Chính giữa ruộng hướng dương, ở đó có một đóa hướng dương tinh Không lâu sau khi thành tinh, không ai là biết đến nó, chung quanh nó không có hướng dương tinh nên chỉ có nó suốt ngày tịch mịch không thú vị, dọa người là thú vui duy nhất của nó Ban đêm, có trăng, là ngày tốt để dọa người Ruộng hoa cạnh bên một đường nhỏ, tiểu đạo sĩ khẩn trương nắm chặt kiếm, vừa bước nhanh vừa nhìn xung quanh Hoa hướng dương tinh vận khởi yêu lực đánh thức những hoa hướng dương khác trong ruộng: Chúng tiểu nhân, đều tỉnh tỉnh. Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: Có người đến, chúng ta cùng nhanh quay đầu lại Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: ba, hai, một…. Đằng sau quay! Vì vậy đầy khắp núi đồi, hàng loạt hoa hướng dương mạnh mẽ quay đầu, đồng loạt nhìn về phía tiểu đạo sĩ Tiểu đạo sĩ, xém nữa chết ngất 02 Tiểu đạo sĩ liên tục kêu gào khóc lóc một đường băng băng chạy trở về, chạy ào vào nhà ngay cả giày cũng không kịp cởi liền nhảy lên giường dùng chăn bông che kín mít cả…
Chương 2
Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo SĩTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Đoản VănChính giữa ruộng hướng dương, ở đó có một đóa hướng dương tinh Không lâu sau khi thành tinh, không ai là biết đến nó, chung quanh nó không có hướng dương tinh nên chỉ có nó suốt ngày tịch mịch không thú vị, dọa người là thú vui duy nhất của nó Ban đêm, có trăng, là ngày tốt để dọa người Ruộng hoa cạnh bên một đường nhỏ, tiểu đạo sĩ khẩn trương nắm chặt kiếm, vừa bước nhanh vừa nhìn xung quanh Hoa hướng dương tinh vận khởi yêu lực đánh thức những hoa hướng dương khác trong ruộng: Chúng tiểu nhân, đều tỉnh tỉnh. Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: Có người đến, chúng ta cùng nhanh quay đầu lại Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: ba, hai, một…. Đằng sau quay! Vì vậy đầy khắp núi đồi, hàng loạt hoa hướng dương mạnh mẽ quay đầu, đồng loạt nhìn về phía tiểu đạo sĩ Tiểu đạo sĩ, xém nữa chết ngất 02 Tiểu đạo sĩ liên tục kêu gào khóc lóc một đường băng băng chạy trở về, chạy ào vào nhà ngay cả giày cũng không kịp cởi liền nhảy lên giường dùng chăn bông che kín mít cả… 08Khi tiểu đạo sĩ trở lại thì nam tử đã phơi đủ nắng, đang đứng bên cạnh giếng cầm thùng nước ừng ực ừng ực mà uốngTiểu đạo sĩ thử thăm dò hỏi một câu: Ngươi thật không dự định quay về?Nam tử chăm chú suy nghĩ một chút: Kỳ thực nếu không quay về ta cũng luyến tiếcTiểu đạo sĩ: Vậy ngươi mau quay về điNam tử: Được, ta còn phải quay lại để dọa người aTiểu đạo sĩ vội vằng ngăn hắn: Không được! Vạn nhất có người bị ngươi dọa sợ phải làm sao bây giờ?Nam tử thản nhiên nói: Phải trách ngươi aTiểu đạo sĩ: Trách ta?Nam tử: Ai bảo ngươi đuổi ta đi.Tiểu đạo sĩ oan uổng: Được được được ngươi đừng điNam tử trong lòng mừng thầm09Tiểu đạo sĩ vừa đem quần áo cũ hỏi mượn sư huynh ném vào trong chậu, vừa đứng bên cạnh thở dài: Ngươi nói là ta trêu chọc ngươi?Nam tử: Ngươi trêu chọc ta aTiểu đạo sĩ: Nào có?Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút: Hình dáng sợ sệt của ngươi chơi đùa thật vuiTiểu đạo sĩ trợn mắt há mồm: Chơi thật vui?Nam tử: Nha, chính là như vậy, mắt mở thật to, nhìn liền muốn khi dễ ngươiTiểu đạo sĩ vội vã nhắm mắt: Ta đây liền nhắm lại.Vì vậy sau một khắc, trên môi tiểu đạo sĩ đột nhiên bị cái gì đó mềm mềm dán một chút.Tiểu đạo sĩ ngây ngẩn cả người: Ngươi làm gì!Nam tử chưa thỏa mãn sờ sờ môi của mình: Nguyên lai hôn môi là như thế này a…. Không sai, thử lại lần nữa?Tiểu đạo sĩ hoảng hốt đá lăn mấy cái chậu, che miệng chạy ào vào phòng trốn đi10.Nhưng vừa cứng rắn đóng cửa lại, nam tử liền ở phía sau hắn từ từ đi raTiểu đạo sĩ: A a a a a!Nam tử cười tủm tỉm: Sợ cái gì, ta lại không ăn thịt ngườiTiểu đạo sĩ: Ngươi vào bằng cách nào?Nam tử: Ta chính là yêu quái aTiểu đạo sĩ: … Ngươi nói cũng có lý.Nam tử lại dán qua: Nào hôn lại lần nữaTiểu đạo sĩ né tránh: Có cái gì tốt mà hôn!Nam tử l**m l**m môi: Vừa thơm vừa mềm, rất thú vị aTiểu đạo sĩ mặt đỏ tới mang tai: Ngươi từ đâu mà học được?Nam tử: Trong sách a.Tiểu đạo sĩ: Sách gì?Nam tử từ trong ngực móc ra một quyển sách: Có người bị ta hù chạy, không cẩn thận làm rơi quyển sách này ở ruộng hoa, ta liền nhặt lên xemTiểu đạo sĩ liếc mắt nhìn sang, nhất thời mặt nóng như thiêu, đem quyển sách sách ném xuống đất: Ngươi ngươi ngươi… Nhặt cái gì không nhặt lại nhặt cái loại hạ lưu này a!Nam tử vẻ mặt khó hiểu: Đối với ta sách này là đồ tốt, cho nên mỗi ngày đều lật xem, hôm nay đã có thể đọc làu làuTiểu đạo sĩ phát điên: Không đúng không đúng! Quyển này không tốt!Nam tử vẻ mặt thành thật: Để ta đọc lại cho ngươi ngheTiểu đạo sĩ nhảy đến trên giường đem mình toàn bộ chăn bọc lại: Ta không ngheNam tử: Phốc.Tiểu đạo sĩ: …Nam tử cười khẽ: Ta biết, quyển sách này thật ra là giải thích cho người ở nhân thế cách nào để “quan hệ” aTiểu đạo sĩ trong lòng bất lực đập đầu xuống giường: Ngươi câm miệng!Nam tử: Được, không nói nữa, chúng ta liền làm thử xemTiểu đạo sĩ vén chăn lên nhanh chân chạy ra ngoàiNam tử hăng hái bừng bừng chạy theo hắn: Nghe nói nếu làm như vậy là ngươi có thể sinh cho ta một tiểu hướng dương?Tiểu đạo sĩ bưng cái lỗ tai lắc đầu: Ta sinh không được! Sinh không được!11Tiểu đạo sĩ khuyên can mãi cuối cùng cũng miễn cưỡng giải thích rõ nam nhân không thể sinh con, mà hướng dương với bộ dáng như bị đả kích, ở trong sân rũ đầu lẳng lặng phơi nắngTiểu đạo sĩ suy nghĩ một chút, đem gốc lan quân tử tối qua bị hướng dương tinh nhổ lên đi vòng qua hậu viện dự định trồng lạiMới đào hố được phân nửa, phía sau đột nhiên truyền tới thanh âm lạnh lùng: Lá gan của ngươi cũng không nhỏTiểu đạo sĩ vỗ vỗ ngực một cái: Ngươi lại đi dọa ngườiHướng dương tinh cau mày: Ngươi sau lưng ta dám trồng loại hoa khác?Tiểu đạo sĩ bỗng nhiên có một loại cảm giác bị vợ cả bắt gian tại trận: Ta chỉ có loại hoa này, theo như ta