Có một tên khốn..... Hạ Dương không khỏi ngẩn người khi nhìn dòng chữ trên tiêu đề nhật ký... Quen biết lâu như thế, người kia chắc chắn không biết mình ở trong lòng thầm gọi hắn như vậy. Tuy rằng tên kia ngoại trừ việc không biết chuyện mình thích hắn, thì thực sự cũng chưa làm ra chuyện gì vô lại cả. Giật mình nhớ lại tình cảnh năm đó hai người lần đầu tiên gặp nhau ở C Đại..... Đó là ngày đầu tiên đến báo danh của tân sinh viên, tuy rằng nắng không lớn lắm, nhưng thời tiết vẫn oi bức không chịu nổi. Hạ Dương một mình đứng xếp hàng chờ nộp phí bảo hiểm, có chút chán nản nhìn lên mấy chục cái đầu người đằng trước, trong lòng không khỏi có chút tức tối cái đội ngũ này chẳng chịu nhúc nhích tí nào cả. Hạ Dương giơ tay lau đi mồ hôi trên trán, vô thức đưa mắt dừng lại ngay bóng lưng của nam sinh đứng trước mình, thấy đối phương đã bị mồ hôi thấm ướt hơn nửa cái áo sơ mi trắng, bệnh c**ng b*c của cậu đột nhiên lại phát tác, đặc biệt hi vọng cái áo sơ mi chỉnh tề kia toàn bộ đều bị…
Chương 5
Có Một Tên KhốnTác giả: Mông Diện Tiểu Phiên GiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănCó một tên khốn..... Hạ Dương không khỏi ngẩn người khi nhìn dòng chữ trên tiêu đề nhật ký... Quen biết lâu như thế, người kia chắc chắn không biết mình ở trong lòng thầm gọi hắn như vậy. Tuy rằng tên kia ngoại trừ việc không biết chuyện mình thích hắn, thì thực sự cũng chưa làm ra chuyện gì vô lại cả. Giật mình nhớ lại tình cảnh năm đó hai người lần đầu tiên gặp nhau ở C Đại..... Đó là ngày đầu tiên đến báo danh của tân sinh viên, tuy rằng nắng không lớn lắm, nhưng thời tiết vẫn oi bức không chịu nổi. Hạ Dương một mình đứng xếp hàng chờ nộp phí bảo hiểm, có chút chán nản nhìn lên mấy chục cái đầu người đằng trước, trong lòng không khỏi có chút tức tối cái đội ngũ này chẳng chịu nhúc nhích tí nào cả. Hạ Dương giơ tay lau đi mồ hôi trên trán, vô thức đưa mắt dừng lại ngay bóng lưng của nam sinh đứng trước mình, thấy đối phương đã bị mồ hôi thấm ướt hơn nửa cái áo sơ mi trắng, bệnh c**ng b*c của cậu đột nhiên lại phát tác, đặc biệt hi vọng cái áo sơ mi chỉnh tề kia toàn bộ đều bị… Trở lại thành phố C được hai ngày, Hạ Dương đều ở trong phòng thuê của Viên Huy, ăn cơm do chính tay hắn làm. Viên Huy quả thực giữ đúng lời hứa lúc trước, bao Hạ Dương ăn, ở rồi cả tiền vé máy bay. Duy chỉ còn đúng chuyện trọng yếu, Hạ Dương vẫn không dám hỏi mà Viên Huy cũng không chủ động nhắc tới.....Cuối cùng vẫn là Hạ Dương không nhịn được trước tiên, sau khi rửa bát xong cậu ngồi cạnh Viên Huy trên ghế salông, trực tiếp hỏi: “Này, Viên Huy, bạn gái của cậu đâu? Không phải cậu đã nói khi nào có bạn gái thì sẽ mời tôi ăn cơm sao? Bây giờ cơm cũng đã ăn được vài bữa rồi, cậu làm sao còn chưa mang bạn gái ra đây cho tôi xem một chút hả?”Nghe vậy, sắc mặt Viên Huy nhanh chóng biến đổi, nói chuyện cũng ấp a ấp úng: “Tôi, tôi.... Chuyện đó....”Hạ Dương lúc này cũng không vội thúc giục, kiên nhẫn chờ Viên Huy nói hết câu. Thực ra, cậu là không dám mở miệng hỏi lại lần nữa, chỉ sợ vừa lên tiếng nụ cười trên mặt không khống chế được mà mất đi.Bỗng nhiên Hạ Dương cảm thấy hơi ấm nơi tay trái của mình, là do bị Viên Huy tóm chặt lấy, chỉ nghe được hắn nói: “Hứa với tôi, lát nữa mặc kệ tôi nói cái gì cũng không cho phép cậu chạy đi!”Hạ Dương nhất thời không kịp phản ứng, chỉ biết ngây ngốc gật gật đầu: “Ừm...”Viên Huy sau khi có được bảo đảm, hít sâu vào một hơi, rồi mới nói: “Thực ra... Tôi không có bạn gái, tôi căn bản cũng không muốn có! Hạ Dương... Em làm bạn trai của anh nhé?”