- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng…
Chương 37
Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Hợp tác làm ăn?”“Ân, vậy không biết ý của Nguyệt Vũ gia chủ đây thấy thế nào?” Thương Phong Kỳ gật đầu. Ánh mắt vẫn chỉ có hình bóng của Nguyệt Liên mà không chú ý tới những ánh mắt cổ quái của những người còn lại.Dạ Diễn cùng tứ Liên liếc mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Thương Phong Kỳ. Không lẽ lời đồn Kỳ vương - Thương Phong Kỳ thích thượng chủ tử của bọn họ là sự thật?Còn Phong Lam và Phong Xuyên thì nhìn vương gia nhà mình, ánh mắt không ngừng ra ám hiệu. Trong lòng thì gào thét. Vương gia a! Nguyệt Vũ công tử là nam nhân a! Người đường có nhìn chằm chằm người ta mà liếc mắt đưa tình được không a!“ Quả thật đề nghị này không tệ” Nàng gật đầu nói. Thương Phong Kỳ nghe thấy vậy ánh mắt mong chờ nói:“ Vậy là Nguyệt Vũ đồng ý?”Nàng không nói gì chỉ gật đầu thay cho lời đồng ý của mình rồi phân phó:“ Liên Thư lấy giấy bút và con ấn ra đây”“Là” rồi nhanh tróng đi lấy đồ, trong chốc lát giấy bút và con ấn đã được đặt trên bàn.Nguyệt Liên cầm bút lên viết gì đấy rồi dùng cin ấn đánh dấu lên và đưa cho Thương Phong Kỳ nói:“ phiền Kỳ Vương đánh dấu vào đây”Thương Phong Kỳ cầm lấy tờ giấy không đọc xem nó viết như thế nào thì đã liền cắn ngón tay của mình ấn vào tờ giấy. Hành động đó của hắn khiến mọi người ở đây vô cùng ngạc nhiên.“Ngươi không sợ hợp đồng này không công bằng sao?” Nàng nghi hoặc hỏi.Hắn nhìn nàng rồi nở nụ cười, chân thành nói:“ ta tin tưởng ngươi”Nghe vậy tất cả mọi người đều cứng đờ người ra.Kỳ vương vừa nói gì? Hắn tin tưởng Nguyệt Vũ ư? Mà còn cái nụ cười ôn nhu đó nữa là sao?!“Vậy hợp tác vui vẻ. Liên Thư tiễn khách” nói rồi nàng liền đứng dậy trở về viện của mình.----------------------------------------------“Ta đến bàn việc về chuyện loại trà mới”“Ta đến thương lượng về y phường”“Ta đến thương lượng về...”“Ta đến...”Từ khi Kỳ Vương hợp tác với Nguyệt gia thì ngày nào cũng đến Nguyệt phủ lấy lí do là đến thơng lượng việc gì đó. Việc này khiến cho tin đồn Kỳ Vương gia bị đoạn tụ lại một lần nữa là chuyện được người kinh thành bàn tán xôn xao.---------------------------------------------------Nguyệt phủ...“Chủ tử Kỳ vương lại đến tìm người”Liên Mai bước vào phòng thông báo với nàng.Ánh mắt vẫn chú tâm vào quyển sách trước mặt, Nguyệt Liên nói:“ Cho hắn vào đây gặp ta”“Nhưng mà chủ tử...” Liên Thương đứng ở bên cạnh nghe nàng nói vậy nhíu mày lại. Chủ tử đang mặc nữ trang, làm sao có thể để Kỳ Vương vào được? Mà đây còn là khuê phòng của người nữa chứ.“Là” Liên Mai nghe vậy liền đi luôn, còn Liên Thương đứng bên cạnh nàng, tâm trạng rối bời.-----------------------------------------Nửa khắc sau...“Cạnh”“Muội ra ngoài đi, một mình Kỳ Vương ở lại được rồi”Cánh cửa đóng lại. Thương Phong Kỳ nhìn thân ảnh mảnh mai mặc nữ trang của Nguyệt Liên định lên tiếng thì nàng đã quay người lại, khuôn mặt tuyệt sắc mà lạnh lùng, nàng nói:“Thương Phong Kỳ rốt cuộc ngươi muốn gì?!”Nghe nàng nói vậy hắn mỉm cười ôn nhu có chút tà mị, từ từ bước tới gần nàng, chậm rãi nói:“Ta- muốn-...”Rồi hắn ôn lấy cái eo nhỏ:“...Nàng”“Vù”---------------------------------------------------------------------------------------------Chúc mừng Tết Nguyên Đán các nàng!!!Vì thứ7 tuần sau là mồng một Tết nên ta sẽ k đăng truyện, đến ngày 4-2 ( lịch dương) thì ta sẽ đăng chương.Và ta vừa lập facebook nàng nào có nick face thì đến kết bạn với ta nha. Đây là nick face của ta
“Hợp tác làm ăn?”
