Tác giả:

“My heart can’t possibly break. When it wasn’t even whole to start with” ——《Because of You》 Đêm đầu đông dài đằng đẵng, ánh đèn của hàng vạn gia đình hợp lại cũng không thể làm ấm được cái lạnh của mùa đông buốt giá. Gần đây luôn ở ngoại thành Bắc Kinh(*) quay Đạo Mộ, Lí Dịch Phong cũng dần dần quen với sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày. Ngoài cửa sổ hiện tại hẳn là gió lạnh thấu xương, chỉ có lưu lượng máu đang chảy trong cơ thể mới là nguồn nhiệt ấm áp đáng tin cậy nhất. Lúc này thời tiết ở Bắc Kinh khi thì lạnh khi thì nóng, trên đường phố xuất hiện không ít các loại trang phục kì lạ. Không biết tại sao, Lí Dịch Phong đột nhiên nhớ tới hai bên mắt cá chân trắng ngần bên dưới ống quần bó của ai đó. Chủ nhân của đôi bàn chân kia có đôi mắt lóng lánh như ánh sao trên trời. Mà hôm nay là sinh nhật của người ấy. Trời đẹp, đây là kiểu thời tiết hiếm thấy ở Bắc Kinh, mặc dù buổi chiều vẫn có một ít sương mù. Lí Dịch Phong hoàn thành công việc sớm, tiện đường mua hai chiếc bánh ngọt Black…

Chương 3

Tẫn Vô NgônTác giả: Tàn ThạchTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Xuyên Không“My heart can’t possibly break. When it wasn’t even whole to start with” ——《Because of You》 Đêm đầu đông dài đằng đẵng, ánh đèn của hàng vạn gia đình hợp lại cũng không thể làm ấm được cái lạnh của mùa đông buốt giá. Gần đây luôn ở ngoại thành Bắc Kinh(*) quay Đạo Mộ, Lí Dịch Phong cũng dần dần quen với sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày. Ngoài cửa sổ hiện tại hẳn là gió lạnh thấu xương, chỉ có lưu lượng máu đang chảy trong cơ thể mới là nguồn nhiệt ấm áp đáng tin cậy nhất. Lúc này thời tiết ở Bắc Kinh khi thì lạnh khi thì nóng, trên đường phố xuất hiện không ít các loại trang phục kì lạ. Không biết tại sao, Lí Dịch Phong đột nhiên nhớ tới hai bên mắt cá chân trắng ngần bên dưới ống quần bó của ai đó. Chủ nhân của đôi bàn chân kia có đôi mắt lóng lánh như ánh sao trên trời. Mà hôm nay là sinh nhật của người ấy. Trời đẹp, đây là kiểu thời tiết hiếm thấy ở Bắc Kinh, mặc dù buổi chiều vẫn có một ít sương mù. Lí Dịch Phong hoàn thành công việc sớm, tiện đường mua hai chiếc bánh ngọt Black… Chỉ có một người duy nhất có chìa khóa nhà cậu.“Không đến tiệc ăn mừng sao?” Lí Dịch Phong nhanh chóng xoay người xuống khỏi giường, chân trần bước đến cửa. Người trước mặt cậu vẫn còn vương khí lạnh, xuất hiện giữa trời đông ăn mặc phong phanh. Cậu không biết bản thân mình có phải hơi chủ động quá rồi không, nhưng cậu không có cách nào không để ý được.“Chỉ là buổi tụ tập ngắn thôi mà.”“Haa, vậy anh không uống rượu sao?”“Một chút.” Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Lí Dịch Phong, Trần Vĩ Đình xấu hổ cười cười, “Hiện giờ tốt hơn nhiều rồi.”(****)Xem đi, mới mấy tháng không gặp, anh đã thay đổi rồi.“Sinh nhật vui vẻ nhé.” Từ khóe môi Lí Dịch Phong bay ra lời chúc mừng gượng gạo.Trần Vĩ Đình cau mày, người trước mặt hình như gầy đi, dù là có hệ thống sưởi ấm đi nữa nhưng mặc thế này vẫn ít, nhìn bộ dạng này vừa rồi chắc đang ngủ......Kệ giày cạnh cửa còn để một đôi dép nam.Trần Vĩ Đình liếc mắt một cái liền nhận ra. Đó là lần đầu tiên anh đến nhà Lí Dịch Phong, bởi vì lạc đường, trong người lại không có một đồng, lúc Lí Dịch Phong tới đón anh về nhà, trên đường thuận tiện mua cho anh một bộ đồ dùng cá nhân. Có những lúc cùng nhau đùa giỡn, người nào đó rơi vào thế hạ phong đã từng lấy một chiếc dép ném anh.Kỷ niệm ùa về, trong lòng hai người đều tâm tình hỗn loạn.

Chỉ có một người duy nhất có chìa khóa nhà cậu.

