Tuyên Hoài Phong đi dạo trong tiểu viện, ngửi hương hoa hòe thơm ngát trong nắng sớm, chậm rãi bước đi. Đi một hồi, bỗng nhiên giật mình dừng bước. Không khỏi bật cười. Thật là, thói quen mỗi ngày rời giường liền đi tới phòng của Bạch Tuyết Lam, nhưng hiện tại Bạch Tuyết Lam đang ngủ say trong phòng của mình, vậy mình còn đi hướng này làm gì? Hôm nay tổng thự cũng không đưa văn kiện tới, không cần phải xử lý công vụ. Y chọn con đường đá bên cạnh cây cầu nhỏ, vừa thưởng thức phong cảnh sáng sớm, vừa đi tới nhà ăn. Đến trước nhà ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Trương Nhung chào hỏi từ rất xa. “Tuyên sĩ quan, ngài thức dậy sớm thế.” Tuyên Hoài Phong dừng bước, gật đầu với hắn. Trương Nhung nhanh chóng theo kịp, cười hỏi: “Ngài tới ăn điểm tâm sao?” “Đúng.” Tuyên Hoài Phong hỏi: “Anh cũng chưa ăn sao?” Trương Nhung cười ha hả: “Xem ngài nói kìa, tôi chỉ là người hầu thôi, làm sao dám tới nhà ăn để ăn cơm? Cho dù có muốn ăn thì cũng phải ăn dưới nhà bếp. Tôi tới đây là lấy điểm tâm cho…
Quyển 3 - Chương 30: Lời Cuối Sách
[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 2 - Lệ KimTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹTuyên Hoài Phong đi dạo trong tiểu viện, ngửi hương hoa hòe thơm ngát trong nắng sớm, chậm rãi bước đi. Đi một hồi, bỗng nhiên giật mình dừng bước. Không khỏi bật cười. Thật là, thói quen mỗi ngày rời giường liền đi tới phòng của Bạch Tuyết Lam, nhưng hiện tại Bạch Tuyết Lam đang ngủ say trong phòng của mình, vậy mình còn đi hướng này làm gì? Hôm nay tổng thự cũng không đưa văn kiện tới, không cần phải xử lý công vụ. Y chọn con đường đá bên cạnh cây cầu nhỏ, vừa thưởng thức phong cảnh sáng sớm, vừa đi tới nhà ăn. Đến trước nhà ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Trương Nhung chào hỏi từ rất xa. “Tuyên sĩ quan, ngài thức dậy sớm thế.” Tuyên Hoài Phong dừng bước, gật đầu với hắn. Trương Nhung nhanh chóng theo kịp, cười hỏi: “Ngài tới ăn điểm tâm sao?” “Đúng.” Tuyên Hoài Phong hỏi: “Anh cũng chưa ăn sao?” Trương Nhung cười ha hả: “Xem ngài nói kìa, tôi chỉ là người hầu thôi, làm sao dám tới nhà ăn để ăn cơm? Cho dù có muốn ăn thì cũng phải ăn dưới nhà bếp. Tôi tới đây là lấy điểm tâm cho… Ân, quyển thứ hai kết thúc khiến cho Lộng bảo bảo bồi hồi rất lâu.Tuy rằng chia thành từng quyển nhưng thật ra các tình tiết đều xâu chuỗi với nhau, tôi thật sự rất do dự, nên phân theo tình cảm của hai người, hay nên ấn theo kết thúc của mỗi một sự kiện?Chính là, nếu chấm dứt theo mỗi một sự kiện, bên trong trường thiên này rất nhiều chuyện, mỗi một quyển hoàn một chuyện…Lại nghĩ đến, bộ thứ nhất đã phân quyển dựa trên tình cảm của hai người.Như vậy đó, được rồi.Bộ thứ nhất là tiến triển tình cảm của hai người tới tầng thứ nhất.Bộ thứ hai, rốt cuộc hai người chính thức xác định, không còn Hoài Phong trong lòng khẳng định nhưng ngoài miệng nhất quyết không chấp nhận