biết, dường như cùng loại với ngươi…Hướng dương tinh mười phần ngang ngược mà ra lệnh: Không được trồngTiểu đạo sĩ ủy khuất: Ta nuôi đã lâu, mắt thấy hoa chuẩn bị nở rồiHướng dương tinh hừ lạnh: Chờ hắn nở hoa rồi, phỏng chừng cái mông ngươi cũng phải nở hoa.Tiểu đạo sĩ mặt như ngâm nước: Ngươi nói cái gì đó!Hướng dương tinh chọc chọc lá cây lan quân tử: Hắn cũng là yêu, bất quá đạo hạnh còn thấp không hóa được hình người, yêu lực cũng yếu ớt, cho nên ngươi mới không cảm giác đượcTiểu đạo sĩ sốt ruột: Vậy làm sao bây giờ?Hướng dương tinh suy nghĩ một chút: Cây cỏ tu hành không dễ, nhìn nó cũng đáng thương, ta có một biện pháp12Ngày thứ hai, trong phòng đại đạo sĩ nhiều hơn một gốc lan quân tửĐại đạo sĩ lầm bầm c** q**n áo: Khí trời oi bức, lại tắm rửa là được rồiLan quân tử: ╰(*°▽°*)╯Đại đạo sĩ: Sách, như thế nào lại có cảm giác có người đang nhìn ta aLan quân tử: (*/ω*)Đại đạo sĩ tiếp tục cởi: Mà thôi, nhất định là mấy ngày nay mệt mỏi quá độLan quân tử: o(*////▽////*)o
08
Khi tiểu đạo sĩ trở lại thì nam tử đã phơi đủ nắng, đang đứng bên cạnh giếng cầm thùng nước ừng ực ừng ực mà uống
Tiểu đạo sĩ thử thăm dò hỏi một câu: Ngươi thật không dự định quay về?
Nam tử chăm chú suy nghĩ một chút: Kỳ thực nếu không quay về ta cũng luyến tiếc
Tiểu đạo sĩ: Vậy ngươi mau quay về đi
Nam tử: Được, ta còn phải quay lại để dọa người a
Tiểu đạo sĩ vội vằng ngăn hắn: Không được! Vạn nhất có người bị ngươi dọa sợ phải làm sao bây giờ?
Nam tử thản nhiên nói: Phải trách ngươi a
Tiểu đạo sĩ: Trách ta?
Nam tử: Ai bảo ngươi đuổi ta đi.
Tiểu đạo sĩ oan uổng: Được được được ngươi đừng đi
Nam tử trong lòng mừng thầm
09
Tiểu đạo sĩ vừa đem quần áo cũ hỏi mượn sư huynh ném vào trong chậu, vừa đứng bên cạnh thở dài: Ngươi nói là ta trêu chọc ngươi?
Nam tử: Ngươi trêu chọc ta a
Tiểu đạo sĩ: Nào có?
Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút: Hình dáng sợ sệt của ngươi chơi đùa thật vui
Tiểu đạo sĩ trợn mắt há mồm: Chơi thật vui?
Nam tử: Nha, chính là như vậy, mắt mở thật to, nhìn liền muốn khi dễ ngươi
Tiểu đạo sĩ vội vã nhắm mắt: Ta đây liền nhắm lại.
Vì vậy sau một khắc, trên môi tiểu đạo sĩ đột nhiên bị cái gì đó mềm mềm dán một chút.
Tiểu đạo sĩ ngây ngẩn cả người: Ngươi làm gì!
Nam tử chưa thỏa mãn sờ sờ môi của mình: Nguyên lai hôn môi là như thế này a…. Không sai, thử lại lần nữa?
Tiểu đạo sĩ hoảng hốt đá lăn mấy cái chậu, che miệng chạy ào vào phòng trốn đi
10.
Nhưng vừa cứng rắn đóng cửa lại, nam tử liền ở phía sau hắn từ từ đi ra
Tiểu đạo sĩ: A a a a a!
Nam tử cười tủm tỉm: Sợ cái gì, ta lại không ăn thịt người
Tiểu đạo sĩ: Ngươi vào bằng cách nào?
Nam tử: Ta chính là yêu quái a
Tiểu đạo sĩ: … Ngươi nói cũng có lý.
Nam tử lại dán qua: Nào hôn lại lần nữa
Tiểu đạo sĩ né tránh: Có cái gì tốt mà hôn!
Nam tử l**m l**m môi: Vừa thơm vừa mềm, rất thú vị a
Tiểu đạo sĩ mặt đỏ tới mang tai: Ngươi từ đâu mà học được?
Nam tử: Trong sách a.
Tiểu đạo sĩ: Sách gì?
