(1) Tiểu sư thúc nhà ta luôn chạy loạn khắp nơi, mỹ danh viết du lịch thiên hạ,tu luyện đạo tâm, thế nhưng mọi người đều biết hắn muốn đi ra ngoài xem tuấn nam mỹ nữ. Nguyên văn c*̉a tiểu sư thúc là: “Người tu đạo là tu luyện vẻđẹp, người phàm là vẻ đẹp tự nhiên, tự nhiên người phàm hơn một bậc.” Ta cảm thấy được Tiểu sư thúc là ngứa da, cần sư phụ trị một chút, thế nhưng sư phụ đang bận tu luyện để đột phá, cho nên dặn dò ta và Đại sư huynh, Nhị sư huynh nhìn chằm chằm Tiểu sư thúc, không nên để cho Tiểu sư thúc khắp nơi trêu chọc nam nữ nhà lành. Kỳ thực, ta cảm thấy không cần thiết phải trong coi vì Tiểu sưthúc c*̃ng không cua được ai. “Vị công tử này, hôm nay khí trời tốt như vậy, không bằng chúng ta đi ngoại thành du lịch được không?” Tiểu sư thúc cười như một đóa hoa, phối hợp với tuyết lông ngỗng, càng tôn lên sắc hồng trên gương mặt c*̉a hắn. Công tử đang bọc trong áo khoác lông thú liền quăng dù chạy trối chết. Tiểu sư thúc mặc trường sam…

Chương 2-1: Thông gia từ bé

Môn Phái Của Chúng Ta Sớm Muộn ĐổTác giả: Sổ Tập Toán PhápTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp(1) Tiểu sư thúc nhà ta luôn chạy loạn khắp nơi, mỹ danh viết du lịch thiên hạ,tu luyện đạo tâm, thế nhưng mọi người đều biết hắn muốn đi ra ngoài xem tuấn nam mỹ nữ. Nguyên văn c*̉a tiểu sư thúc là: “Người tu đạo là tu luyện vẻđẹp, người phàm là vẻ đẹp tự nhiên, tự nhiên người phàm hơn một bậc.” Ta cảm thấy được Tiểu sư thúc là ngứa da, cần sư phụ trị một chút, thế nhưng sư phụ đang bận tu luyện để đột phá, cho nên dặn dò ta và Đại sư huynh, Nhị sư huynh nhìn chằm chằm Tiểu sư thúc, không nên để cho Tiểu sư thúc khắp nơi trêu chọc nam nữ nhà lành. Kỳ thực, ta cảm thấy không cần thiết phải trong coi vì Tiểu sưthúc c*̃ng không cua được ai. “Vị công tử này, hôm nay khí trời tốt như vậy, không bằng chúng ta đi ngoại thành du lịch được không?” Tiểu sư thúc cười như một đóa hoa, phối hợp với tuyết lông ngỗng, càng tôn lên sắc hồng trên gương mặt c*̉a hắn. Công tử đang bọc trong áo khoác lông thú liền quăng dù chạy trối chết. Tiểu sư thúc mặc trường sam… (1)Sư phụ nói, chỉ cần chúng ta tìm được thông gia từ bé mất tích nhiều năm trước c*̉a yêu chủ, chuyện này liền có thể bỏ qua.Tiểu sư thúc bị sư phụ tóm trở lại, thời điểm đi ngang qua chúng ta nhìn c*̃ng lười nhìn, chỉ là phát ra một phong bùa truyền âm cho Đại sư huynh, bày tỏ an ủi.Ta thật cao hứng mở ra bùa truyền âm c*̉a mình, liền vang lên giọng nói âm trầm sư phụ: Không làm tốt chuyện này, vườn bách thú c*̉a ngươi liền đổi thành “Chuồng heo”.Sư phụ, chuyện này c*̀ng ta không có quan hệ gì a!!Tuy rằng rất thương tâm, thế nhưng ta c*̃ng minh bạch quyết tâm c*̉a sư phụ.Nhị sư huynh ngay cả bùa truyền âm đều không có.Đại sư huynh cảm thán: “Sư phụ thật tốt, Tiểu sư thúc gây ra phiền toái như vậy đến nay đều không có việc gì.”Ta cảm thấy được Đại sư huynh thật là sư khống.Bất kể nói thế nào, sư huynh đệ chúng ta vẫn là bước lên hành trình tìm kiếm “Thông gia từ bé” c*̉a yêu chủ.(2)Nói là nói như vậy, ta cảm thấy được dọc theo con đường này chỉ có Đại sư huynh cùng ta là đáng tin.Nhị sư huynh đang bận giao chiến cùng thần hồn kiếm tu chiếm cứ thân thể, kiếm tu kia phi thường vừa ý “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh, không muốn rời đi, tự xưng là đại năng thời kỳ thượng cổ, nguyện ý nói cho chúng ta rất nhiều địa điểm động thiên phúc địa dùng để trao đổi “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh.Ta thiếu chút nữa liền đáp ứng, dù sao cũng là phúc địa động thiên a, để cho Nhị sư huynh luân hồi không được sao.Đại sư huynh quát mắng ta không nhìn tình nghĩa sư huynh đệ.Ta ôm Đại sư huynh khóc: “Đại sư huynh ngươi xem Nhị sư huynh lại chạy lung tung rồi!”Đại sư huynh sờ sờ ta đầu ta, than thở: “Thực sự không được liền đem thân thể Nhị sư đệ phá huỷ đi, cho dù như thế nào cũng không thể để cho người khác chiếm được.”Nhị sư huynh hét lên: “Ta còn chưa có chết!”Ta còn chưa từng nghe Nhị sư huynh rít gào như vậy.Đại sư huynh một bên thở dài một bên tính toán một chút, chỉ một phương hướng, ba chúng ta liền đi về hướng đó.Lần này chúng ta không rơi vào trong trận, mà rơi vào bên trong bí cảnh.