“Ân, vậy không biết ý của Nguyệt Vũ gia chủ đây thấy thế nào?” Thương Phong Kỳ gật đầu. Ánh mắt vẫn chỉ có hình bóng của Nguyệt Liên mà không chú ý tới những ánh mắt cổ quái của những người còn lại.
Dạ Diễn cùng tứ Liên liếc mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Thương Phong Kỳ. Không lẽ lời đồn Kỳ vương - Thương Phong Kỳ thích thượng chủ tử của bọn họ là sự thật?
Còn Phong Lam và Phong Xuyên thì nhìn vương gia nhà mình, ánh mắt không ngừng ra ám hiệu. Trong lòng thì gào thét. Vương gia a! Nguyệt Vũ công tử là nam nhân a! Người đường có nhìn chằm chằm người ta mà liếc mắt đưa tình được không a!
“ Quả thật đề nghị này không tệ” Nàng gật đầu nói. Thương Phong Kỳ nghe thấy vậy ánh mắt mong chờ nói:“ Vậy là Nguyệt Vũ đồng ý?”
Nàng không nói gì chỉ gật đầu thay cho lời đồng ý của mình rồi phân phó:“ Liên Thư lấy giấy bút và con ấn ra đây”
“Là” rồi nhanh tróng đi lấy đồ, trong chốc lát giấy bút và con ấn đã được đặt trên bàn.
Nguyệt Liên cầm bút lên viết gì đấy rồi dùng cin ấn đánh dấu lên và đưa cho Thương Phong Kỳ nói:“ phiền Kỳ Vương đánh dấu vào đây”
Thương Phong Kỳ cầm lấy tờ giấy không đọc xem nó viết như thế nào thì đã liền cắn ngón tay của mình ấn vào tờ giấy. Hành động đó của hắn khiến mọi người ở đây vô cùng ngạc nhiên.
“Ngươi không sợ hợp đồng này không công bằng sao?” Nàng nghi hoặc hỏi.
Hắn nhìn nàng rồi nở nụ cười, chân thành nói:“ ta tin tưởng ngươi”
Nghe vậy tất cả mọi người đều cứng đờ người ra.
Kỳ vương vừa nói gì? Hắn tin tưởng Nguyệt Vũ ư? Mà còn cái nụ cười ôn nhu đó nữa là sao?!
“Vậy hợp tác vui vẻ. Liên Thư tiễn khách” nói rồi nàng liền đứng dậy trở về viện của mình.
----------------------------------------------
“Ta đến bàn việc về chuyện loại trà mới”
“Ta đến thương lượng về y phường”
“Ta đến thương lượng về...”
“Ta đến...”
Từ khi Kỳ Vương hợp tác với Nguyệt gia thì ngày nào cũng đến Nguyệt phủ lấy lí do là đến thơng lượng việc gì đó. Việc này khiến cho tin đồn Kỳ Vương gia bị đoạn tụ lại một lần nữa là chuyện được người kinh thành bàn tán xôn xao.
---------------------------------------------------
Nguyệt phủ...
“Chủ tử Kỳ vương lại đến tìm người”
Liên Mai bước vào phòng thông báo với nàng.