Nam tử từ trong ngực móc ra một quyển sách: Có người bị ta hù chạy, không cẩn thận làm rơi quyển sách này ở ruộng hoa, ta liền nhặt lên xem
Tiểu đạo sĩ liếc mắt nhìn sang, nhất thời mặt nóng như thiêu, đem quyển sách sách ném xuống đất: Ngươi ngươi ngươi… Nhặt cái gì không nhặt lại nhặt cái loại hạ lưu này a!
Nam tử vẻ mặt khó hiểu: Đối với ta sách này là đồ tốt, cho nên mỗi ngày đều lật xem, hôm nay đã có thể đọc làu làu
Tiểu đạo sĩ phát điên: Không đúng không đúng! Quyển này không tốt!
Nam tử vẻ mặt thành thật: Để ta đọc lại cho ngươi nghe
Tiểu đạo sĩ nhảy đến trên giường đem mình toàn bộ chăn bọc lại: Ta không nghe
Nam tử: Phốc.
Tiểu đạo sĩ: …
Nam tử cười khẽ: Ta biết, quyển sách này thật ra là giải thích cho người ở nhân thế cách nào để “quan hệ” a
Tiểu đạo sĩ trong lòng bất lực đập đầu xuống giường: Ngươi câm miệng!
Nam tử: Được, không nói nữa, chúng ta liền làm thử xem
Tiểu đạo sĩ vén chăn lên nhanh chân chạy ra ngoài
Nam tử hăng hái bừng bừng chạy theo hắn: Nghe nói nếu làm như vậy là ngươi có thể sinh cho ta một tiểu hướng dương?
Tiểu đạo sĩ bưng cái lỗ tai lắc đầu: Ta sinh không được! Sinh không được!
11
Tiểu đạo sĩ khuyên can mãi cuối cùng cũng miễn cưỡng giải thích rõ nam nhân không thể sinh con, mà hướng dương với bộ dáng như bị đả kích, ở trong sân rũ đầu lẳng lặng phơi nắng
Tiểu đạo sĩ suy nghĩ một chút, đem gốc lan quân tử tối qua bị hướng dương tinh nhổ lên đi vòng qua hậu viện dự định trồng lại
Mới đào hố được phân nửa, phía sau đột nhiên truyền tới thanh âm lạnh lùng: Lá gan của ngươi cũng không nhỏ
Tiểu đạo sĩ vỗ vỗ ngực một cái: Ngươi lại đi dọa người
Hướng dương tinh cau mày: Ngươi sau lưng ta dám trồng loại hoa khác?
Tiểu đạo sĩ bỗng nhiên có một loại cảm giác bị vợ cả bắt gian tại trận: Ta chỉ có loại hoa này, theo như ta biết, dường như cùng loại với ngươi…
Hướng dương tinh mười phần ngang ngược mà ra lệnh: Không được trồng
Tiểu đạo sĩ ủy khuất: Ta nuôi đã lâu, mắt thấy hoa chuẩn bị nở rồi
Hướng dương tinh hừ lạnh: Chờ hắn nở hoa rồi, phỏng chừng cái mông ngươi cũng phải nở hoa.
Tiểu đạo sĩ mặt như ngâm nước: Ngươi nói cái gì đó!
Hướng dương tinh chọc chọc lá cây lan quân tử: Hắn cũng là yêu, bất quá đạo hạnh còn thấp không hóa được hình người, yêu lực cũng yếu ớt, cho nên ngươi mới không cảm giác được
Tiểu đạo sĩ sốt ruột: Vậy làm sao bây giờ?