nữa, mà là ngay cả cục cưng Hoài Phong luôn thẹn thùng cũng đã thành thật nói ra ba chữ ‘cả đời này’. Phiên dịch lại, ý của câu chính là: “Bạch Tuyết Lam, tôi đồng ý gả cho anh, cưới tôi rồi thì phải nhớ nuôi tôi thật tốt nha.” Ha ha ha ha!Từ nay về sau, tuy rằng Bạch Tuyết Lam vì muốn bảo vệ tiểu thụ mà chịu mệt mỏi, thế nhưng, hẳn là không còn lo được lo mất nữa.Chúc mừng bạn Tiểu Bạch! Rốt cuộc cậu cũng thăng chức rồi!Theo kế hoạch, tôi muốn viết Kim Ngọc thành ba bộ, ở bộ thứ ba, từng người từng người theo áng văn đầu tiên sẽ bùng nổ, ôi chao… Những đoạn văn đầu tiên rất khó viết nha. *tru lên thống khổ*Có cục cưng sẽ cảm thấy tình tiết văn tiến triển quá chậm, ha hả, bởi vì đây là thời dân quốc mà, tôi cố ý viết thật chậm để văn phong càng đậm thêm hương vị dân quốc. Thời đại ấy, tuy rằng rối ren hỗn loạn nhưng vẫn còn lưu lại sự hoa lệ, vô cùng quyến rũ.Các vai trong áng văn có lẽ cũng liên quan tới rất nhiều người, tỷ như Bạch Vân Phi, Tuyên Đại Vân, Triển Lộ Chiêu, Lâm Kỳ Tuấn, hoặc là em trai của Hoài Phong, còn có trường tiểu học được Hoài Phong quyên góp… Ở bộ thứ ba, mọi người sẽ gặt hái được nhiều thứ, sẽ được đặt chân vào bên trong các tình tiết.Sắp tới tháng mười hai rồi, nguyện vọng trong lễ Giáng Sinh của Lộng bảo bảo chính là…….. Uhm, hy vọng bộ thứ ba, số lượng từ sẽ không bạo phát… Theo dự tính của tôi là ba bộ, hi vọng có thể viết xong mọi tình tiết trong bộ thứ ba.Gào khóc gào khóc!Tuy nhiên, tôi cảm thấy… cảm thấy số lượng từ thật sự không thể khống chế, số lượng từ bạo phát cũng có thể bỏ qua…. *sợ hãi nhìn gương mặt hiền lành tỏa sáng bên cạnh*. Ôi Ôi *Cụp tai, cụp đuôi, nằm úp sấp ở góc tường**Cúi đầu, nắm tay*Tôi sẽ ngoan ngoãn viết hoàn! Sẽ nhanh chóng viết hoàn! (Ngoan ngoãn như Tuyên Hoài Phong cam đoan với Bạch Tuyết Lam a~~~~)Cuối cùng, cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn chờ đợi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Kim Ngọc~~~~Cúi đầu cảm ơn!
Ân, quyển thứ hai kết thúc khiến cho Lộng bảo bảo bồi hồi rất lâu.
Tuy rằng chia thành từng quyển nhưng thật ra các tình tiết đều xâu chuỗi với nhau, tôi thật sự rất do dự, nên phân theo tình cảm của hai người, hay nên ấn theo kết thúc của mỗi một sự kiện?
Chính là, nếu chấm dứt theo mỗi một sự kiện, bên trong trường thiên này rất nhiều chuyện, mỗi một quyển hoàn một chuyện…
Lại nghĩ đến, bộ thứ nhất đã phân quyển dựa trên tình cảm của hai người.
Như vậy đó, được rồi.
Bộ thứ nhất là tiến triển tình cảm của hai người tới tầng thứ nhất.
Bộ thứ hai, rốt cuộc hai người chính thức xác định, không còn Hoài Phong trong lòng khẳng định nhưng ngoài miệng nhất quyết không chấp nhận nữa, mà là ngay cả cục cưng Hoài Phong luôn thẹn thùng cũng đã thành thật nói ra ba chữ ‘cả đời này’. Phiên dịch lại, ý của câu chính là: “Bạch Tuyết Lam, tôi đồng ý gả cho anh, cưới tôi rồi thì phải nhớ nuôi tôi thật tốt nha.” Ha ha ha ha!
