Thường Manh là một bác sĩ chính cống, chẳng qua an ủi duy nhất chính là Thường Manh năm đó thực xuất chúng, nhảy lớp thường xuyên, cho nên hiện giờ đang học tiến sĩ, cũng mới hai bốn tuổi, danh tiếng rất tốt. Đáng tiếc, năm này lên tiến sĩ thì đồng nghĩa với mất hết. Không biết cái quỷ thất đức nào nói ra được? Thường Manh nguyền rủa người này một vạn lần, bởi vì kể từ sau khi thi đậu tiến sĩ đường tình của cô dọc đường đầy bụi gai! Ngay cả mẹ cô cũng bắt đầu xem thường cô, “Con nói con đọc nhiều sách như vậy làm gì? Con gái nhà nào cũng phải kết hôn mới là lối thoát đúng đắn." Ai u u, Thường Manh Manh đồng chí tâm khô Thường Manh không có bạn trai a. Thường Manh lớn lên xấu xí sao? Không, không, vừa đúng ngược lại, nhưng vì cái gì cô đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cũng không có đâu? Đề tài này nói đến thật là dài, Thường Manh khi còn bé dáng dấp cũng rất "manh" rất khả ái, tiểu nam sinh thích nàng rất nhiều đi, thậm chí ở tiểu học còn có hai người bạn nhỏ vì nàng đánh nhau, một bạn…
Chương 4: H sau cưới
Tia Nắng Ban MaiTác giả: Cố Tây TướcTruyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhThường Manh là một bác sĩ chính cống, chẳng qua an ủi duy nhất chính là Thường Manh năm đó thực xuất chúng, nhảy lớp thường xuyên, cho nên hiện giờ đang học tiến sĩ, cũng mới hai bốn tuổi, danh tiếng rất tốt. Đáng tiếc, năm này lên tiến sĩ thì đồng nghĩa với mất hết. Không biết cái quỷ thất đức nào nói ra được? Thường Manh nguyền rủa người này một vạn lần, bởi vì kể từ sau khi thi đậu tiến sĩ đường tình của cô dọc đường đầy bụi gai! Ngay cả mẹ cô cũng bắt đầu xem thường cô, “Con nói con đọc nhiều sách như vậy làm gì? Con gái nhà nào cũng phải kết hôn mới là lối thoát đúng đắn." Ai u u, Thường Manh Manh đồng chí tâm khô Thường Manh không có bạn trai a. Thường Manh lớn lên xấu xí sao? Không, không, vừa đúng ngược lại, nhưng vì cái gì cô đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cũng không có đâu? Đề tài này nói đến thật là dài, Thường Manh khi còn bé dáng dấp cũng rất "manh" rất khả ái, tiểu nam sinh thích nàng rất nhiều đi, thậm chí ở tiểu học còn có hai người bạn nhỏ vì nàng đánh nhau, một bạn… "Thịnh, Thịnh đại ca, tiểu nữ tử mới đến, ngài nhất định phải hạ thủ lưu tình.""Ừhh.""..........""..........""Tiến vào?"".......Không có!""Nga.........Vậy anh tiếp tục.""...........""Thịnh tổng, em sai lầm rồi! Ngài nhẹ, nhẹ một chút.""Sách, vừa mới nói quá chậm, hiện tại lại muốn nhẹ một chút. Thế nào nhiều chuyện như vậy. Vậy em rút cuộc là muốn nhanh một chút hay là mạnh một chút?""............"Hôm sau A Manh không có xuống giường...........gọi điện cho cô, Thịnh tổng nhận.Bác đạo: Thường Manh, làm sao hôm nay không có đến trường học?"Thịnh tồng: "Cô ấy bị thương."Bác đạo: "Bị cái gì đả thương?"Thịnh tổng: "Tai nạn lao động." (Phiên dịch viên: vì chồng chịu thương= =!)Bác đạo: "Bị thương vậy để cho cô ấy nghỉ ngơi hai ngày đi! Nhưng mà nếu là tai nạn lao động, phải đi giám định cùng đơn vị chi trả a."Thịnh tổng lật một tờ tài liệu công việc, "Đã giám định, không có việc gì cúp."Đô-Bác đạo: "..........."Bác đạo: "Này người nào a? Chảnh như vậy?"
