Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 673: Lục vương PK Cửu vương 3

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Phượng Thiên Vũ cười ha hả: “Lục vương gia, tiêu chuẩn của ngươi đối với mình và đối với người khác rất khác nhau đó. Ta cùng Cổ Nhược quan hệ không tệ thì thành tội phản quốc, ngươi cùng nữ vương Thiên Khu quốc cấu kết làm bậy thì nrrn gọi là gì nhỉ? Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi đã cùng nữ vương kia nằm trên một giường?”Câu này của hắn đúng là làm long trởi lở đất, tướng sĩ trên thành nhất thời ồn ào.Mỗi người đều nhìn về phía Phượng Thiên Diệp. Trong ánh mắt có kinh dị cùng với xấu hổ.Không binh sĩ nào là không yêu nước cả, vừa nghe thấy Vương gia nước mình làm nữ vương người ta thất tiết, trên mặt mỗi người giống như bị đánh một cái tát.Doạ người a, thật sự là rất mất mặt!Phượng Thiên Diệp không nghĩ tới chuyện bí mật của mình cũng bị `Phượng Thiên Vũ biết vừa thẹn vừa giận, cười lạnh nói: “Phượng Thiên Vũ, ngươi bớt lời đí, bổn vương phụng mệnh đến bắt ngươi, cung thủ chuẩn bị!”Vô số hàn quang loé lên nhắm thẳng vào Phượng Thiên Vũ, chỉ cần Phượng Thiên Diệp ra lệnh một tiếng, là lập tức bắn Phượng Thiên Vũ thành con nhím!Long Phù Nguyệt chấn động, kìm lòng không được che ở trước mặt Phượng Thiên Vũ. Trái tim gần như treo ngược trên cao.Ai, mặc dù đại Vũ Mao có võ công cao, nhưng nhiều cung tên bắn xuống như vậy, chỉ sợ không ngăn cản được.Thần sắc Phượng Thiên Vũ vẫn không thay đổi chút nào, khoé môi lại có ý hơi cười: “Phụng mệnh? Ngươi phụng mệnh của ai?”Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Đương nhiên là phụng mệnh của phụ hoàng rồi.”“Phụ hoàng? Vậy ngươi có thánh chỉ của phụ hoàng không?” Phượng Thiên Vũ toả ra khí thế bức người.Phượng Thiên Diệp sửng sốt, lần này hắn thừa dịp phụ hoàng bệnh nặng để mặc hắn trị quốc, liền đem lão hoàng đề phế bỏ quyền lực, rồi giam lỏng ở Cung Phi hương, cấm hoàng tử cùng đại thần triệu kiến.Hắn biết người nắm giữ bình quyền là Phượng Thiên Vũ là một kình địch, liền ép lão hoàng đế hạ thánh chỉ tróc nã Phượng Thiên Vũ.Nhưng lão hoàng đế cũng đã nhiều năm làm hoàng đế như vậy, tâm cơ cũng cực kì thâm trầm, biết rằng một khi Phượng Thiên Vũ bị mất hết binh mã, chỉ sợ Lục vương gia lập tức sẽ giết người diệt khẩu, loại bỏ mình, rồi đăng cơ làm hoàng đế.Cho nên tuy rằng Lục vương gia đã dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng vẫn không tìm thấy Ngọc tỉ.Không có Ngọc tỉ thì không thể hạ thánh chỉ được, cho nên hắn mới chuyển sang lấy binh phù có thể điều động thiên binh vạn mã…..

Phượng Thiên Vũ cười ha hả: “Lục vương gia, tiêu chuẩn của ngươi đối với mình và đối với người khác rất khác nhau đó. Ta cùng Cổ Nhược quan hệ không tệ thì thành tội phản quốc, ngươi cùng nữ vương Thiên Khu quốc cấu kết làm bậy thì nrrn gọi là gì nhỉ? Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi đã cùng nữ vương kia nằm trên một giường?”

Câu này của hắn đúng là làm long trởi lở đất, tướng sĩ trên thành nhất thời ồn ào.

Mỗi người đều nhìn về phía Phượng Thiên Diệp. Trong ánh mắt có kinh dị cùng với xấu hổ.

Không binh sĩ nào là không yêu nước cả, vừa nghe thấy Vương gia nước mình làm nữ vương người ta thất tiết, trên mặt mỗi người giống như bị đánh một cái tát.

Doạ người a, thật sự là rất mất mặt!

Phượng Thiên Diệp không nghĩ tới chuyện bí mật của mình cũng bị `Phượng Thiên Vũ biết vừa thẹn vừa giận, cười lạnh nói: “Phượng Thiên Vũ, ngươi bớt lời đí, bổn vương phụng mệnh đến bắt ngươi, cung thủ chuẩn bị!”

Vô số hàn quang loé lên nhắm thẳng vào Phượng Thiên Vũ, chỉ cần Phượng Thiên Diệp ra lệnh một tiếng, là lập tức bắn Phượng Thiên Vũ thành con nhím!

Long Phù Nguyệt chấn động, kìm lòng không được che ở trước mặt Phượng Thiên Vũ. Trái tim gần như treo ngược trên cao.