Hướng dương tinh suy nghĩ một chút: Cây cỏ tu hành không dễ, nhìn nó cũng đáng thương, ta có một biện pháp
12
Ngày thứ hai, trong phòng đại đạo sĩ nhiều hơn một gốc lan quân tử
Đại đạo sĩ lầm bầm c** q**n áo: Khí trời oi bức, lại tắm rửa là được rồi
Lan quân tử: ╰(*°▽°*)╯
Đại đạo sĩ: Sách, như thế nào lại có cảm giác có người đang nhìn ta a
Lan quân tử: (*/ω*)
Đại đạo sĩ tiếp tục cởi: Mà thôi, nhất định là mấy ngày nay mệt mỏi quá độ
Lan quân tử: o(*////▽////*)o
Hướng Nhật Quỳ Tinh Dữ Tiểu Đạo SĩTác giả: Lữ Thiên DậtTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Giới, Truyện Đoản VănChính giữa ruộng hướng dương, ở đó có một đóa hướng dương tinh Không lâu sau khi thành tinh, không ai là biết đến nó, chung quanh nó không có hướng dương tinh nên chỉ có nó suốt ngày tịch mịch không thú vị, dọa người là thú vui duy nhất của nó Ban đêm, có trăng, là ngày tốt để dọa người Ruộng hoa cạnh bên một đường nhỏ, tiểu đạo sĩ khẩn trương nắm chặt kiếm, vừa bước nhanh vừa nhìn xung quanh Hoa hướng dương tinh vận khởi yêu lực đánh thức những hoa hướng dương khác trong ruộng: Chúng tiểu nhân, đều tỉnh tỉnh. Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: Có người đến, chúng ta cùng nhanh quay đầu lại Hoa hướng dương khác: …… Hoa hướng dương tinh: ba, hai, một…. Đằng sau quay! Vì vậy đầy khắp núi đồi, hàng loạt hoa hướng dương mạnh mẽ quay đầu, đồng loạt nhìn về phía tiểu đạo sĩ Tiểu đạo sĩ, xém nữa chết ngất 02 Tiểu đạo sĩ liên tục kêu gào khóc lóc một đường băng băng chạy trở về, chạy ào vào nhà ngay cả giày cũng không kịp cởi liền nhảy lên giường dùng chăn bông che kín mít cả… 08Khi tiểu đạo sĩ trở lại thì nam tử đã phơi đủ nắng, đang đứng bên cạnh giếng cầm thùng nước ừng ực ừng ực mà uốngTiểu đạo sĩ thử thăm dò hỏi một câu: Ngươi thật không dự định quay về?Nam tử chăm chú suy nghĩ một chút: Kỳ thực nếu không quay về ta cũng luyến tiếcTiểu đạo sĩ: Vậy ngươi mau quay về điNam tử: Được, ta còn phải quay lại để dọa người aTiểu đạo sĩ vội vằng ngăn hắn: Không được! Vạn nhất có người bị ngươi dọa sợ phải làm sao bây giờ?Nam tử thản nhiên nói: Phải trách ngươi aTiểu đạo sĩ: Trách ta?Nam tử: Ai bảo ngươi đuổi ta đi.Tiểu đạo sĩ oan uổng: Được được được ngươi đừng điNam tử trong lòng mừng thầm09Tiểu đạo sĩ vừa đem quần áo cũ hỏi mượn sư huynh ném vào trong chậu, vừa đứng bên cạnh thở dài: Ngươi nói là ta trêu chọc ngươi?Nam tử: Ngươi trêu chọc ta aTiểu đạo sĩ: Nào có?Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút: Hình dáng sợ sệt của ngươi chơi đùa thật vuiTiểu đạo sĩ trợn mắt há mồm: Chơi thật vui?Nam tử: Nha, chính là như vậy, mắt mở thật to, nhìn liền muốn khi dễ ngươiTiểu đạo sĩ vội vã nhắm mắt: Ta đây liền nhắm lại.Vì vậy sau một khắc, trên môi tiểu đạo sĩ đột nhiên bị cái gì đó mềm mềm dán một chút.Tiểu đạo sĩ ngây ngẩn cả người: Ngươi làm gì!Nam tử chưa thỏa mãn sờ sờ môi của mình: Nguyên lai hôn môi là như thế này a…. Không sai, thử lại lần nữa?Tiểu đạo sĩ hoảng hốt đá lăn mấy cái chậu, che miệng chạy ào vào phòng trốn đi10.Nhưng vừa cứng rắn đóng cửa lại, nam tử liền ở phía sau hắn từ từ đi raTiểu đạo sĩ: A a a a a!Nam tử cười tủm tỉm: Sợ cái