【Nhíu mày】—— Tiểu Quỷ, đi ra đây. Đừng nghĩ ta không thấy ngươi. 【Ngập ngừng】—— Tiểu thúc… 【Ngồi xổm xuống, nhướng mày】—— Phùng công công nói ngươi không chịu ngủ một mình ở tẩm cung, rốt cuộc là có chuyện gì? 【Cúi đầu】—— Không có gì,… chỉ là ta không muốn ngủ… 【Nâng cằm tiểu hài tử trước mặt lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nó】—— Nói thật!!! 【Khụt khịt cái mũi, đôi mắt ưng ửng đỏ】—— Ô, ô… ta sợ bóng tối… Ta không dám ngủ… 【Cười nhạo】—— Không dám? Người sau này làm hoàng đế không phải là ngươi sao, ngay cả ngủ một mình cũng không dám? Nói ra cũng không sợ bị người khác chê cười! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… Trước kia, trong tẩm cung đều rất sáng… Ô, ô… đều có bà vú cùng ta ngủ… 【Không kiên nhẫn】—— Được rồi, được rồi! Khóc cái gì!!! Ngươi nếu sợ thì gọi người đến ngủ cùng ngươi! Trông ngươi thật chẳng có chút tiền đồ! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… bọn họ không dám… ngủ, ngủ long sàn… Bọn họ cũng không dám ngủ cùng ta… Oa… oa… 【Rốt cuộc mất hết kiên nhẫn, rít gào】—— Câm miệng…
Chương 2: Nửa đêm
Diễn Biến Gian Tình Nảy Sinh Giữa Tiểu Hoàng Đế Và Hoàng ThúcTác giả: Vân Thượng Gia TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn【Nhíu mày】—— Tiểu Quỷ, đi ra đây. Đừng nghĩ ta không thấy ngươi. 【Ngập ngừng】—— Tiểu thúc… 【Ngồi xổm xuống, nhướng mày】—— Phùng công công nói ngươi không chịu ngủ một mình ở tẩm cung, rốt cuộc là có chuyện gì? 【Cúi đầu】—— Không có gì,… chỉ là ta không muốn ngủ… 【Nâng cằm tiểu hài tử trước mặt lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nó】—— Nói thật!!! 【Khụt khịt cái mũi, đôi mắt ưng ửng đỏ】—— Ô, ô… ta sợ bóng tối… Ta không dám ngủ… 【Cười nhạo】—— Không dám? Người sau này làm hoàng đế không phải là ngươi sao, ngay cả ngủ một mình cũng không dám? Nói ra cũng không sợ bị người khác chê cười! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… Trước kia, trong tẩm cung đều rất sáng… Ô, ô… đều có bà vú cùng ta ngủ… 【Không kiên nhẫn】—— Được rồi, được rồi! Khóc cái gì!!! Ngươi nếu sợ thì gọi người đến ngủ cùng ngươi! Trông ngươi thật chẳng có chút tiền đồ! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… bọn họ không dám… ngủ, ngủ long sàn… Bọn họ cũng không dám ngủ cùng ta… Oa… oa… 【Rốt cuộc mất hết kiên nhẫn, rít gào】—— Câm miệng… 【Thống khổ】—— Hô… Hô…【Thỏa mãn】—— Hô… hô…【Trợn mắt, lửa giận bừng bừng】—— Cái tên lừa gạt này!【Bỗng dưng tỉnh giấc】—— Ngô! Tiểu thúc… Ngươi sao lại đạp ta xuống giường…【Giận dữ】—— Đạp ngươi thì sao! Xem ngươi đang làm cái gì! Ta thở còn không nổi sao mà ngủ được! Ta còn tưởng chuyện gì, ai ngờ ngươi đè lên ta mà ngủ, xem ta là tấm đệm thịt của ngươi đó hả!!!【Tỏ ra đáng thương】—— Ta… ta không biết… Ta không cố ý mà…【Càng thêm giận dữ】—— Đồ vô liêm sỉ! Nếu ngươi cố ý còn đè nặng hơn hơn đúng không?! Cũng không tự xem mình nặng nhẹ ra sao! Ngươi muốn đè chết ta đó hả!!!【Đôi mắt ửng hồng】—— Ta cũng không muốn vậy mà…【Nhíu mày】—— Cất ngay cái dáng vẻ đáng thương của ngươi ngay cho ta!【Nước mắt lả chả rơi】—— Ta cũng thật không muốn như vậy mà…【Đỡ lấy trán】—— Khóc khóc khóc! Ngươi khóc cái gì!【Nước mắt vỡ bờ, ào ạt cuồn cuộn chảy】—— Ta cũng đâu muốn như vậy a…. Oa… oa…【Rít gào】—— Được rồi, được rồi! Ta sợ ngươi rồi đó! Mau quay về giường đi!!!
【Thống khổ】—— Hô… Hô…
【Thỏa mãn】—— Hô… hô…
【Trợn mắt, lửa giận bừng bừng】—— Cái tên lừa gạt này!
