Tác giả:

- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen…

Chương 345: Đàn ông xuống bếp vô cùng đẹp trai (1)

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Long Trục Thiên đi vào bếp.Dương Tử Mi cũng không hề nhàn rỗi, bởi vì niềm vui lớn nhất của cô, chính là ngồi trên ghế nhìn anh bận rộn trong bếp.Long Trục Thiên vén tay áo sơ mi lên, cầm lấy cái tạp dề mà Dương Tử Mi cố ý chuẩn bị cho anh, liếc mắt nhìn cô: - Đến đây, mang tạp dề vào cho anh.Dương Tử Mi rất thích làm việc này.Cô cầm lấy tạp dề đứng dậy, đi đến trước mặt Long Trục Thiên. Người Long Trục Thiên cao hơn một mét tám lăm, mà cô chỉ cao một mét sáu, đứng ở trước mặt anh, đương nhiên không thể buộc tạp dề lên cổ anh.Cô giơ tay kéo đầu anh xuống, quàng dây tạp dề vào cổ anh.Mà anh, lúc cúi đầu, nhân cơ hội hôn lên hai má của cô, khiến cô lại thẹn thùng và nhộn nhạo. Buộc dây tạp dề trên cổ xong, cô đi vòng ra phía sau anh, giơ hai tay ra, từ phía sau vòng lên trước, cầm lấy hai cái dây ở bên hông, thắt lại trên lưng anh.Nhìn bóng lưng to lớn của anh, cô không nhịn được, giơ tay ôm lấy anh từ phía sau, mặt dán lên tấm lưng ấm áp của anh.Thân mình Long Trục Thiên hơi cứng đờ, hít thở cũng trở nên hỗn loạn. Anh rất thích, cũng vô cùng sợ hãi Dương Tử Mi ôm lấy anh từ phía sau như vậy.Bởi vì ôm như vậy, đối với anh mà nói, có cảm giác dụ hoặc chí mạng, khiến d*c v*ng trong người anh muốn phá tan mọi xiềng xích xông ra ngoài...Một sự mập mờ ngập tràn trong phòng bếp, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng hít thở của hai người đều không bình thường. Nhưng cuối cùng ý chí của Long Trục Thiên vẫn kiên cường, anh kéo hai tay cô ra, sau đó xoay người lại, cong ngón tay gõ nhẹ lên đầu cô:- Ngồi sang một bên đi, đừng cản trở anh làm bữa sáng.Dương Tử Mi giận dữ trở về chỗ ngồi của mình. Nếu lúc này cô nhìn vào gương, nhất định có thể thấy trong đôi mắt mình, là sự ai oán, dục cầu bất mãn.Đúng vậy, cô thật sự rất ai oán.Lúc này cô vô cùng căm giận mình chỉ mới mười lăm tuổi, đến lúc mười tám tuổi còn phải qua ba năm nữa. Một năm có đến ba trăm sáu mươi lăm ngày đấy! Mà một ngày có đến hai mươi bốn tiếng! Một tiếng có sáu mươi phút!A a a a a a a!Thật là lâu quá! Cô không nhịn được kêu khổ trong lòng.Kiếp trước cô đã hai mươi tám tuổi, thêm mười lăm tuổi ở kiếp này, tinh thần và linh hồn của cô không hề non nớt như vẻ bề ngoài, đã trưởng thành rồi, cô vô cùng mong chờ tình yêu nam nữ mà cô chưa từng được nếm trải.Thật ra, Long Trục Thiên còn thấy ai oán hơn cô, chỉ có thể dồn sức vào bếp núc, bắt đầu bận rộn. Đối với đàn ông, lúc họ làm việc là lúc họ gợi cảm nhất!Thật ra, Dương Tử Mi cảm thấy, đàn ông lúc xuống bếp lại càng gợi cảm, đẹp trai hơn!

Long Trục Thiên đi vào bếp.

Dương Tử Mi cũng không hề nhàn rỗi, bởi vì niềm vui lớn nhất của cô, chính là ngồi trên ghế nhìn anh bận rộn trong bếp.

Long Trục Thiên vén tay áo sơ mi lên, cầm lấy cái tạp dề mà Dương Tử Mi cố ý chuẩn bị cho anh, liếc mắt nhìn cô: 

- Đến đây, mang tạp dề vào cho anh.

