Tác giả:

Phong Khánh năm thứ tám, mùa đông đặc biệt lạnh lẽo. Vào ngày đông trời thường sáng muộn, làm cho Sầm Cẩm quen ngồi dựa vào lò xông hương nhìn trời sáng cảm thấy dày vò. Nàng thấy mình hơn phân nửa là sắp không sống nổi. ... Rốt cục không cần dày vò lâu nữa. Ở trong lòng nàng an ủi chính mình như thế. Lúc trời dần sáng lên, bên ngoài vô duyên vô cớ nổi lên gió lớn. Cửa sổ trong phòng không đóng kín, vang lên tiếng động xì xào. Trong yên tĩnh rét lạnh mùa đông, có vẻ càng chói tai. Sầm Cẩm lần theo sợi dây tơ trên giá khắc hoa ngồi dậy từ trên giường, đạp trên thảm lông Ba Tư rất nặng rất dày, chuẩn bị đi đóng cái cửa sổ phiền nhiễu kia. Ai ngờ vừa mới đứng dậy, gian ngoài liền có một người bước nhanh vào. ”Vương phi, ngài nằm xuống, để nô tì làm.” Sầm Cẩm liền đứng lại, vừa đi trở lại giường, vừa nói: “Vân Liễu, ngươi còn chưa ngủ à?” vừa nói ra miệng, Sầm Cẩm liền ý thức được h mình nói sai rồi. Vân Liễu là nha hoàn hồi môn theo nàng từ nhà mẹ đẻ mang tới đây, đã sớm bị phu quân của…