"Thịnh, Thịnh đại ca, tiểu nữ tử mới đến, ngài nhất định phải hạ thủ lưu tình."
"Ừhh."
".........."
".........."
"Tiến vào?"
".......Không có!"
"Nga.........Vậy anh tiếp tục."
"..........."
"Thịnh tổng, em sai lầm rồi! Ngài nhẹ, nhẹ một chút."
"Sách, vừa mới nói quá chậm, hiện tại lại muốn nhẹ một chút. Thế nào nhiều chuyện như vậy. Vậy em rút cuộc là muốn nhanh một chút hay là mạnh một chút?"
"............"
Hôm sau A Manh không có xuống giường...........gọi điện cho cô, Thịnh tổng nhận.
Bác đạo: Thường Manh, làm sao hôm nay không có đến trường học?"
Thịnh tồng: "Cô ấy bị thương."
Bác đạo: "Bị cái gì đả thương?"
Thịnh tổng: "Tai nạn lao động." (Phiên dịch viên: vì chồng chịu thương= =!)
Bác đạo: "Bị thương vậy để cho cô ấy nghỉ ngơi hai ngày đi! Nhưng mà nếu là tai nạn lao động, phải đi giám định cùng đơn vị chi trả a."
Thịnh tổng lật một tờ tài liệu công việc, "Đã giám định, không có việc gì cúp."
Đô-
Bác đạo: "..........."
Bác đạo: "Này người nào a? Chảnh như vậy?"
Tia Nắng Ban MaiTác giả: Cố Tây TướcTruyện Đoản Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhThường Manh là một bác sĩ chính cống, chẳng qua an ủi duy nhất chính là Thường Manh năm đó thực xuất chúng, nhảy lớp thường xuyên, cho nên hiện giờ đang học tiến sĩ, cũng mới hai bốn tuổi, danh tiếng rất tốt. Đáng tiếc, năm này lên tiến sĩ thì đồng nghĩa với mất hết. Không biết cái quỷ thất đức nào nói ra được? Thường Manh nguyền rủa người này một vạn lần, bởi vì kể từ sau khi thi đậu tiến sĩ đường tình của cô dọc đường đầy bụi gai! Ngay cả mẹ cô cũng bắt đầu xem thường cô, “Con nói con đọc nhiều sách như vậy làm gì? Con gái nhà nào cũng phải kết hôn mới là lối thoát đúng đắn." Ai u u, Thường Manh Manh đồng chí tâm khô Thường Manh không có bạn trai a. Thường Manh lớn lên xấu xí sao? Không, không, vừa đúng ngược lại, nhưng vì cái gì cô đến bây giờ ngay cả mối tình đầu cũng không có đâu? Đề tài này nói đến thật là dài, Thường Manh khi còn bé dáng dấp cũng rất "manh" rất khả ái, tiểu nam sinh thích nàng rất nhiều đi, thậm chí ở tiểu học còn có hai người bạn nhỏ vì nàng đánh nhau, một bạn… "Thịnh, Thịnh đại ca, tiểu nữ tử mới đến, ngài nhất định phải hạ thủ lưu tình.""Ừhh.""..........""..........""Tiến vào?"".......Không có!""Nga.........Vậy anh tiếp tục.""...........""Thịnh tổng, em sai lầm rồi! Ngài nhẹ, nhẹ một chút.""Sách, vừa mới nói quá chậm, hiện tại lại muốn nhẹ một chút. Thế nào nhiều chuyện như vậy. Vậy em rút cuộc là muốn nhanh một chút hay là mạnh một chút?""............"Hôm sau A Manh không có xuống giường...........gọi điện cho cô, Thịnh tổng nhận.Bác đạo: Thường Manh, làm sao hôm nay không có đến trường học?"Thịnh tồng: "Cô ấy bị thương."Bác đạo: "Bị cái gì đả thương?"Thịnh tổng: "Tai nạn lao động." (Phiên dịch viên: vì chồng chịu thương= =!)Bác đạo: "Bị thương vậy để cho cô ấy nghỉ ngơi hai ngày đi! Nhưng mà nếu là tai nạn lao động, phải đi giám định cùng đơn vị chi trả a."Thịnh tổng lật một tờ tài liệu công việc, "Đã giám định, không có việc gì cúp."Đô-Bác đạo: "..........."Bác đạo: "Này người nào a? Chảnh như vậy?"