Gần đây có ai cảm thấy mình có chút rối loạn chăng? Kiểu như phát điên, mất hồn mất vía ấy. Anh là IT, không có tiền cũng chẳng có thế, lại còn là sự tồn tại nhỏ bé. Đúng rồi, anh cũng chẳng có bạn gái — bất quá cái này đa số IT đều thế, anh cũng không để ý. Nhân sinh dù có khổ thế nào, ít nhất vẫn là có thứ để theo đuổi chứ? Vì vậy trong lòng anh cảm thấy tự do là theo đuổi lớn nhất của nhân sinh, đương nhiên cái kia bao gồm cả — tinh thần và thân thể. Bạn gái hả? Whatever? Trong 24 năm sống trên đời này, anh chỉ biết tán đồng câu nói kia, siêng năng giữ vững. Cho nên, trong lúc chen lấn trong xe buýt ấy, anh quyết định phải ép bản thân cười lên — Ừm, mẹ nó cả đám kia, lão tử đây sống rất tốt! Anh cảm thấy đang tự lừa mình ư, đệt kệ mẹ nó. Sau khi về nhà anh lên mạng mở máy tính vào tài khoản lên trang wed ‘Diễn đàn người tự do’, mở danh sách thư mới gửi tới, sau đó tiện tay mở một cái. “Đại thần đại thần, cầu Human Flesh nha! Đối tượng như sau… Mong được giúp đỡ.” Không sai, anh…

Truyện chữ