Từ nay về sau, tuy rằng Bạch Tuyết Lam vì muốn bảo vệ tiểu thụ mà chịu mệt mỏi, thế nhưng, hẳn là không còn lo được lo mất nữa.
Chúc mừng bạn Tiểu Bạch! Rốt cuộc cậu cũng thăng chức rồi!
Theo kế hoạch, tôi muốn viết Kim Ngọc thành ba bộ, ở bộ thứ ba, từng người từng người theo áng văn đầu tiên sẽ bùng nổ, ôi chao… Những đoạn văn đầu tiên rất khó viết nha. *tru lên thống khổ*
Có cục cưng sẽ cảm thấy tình tiết văn tiến triển quá chậm, ha hả, bởi vì đây là thời dân quốc mà, tôi cố ý viết thật chậm để văn phong càng đậm thêm hương vị dân quốc. Thời đại ấy, tuy rằng rối ren hỗn loạn nhưng vẫn còn lưu lại sự hoa lệ, vô cùng quyến rũ.
Các vai trong áng văn có lẽ cũng liên quan tới rất nhiều người, tỷ như Bạch Vân Phi, Tuyên Đại Vân, Triển Lộ Chiêu, Lâm Kỳ Tuấn, hoặc là em trai của Hoài Phong, còn có trường tiểu học được Hoài Phong quyên góp… Ở bộ thứ ba, mọi người sẽ gặt hái được nhiều thứ, sẽ được đặt chân vào bên trong các tình tiết.
Sắp tới tháng mười hai rồi, nguyện vọng trong lễ Giáng Sinh của Lộng bảo bảo chính là…….. Uhm, hy vọng bộ thứ ba, số lượng từ sẽ không bạo phát… Theo dự tính của tôi là ba bộ, hi vọng có thể viết xong mọi tình tiết trong bộ thứ ba.
Gào khóc gào khóc!
Tuy nhiên, tôi cảm thấy… cảm thấy số lượng từ thật sự không thể khống chế, số lượng từ bạo phát cũng có thể bỏ qua…. *sợ hãi nhìn gương mặt hiền lành tỏa sáng bên cạnh*. Ôi Ôi *Cụp tai, cụp đuôi, nằm úp sấp ở góc tường*
*Cúi đầu, nắm tay*
Tôi sẽ ngoan ngoãn viết hoàn! Sẽ nhanh chóng viết hoàn! (Ngoan ngoãn như Tuyên Hoài Phong cam đoan với Bạch Tuyết Lam a~~~~)
Cuối cùng, cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn chờ đợi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Kim Ngọc~~~~
Cúi đầu cảm ơn!
[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 2 - Lệ KimTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹTuyên Hoài Phong đi dạo trong tiểu viện, ngửi hương hoa hòe thơm ngát trong nắng sớm, chậm rãi bước đi. Đi một hồi, bỗng nhiên giật mình dừng bước. Không khỏi bật cười. Thật là, thói quen mỗi ngày rời giường liền đi tới phòng của Bạch Tuyết Lam, nhưng hiện tại Bạch Tuyết Lam đang ngủ say trong phòng của mình, vậy mình còn đi hướng này làm gì? Hôm nay tổng thự cũng không đưa văn kiện tới, không cần phải xử lý công vụ. Y chọn con đường đá bên cạnh cây cầu nhỏ, vừa thưởng thức phong cảnh sáng sớm, vừa đi tới nhà ăn. Đến trước nhà ăn, bỗng nhiên nghe thấy tiếng của Trương Nhung chào hỏi từ rất xa. “Tuyên sĩ quan, ngài thức dậy sớm thế.” Tuyên Hoài Phong dừng bước, gật đầu với hắn. Trương Nhung nhanh chóng theo kịp, cười hỏi: “Ngài tới ăn điểm tâm sao?” “Đúng.” Tuyên Hoài Phong hỏi: “Anh cũng chưa ăn sao?” Trương Nhung cười ha hả: “Xem ngài nói kìa, tôi chỉ là người hầu thôi, làm sao