Tác giả:

“Dù mỉm cười xinh đẹp nhưng vẫn thanh lãnh như vậy, quả nhiên rất hợp với tên nàng.” Hắn nói xong liền ngã xuống, chết dưới chân ta. Tên ta là Yên Linh. Ta không phải sát thủ, trên đời này, ta chỉ giết người vì Lạc Vân. Ta thích mùa đông vì bông tuyết rất đẹp. Ta thích được đón lấy những bông tuyết rơi xuống, nhìn chúng tan đi trong lòng bàn tay, ta thích phồn hoa trong nháy mắt, thích vĩnh hằng chẳng dài lâu. Ta tin không có gì không thể thay đổi, trừ trái tim. Cho nên, bất kể đêm nay bên cạnh Lạc Vân có nữ nhân nào, ta vẫn biết, chàng chỉ yêu một người. Cho nên, bất kể chàng có quên được nữ nhân đó hay không, ta vẫn yêu chàng, chỉ yêu chàng. Vì chàng, ta có thể chết, thậm chí chịu đựng đau đớn tự đáy lòng mà tồn tại. Chỉ cần có chàng ở bên, ta không cần biết trái tim của chàng có phải đã chết từ lâu hay không.

Chương 3

Gặp Lại Đã Ở Giấc Chiêm BaoTác giả: Thẩm Khinh YTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình“Dù mỉm cười xinh đẹp nhưng vẫn thanh lãnh như vậy, quả nhiên rất hợp với tên nàng.” Hắn nói xong liền ngã xuống, chết dưới chân ta. Tên ta là Yên Linh. Ta không phải sát thủ, trên đời này, ta chỉ giết người vì Lạc Vân. Ta thích mùa đông vì bông tuyết rất đẹp. Ta thích được đón lấy những bông tuyết rơi xuống, nhìn chúng tan đi trong lòng bàn tay, ta thích phồn hoa trong nháy mắt, thích vĩnh hằng chẳng dài lâu. Ta tin không có gì không thể thay đổi, trừ trái tim. Cho nên, bất kể đêm nay bên cạnh Lạc Vân có nữ nhân nào, ta vẫn biết, chàng chỉ yêu một người. Cho nên, bất kể chàng có quên được nữ nhân đó hay không, ta vẫn yêu chàng, chỉ yêu chàng. Vì chàng, ta có thể chết, thậm chí chịu đựng đau đớn tự đáy lòng mà tồn tại. Chỉ cần có chàng ở bên, ta không cần biết trái tim của chàng có phải đã chết từ lâu hay không. Ta không thích ánh trăng, nó luôn tự cho mình là thanh tịnh lạnh giá, nhưng kỳ thật lại mang nét dịu dàng vĩnh viễn không đổi.Thế nên ta căm ghét tình cảm, căm ghét tất cả những thứ gì có tình cảm, bởi vì ta vĩnh viễn không thoát được tình cảm chôn chặt dưới đáy lòng.Năm đó, sắc trăng cũng như đêm nay, Ngọc Nga nắm tay ta vội vã trong màn đêm, khi nhìn thấy máu tươi thấm đẫm lưng nàng, thậm chí ta cũng cảm thấy đau đớn.Đến bây giờ vẫn còn cảm nhận được sự đau đớn ấy.“Tỷ tỷ, tỷ có hài lòng dưới giấc ngàn thu không?”Đôi tay đó, đôi tay của Lạc Vân siết chặt lấy Ngọc Nga, sắc mặt chàng xanh xao đến đáng sợ. Đêm khuya, tất cả đều tiêu tan trong bóng đêm, đến khi hai mắt mở ra, chỉ thấy màu đỏ tràn ngập khung cảnh.Nhuộm đêm tối thành sắc đỏ, quả thực đẹp đến diễm lệ dị thường. Thế mà Ngọc Nga vẫn nằm trong lòng Lạc Vân, giấc ngủ bình thản biết bao.“Tỷ tỷ, tuyết đẹp quá, tuyết màu đỏ, vì sao tỷ không mở mắt ra nhìn một lần?”

Ta không thích ánh trăng, nó luôn tự cho mình là thanh tịnh lạnh giá, nhưng kỳ thật lại mang nét dịu dàng vĩnh viễn không đổi.

