Tác giả:

“Ưm a ~ bắn!” “Ông xã, thật là lớn! Bắn xong rồi còn không mau rút ra, thúc vào làm em thật khó chịu.” Tô Hàng cầm lấy micro, cố ý phát ta âm thanh mà chính cậu cũng không thể chịu được. “Đồ d*m đ*ng, đã bắn chưa?” “Bắn… bắn rồi.” Tô Hàng chỉnh lại tai nghe, dùng một tay cầm lấy hộp mỳ, khéo léo xé ra phần bọc ở bên trên. “Bắn nhiều hay ít?” Lại là vấn đề này, Tô Hàng đảo mắt một cái, hơi lơ đãng nói: “Thật nhiều, hẳn một vũng lớn.” Trong lúc nói không chú ý, đem vỏ của hộp mỳ tôm vò lại, phát ra tiếng kêu không nhỏ. Chàng trai ở đầu bên kia lập tức hỏi: “Tiếng gì vậy?” Tô Hàng chớp mắt một cái, cầm lấy micro trả lời: “Ai nha, thứ này nhiều như vậy, phải dùng khăn lau cho sạnh.” Tiếng cười ha ha lập tức từ bên kia truyền đến: “Hồ ly tinh đúng là d*m đ*ng, tôi còn có việc, off trước.” “Ừm, nhớ ‘khen ngợi’ [1] cho em nha.” “Được.” Bên kia chấm dứt cuộc gọi, Tô Hàng liền bỏ tai nghe ra, chạy đi đổ nước vào mỳ. Khi trở lại, vừa vặn nghe được từ trong tai nghe phát ra tiếng leng keng, mở…

Chương 6

Là Người Tiếp Khách Qua Voice Chat, Không Phải Bác Sĩ Tâm LýTác giả: Chu Tiểu ManTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Ưm a ~ bắn!” “Ông xã, thật là lớn! Bắn xong rồi còn không mau rút ra, thúc vào làm em thật khó chịu.” Tô Hàng cầm lấy micro, cố ý phát ta âm thanh mà chính cậu cũng không thể chịu được. “Đồ d*m đ*ng, đã bắn chưa?” “Bắn… bắn rồi.” Tô Hàng chỉnh lại tai nghe, dùng một tay cầm lấy hộp mỳ, khéo léo xé ra phần bọc ở bên trên. “Bắn nhiều hay ít?” Lại là vấn đề này, Tô Hàng đảo mắt một cái, hơi lơ đãng nói: “Thật nhiều, hẳn một vũng lớn.” Trong lúc nói không chú ý, đem vỏ của hộp mỳ tôm vò lại, phát ra tiếng kêu không nhỏ. Chàng trai ở đầu bên kia lập tức hỏi: “Tiếng gì vậy?” Tô Hàng chớp mắt một cái, cầm lấy micro trả lời: “Ai nha, thứ này nhiều như vậy, phải dùng khăn lau cho sạnh.” Tiếng cười ha ha lập tức từ bên kia truyền đến: “Hồ ly tinh đúng là d*m đ*ng, tôi còn có việc, off trước.” “Ừm, nhớ ‘khen ngợi’ [1] cho em nha.” “Được.” Bên kia chấm dứt cuộc gọi, Tô Hàng liền bỏ tai nghe ra, chạy đi đổ nước vào mỳ. Khi trở lại, vừa vặn nghe được từ trong tai nghe phát ra tiếng leng keng, mở… Trong lúc đợi nước nóng, Tô Hàng dọn dẹp vài thứ linh tinh, dọn dẹp kiểu này so với chưa dọn dẹp không khác nhau là mấy, nhưng dù sao làm vậy tâm lý cũng thoải mái hơn chút.Ấm điện phát ra tiếng tu tu, Tô Hàng cầm lấy ấm điện đến cạnh máy tính, xé bọc hộp mỳ tôm, đổ nước sôi vào.Máy vi tính đã khởi động xong từ lâu, Wang Wang được lắp đặt để tự động đăng nhập lúc bật máy.Tô Hàng ngồi xuống trước máy vi tính, bởi vì thời gian còn sớm, có ít người, công việc phục vụ này thường thì phải sau mười giờ mới bận rộn.Tô Hàng lướt wep, tìm xem gần đây có bộ phim nào mới không, dự định tìm một bộ phim thích hợp để vừa ăn vừa xem.Mỳ đã chín, phim cũng bật, còn chưa kịp hết nhạc nền phim, tiếng thông báo ở Wang Wang lại vang lên – có tin nhắn.Bây giờ ai lên thế?Tô Hàng bấm vào nhìn.Ngụy! Đức! Xương!Chính là hắn!Tô Hàng còn tưởng rằng lời Ngụy Đức Xương nói tối hôm qua là đùa, không nghĩ tới hắn ta nói là làm, bắt đầu giao dịch luôn, cái tên “Ngụy Đức Xương” thật đúng là kỳ quái.Tô Hàng tắt phim đi, nhắn tin cho Ngụy Đức Xương: “Cậu còn tìm tôi làm gì?”Sau khi ấn enter Tô Hàng lại cảm thấy hình như không đúng, những lời này như thể tình nhân giận dỗi nói với nhau vậy.Ngụy Đức Xương nhắn lại: “Tôi đã hẹn với cậu hôm qua rồi mà.”Ai hẹn với mi, Tô Hàng nhai mì, trên mặt lại có nét cười.

Trong lúc đợi nước nóng, Tô Hàng dọn dẹp vài thứ linh tinh, dọn dẹp kiểu này so với chưa dọn dẹp không khác nhau là mấy, nhưng dù sao làm vậy tâm lý cũng thoải mái hơn chút.

