Tuyên Hoài Phong đi dạo trong tiểu viện, ngửi hương hoa hòe thơm ngát trong nắng sớm, chậm rãi bước đi. Đi một hồi, bỗng nhiên giật mình dừng bước. Không khỏi bật cười. Thật là, thói quen mỗi ngày rời giường liền đi tới phòng của Bạch Tuyết Lam, nhưng hiện tại Bạch Tuyết Lam đang ngủ say trong phòng của mình, vậy mình còn đi hướng này làm gì? Hôm nay tổng thự cũng không đưa văn kiện tới, không cần phải xử lý công vụ. Y chọn con đường đá bên cạnh cây cầu nhỏ, vừa thưởng thức phong cảnh sáng sớm, vừa đi tới nhà ăn. Đến trước nhà ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Trương Nhung chào hỏi từ rất xa. “Tuyên sĩ quan, ngài thức dậy sớm thế.” Tuyên Hoài Phong dừng bước, gật đầu với hắn. Trương Nhung nhanh chóng theo kịp, cười hỏi: “Ngài tới ăn điểm tâm sao?” “Đúng.” Tuyên Hoài Phong hỏi: “Anh cũng chưa ăn sao?” Trương Nhung cười ha hả: “Xem ngài nói kìa, tôi chỉ là người hầu thôi, làm sao dám tới nhà ăn để ăn cơm? Cho dù có muốn ăn thì cũng phải ăn dưới nhà bếp. Tôi tới đây là lấy điểm tâm cho…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...