Ai, mặc dù đại Vũ Mao có võ công cao, nhưng nhiều cung tên bắn xuống như vậy, chỉ sợ không ngăn cản được.

Thần sắc Phượng Thiên Vũ vẫn không thay đổi chút nào, khoé môi lại có ý hơi cười: “Phụng mệnh? Ngươi phụng mệnh của ai?”

Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Đương nhiên là phụng mệnh của phụ hoàng rồi.”

“Phụ hoàng? Vậy ngươi có thánh chỉ của phụ hoàng không?” Phượng Thiên Vũ toả ra khí thế bức người.

Phượng Thiên Diệp sửng sốt, lần này hắn thừa dịp phụ hoàng bệnh nặng để mặc hắn trị quốc, liền đem lão hoàng đề phế bỏ quyền lực, rồi giam lỏng ở Cung Phi hương, cấm hoàng tử cùng đại thần triệu kiến.

Hắn biết người nắm giữ bình quyền là Phượng Thiên Vũ là một kình địch, liền ép lão hoàng đế hạ thánh chỉ tróc nã Phượng Thiên Vũ.

Nhưng lão hoàng đế cũng đã nhiều năm làm hoàng đế như vậy, tâm cơ cũng cực kì thâm trầm, biết rằng một khi Phượng Thiên Vũ bị mất hết binh mã, chỉ sợ Lục vương gia lập tức sẽ giết người diệt khẩu, loại bỏ mình, rồi đăng cơ làm hoàng đế.

Cho nên tuy rằng Lục vương gia đã dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng vẫn không tìm thấy Ngọc tỉ.

Không có Ngọc tỉ thì không thể hạ thánh chỉ được, cho nên hắn mới chuyển sang lấy binh phù có thể điều động thiên binh vạn mã…..

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Phượng Thiên Vũ cười ha hả: “Lục vương gia, tiêu chuẩn của ngươi đối với mình và đối với người khác rất khác nhau đó. Ta cùng Cổ Nhược quan hệ không tệ thì thành tội phản quốc, ngươi cùng nữ vương Thiên Khu quốc cấu kết làm bậy thì nrrn gọi là gì nhỉ? Ngươi nghĩ rằng ta không biết ngươi đã cùng nữ vương kia nằm trên một giường?”Câu này của hắn đúng là làm long trởi lở đất, tướng sĩ trên thành nhất thời ồn ào.Mỗi người đều nhìn về phía Phượng Thiên Diệp. Trong ánh mắt có kinh dị cùng với xấu hổ.Không binh sĩ nào là không yêu nước cả, vừa nghe thấy Vương gia nước mình làm nữ vương người ta thất tiết, trên mặt mỗi người giống như bị đánh một cái tát.Doạ người a, thật sự là rất mất mặt!Phượng Thiên Diệp không nghĩ tới chuyện bí mật của mình cũng bị `Phượng Thiên Vũ biết vừa thẹn vừa giận, cười lạnh nói: “Phượng Thiên Vũ, ngươi bớt lời đí, bổn vương phụng mệnh đến bắt ngươi, cung thủ chuẩn bị!”Vô số hàn quang loé lên nhắm thẳng vào Phượng Thiên Vũ, chỉ cần Phượng Thiên Diệp ra lệnh một tiếng, là lập tức bắn Phượng Thiên Vũ thành con nhím!Long Phù Nguyệt chấn động, kìm lòng không được che ở trước mặt Phượng Thiên Vũ. Trái tim gần như treo ngược trên cao.Ai, mặc dù đại Vũ Mao có võ công cao, nhưng nhiều cung tên bắn xuống như vậy, chỉ sợ không ngăn cản được.Thần sắc Phượng Thiên Vũ vẫn không thay đổi chút nào, khoé môi lại có ý hơi cười: “Phụng mệnh? Ngươi phụng mệnh của ai?”Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Đương nhiên là phụng mệnh của phụ hoàng rồi.”“Phụ hoàng? Vậy ngươi có thánh chỉ của phụ hoàng không?” Phượng Thiên Vũ toả ra khí thế bức người.Phượng Thiên Diệp sửng sốt, lần này hắn thừa dịp phụ hoàng bệnh nặng để mặc hắn trị quốc, liền đem lão hoàng đề phế bỏ quyền lực, rồi giam lỏng ở Cung Phi hương, cấm hoàng tử cùng đại thần triệu kiến.Hắn biết người nắm giữ bình quyền là Phượng Thiên Vũ là một kình địch, liền ép lão hoàng đế hạ thánh chỉ tróc nã Phượng Thiên Vũ.Nhưng lão hoàng đế cũng đã nhiều năm làm hoàng đế như vậy, tâm cơ cũng cực kì thâm trầm, biết rằng một khi Phượng Thiên Vũ bị mất hết binh mã, chỉ sợ Lục vương gia lập tức sẽ giết người diệt khẩu, loại bỏ mình, rồi đăng cơ làm hoàng đế.Cho nên tuy rằng Lục vương gia đã dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng vẫn không tìm thấy Ngọc tỉ.Không có Ngọc tỉ thì không thể hạ thánh chỉ được, cho nên hắn mới chuyển sang lấy binh phù có thể điều động thiên binh vạn mã…..

Chương 673: Lục vương PK Cửu vương 3