Chương 15

Kế Phi Thượng Vị Công LượcTác giả: Cốt sinh mêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhong Khánh năm thứ tám, mùa đông đặc biệt lạnh lẽo. Vào ngày đông trời thường sáng muộn, làm cho Sầm Cẩm quen ngồi dựa vào lò xông hương nhìn trời sáng cảm thấy dày vò. Nàng thấy mình hơn phân nửa là sắp không sống nổi. ... Rốt cục không cần dày vò lâu nữa. Ở trong lòng nàng an ủi chính mình như thế. Lúc trời dần sáng lên, bên ngoài vô duyên vô cớ nổi lên gió lớn. Cửa sổ trong phòng không đóng kín, vang lên tiếng động xì xào. Trong yên tĩnh rét lạnh mùa đông, có vẻ càng chói tai. Sầm Cẩm lần theo sợi dây tơ trên giá khắc hoa ngồi dậy từ trên giường, đạp trên thảm lông Ba Tư rất nặng rất dày, chuẩn bị đi đóng cái cửa sổ phiền nhiễu kia. Ai ngờ vừa mới đứng dậy, gian ngoài liền có một người bước nhanh vào. ”Vương phi, ngài nằm xuống, để nô tì làm.” Sầm Cẩm liền đứng lại, vừa đi trở lại giường, vừa nói: “Vân Liễu, ngươi còn chưa ngủ à?” vừa nói ra miệng, Sầm Cẩm liền ý thức được h mình nói sai rồi. Vân Liễu là nha hoàn hồi môn theo nàng từ nhà mẹ đẻ mang tới đây, đã sớm bị phu quân của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.chính là đem gạo nếp chưng lên đảo kĩ, dùng vừng nghiền nát thêm đường chưng thành. Là một điểm tâm thịnh hành ở Giang Nam.Vốn Lâm Cẩm Nghi cũng rất thích ngọt, Tô thị cũng làm theo khẩu vị nàng.Trước khi Lâm Cẩm Nghi xuất giá cũng không có khẩu vị đặc biệt, bất quá mẹ ruột Tiêu Tiềm chính là nữ tử Giang Nam, Tiêu Tiềm theo bà, thích ăn mấy món đó. Nàng yêu ai yêu cả đường đi, theo vài năm, ăn nhiều cũng thích.Lại nói điểm tâm, này Lâm Cẩm Nghi vừa ăn là biết từ tay Tô thị ——đầu bếp tầm thường, tất nhiên sẽ không làm một món điểm tâm tầm thường mĩ vị như vậy, so với đầu bếp Trấn Nam vương phủ tốt hơn không biết bao nhiêu lần.Cảm nhận được Tô thị quan tâm, Lâm Cẩm Nghi càng hạ quyết tâm nỗ lực hơn, nhất thiết không thể để bà thất vọng.Như thế lại qua một ngày, ngày thứ hai là ngày quay lại trường.Buổi tối hôm trước, Lâm Cẩm Nghi nghe được từ chỗ nha hoàn, nữ tiên sinh của Trung Dũng hầu phủ họ Tống, chính là nữ nhi quan văn tiền triều, cảnh nhà sa sút mới làm tiên sinh. Nhưng bà ấy dù làm người, hay tài học đều thật tốt, Tô thị nghĩ hết biện pháp mới thỉnh được đến nhà. Nhưng nữ tiên sinh này làm người thập phần nghiêm túc cũ kỹ, thích học sinh phấn đấu, đối với tiểu biểu muội vẫn không quá yêu thích.Lâm Cẩm Nghi có chút thẹn thùng, nàng tuy rằng quả thật bỏ một phen công phu, cũng là bắt chước chữ tiểu biểu muội, không phải để Tống tiên sinh cho rằng nàng chăm chỉ.Tống tiên sinh lại hỏi bài một lúc, xem nàng đối đáp trôi chảy, tán thưởng gật gật đầu, lại hỏi đến bài thơ lần trước, Lâm Cẩm Nghi cũng trả lời cẩn thận.Tống tiên sinh và Lâm Phương Nghi đều nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.Tống tiên sinh ngày hôm này cười với nàng số lần còn nhiều hơn trước đây cả tháng.Lâm Cẩm Nghi cũng âm thầm may mắn, cũng may Tống tiên sinh trong lòng không phải ghét nàng, chỉ không thích lúc trước nàng lười biếng. Sau này mình ở dưới mắt Tống tiên sinh hẳn cũng sẽ không quá khổ sở.một ngày rất nhanh đi qua, đến chạng vạng, là lúc học xong.Tiễn bước Tống tiên sinh, Lâm Phương Nghi thân thiết kéo cánh tay Lâm Cẩm Nghi, cùng nàng rời khỏi thư phòng.Vừa đi, Lâm Phương Nghi vừa hỏi nàng: "Sắp đến ngày sinh Tô thái phi, muội muội chuẩn bị mặc cái gì sao?" Tô thái phi có ân tình với Trung Dũng hầu phủ, thúc đẩy tứ hôn, đại thọ của bà, Tô thị và Lâm Ngọc Trạch đều phải đi. Đồng dạng, Lâm Phương Nghi cũng đồng hành.Tô thái phi sinh hạ Cửu hoàng tử, hiện được phong làm Vinh vương gia. Tô thái phi ở Vinh vương phủ bảo dưỡng tuổi thọ, đến lúc đó nhất định là náo nhiệt phi thường. Các nàng là nữ nhi đến nhà làm khách, không thể thất lễ không nói, còn không thể làm mất mặt mọi người

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Image removed.

chính là đem gạo nếp chưng lên đảo kĩ, dùng vừng nghiền nát thêm đường chưng thành. Là một điểm tâm thịnh hành ở Giang Nam.

Vốn Lâm Cẩm Nghi cũng rất thích ngọt, Tô thị cũng làm theo khẩu vị nàng.

Trước khi Lâm Cẩm Nghi xuất giá cũng không có khẩu vị đặc biệt, bất quá mẹ ruột Tiêu Tiềm chính là nữ tử Giang Nam, Tiêu Tiềm theo bà, thích ăn mấy món đó. Nàng yêu ai yêu cả đường đi, theo vài năm, ăn nhiều cũng thích.

Lại nói điểm tâm, này Lâm Cẩm Nghi vừa ăn là biết từ tay Tô thị ——đầu bếp tầm thường, tất nhiên sẽ không làm một món điểm tâm tầm thường mĩ vị như vậy, so với đầu bếp Trấn Nam vương phủ tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Cảm nhận được Tô thị quan tâm, Lâm Cẩm Nghi càng hạ quyết tâm nỗ lực hơn, nhất thiết không thể để bà thất vọng.