(1)

Sư phụ nói, chỉ cần chúng ta tìm được thông gia từ bé mất tích nhiều năm trước c*̉a yêu chủ, chuyện này liền có thể bỏ qua.

Tiểu sư thúc bị sư phụ tóm trở lại, thời điểm đi ngang qua chúng ta nhìn c*̃ng lười nhìn, chỉ là phát ra một phong bùa truyền âm cho Đại sư huynh, bày tỏ an ủi.

Ta thật cao hứng mở ra bùa truyền âm c*̉a mình, liền vang lên giọng nói âm trầm sư phụ: Không làm tốt chuyện này, vườn bách thú c*̉a ngươi liền đổi thành “Chuồng heo”.

Sư phụ, chuyện này c*̀ng ta không có quan hệ gì a!!

Tuy rằng rất thương tâm, thế nhưng ta c*̃ng minh bạch quyết tâm c*̉a sư phụ.

Nhị sư huynh ngay cả bùa truyền âm đều không có.

Đại sư huynh cảm thán: “Sư phụ thật tốt, Tiểu sư thúc gây ra phiền toái như vậy đến nay đều không có việc gì.”

Ta cảm thấy được Đại sư huynh thật là sư khống.

Bất kể nói thế nào, sư huynh đệ chúng ta vẫn là bước lên hành trình tìm kiếm “Thông gia từ bé” c*̉a yêu chủ.

(2)

Nói là nói như vậy, ta cảm thấy được dọc theo con đường này chỉ có Đại sư huynh cùng ta là đáng tin.

Nhị sư huynh đang bận giao chiến cùng thần hồn kiếm tu chiếm cứ thân thể, kiếm tu kia phi thường vừa ý “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh, không muốn rời đi, tự xưng là đại năng thời kỳ thượng cổ, nguyện ý nói cho chúng ta rất nhiều địa điểm động thiên phúc địa dùng để trao đổi “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh.

Ta thiếu chút nữa liền đáp ứng, dù sao cũng là phúc địa động thiên a, để cho Nhị sư huynh luân hồi không được sao.

Đại sư huynh quát mắng ta không nhìn tình nghĩa sư huynh đệ.

Ta ôm Đại sư huynh khóc: “Đại sư huynh ngươi xem Nhị sư huynh lại chạy lung tung rồi!”

Đại sư huynh sờ sờ ta đầu ta, than thở: “Thực sự không được liền đem thân thể Nhị sư đệ phá huỷ đi, cho dù như thế nào cũng không thể để cho người khác chiếm được.”

Nhị sư huynh hét lên: “Ta còn chưa có chết!”

Ta còn chưa từng nghe Nhị sư huynh rít gào như vậy.

Đại sư huynh một bên thở dài một bên tính toán một chút, chỉ một phương hướng, ba chúng ta liền đi về hướng đó.

Lần này chúng ta không rơi vào trong trận, mà rơi vào bên trong bí cảnh.