“.......”Từng câu từng chữ của Viên Huy như đánh vào trái tim Hạ Dương, cậu đỏ cả vành mắt, nhẹ giọng mắng: “Đồ vô lại....”............Sau khi tắm xong, Hạ Dương còn đang nhớ lại lời tuyên bố vừa rồi của Viên Huy, trong lòng không khỏi xúc động, vốn tưởng rằng là chuyện không thể nào, lại cứ như vậy xoay chuyển tình thế.....Cậu lấy notebook ra, mở đến đoạn nhật ký ngày đó chưa viết xong, đang muốn viết tiếp thì Viên Huy bỗng nhiên ghé đầu vào.Hạ Dương cũng chẳng buồn che giấu, để mặc hắn tuỳ ý xem.Viên Huy nhẹ nhàng nằm trên lưng Hạ Dương nhìn, sau đó dùng hai tay ôm lấy cơ thể cậu, gõ mấy cái trên bàn phím, liền nhìn thấy phía dưới nhật ký ngày đó có thêm một câu nói:“Có một tên khốn, hắn vẫn luôn yêu tên ngốc kia.”HOÀN
Trở lại thành phố C được hai ngày, Hạ Dương đều ở trong phòng thuê của Viên Huy, ăn cơm do chính tay hắn làm. Viên Huy quả thực giữ đúng lời hứa lúc trước, bao Hạ Dương ăn, ở rồi cả tiền vé máy bay. Duy chỉ còn đúng chuyện trọng yếu, Hạ Dương vẫn không dám hỏi mà Viên Huy cũng không chủ động nhắc tới.....
Cuối cùng vẫn là Hạ Dương không nhịn được trước tiên, sau khi rửa bát xong cậu ngồi cạnh Viên Huy trên ghế salông, trực tiếp hỏi: “Này, Viên Huy, bạn gái của cậu đâu? Không phải cậu đã nói khi nào có bạn gái thì sẽ mời tôi ăn cơm sao? Bây giờ cơm cũng đã ăn được vài bữa rồi, cậu làm sao còn chưa mang bạn gái ra đây cho tôi xem một chút hả?”
Nghe vậy, sắc mặt Viên Huy nhanh chóng biến đổi, nói chuyện cũng ấp a ấp úng: “Tôi, tôi.... Chuyện đó....”
Hạ Dương lúc này cũng không vội thúc giục, kiên nhẫn chờ Viên Huy nói hết câu. Thực ra, cậu là không dám mở miệng hỏi lại lần nữa, chỉ sợ vừa lên tiếng nụ cười trên mặt không khống chế được mà mất đi.
Bỗng nhiên Hạ Dương cảm thấy hơi ấm nơi tay trái của mình, là do bị Viên Huy tóm chặt lấy, chỉ nghe được hắn nói: “Hứa với tôi, lát nữa mặc kệ tôi nói cái gì cũng không cho phép cậu chạy đi!”
Hạ Dương nhất thời không kịp phản ứng, chỉ biết ngây ngốc gật gật đầu: “Ừm...”
Viên Huy sau khi có được bảo đảm, hít sâu vào một hơi, rồi mới nói: “Thực ra... Tôi không có bạn gái, tôi căn bản cũng không muốn có! Hạ Dương... Em làm bạn trai của anh nhé?”
“.......”
Từng câu từng chữ của Viên Huy như đánh vào trái tim Hạ Dương, cậu đỏ cả vành mắt, nhẹ giọng mắng: “Đồ vô lại....”
............
Sau khi tắm xong, Hạ Dương còn đang nhớ lại lời tuyên bố vừa rồi của Viên Huy, trong lòng không khỏi xúc động, vốn tưởng rằng là chuyện không thể nào, lại cứ như vậy xoay chuyển tình thế.....
Cậu lấy notebook ra, mở đến đoạn nhật ký ngày đó chưa viết xong, đang muốn viết tiếp thì Viên Huy bỗng nhiên ghé đầu vào.
Hạ Dương cũng chẳng buồn che giấu, để mặc hắn tuỳ ý xem.
Viên Huy nhẹ nhàng nằm trên lưng Hạ Dương nhìn, sau đó dùng hai tay ôm lấy cơ thể cậu, gõ mấy cái trên bàn phím, liền nhìn thấy phía dưới nhật ký ngày đó có thêm một câu nói:
“Có một tên khốn, hắn vẫn luôn yêu tên ngốc kia.”