【Bỗng dưng tỉnh giấc】—— Ngô! Tiểu thúc… Ngươi sao lại đạp ta xuống giường…
【Giận dữ】—— Đạp ngươi thì sao! Xem ngươi đang làm cái gì! Ta thở còn không nổi sao mà ngủ được! Ta còn tưởng chuyện gì, ai ngờ ngươi đè lên ta mà ngủ, xem ta là tấm đệm thịt của ngươi đó hả!!!
【Tỏ ra đáng thương】—— Ta… ta không biết… Ta không cố ý mà…
【Càng thêm giận dữ】—— Đồ vô liêm sỉ! Nếu ngươi cố ý còn đè nặng hơn hơn đúng không?! Cũng không tự xem mình nặng nhẹ ra sao! Ngươi muốn đè chết ta đó hả!!!
【Đôi mắt ửng hồng】—— Ta cũng không muốn vậy mà…
【Nhíu mày】—— Cất ngay cái dáng vẻ đáng thương của ngươi ngay cho ta!
【Nước mắt lả chả rơi】—— Ta cũng thật không muốn như vậy mà…
【Đỡ lấy trán】—— Khóc khóc khóc! Ngươi khóc cái gì!
【Nước mắt vỡ bờ, ào ạt cuồn cuộn chảy】—— Ta cũng đâu muốn như vậy a…. Oa… oa…
【Rít gào】—— Được rồi, được rồi! Ta sợ ngươi rồi đó! Mau quay về giường đi!!!
Diễn Biến Gian Tình Nảy Sinh Giữa Tiểu Hoàng Đế Và Hoàng ThúcTác giả: Vân Thượng Gia TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn【Nhíu mày】—— Tiểu Quỷ, đi ra đây. Đừng nghĩ ta không thấy ngươi. 【Ngập ngừng】—— Tiểu thúc… 【Ngồi xổm xuống, nhướng mày】—— Phùng công công nói ngươi không chịu ngủ một mình ở tẩm cung, rốt cuộc là có chuyện gì? 【Cúi đầu】—— Không có gì,… chỉ là ta không muốn ngủ… 【Nâng cằm tiểu hài tử trước mặt lên, dùng ánh mắt sắc bén nhìn nó】—— Nói thật!!! 【Khụt khịt cái mũi, đôi mắt ưng ửng đỏ】—— Ô, ô… ta sợ bóng tối… Ta không dám ngủ… 【Cười nhạo】—— Không dám? Người sau này làm hoàng đế không phải là ngươi sao, ngay cả ngủ một mình cũng không dám? Nói ra cũng không sợ bị người khác chê cười! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… Trước kia, trong tẩm cung đều rất sáng… Ô, ô… đều có bà vú cùng ta ngủ… 【Không kiên nhẫn】—— Được rồi, được rồi! Khóc cái gì!!! Ngươi nếu sợ thì gọi người đến ngủ cùng ngươi! Trông ngươi thật chẳng có chút tiền đồ! 【Tiếp tục khóc】—— Ô, ô… bọn họ không dám… ngủ, ngủ long sàn… Bọn họ cũng không dám ngủ cùng ta… Oa… oa… 【Rốt cuộc mất hết kiên nhẫn, rít gào】—— Câm miệng… 【Thống khổ】—— Hô… Hô…【Thỏa mãn】—— Hô… hô…【Trợn mắt, lửa giận bừng bừng】—— Cái tên lừa gạt này!【Bỗng dưng tỉnh giấc】—— Ngô! Tiểu thúc… Ngươi sao lại đạp ta xuống giường…【Giận dữ】—— Đạp ngươi thì sao! Xem ngươi đang làm cái gì! Ta thở còn không nổi sao mà ngủ được! Ta còn tưởng chuyện gì, ai ngờ ngươi đè lên ta mà ngủ, xem ta là tấm đệm thịt của ngươi đó hả!!!【Tỏ ra đáng thương】—— Ta… ta không biết… Ta không cố ý mà…【Càng thêm giận dữ】—— Đồ vô liêm sỉ! Nếu ngươi cố ý còn đè nặng hơn hơn đúng không?! Cũng không tự xem mình nặng nhẹ ra sao! Ngươi muốn đè chết ta đó hả!!!【Đôi mắt ửng hồng】—— Ta cũng không muốn vậy mà…【Nhíu mày】—— Cất ngay cái dáng vẻ đáng thương của ngươi ngay cho ta!【Nước mắt lả chả rơi】—— Ta cũng thật không muốn như vậy mà…【Đỡ lấy trán】—— Khóc khóc khóc! Ngươi khóc cái gì!【Nước mắt vỡ bờ, ào ạt cuồn cuộn chảy】—— Ta cũng đâu muốn như vậy a…. Oa… oa…【Rít gào】—— Được rồi, được rồi! Ta sợ ngươi rồi đó! Mau quay về giường đi!!!