Ánh mắt vẫn chú tâm vào quyển sách trước mặt, Nguyệt Liên nói:“ Cho hắn vào đây gặp ta”
“Nhưng mà chủ tử...” Liên Thương đứng ở bên cạnh nghe nàng nói vậy nhíu mày lại. Chủ tử đang mặc nữ trang, làm sao có thể để Kỳ Vương vào được? Mà đây còn là khuê phòng của người nữa chứ.
“Là” Liên Mai nghe vậy liền đi luôn, còn Liên Thương đứng bên cạnh nàng, tâm trạng rối bời.
-----------------------------------------
Nửa khắc sau...
“Cạnh”
“Muội ra ngoài đi, một mình Kỳ Vương ở lại được rồi”
Cánh cửa đóng lại. Thương Phong Kỳ nhìn thân ảnh mảnh mai mặc nữ trang của Nguyệt Liên định lên tiếng thì nàng đã quay người lại, khuôn mặt tuyệt sắc mà lạnh lùng, nàng nói:
“Thương Phong Kỳ rốt cuộc ngươi muốn gì?!”
Nghe nàng nói vậy hắn mỉm cười ôn nhu có chút tà mị, từ từ bước tới gần nàng, chậm rãi nói:
“Ta- muốn-...”
Rồi hắn ôn lấy cái eo nhỏ:
“...Nàng”
“Vù”
---------------------------------------------------------------------------------------------
Chúc mừng Tết Nguyên Đán các nàng!!!
Vì thứ7 tuần sau là mồng một Tết nên ta sẽ k đăng truyện, đến ngày 4-2 ( lịch dương) thì ta sẽ đăng chương.
Và ta vừa lập facebook nàng nào có nick face thì đến kết bạn với ta nha. Đây là nick face của ta
Lạnh Lùng Vương PhiTác giả: Tử Băng NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không- Nương nương là một công chúa! Lí ma ma trên tay bế một đứa trẻ đưa cho người phụ nữ khoảng 20. Dung nhan khuynh thành, một vẻ đẹp dịu dàng. Băng Nguyệt Liên mở to mắt thầm đánh giá xung quanh. Mái ngói, bàn ghế gỗ và... QUẦN ÁO CỔ ĐẠI. Nàng nhớ rằng mình vừa hoàn thành nhiệm vụ thì có một đạo ánh sáng hiện lên. Nàng bất tỉnh mở mắt thì lại hiện lên nơi xa lạ này. Khoang đã! Nàng vừa nghe thấy gì 'nương nương' ư. Không thể nào nàng cự nhiên... XUYÊN KHÔNG! Bỗng một khuôn mặt hiền từ hiện lên. Mày mỏng mắt nhìn nàng hiền từ, đôi môi đỏ hồng khẽ mỉm cười vứa nàng. Không lẽ đây là mẫu thân nàng. Kiếp trước nàng là cô nhi, nên luôn khao khát có được tình thương của gia đình. Bây giờ nàng đã có mẫu thân, nên nàng nhất định bảo vệ thật tốt người. Rồi nàng nở nụ cười thật tươi. Lí ma ma thấy nàng cười thì vô cùng ngạc nhiên:“ Nương nương người xem công chúa ko khóc mà còn cười rất tươi nữa!” “ Uh. Đúng vậy, thật dễ thương!” Hư Không Tuyết mỉm cười ấm áp.” Con từ nay về sau gọi là Băng… “Hợp tác làm ăn?”“Ân, vậy không biết ý của Nguyệt Vũ gia chủ đây thấy thế nào?” Thương Phong Kỳ gật đầu. Ánh mắt vẫn chỉ có hình bóng của Nguyệt Liên mà không chú ý tới những ánh mắt cổ quái của những người còn lại.Dạ Diễn cùng tứ Liên liếc mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Thương Phong Kỳ. Không lẽ lời đồn Kỳ vương - Thương Phong Kỳ thích thượng chủ tử của bọn họ là sự thật?Còn Phong Lam và Phong Xuyên thì nhìn vương gia nhà mình, ánh mắt không ngừng ra ám hiệu. Trong lòng thì gào thét. Vương gia a! Nguyệt Vũ công tử là nam nhân a! Người đường có nhìn chằm chằm người ta mà liếc mắt đưa tình được không a!