HOÀN
Có Một Tên KhốnTác giả: Mông Diện Tiểu Phiên GiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănCó một tên khốn..... Hạ Dương không khỏi ngẩn người khi nhìn dòng chữ trên tiêu đề nhật ký... Quen biết lâu như thế, người kia chắc chắn không biết mình ở trong lòng thầm gọi hắn như vậy. Tuy rằng tên kia ngoại trừ việc không biết chuyện mình thích hắn, thì thực sự cũng chưa làm ra chuyện gì vô lại cả. Giật mình nhớ lại tình cảnh năm đó hai người lần đầu tiên gặp nhau ở C Đại..... Đó là ngày đầu tiên đến báo danh của tân sinh viên, tuy rằng nắng không lớn lắm, nhưng thời tiết vẫn oi bức không chịu nổi. Hạ Dương một mình đứng xếp hàng chờ nộp phí bảo hiểm, có chút chán nản nhìn lên mấy chục cái đầu người đằng trước, trong lòng không khỏi có chút tức tối cái đội ngũ này chẳng chịu nhúc nhích tí nào cả. Hạ Dương giơ tay lau đi mồ hôi trên trán, vô thức đưa mắt dừng lại ngay bóng lưng của nam sinh đứng trước mình, thấy đối phương đã bị mồ hôi thấm ướt hơn nửa cái áo sơ mi trắng, bệnh c**ng b*c của cậu đột nhiên lại phát tác, đặc biệt hi vọng cái áo sơ mi chỉnh tề kia toàn bộ đều bị… Trở lại thành phố C được hai ngày, Hạ Dương đều ở trong phòng thuê của Viên Huy, ăn cơm do chính tay hắn làm. Viên Huy quả thực giữ đúng lời hứa lúc trước, bao Hạ Dương ăn, ở rồi cả tiền vé máy bay. Duy chỉ còn đúng chuyện trọng yếu, Hạ Dương vẫn không dám hỏi mà Viên Huy cũng không chủ động nhắc tới.....Cuối cùng vẫn là Hạ Dương không nhịn được trước tiên, sau khi rửa bát xong cậu ngồi cạnh Viên Huy trên ghế salông, trực tiếp hỏi: “Này, Viên Huy, bạn gái của cậu đâu? Không phải cậu đã nói khi nào có bạn gái thì sẽ mời tôi ăn cơm sao? Bây giờ cơm cũng đã ăn được vài bữa rồi, cậu làm sao còn chưa mang bạn gái ra đây cho tôi xem một chút hả?”Nghe vậy, sắc mặt Viên Huy nhanh chóng biến đổi, nói chuyện cũng ấp a ấp úng: “Tôi, tôi.... Chuyện đó....”Hạ Dương lúc này cũng không vội thúc giục, kiên nhẫn chờ Viên Huy nói hết câu. Thực ra, cậu là không dám mở miệng hỏi lại lần nữa, chỉ sợ vừa lên tiếng nụ cười trên mặt không khống chế được mà mất đi.Bỗng nhiên Hạ Dương cảm thấy hơi ấm nơi tay trái của mình, là do bị Viên Huy tóm chặt lấy, chỉ nghe được hắn nói: “Hứa với tôi, lát nữa mặc kệ tôi nói cái gì cũng không cho phép cậu chạy đi!”Hạ Dương nhất thời không kịp phản ứng, chỉ biết ngây ngốc gật gật đầu: “Ừm...”Viên Huy sau khi có được bảo đảm, hít sâu vào một hơi, rồi mới nói: “Thực ra... Tôi không có bạn gái, tôi căn bản cũng không muốn có! Hạ Dương... Em làm bạn trai của anh nhé?”“.......”Từng câu từng chữ của Viên Huy như đánh vào trái tim Hạ Dương, cậu đỏ cả vành mắt, nhẹ giọng mắng: “Đồ vô lại....”............Sau khi tắm xong, Hạ Dương còn đang nhớ lại lời tuyên bố vừa rồi của Viên Huy, trong lòng không khỏi xúc động, vốn tưởng rằng là chuyện không thể nào, lại cứ như vậy xoay chuyển tình thế.....Cậu lấy notebook ra, mở đến đoạn nhật ký ngày đó chưa viết xong, đang muốn viết tiếp thì Viên Huy bỗng nhiên ghé đầu vào.Hạ Dương cũng chẳng buồn che giấu, để mặc hắn tuỳ ý xem.Viên Huy nhẹ nhàng nằm trên lưng Hạ Dương nhìn, sau đó dùng hai tay ôm lấy cơ thể cậu, gõ mấy cái trên bàn phím, liền nhìn thấy phía dưới nhật ký ngày đó có thêm một câu nói:“Có một tên khốn, hắn vẫn luôn yêu tên ngốc kia.”HOÀN