Thế nên ta căm ghét tình cảm, căm ghét tất cả những thứ gì có tình cảm, bởi vì ta vĩnh viễn không thoát được tình cảm chôn chặt dưới đáy lòng.

Năm đó, sắc trăng cũng như đêm nay, Ngọc Nga nắm tay ta vội vã trong màn đêm, khi nhìn thấy máu tươi thấm đẫm lưng nàng, thậm chí ta cũng cảm thấy đau đớn.

Đến bây giờ vẫn còn cảm nhận được sự đau đớn ấy.

“Tỷ tỷ, tỷ có hài lòng dưới giấc ngàn thu không?”

Đôi tay đó, đôi tay của Lạc Vân siết chặt lấy Ngọc Nga, sắc mặt chàng xanh xao đến đáng sợ. Đêm khuya, tất cả đều tiêu tan trong bóng đêm, đến khi hai mắt mở ra, chỉ thấy màu đỏ tràn ngập khung cảnh.

Nhuộm đêm tối thành sắc đỏ, quả thực đẹp đến diễm lệ dị thường. Thế mà Ngọc Nga vẫn nằm trong lòng Lạc Vân, giấc ngủ bình thản biết bao.

“Tỷ tỷ, tuyết đẹp quá, tuyết màu đỏ, vì sao tỷ không mở mắt ra nhìn một lần?”

Gặp Lại Đã Ở Giấc Chiêm BaoTác giả: Thẩm Khinh YTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình“Dù mỉm cười xinh đẹp nhưng vẫn thanh lãnh như vậy, quả nhiên rất hợp với tên nàng.” Hắn nói xong liền ngã xuống, chết dưới chân ta. Tên ta là Yên Linh. Ta không phải sát thủ, trên đời này, ta chỉ giết người vì Lạc Vân. Ta thích mùa đông vì bông tuyết rất đẹp. Ta thích được đón lấy những bông tuyết rơi xuống, nhìn chúng tan đi trong lòng bàn tay, ta thích phồn hoa trong nháy mắt, thích vĩnh hằng chẳng dài lâu. Ta tin không có gì không thể thay đổi, trừ trái tim. Cho nên, bất kể đêm nay bên cạnh Lạc Vân có nữ nhân nào, ta vẫn biết, chàng chỉ yêu một người. Cho nên, bất kể chàng có quên được nữ nhân đó hay không, ta vẫn yêu chàng, chỉ yêu chàng. Vì chàng, ta có thể chết, thậm chí chịu đựng đau đớn tự đáy lòng mà tồn tại. Chỉ cần có chàng ở bên, ta không cần biết trái tim của chàng có phải đã chết từ lâu hay không. Ta không thích ánh trăng, nó luôn tự cho mình là thanh tịnh lạnh giá, nhưng kỳ thật lại mang nét dịu dàng vĩnh viễn không đổi.Thế nên ta căm ghét tình cảm, căm ghét tất cả những thứ gì có tình cảm, bởi vì ta vĩnh viễn không thoát được tình cảm chôn chặt dưới đáy lòng.Năm đó, sắc trăng cũng như đêm nay, Ngọc Nga nắm tay ta vội vã trong màn đêm, khi nhìn thấy máu tươi thấm đẫm lưng nàng, thậm chí ta cũng cảm thấy đau đớn.Đến bây giờ vẫn còn cảm nhận được sự đau đớn ấy.“Tỷ tỷ, tỷ có hài lòng dưới giấc ngàn thu không?”Đôi tay đó, đôi tay của Lạc Vân siết chặt lấy Ngọc Nga, sắc mặt chàng xanh xao đến đáng sợ. Đêm khuya, tất cả đều tiêu tan trong bóng đêm, đến khi hai mắt mở ra, chỉ thấy màu đỏ tràn ngập khung cảnh.Nhuộm đêm tối thành sắc đỏ, quả thực đẹp đến diễm lệ dị thường. Thế mà Ngọc Nga vẫn nằm trong lòng Lạc Vân, giấc ngủ bình thản biết bao.“Tỷ tỷ, tuyết đẹp quá, tuyết màu đỏ, vì sao tỷ không mở mắt ra nhìn một lần?”

Chương 3