làm giám đốc ở một công ty nhỏ, giao Công ty cho hắn quản lí thì Tổng Tài cũng yên tâm.Luật sư im lặng bỏ tập tài liệu này lại, rồi cầm một xấp khác lên: “Được rồi, nếu cậu khăng khăng quyết định như vậy, căn cứ theo Luật kế thừa tài sản, cậu phải đóng thuế 75%. Thông qua một số mánh khóe tránh thuế nữa thì giảm được khoảng…” Luật sư nói đến đây, ý nghĩ khuyên Tổng Tài lập ủy thác ngân hàng lại bùng lên.Tổng Tài ngắt lời luật sư, ánh mắt hắn sắc sảo, khí thế bừng bừng, ánh mặt trời phản xạ lên khuôn mặt anh tuấn tạo thành bóng râm, hắn nói: “Nếu kết hôn thì sao?”