Môn Phái Của Chúng Ta Sớm Muộn ĐổTác giả: Sổ Tập Toán PhápTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp(1) Tiểu sư thúc nhà ta luôn chạy loạn khắp nơi, mỹ danh viết du lịch thiên hạ,tu luyện đạo tâm, thế nhưng mọi người đều biết hắn muốn đi ra ngoài xem tuấn nam mỹ nữ. Nguyên văn c*̉a tiểu sư thúc là: “Người tu đạo là tu luyện vẻđẹp, người phàm là vẻ đẹp tự nhiên, tự nhiên người phàm hơn một bậc.” Ta cảm thấy được Tiểu sư thúc là ngứa da, cần sư phụ trị một chút, thế nhưng sư phụ đang bận tu luyện để đột phá, cho nên dặn dò ta và Đại sư huynh, Nhị sư huynh nhìn chằm chằm Tiểu sư thúc, không nên để cho Tiểu sư thúc khắp nơi trêu chọc nam nữ nhà lành. Kỳ thực, ta cảm thấy không cần thiết phải trong coi vì Tiểu sưthúc c*̃ng không cua được ai. “Vị công tử này, hôm nay khí trời tốt như vậy, không bằng chúng ta đi ngoại thành du lịch được không?” Tiểu sư thúc cười như một đóa hoa, phối hợp với tuyết lông ngỗng, càng tôn lên sắc hồng trên gương mặt c*̉a hắn. Công tử đang bọc trong áo khoác lông thú liền quăng dù chạy trối chết. Tiểu sư thúc mặc trường sam… (1)Sư phụ nói, chỉ cần chúng ta tìm được thông gia từ bé mất tích nhiều năm trước c*̉a yêu chủ, chuyện này liền có thể bỏ qua.Tiểu sư thúc bị sư phụ tóm trở lại, thời điểm đi ngang qua chúng ta nhìn c*̃ng lười nhìn, chỉ là phát ra một phong bùa truyền âm cho Đại sư huynh, bày tỏ an ủi.Ta thật cao hứng mở ra bùa truyền âm c*̉a mình, liền vang lên giọng nói âm trầm sư phụ: Không làm tốt chuyện này, vườn bách thú c*̉a ngươi liền đổi thành “Chuồng heo”.Sư phụ, chuyện này c*̀ng ta không có quan hệ gì a!!Tuy rằng rất thương tâm, thế nhưng ta c*̃ng minh bạch quyết tâm c*̉a sư phụ.Nhị sư huynh ngay cả bùa truyền âm đều không có.Đại sư huynh cảm thán: “Sư phụ thật tốt, Tiểu sư thúc gây ra phiền toái như vậy đến nay đều không có việc gì.”Ta cảm thấy được Đại sư huynh thật là sư khống.Bất kể nói thế nào, sư huynh đệ chúng ta vẫn là bước lên hành trình tìm kiếm “Thông gia từ bé” c*̉a yêu chủ.(2)Nói là nói như vậy, ta cảm thấy được dọc theo con đường này chỉ có Đại sư huynh cùng ta là đáng tin.Nhị sư huynh đang bận giao chiến cùng thần hồn kiếm tu chiếm cứ thân thể, kiếm tu kia phi thường vừa ý “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh, không muốn rời đi, tự xưng là đại năng thời kỳ thượng cổ, nguyện ý nói cho chúng ta rất nhiều địa điểm động thiên phúc địa dùng để trao đổi “Thịt thể” c*̉a Nhị sư huynh.Ta thiếu chút nữa liền đáp ứng, dù sao cũng là phúc địa động thiên a, để cho Nhị sư huynh luân hồi không được sao.Đại sư huynh quát mắng ta không nhìn tình nghĩa sư huynh đệ.Ta ôm Đại sư huynh khóc: “Đại sư huynh ngươi xem Nhị sư huynh lại chạy lung tung rồi!”Đại sư huynh sờ sờ ta đầu ta, than thở: “Thực sự không được liền đem thân thể Nhị sư đệ phá huỷ đi, cho dù như thế nào cũng không thể để cho người khác chiếm được.”Nhị sư huynh hét lên: “Ta còn chưa có chết!”Ta còn chưa từng nghe Nhị sư huynh rít gào như vậy.Đại sư huynh một bên thở dài một bên tính toán một chút, chỉ một phương hướng, ba chúng ta liền đi về hướng đó.Lần này chúng ta không rơi vào trong trận, mà rơi vào bên trong bí cảnh.

Chương 2-1: Thông gia từ bé