Ấm điện phát ra tiếng tu tu, Tô Hàng cầm lấy ấm điện đến cạnh máy tính, xé bọc hộp mỳ tôm, đổ nước sôi vào.

Máy vi tính đã khởi động xong từ lâu, Wang Wang được lắp đặt để tự động đăng nhập lúc bật máy.

Tô Hàng ngồi xuống trước máy vi tính, bởi vì thời gian còn sớm, có ít người, công việc phục vụ này thường thì phải sau mười giờ mới bận rộn.

Tô Hàng lướt wep, tìm xem gần đây có bộ phim nào mới không, dự định tìm một bộ phim thích hợp để vừa ăn vừa xem.

Mỳ đã chín, phim cũng bật, còn chưa kịp hết nhạc nền phim, tiếng thông báo ở Wang Wang lại vang lên – có tin nhắn.

Bây giờ ai lên thế?

Tô Hàng bấm vào nhìn.

Ngụy! Đức! Xương!

Chính là hắn!

Tô Hàng còn tưởng rằng lời Ngụy Đức Xương nói tối hôm qua là đùa, không nghĩ tới hắn ta nói là làm, bắt đầu giao dịch luôn, cái tên “Ngụy Đức Xương” thật đúng là kỳ quái.

Tô Hàng tắt phim đi, nhắn tin cho Ngụy Đức Xương: “Cậu còn tìm tôi làm gì?”

Sau khi ấn enter Tô Hàng lại cảm thấy hình như không đúng, những lời này như thể tình nhân giận dỗi nói với nhau vậy.

Ngụy Đức Xương nhắn lại: “Tôi đã hẹn với cậu hôm qua rồi mà.”

Ai hẹn với mi, Tô Hàng nhai mì, trên mặt lại có nét cười.

Là Người Tiếp Khách Qua Voice Chat, Không Phải Bác Sĩ Tâm LýTác giả: Chu Tiểu ManTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Võng Du“Ưm a ~ bắn!” “Ông xã, thật là lớn! Bắn xong rồi còn không mau rút ra, thúc vào làm em thật khó chịu.” Tô Hàng cầm lấy micro, cố ý phát ta âm thanh mà chính cậu cũng không thể chịu được. “Đồ d*m đ*ng, đã bắn chưa?” “Bắn… bắn rồi.” Tô Hàng chỉnh lại tai nghe, dùng một tay cầm lấy hộp mỳ, khéo léo xé ra phần bọc ở bên trên. “Bắn nhiều hay ít?” Lại là vấn đề này, Tô Hàng đảo mắt một cái, hơi lơ đãng nói: “Thật nhiều, hẳn một vũng lớn.” Trong lúc nói không chú ý, đem vỏ của hộp mỳ tôm vò lại, phát ra tiếng kêu không nhỏ. Chàng trai ở đầu bên kia lập tức hỏi: “Tiếng gì vậy?” Tô Hàng chớp mắt một cái, cầm lấy micro trả lời: “Ai nha, thứ này nhiều như vậy, phải dùng khăn lau cho sạnh.” Tiếng cười ha ha lập tức từ bên kia truyền đến: “Hồ ly tinh đúng là d*m đ*ng, tôi còn có việc, off trước.” “Ừm, nhớ ‘khen ngợi’ [1] cho em nha.” “Được.” Bên kia chấm dứt cuộc gọi, Tô Hàng liền bỏ tai nghe ra, chạy đi đổ nước vào mỳ. Khi trở lại, vừa vặn nghe được từ trong tai nghe phát ra tiếng leng keng, mở… Trong lúc đợi nước nóng, Tô Hàng dọn dẹp vài thứ linh tinh, dọn dẹp kiểu này so với chưa dọn dẹp không khác nhau là mấy, nhưng dù sao làm vậy tâm lý cũng thoải mái hơn chút.Ấm điện phát ra tiếng tu tu, Tô Hàng cầm lấy ấm điện đến cạnh máy tính, xé bọc hộp mỳ tôm, đổ nước sôi vào.Máy vi tính đã khởi động xong từ lâu, Wang Wang được lắp đặt để tự động đăng nhập lúc bật máy.Tô Hàng ngồi xuống trước máy vi tính, bởi vì thời gian còn sớm, có ít người, công việc phục vụ này thường thì phải sau mười giờ mới bận rộn.Tô Hàng lướt wep, tìm xem gần đây có bộ phim nào mới không, dự định tìm một bộ phim thích hợp để vừa ăn vừa xem.Mỳ đã chín, phim cũng bật, còn chưa kịp hết nhạc nền phim, tiếng thông báo ở Wang Wang lại vang lên – có tin nhắn.Bây giờ ai lên thế?Tô Hàng bấm vào nhìn.Ngụy! Đức! Xương!Chính là hắn!Tô Hàng còn tưởng rằng lời Ngụy Đức Xương nói tối hôm qua là đùa, không nghĩ tới hắn ta nói là làm, bắt đầu giao dịch luôn, cái tên “Ngụy Đức Xương” thật đúng là kỳ quái.Tô Hàng tắt phim đi, nhắn tin cho Ngụy Đức Xương: “Cậu còn tìm tôi làm gì?”Sau khi ấn enter Tô Hàng lại cảm thấy hình như không đúng, những lời này như thể tình nhân giận dỗi nói với nhau vậy.Ngụy Đức Xương nhắn lại: “Tôi đã hẹn với cậu hôm qua rồi mà.”Ai hẹn với mi, Tô Hàng nhai mì, trên mặt lại có nét cười.

Chương 6