Như thế lại qua một ngày, ngày thứ hai là ngày quay lại trường.

Buổi tối hôm trước, Lâm Cẩm Nghi nghe được từ chỗ nha hoàn, nữ tiên sinh của Trung Dũng hầu phủ họ Tống, chính là nữ nhi quan văn tiền triều, cảnh nhà sa sút mới làm tiên sinh. Nhưng bà ấy dù làm người, hay tài học đều thật tốt, Tô thị nghĩ hết biện pháp mới thỉnh được đến nhà. Nhưng nữ tiên sinh này làm người thập phần nghiêm túc cũ kỹ, thích học sinh phấn đấu, đối với tiểu biểu muội vẫn không quá yêu thích.

Image removed.

Lâm Cẩm Nghi có chút thẹn thùng, nàng tuy rằng quả thật bỏ một phen công phu, cũng là bắt chước chữ tiểu biểu muội, không phải để Tống tiên sinh cho rằng nàng chăm chỉ.

Tống tiên sinh lại hỏi bài một lúc, xem nàng đối đáp trôi chảy, tán thưởng gật gật đầu, lại hỏi đến bài thơ lần trước, Lâm Cẩm Nghi cũng trả lời cẩn thận.

Tống tiên sinh và Lâm Phương Nghi đều nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.

Tống tiên sinh ngày hôm này cười với nàng số lần còn nhiều hơn trước đây cả tháng.

Lâm Cẩm Nghi cũng âm thầm may mắn, cũng may Tống tiên sinh trong lòng không phải ghét nàng, chỉ không thích lúc trước nàng lười biếng. Sau này mình ở dưới mắt Tống tiên sinh hẳn cũng sẽ không quá khổ sở.

một ngày rất nhanh đi qua, đến chạng vạng, là lúc học xong.

Tiễn bước Tống tiên sinh, Lâm Phương Nghi thân thiết kéo cánh tay Lâm Cẩm Nghi, cùng nàng rời khỏi thư phòng.

Vừa đi, Lâm Phương Nghi vừa hỏi nàng: "Sắp đến ngày sinh Tô thái phi, muội muội chuẩn bị mặc cái gì sao?" Tô thái phi có ân tình với Trung Dũng hầu phủ, thúc đẩy tứ hôn, đại thọ của bà, Tô thị và Lâm Ngọc Trạch đều phải đi. Đồng dạng, Lâm Phương Nghi cũng đồng hành.

Tô thái phi sinh hạ Cửu hoàng tử, hiện được phong làm Vinh vương gia. Tô thái phi ở Vinh vương phủ bảo dưỡng tuổi thọ, đến lúc đó nhất định là náo nhiệt phi thường. Các nàng là nữ nhi đến nhà làm khách, không thể thất lễ không nói, còn không thể làm mất mặt mọi người