Dương Tử Mi rất thích làm việc này.

Cô cầm lấy tạp dề đứng dậy, đi đến trước mặt Long Trục Thiên. 

Người Long Trục Thiên cao hơn một mét tám lăm, mà cô chỉ cao một mét sáu, đứng ở trước mặt anh, đương nhiên không thể buộc tạp dề lên cổ anh.

Cô giơ tay kéo đầu anh xuống, quàng dây tạp dề vào cổ anh.

Mà anh, lúc cúi đầu, nhân cơ hội hôn lên hai má của cô, khiến cô lại thẹn thùng và nhộn nhạo. 

Buộc dây tạp dề trên cổ xong, cô đi vòng ra phía sau anh, giơ hai tay ra, từ phía sau vòng lên trước, cầm lấy hai cái dây ở bên hông, thắt lại trên lưng anh.

Nhìn bóng lưng to lớn của anh, cô không nhịn được, giơ tay ôm lấy anh từ phía sau, mặt dán lên tấm lưng ấm áp của anh.

Thân mình Long Trục Thiên hơi cứng đờ, hít thở cũng trở nên hỗn loạn. 

Anh rất thích, cũng vô cùng sợ hãi Dương Tử Mi ôm lấy anh từ phía sau như vậy.

Bởi vì ôm như vậy, đối với anh mà nói, có cảm giác dụ hoặc chí mạng, khiến d*c v*ng trong người anh muốn phá tan mọi xiềng xích xông ra ngoài...

Một sự mập mờ ngập tràn trong phòng bếp, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng hít thở của hai người đều không bình thường. 

Nhưng cuối cùng ý chí của Long Trục Thiên vẫn kiên cường, anh kéo hai tay cô ra, sau đó xoay người lại, cong ngón tay gõ nhẹ lên đầu cô:

- Ngồi sang một bên đi, đừng cản trở anh làm bữa sáng.

Dương Tử Mi giận dữ trở về chỗ ngồi của mình. 

Nếu lúc này cô nhìn vào gương, nhất định có thể thấy trong đôi mắt mình, là sự ai oán, dục cầu bất mãn.

Đúng vậy, cô thật sự rất ai oán.

Lúc này cô vô cùng căm giận mình chỉ mới mười lăm tuổi, đến lúc mười tám tuổi còn phải qua ba năm nữa. 

Một năm có đến ba trăm sáu mươi lăm ngày đấy! Mà một ngày có đến hai mươi bốn tiếng! Một tiếng có sáu mươi phút!

A a a a a a a!

Thật là lâu quá! 

Cô không nhịn được kêu khổ trong lòng.

Kiếp trước cô đã hai mươi tám tuổi, thêm mười lăm tuổi ở kiếp này, tinh thần và linh hồn của cô không hề non nớt như vẻ bề ngoài, đã trưởng thành rồi, cô vô cùng mong chờ tình yêu nam nữ mà cô chưa từng được nếm trải.

Thật ra, Long Trục Thiên còn thấy ai oán hơn cô, chỉ có thể dồn sức vào bếp núc, bắt đầu bận rộn. 

Đối với đàn ông, lúc họ làm việc là lúc họ gợi cảm nhất!

Thật ra, Dương Tử Mi cảm thấy, đàn ông lúc xuống bếp lại càng gợi cảm, đẹp trai hơn!

Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên TàiTác giả: Ngải Hề HềTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh- Dám nói tao gặp vận đen à? Bà nó chứ, để hôm nay tao cho mày biết thế nào là vận đen! Anh em đâu, cho con nhỏ này biết tay đi! Một người đàn ông bên má trái có vết sẹo, mặt mày hung dữ đang chỉ vào một cô gái gầy gò, nhỏ bé, ăn mặc quê mùa đang nằm run cầm cập trước mặt hắn. - Xin tha mạng. Cô gái mặt trắng bệch ôm lấy chân người đàn ông đó kêu khóc van xin thảm thiết. - Xin hãy tha cho tôi, là tôi không biết trời cao đất dày, tôi sai rồi, ông chủ Hoàng là chân mệnh thiên tử, tài đức vẹn toàn... Người đàn ông rút chân ra sau đó giơ chân đá cô gái té lăn ra đường, tiếp đến dùng chân đạp mạnh lên ngực của cô, khiến cô bị gãy vài đốt xương, đau đến nỗi cô nằm co quắp người lại, ánh mắt càng lộ rõ vẻ kinh hãi. - Cái gì cũng không biết mà còn dám giả vờ làm thầy bói sao? Hôm nay để tao thay trời hành đạo, cho mày một trận nên thân. Người đâu, mau đánh chết con nhỏ này, sau đó đem vứt xác ở sau núi cho tao! - Con ơi, con à, con ơi! Dương Tử Mi lại nghe thấy tiếng kêu khóc bi thương quen… Long Trục Thiên đi vào bếp.Dương Tử Mi cũng không hề nhàn rỗi, bởi vì niềm vui lớn nhất của cô, chính là ngồi trên ghế nhìn anh bận rộn trong bếp.Long Trục Thiên vén tay áo sơ mi lên, cầm lấy cái tạp dề mà Dương Tử Mi cố ý chuẩn bị cho anh, liếc mắt nhìn cô: - Đến đây, mang tạp dề vào cho anh.Dương Tử Mi rất thích làm việc này.Cô cầm lấy tạp dề đứng dậy, đi đến trước mặt Long Trục Thiên. Người Long Trục Thiên cao hơn một mét tám lăm, mà cô chỉ cao một mét sáu, đứng ở trước mặt anh, đương nhiên không thể buộc tạp dề lên cổ anh.Cô giơ tay kéo đầu anh xuống, quàng dây tạp dề vào cổ anh.Mà anh, lúc cúi đầu, nhân cơ hội hôn lên hai má của cô, khiến cô lại thẹn thùng và nhộn nhạo. Buộc dây tạp dề trên cổ xong, cô đi vòng ra phía sau anh, giơ hai tay ra, từ phía sau vòng lên trước, cầm lấy hai cái dây ở bên hông, thắt lại trên lưng anh.Nhìn bóng lưng to lớn của anh, cô không nhịn được, giơ tay ôm lấy anh từ phía sau, mặt dán lên tấm lưng ấm áp của anh.Thân mình Long Trục Thiên hơi cứng đờ, hít thở cũng trở nên hỗn loạn. Anh rất thích, cũng vô cùng sợ hãi Dương Tử Mi ôm lấy anh từ phía sau như vậy.Bởi vì ôm như vậy, đối với anh mà nói, có cảm giác dụ hoặc chí mạng, khiến d*c v*ng trong người anh muốn phá tan mọi xiềng xích xông ra ngoài...Một sự mập mờ ngập tràn trong phòng bếp, có thể mơ hồ nghe thấy tiếng hít thở của hai người đều không bình thường. Nhưng cuối cùng ý chí của Long Trục Thiên vẫn kiên cường, anh kéo hai tay cô ra, sau đó xoay người lại, cong ngón tay gõ nhẹ lên đầu cô:- Ngồi sang một bên đi, đừng cản trở anh làm bữa sáng.Dương Tử Mi giận dữ trở về chỗ ngồi của mình. Nếu lúc này cô nhìn vào gương, nhất định có thể thấy trong đôi mắt mình, là sự ai oán, dục cầu bất mãn.Đúng vậy, cô thật sự rất ai oán.Lúc này cô vô cùng căm giận mình chỉ mới mười lăm tuổi, đến lúc mười tám tuổi còn phải qua ba năm nữa. Một năm có đến ba trăm sáu mươi lăm ngày đấy! Mà một ngày có đến hai mươi bốn tiếng! Một tiếng có sáu mươi phút!A a a a a a a!Thật là lâu quá! Cô không nhịn được kêu khổ trong lòng.Kiếp trước cô đã hai mươi tám tuổi, thêm mười lăm tuổi ở kiếp này, tinh thần và linh hồn của cô không hề non nớt như vẻ bề ngoài, đã trưởng thành rồi, cô vô cùng mong chờ tình yêu nam nữ mà cô chưa từng được nếm trải.Thật ra, Long Trục Thiên còn thấy ai oán hơn cô, chỉ có thể dồn sức vào bếp núc, bắt đầu bận rộn. Đối với đàn ông, lúc họ làm việc là lúc họ gợi cảm nhất!Thật ra, Dương Tử Mi cảm thấy, đàn ông lúc xuống bếp lại càng gợi cảm, đẹp trai hơn!

Chương 345: Đàn ông xuống bếp vô cùng đẹp trai (1)