“Không đến tiệc ăn mừng sao?” Lí Dịch Phong nhanh chóng xoay người xuống khỏi giường, chân trần bước đến cửa. Người trước mặt cậu vẫn còn vương khí lạnh, xuất hiện giữa trời đông ăn mặc phong phanh. Cậu không biết bản thân mình có phải hơi chủ động quá rồi không, nhưng cậu không có cách nào không để ý được.

“Chỉ là buổi tụ tập ngắn thôi mà.”

“Haa, vậy anh không uống rượu sao?”

“Một chút.” Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Lí Dịch Phong, Trần Vĩ Đình xấu hổ cười cười, “Hiện giờ tốt hơn nhiều rồi.”(****)

Xem đi, mới mấy tháng không gặp, anh đã thay đổi rồi.

“Sinh nhật vui vẻ nhé.” Từ khóe môi Lí Dịch Phong bay ra lời chúc mừng gượng gạo.

Trần Vĩ Đình cau mày, người trước mặt hình như gầy đi, dù là có hệ thống sưởi ấm đi nữa nhưng mặc thế này vẫn ít, nhìn bộ dạng này vừa rồi chắc đang ngủ......

Kệ giày cạnh cửa còn để một đôi dép nam.

Trần Vĩ Đình liếc mắt một cái liền nhận ra. Đó là lần đầu tiên anh đến nhà Lí Dịch Phong, bởi vì lạc đường, trong người lại không có một đồng, lúc Lí Dịch Phong tới đón anh về nhà, trên đường thuận tiện mua cho anh một bộ đồ dùng cá nhân. Có những lúc cùng nhau đùa giỡn, người nào đó rơi vào thế hạ phong đã từng lấy một chiếc dép ném anh.

Kỷ niệm ùa về, trong lòng hai người đều tâm tình hỗn loạn.

Tẫn Vô NgônTác giả: Tàn ThạchTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Xuyên Không“My heart can’t possibly break. When it wasn’t even whole to start with” ——《Because of You》 Đêm đầu đông dài đằng đẵng, ánh đèn của hàng vạn gia đình hợp lại cũng không thể làm ấm được cái lạnh của mùa đông buốt giá. Gần đây luôn ở ngoại thành Bắc Kinh(*) quay Đạo Mộ, Lí Dịch Phong cũng dần dần quen với sự chênh lệch nhiệt độ trong ngày. Ngoài cửa sổ hiện tại hẳn là gió lạnh thấu xương, chỉ có lưu lượng máu đang chảy trong cơ thể mới là nguồn nhiệt ấm áp đáng tin cậy nhất. Lúc này thời tiết ở Bắc Kinh khi thì lạnh khi thì nóng, trên đường phố xuất hiện không ít các loại trang phục kì lạ. Không biết tại sao, Lí Dịch Phong đột nhiên nhớ tới hai bên mắt cá chân trắng ngần bên dưới ống quần bó của ai đó. Chủ nhân của đôi bàn chân kia có đôi mắt lóng lánh như ánh sao trên trời. Mà hôm nay là sinh nhật của người ấy. Trời đẹp, đây là kiểu thời tiết hiếm thấy ở Bắc Kinh, mặc dù buổi chiều vẫn có một ít sương mù. Lí Dịch Phong hoàn thành công việc sớm, tiện đường mua hai chiếc bánh ngọt Black… Chỉ có một người duy nhất có chìa khóa nhà cậu.“Không đến tiệc ăn mừng sao?” Lí Dịch Phong nhanh chóng xoay người xuống khỏi giường, chân trần bước đến cửa. Người trước mặt cậu vẫn còn vương khí lạnh, xuất hiện giữa trời đông ăn mặc phong phanh. Cậu không biết bản thân mình có phải hơi chủ động quá rồi không, nhưng cậu không có cách nào không để ý được.“Chỉ là buổi tụ tập ngắn thôi mà.”“Haa, vậy anh không uống rượu sao?”“Một chút.” Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Lí Dịch Phong, Trần Vĩ Đình xấu hổ cười cười, “Hiện giờ tốt hơn nhiều rồi.”(****)Xem đi, mới mấy tháng không gặp, anh đã thay đổi rồi.“Sinh nhật vui vẻ nhé.” Từ khóe môi Lí Dịch Phong bay ra lời chúc mừng gượng gạo.Trần Vĩ Đình cau mày, người trước mặt hình như gầy đi, dù là có hệ thống sưởi ấm đi nữa nhưng mặc thế này vẫn ít, nhìn bộ dạng này vừa rồi chắc đang ngủ......Kệ giày cạnh cửa còn để một đôi dép nam.Trần Vĩ Đình liếc mắt một cái liền nhận ra. Đó là lần đầu tiên anh đến nhà Lí Dịch Phong, bởi vì lạc đường, trong người lại không có một đồng, lúc Lí Dịch Phong tới đón anh về nhà, trên đường thuận tiện mua cho anh một bộ đồ dùng cá nhân. Có những lúc cùng nhau đùa giỡn, người nào đó rơi vào thế hạ phong đã từng lấy một chiếc dép ném anh.Kỷ niệm ùa về, trong lòng hai người đều tâm tình hỗn loạn.

Chương 3