Kế Phi Thượng Vị Công LượcTác giả: Cốt sinh mêTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhong Khánh năm thứ tám, mùa đông đặc biệt lạnh lẽo. Vào ngày đông trời thường sáng muộn, làm cho Sầm Cẩm quen ngồi dựa vào lò xông hương nhìn trời sáng cảm thấy dày vò. Nàng thấy mình hơn phân nửa là sắp không sống nổi. ... Rốt cục không cần dày vò lâu nữa. Ở trong lòng nàng an ủi chính mình như thế. Lúc trời dần sáng lên, bên ngoài vô duyên vô cớ nổi lên gió lớn. Cửa sổ trong phòng không đóng kín, vang lên tiếng động xì xào. Trong yên tĩnh rét lạnh mùa đông, có vẻ càng chói tai. Sầm Cẩm lần theo sợi dây tơ trên giá khắc hoa ngồi dậy từ trên giường, đạp trên thảm lông Ba Tư rất nặng rất dày, chuẩn bị đi đóng cái cửa sổ phiền nhiễu kia. Ai ngờ vừa mới đứng dậy, gian ngoài liền có một người bước nhanh vào. ”Vương phi, ngài nằm xuống, để nô tì làm.” Sầm Cẩm liền đứng lại, vừa đi trở lại giường, vừa nói: “Vân Liễu, ngươi còn chưa ngủ à?” vừa nói ra miệng, Sầm Cẩm liền ý thức được h mình nói sai rồi. Vân Liễu là nha hoàn hồi môn theo nàng từ nhà mẹ đẻ mang tới đây, đã sớm bị phu quân của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.chính là đem gạo nếp chưng lên đảo kĩ, dùng vừng nghiền nát thêm đường chưng thành. Là một điểm tâm thịnh hành ở Giang Nam.Vốn Lâm Cẩm Nghi cũng rất thích ngọt, Tô thị cũng làm theo khẩu vị nàng.Trước khi Lâm Cẩm Nghi xuất giá cũng không có khẩu vị đặc biệt, bất quá mẹ ruột Tiêu Tiềm chính là nữ tử Giang Nam, Tiêu Tiềm theo bà, thích ăn mấy món đó. Nàng yêu ai yêu cả đường đi, theo vài năm, ăn nhiều cũng thích.Lại nói điểm tâm, này Lâm Cẩm Nghi vừa ăn là biết từ tay Tô thị ——đầu bếp tầm thường, tất nhiên sẽ không làm một món điểm tâm tầm thường mĩ vị như vậy, so với đầu bếp Trấn Nam vương phủ tốt hơn không biết bao nhiêu lần.Cảm nhận được Tô thị quan tâm, Lâm Cẩm Nghi càng hạ quyết tâm nỗ lực hơn, nhất thiết không thể để bà thất vọng.Như thế lại qua một ngày, ngày thứ hai là ngày quay lại trường.Buổi tối hôm trước, Lâm Cẩm Nghi nghe được từ chỗ nha hoàn, nữ tiên sinh của Trung Dũng hầu phủ họ Tống, chính là nữ nhi quan văn tiền triều, cảnh nhà sa sút mới làm tiên sinh. Nhưng bà ấy dù làm người, hay tài học đều thật tốt, Tô thị nghĩ hết biện pháp mới thỉnh được đến nhà. Nhưng nữ tiên sinh này làm người thập phần nghiêm túc cũ kỹ, thích học sinh phấn đấu, đối với tiểu biểu muội vẫn không quá yêu thích.Lâm Cẩm Nghi có chút thẹn thùng, nàng tuy rằng quả thật bỏ một phen công phu, cũng là bắt chước chữ tiểu biểu muội, không phải để Tống tiên sinh cho rằng nàng chăm chỉ.Tống tiên sinh lại hỏi bài một lúc, xem nàng đối đáp trôi chảy, tán thưởng gật gật đầu, lại hỏi đến bài thơ lần trước, Lâm Cẩm Nghi cũng trả lời cẩn thận.Tống tiên sinh và Lâm Phương Nghi đều nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.Tống tiên sinh ngày hôm này cười với nàng số lần còn nhiều hơn trước đây cả tháng.Lâm Cẩm Nghi cũng âm thầm may mắn, cũng may Tống tiên sinh trong lòng không phải ghét nàng, chỉ không thích lúc trước nàng lười biếng. Sau này mình ở dưới mắt Tống tiên sinh hẳn cũng sẽ không quá khổ sở.một ngày rất nhanh đi qua, đến chạng vạng, là lúc học xong.Tiễn bước Tống tiên sinh, Lâm Phương Nghi thân thiết kéo cánh tay Lâm Cẩm Nghi, cùng nàng rời khỏi thư phòng.Vừa đi, Lâm Phương Nghi vừa hỏi nàng: "Sắp đến ngày sinh Tô thái phi, muội muội chuẩn bị mặc cái gì sao?" Tô thái phi có ân tình với Trung Dũng hầu phủ, thúc đẩy tứ hôn, đại thọ của bà, Tô thị và Lâm Ngọc Trạch đều phải đi. Đồng dạng, Lâm Phương Nghi cũng đồng hành.Tô thái phi sinh hạ Cửu hoàng tử, hiện được phong làm Vinh vương gia. Tô thái phi ở Vinh vương phủ bảo dưỡng tuổi thọ, đến lúc đó nhất định là náo nhiệt phi thường. Các nàng là nữ nhi đến nhà làm khách, không thể thất lễ không nói, còn không thể làm mất mặt mọi người

Chương 15