Edit: Cực Phẩm 01 Hôm nay, Lục Ảnh đang ở ngoài Quang minh điện tĩnh tọa, đột nhiên một bóng đen từ trên trời rơi xuống, làm cái ‘oạch’ rơi trước mặt hắn. Lục Ảnh bình tĩnh giương mắt, thấy một người quỳ rạp trên mặt đất, ngọ ngoạy muốn vùng dậy. Lục Ảnh chạm chạm hắn: Ngươi gãy chân, đừng lộn xộn. Người nọ mắc cỡ đến mặt đỏ tía tai, cắn răng nói: Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta gãy chân? Lục Ảnh buồn cười nhìn thiếu niên Đường Môn người chưa lớn đủ trước mắt, chỉ chỉ hai mắt mình: Hai con mắt. Thiếu niên thở hồng hộc chỉnh ra một tư thế ngồi, vẻ mặt quật cường: Không gãy. Lục Ảnh vui vẻ: Không gãy? Không gãy đi hai bước xem. Thiếu niên lạnh mặt: Ta cam tâm tình nguyện ngồi. Lục Ảnh nhẹ nhàng ồ một tiếng, ngồi xuống bên cạnh hắn. Thiếu niên đau đến sắc mặt tái nhợt: Ngươi ngồi bên cạnh ta làm gì? Lục Ảnh thản nhiên nói: Ta cam tâm tình nguyện ngồi. Thiếu niên trầm mặc một lúc lâu, không được tự nhiên mà hắng giọng một cái: Ngươi, cái kia… Lục Ảnh: Hử? Thiếu niên nhỏ giọng: Đỡ ta…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...