Năm Hà Bồi mười tuổi, cậu và Triệu Cẩn Ngôn đi xem bộ phim đầu tiên. Khi đó Hà Bồi vừa mới học cách đi xe đạp, tương đương hưng phấn, lượn đi lượn lại hết vòng này qua vòng khác trên sân bóng rổ trong tiểu khu, sung sướng như muốn bay lên. Triệu Cẩn Ngôn đeo dép lê đi ra vứt rác, vứt xong lại không có việc gì làm, chỉ đành phải nhìn Hà Bồi ngẩn người. Hà Bồi đắc ý xẹt qua bên cạnh anh, gọi với anh: “Kỹ thuật thế nào?” Triệu Cẩn Ngôn nghiêm túc gật đầu. Hà Bồi lượn một vòng lại chạy qua bên cạnh anh: “Nghĩ ra đi chơi ở đâu không? Anh đưa đi!” Triệu Cẩn Ngôn nói: “Em muốn xem phim.” “Loảng xoảng cạch” một tiếng, xe đạp của Hà Bồi hôn thắm thiết lên bức tường đối diện, cậu mặt xám mày tro đứng lên, làm như không có việc gì vỗ vỗ bụi trên người, dựng xe đạp dậy rồi chạy đến trước mặt Triệu Cẩn Ngôn, mặt mày hớn hở: “Tốt tốt, xem phim gì? Anh lại đưa em đi rạp chiếu phim a!” Triệu Cẩn Ngôn bắt đầu hối hận, vốn kỹ thuật kinh khủng như thế sẽ không gây họa ở trên đường chứ? Nhưng lời nói ra…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...