“ Quả thật đề nghị này không tệ” Nàng gật đầu nói. Thương Phong Kỳ nghe thấy vậy ánh mắt mong chờ nói:“ Vậy là Nguyệt Vũ đồng ý?”Nàng không nói gì chỉ gật đầu thay cho lời đồng ý của mình rồi phân phó:“ Liên Thư lấy giấy bút và con ấn ra đây”“Là” rồi nhanh tróng đi lấy đồ, trong chốc lát giấy bút và con ấn đã được đặt trên bàn.Nguyệt Liên cầm bút lên viết gì đấy rồi dùng cin ấn đánh dấu lên và đưa cho Thương Phong Kỳ nói:“ phiền Kỳ Vương đánh dấu vào đây”Thương Phong Kỳ cầm lấy tờ giấy không đọc xem nó viết như thế nào thì đã liền cắn ngón tay của mình ấn vào tờ giấy. Hành động đó của hắn khiến mọi người ở đây vô cùng ngạc nhiên.“Ngươi không sợ hợp đồng này không công bằng sao?” Nàng nghi hoặc hỏi.Hắn nhìn nàng rồi nở nụ cười, chân thành nói:“ ta tin tưởng ngươi”Nghe vậy tất cả mọi người đều cứng đờ người ra.Kỳ vương vừa nói gì? Hắn tin tưởng Nguyệt Vũ ư? Mà còn cái nụ cười ôn nhu đó nữa là sao?!“Vậy hợp tác vui vẻ. Liên Thư tiễn khách” nói rồi nàng liền đứng dậy trở về viện của mình.----------------------------------------------“Ta đến bàn việc về chuyện loại trà mới”“Ta đến thương lượng về y phường”“Ta đến thương lượng về...”“Ta đến...”Từ khi Kỳ Vương hợp tác với Nguyệt gia thì ngày nào cũng đến Nguyệt phủ lấy lí do là đến thơng lượng việc gì đó. Việc này khiến cho tin đồn Kỳ Vương gia bị đoạn tụ lại một lần nữa là chuyện được người kinh thành bàn tán xôn xao.---------------------------------------------------Nguyệt phủ...“Chủ tử Kỳ vương lại đến tìm người”Liên Mai bước vào phòng thông báo với nàng.Ánh mắt vẫn chú tâm vào quyển sách trước mặt, Nguyệt Liên nói:“ Cho hắn vào đây gặp ta”“Nhưng mà chủ tử...” Liên Thương đứng ở bên cạnh nghe nàng nói vậy nhíu mày lại. Chủ tử đang mặc nữ trang, làm sao có thể để Kỳ Vương vào được? Mà đây còn là khuê phòng của người nữa chứ.“Là” Liên Mai nghe vậy liền đi luôn, còn Liên Thương đứng bên cạnh nàng, tâm trạng rối bời.-----------------------------------------Nửa khắc sau...“Cạnh”“Muội ra ngoài đi, một mình Kỳ Vương ở lại được rồi”Cánh cửa đóng lại. Thương Phong Kỳ nhìn thân ảnh mảnh mai mặc nữ trang của Nguyệt Liên định lên tiếng thì nàng đã quay người lại, khuôn mặt tuyệt sắc mà lạnh lùng, nàng nói:“Thương Phong Kỳ rốt cuộc ngươi muốn gì?!”Nghe nàng nói vậy hắn mỉm cười ôn nhu có chút tà mị, từ từ bước tới gần nàng, chậm rãi nói:“Ta- muốn-...”Rồi hắn ôn lấy cái eo nhỏ:“...Nàng”“Vù”---------------------------------------------------------------------------------------------Chúc mừng Tết Nguyên Đán các nàng!!!Vì thứ7 tuần sau là mồng một Tết nên ta sẽ k đăng truyện, đến ngày 4-2 ( lịch dương) thì ta sẽ đăng chương.Và ta vừa lập facebook nàng nào có nick face thì đến kết bạn với ta nha. Đây là nick face của ta