Tác giả:

Công ty kiến trúc Đông Nam vừa mới khánh thành ngôi nhà mới. Phòng ốc mới xây dựng, diện tích thiết kế rộng lớn, công ty từ trên xuống dưới, phòng tốt nhất đều làm quà tặng lễ, hoặc để xây dựng mối quan hệ, ba của Triệu Á mất chín trâu hai hổ, thực vất vả mới có được một căn. Tầng năm, ánh sáng tốt, vị trí cũng tốt, nằm ở phía nam Bắc Triều, không sợ bị rọi nắng chiều. Trong căn phòng mới của Triệu gia, người người bận rộn ra vào sửa chữa, trang trí. Cũng cùng ngày, Triệu Á nhận được giấy báo nhập học của trường chuyên cao trung, này đúng thật là song hỉ lâm môn. “Con của ba thật giỏi! A!” Ba Triệu Á hớn hở: “Thư gọi của con có thể sánh ngang với căn phòng này, thật đáng chúc mừng.” Mẹ Triệu Á nhìn giấy gọi nhập học xem đi xem lại mấy lần, ngẩng đầu hỏi ba Triệu Á: “Trên này viết lớp chuyên thật đấy ư?” “Đương nhiên là lớp chuyên, em sợ con mình không vào được sao?” Mẹ Triệu Á cuối cùng cũng vui vẻ, buông giấy gọi nhập học xuống, v**t v* đầu Triệu Á: “Đương nhiên, Á Á từ nhỏ đã rất…

Chương 20

Phàm Nhân CaTác giả: Phong LộngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Ngược, Truyện Phương TâyCông ty kiến trúc Đông Nam vừa mới khánh thành ngôi nhà mới. Phòng ốc mới xây dựng, diện tích thiết kế rộng lớn, công ty từ trên xuống dưới, phòng tốt nhất đều làm quà tặng lễ, hoặc để xây dựng mối quan hệ, ba của Triệu Á mất chín trâu hai hổ, thực vất vả mới có được một căn. Tầng năm, ánh sáng tốt, vị trí cũng tốt, nằm ở phía nam Bắc Triều, không sợ bị rọi nắng chiều. Trong căn phòng mới của Triệu gia, người người bận rộn ra vào sửa chữa, trang trí. Cũng cùng ngày, Triệu Á nhận được giấy báo nhập học của trường chuyên cao trung, này đúng thật là song hỉ lâm môn. “Con của ba thật giỏi! A!” Ba Triệu Á hớn hở: “Thư gọi của con có thể sánh ngang với căn phòng này, thật đáng chúc mừng.” Mẹ Triệu Á nhìn giấy gọi nhập học xem đi xem lại mấy lần, ngẩng đầu hỏi ba Triệu Á: “Trên này viết lớp chuyên thật đấy ư?” “Đương nhiên là lớp chuyên, em sợ con mình không vào được sao?” Mẹ Triệu Á cuối cùng cũng vui vẻ, buông giấy gọi nhập học xuống, v**t v* đầu Triệu Á: “Đương nhiên, Á Á từ nhỏ đã rất… Triệu Á không nghĩ bầu không khí trong nhà Trương Thụy căng thẳng như trái bom, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, làm theo những gì Trương Thụy nói, cậu viết một bức thư xin từ chức, in ra, rồi bỏ vào phong bì.“Cho tôi đi.” Trương Thụy cũng cầm phong thư của mình.“Cùng đến công ty?”Trương Thụy quan sát Triệu Á từ trên xuống dưới, cười cười: “Đừng đi, tôi giúp cậu đưa đơn.”Triệu Á âm thầm thở phào, cậu thực không muốn đối mặt với vị tổng giám đốc biết rõ nội tình, lại càng không muốn đối diện với giám đốc Trương.Cậu trong tiềm thức luôn lảng tránh những nguy hiểm và xấu hổ.Trương Thụy không bao lâu trở về. Mở rộng cửa bước vào, người ấy với tay cầm lấy hộp giấy đặt ở góc, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười giống như lúc ra cửa.“Mặt làm sao vậy?”“Không có gì.”Triệu Á nghiêng đầu, nhăn mày: “Ai đánh?”“Ông già, ông ấy cũng chẳng biết giữ thể diện cho tôi gì cả, đóng cửa, ở ngay trong phòng tổng giám đốc ra tay với tôi.”Triệu Á chạm nhẹ tay lên khóe miệng cậu ta, Trương Thụy nheo một bên mắt, né tránh, đột ngột nắm lấy tay Triệu Á.“Đừng nhúc nhích.” Trương Thụy trầm giọng.Triệu Á khó hiểu ngẩng đầu.“Á Á, cứ đứng như thế này đi.” Trương Thụy thỏa mãn muốn cười: “Cứ đứng như thế này một lúc.”Triệu Á quả nhiên đứng thẳng như lao, cậu cũng không cách nào đối diện với ánh mắt tràn ngập ý cười của Trương Thụy, đầu dần thấp, đường nhìn rơi trên mũi giày Trương Thụy.

Triệu Á không nghĩ bầu không khí trong nhà Trương Thụy căng thẳng như trái bom, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, làm theo những gì Trương Thụy nói, cậu viết một bức thư xin từ chức, in ra, rồi bỏ vào phong bì.