gì, ta lại không ăn thịt ngườiTiểu đạo sĩ: Ngươi vào bằng cách nào?Nam tử: Ta chính là yêu quái aTiểu đạo sĩ: … Ngươi nói cũng có lý.Nam tử lại dán qua: Nào hôn lại lần nữaTiểu đạo sĩ né tránh: Có cái gì tốt mà hôn!Nam tử l**m l**m môi: Vừa thơm vừa mềm, rất thú vị aTiểu đạo sĩ mặt đỏ tới mang tai: Ngươi từ đâu mà học được?Nam tử: Trong sách a.Tiểu đạo sĩ: Sách gì?Nam tử từ trong ngực móc ra một quyển sách: Có người bị ta hù chạy, không cẩn thận làm rơi quyển sách này ở ruộng hoa, ta liền nhặt lên xemTiểu đạo sĩ liếc mắt nhìn sang, nhất thời mặt nóng như thiêu, đem quyển sách sách ném xuống đất: Ngươi ngươi ngươi… Nhặt cái gì không nhặt lại nhặt cái loại hạ lưu này a!Nam tử vẻ mặt khó hiểu: Đối với ta sách này là đồ tốt, cho nên mỗi ngày đều lật xem, hôm nay đã có thể đọc làu làuTiểu đạo sĩ phát điên: Không đúng không đúng! Quyển này không tốt!Nam tử vẻ mặt thành thật: Để ta đọc lại cho ngươi ngheTiểu đạo sĩ nhảy đến trên giường đem mình toàn bộ chăn bọc lại: Ta không ngheNam tử: Phốc.Tiểu đạo sĩ: …Nam tử cười khẽ: Ta biết, quyển sách này thật ra là giải thích cho người ở nhân thế cách nào để “quan hệ” aTiểu đạo sĩ trong lòng bất lực đập đầu xuống giường: Ngươi câm miệng!Nam tử: Được, không nói nữa, chúng ta liền làm thử xemTiểu đạo sĩ vén chăn lên nhanh chân chạy ra ngoàiNam tử hăng hái bừng bừng chạy theo hắn: Nghe nói nếu làm như vậy là ngươi có thể sinh cho ta một tiểu hướng dương?Tiểu đạo sĩ bưng cái lỗ tai lắc đầu: Ta sinh không được! Sinh không được!11Tiểu đạo sĩ khuyên can mãi cuối cùng cũng miễn cưỡng giải thích rõ nam nhân không thể sinh con, mà hướng dương với bộ dáng như bị đả kích, ở trong sân rũ đầu lẳng lặng phơi nắngTiểu đạo sĩ suy nghĩ một chút, đem gốc lan quân tử tối qua bị hướng dương tinh nhổ lên đi vòng qua hậu viện dự định trồng lạiMới đào hố được phân nửa, phía sau đột nhiên truyền tới thanh âm lạnh lùng: Lá gan của ngươi cũng không nhỏTiểu đạo sĩ vỗ vỗ ngực một cái: Ngươi lại đi dọa ngườiHướng dương tinh cau mày: Ngươi sau lưng ta dám trồng loại hoa khác?Tiểu đạo sĩ bỗng nhiên có một loại cảm giác bị vợ cả bắt gian tại trận: Ta chỉ có loại hoa này, theo như ta biết, dường như cùng loại với ngươi…Hướng dương tinh mười phần ngang ngược mà ra lệnh: Không được trồngTiểu đạo sĩ ủy khuất: Ta nuôi đã lâu, mắt thấy hoa chuẩn bị nở rồiHướng dương tinh hừ lạnh: Chờ hắn nở hoa rồi, phỏng chừng cái mông ngươi cũng phải nở hoa.Tiểu đạo sĩ mặt như ngâm nước: Ngươi nói cái gì đó!Hướng dương tinh chọc chọc lá cây lan quân tử: Hắn cũng là yêu, bất quá đạo hạnh còn thấp không hóa được hình người, yêu lực cũng yếu ớt, cho nên ngươi mới không cảm giác đượcTiểu đạo sĩ sốt ruột: Vậy làm sao bây giờ?Hướng dương tinh suy nghĩ một chút: Cây cỏ tu hành không dễ, nhìn nó cũng đáng thương, ta có một biện pháp12Ngày thứ hai, trong phòng đại đạo sĩ nhiều hơn một gốc lan quân tửĐại đạo sĩ lầm bầm c** q**n áo: Khí trời oi bức, lại tắm rửa là được rồiLan quân tử: ╰(*°▽°*)╯Đại đạo sĩ: Sách, như thế nào lại có cảm giác có người đang nhìn ta aLan quân tử: (*/ω*)Đại đạo sĩ tiếp tục cởi: Mà thôi, nhất định là mấy ngày nay mệt mỏi quá độLan quân tử: o(*////▽////*)o