dám tới nhà ăn để ăn cơm? Cho dù có muốn ăn thì cũng phải ăn dưới nhà bếp. Tôi tới đây là lấy điểm tâm cho… Ân, quyển thứ hai kết thúc khiến cho Lộng bảo bảo bồi hồi rất lâu.Tuy rằng chia thành từng quyển nhưng thật ra các tình tiết đều xâu chuỗi với nhau, tôi thật sự rất do dự, nên phân theo tình cảm của hai người, hay nên ấn theo kết thúc của mỗi một sự kiện?Chính là, nếu chấm dứt theo mỗi một sự kiện, bên trong trường thiên này rất nhiều chuyện, mỗi một quyển hoàn một chuyện…Lại nghĩ đến, bộ thứ nhất đã phân quyển dựa trên tình cảm của hai người.Như vậy đó, được rồi.Bộ thứ nhất là tiến triển tình cảm của hai người tới tầng thứ nhất.Bộ thứ hai, rốt cuộc hai người chính thức xác định, không còn Hoài Phong trong lòng khẳng định nhưng ngoài miệng nhất quyết không chấp nhận nữa, mà là ngay cả cục cưng Hoài Phong luôn thẹn thùng cũng đã thành thật nói ra ba chữ ‘cả đời này’. Phiên dịch lại, ý của câu chính là: “Bạch Tuyết Lam, tôi đồng ý gả cho anh, cưới tôi rồi thì phải nhớ nuôi tôi thật tốt nha.” Ha ha ha ha!Từ nay về sau, tuy rằng Bạch Tuyết Lam vì muốn bảo vệ tiểu thụ mà chịu mệt mỏi, thế nhưng, hẳn là không còn lo được lo mất nữa.Chúc mừng bạn Tiểu Bạch! Rốt cuộc cậu cũng thăng chức rồi!Theo kế hoạch, tôi muốn viết Kim Ngọc thành ba bộ, ở bộ thứ ba, từng người từng người theo áng văn đầu tiên sẽ bùng nổ, ôi chao… Những đoạn văn đầu tiên rất khó viết nha. *tru lên thống khổ*Có cục cưng sẽ cảm thấy tình tiết văn tiến triển quá chậm, ha hả, bởi vì đây là thời dân quốc mà, tôi cố ý viết thật chậm để văn phong càng đậm thêm hương vị dân quốc. Thời đại ấy, tuy rằng rối ren hỗn loạn nhưng vẫn còn lưu lại sự hoa lệ, vô cùng quyến rũ.Các vai trong áng văn có lẽ cũng liên quan tới rất nhiều người, tỷ như Bạch Vân Phi, Tuyên Đại Vân, Triển Lộ Chiêu, Lâm Kỳ Tuấn, hoặc là em trai của Hoài Phong, còn có trường tiểu học được Hoài Phong quyên góp… Ở bộ thứ ba, mọi người sẽ gặt hái được nhiều thứ, sẽ được đặt chân vào bên trong các tình tiết.Sắp tới tháng mười hai rồi, nguyện vọng trong lễ Giáng Sinh của Lộng bảo bảo chính là…….. Uhm, hy vọng bộ thứ ba, số lượng từ sẽ không bạo phát… Theo dự tính của tôi là ba bộ, hi vọng có thể viết xong mọi tình tiết trong bộ thứ ba.Gào khóc gào khóc!Tuy nhiên, tôi cảm thấy… cảm thấy số lượng từ thật sự không thể khống chế, số lượng từ bạo phát cũng có thể bỏ qua…. *sợ hãi nhìn gương mặt hiền lành tỏa sáng bên cạnh*. Ôi Ôi *Cụp tai, cụp đuôi, nằm úp sấp ở góc tường**Cúi đầu, nắm tay*Tôi sẽ ngoan ngoãn viết hoàn! Sẽ nhanh chóng viết hoàn! (Ngoan ngoãn như Tuyên Hoài Phong cam đoan với Bạch Tuyết Lam a~~~~)Cuối cùng, cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn chờ đợi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Kim Ngọc~~~~Cúi đầu cảm ơn!