“Cho tôi đi.” Trương Thụy cũng cầm phong thư của mình.

“Cùng đến công ty?”

Trương Thụy quan sát Triệu Á từ trên xuống dưới, cười cười: “Đừng đi, tôi giúp cậu đưa đơn.”

Triệu Á âm thầm thở phào, cậu thực không muốn đối mặt với vị tổng giám đốc biết rõ nội tình, lại càng không muốn đối diện với giám đốc Trương.

Cậu trong tiềm thức luôn lảng tránh những nguy hiểm và xấu hổ.

Trương Thụy không bao lâu trở về. Mở rộng cửa bước vào, người ấy với tay cầm lấy hộp giấy đặt ở góc, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười giống như lúc ra cửa.

“Mặt làm sao vậy?”

“Không có gì.”

Triệu Á nghiêng đầu, nhăn mày: “Ai đánh?”

“Ông già, ông ấy cũng chẳng biết giữ thể diện cho tôi gì cả, đóng cửa, ở ngay trong phòng tổng giám đốc ra tay với tôi.”

Triệu Á chạm nhẹ tay lên khóe miệng cậu ta, Trương Thụy nheo một bên mắt, né tránh, đột ngột nắm lấy tay Triệu Á.

“Đừng nhúc nhích.” Trương Thụy trầm giọng.

Triệu Á khó hiểu ngẩng đầu.

“Á Á, cứ đứng như thế này đi.” Trương Thụy thỏa mãn muốn cười: “Cứ đứng như thế này một lúc.”

Triệu Á quả nhiên đứng thẳng như lao, cậu cũng không cách nào đối diện với ánh mắt tràn ngập ý cười của Trương Thụy, đầu dần thấp, đường nhìn rơi trên mũi giày Trương Thụy.

Phàm Nhân CaTác giả: Phong LộngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Ngược, Truyện Phương TâyCông ty kiến trúc Đông Nam vừa mới khánh thành ngôi nhà mới. Phòng ốc mới xây dựng, diện tích thiết kế rộng lớn, công ty từ trên xuống dưới, phòng tốt nhất đều làm quà tặng lễ, hoặc để xây dựng mối quan hệ, ba của Triệu Á mất chín trâu hai hổ, thực vất vả mới có được một căn. Tầng năm, ánh sáng tốt, vị trí cũng tốt, nằm ở phía nam Bắc Triều, không sợ bị rọi nắng chiều. Trong căn phòng mới của Triệu gia, người người bận rộn ra vào sửa chữa, trang trí. Cũng cùng ngày, Triệu Á nhận được giấy báo nhập học của trường chuyên cao trung, này đúng thật là song hỉ lâm môn. “Con của ba thật giỏi! A!” Ba Triệu Á hớn hở: “Thư gọi của con có thể sánh ngang với căn phòng này, thật đáng chúc mừng.” Mẹ Triệu Á nhìn giấy gọi nhập học xem đi xem lại mấy lần, ngẩng đầu hỏi ba Triệu Á: “Trên này viết lớp chuyên thật đấy ư?” “Đương nhiên là lớp chuyên, em sợ con mình không vào được sao?” Mẹ Triệu Á cuối cùng cũng vui vẻ, buông giấy gọi nhập học xuống, v**t v* đầu Triệu Á: “Đương nhiên, Á Á từ nhỏ đã rất… Triệu Á không nghĩ bầu không khí trong nhà Trương Thụy căng thẳng như trái bom, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, làm theo những gì Trương Thụy nói, cậu viết một bức thư xin từ chức, in ra, rồi bỏ vào phong bì.“Cho tôi đi.” Trương Thụy cũng cầm phong thư của mình.“Cùng đến công ty?”Trương Thụy quan sát Triệu Á từ trên xuống dưới, cười cười: “Đừng đi, tôi giúp cậu đưa đơn.”Triệu Á âm thầm thở phào, cậu thực không muốn đối mặt với vị tổng giám đốc biết rõ nội tình, lại càng không muốn đối diện với giám đốc Trương.Cậu trong tiềm thức luôn lảng tránh những nguy hiểm và xấu hổ.Trương Thụy không bao lâu trở về. Mở rộng cửa bước vào, người ấy với tay cầm lấy hộp giấy đặt ở góc, trên mặt mang theo dáng vẻ tươi cười giống như lúc ra cửa.“Mặt làm sao vậy?”“Không có gì.”Triệu Á nghiêng đầu, nhăn mày: “Ai đánh?”“Ông già, ông ấy cũng chẳng biết giữ thể diện cho tôi gì cả, đóng cửa, ở ngay trong phòng tổng giám đốc ra tay với tôi.”Triệu Á chạm nhẹ tay lên khóe miệng cậu ta, Trương Thụy nheo một bên mắt, né tránh, đột ngột nắm lấy tay Triệu Á.“Đừng nhúc nhích.” Trương Thụy trầm giọng.Triệu Á khó hiểu ngẩng đầu.“Á Á, cứ đứng như thế này đi.” Trương Thụy thỏa mãn muốn cười: “Cứ đứng như thế này một lúc.”Triệu Á quả nhiên đứng thẳng như lao, cậu cũng không cách nào đối diện với ánh mắt tràn ngập ý cười của Trương Thụy, đầu dần thấp, đường nhìn rơi trên mũi giày Trương Thụy.

Chương 20