☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn…
Chương 1076: Người phụ nữ, nên được sủng! (bổ sung 1)
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Bạc Sủng Nhi vốn là muốn ôm lấy Tiểu Bảo, động tác cứ thế mà ngừng lại, nghe được Tiểu Bảo nói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng.Trẻ con không biết xấu hổ là cái gì, hào phóng đứng ở nơi đó, một mực khóc hét: "Anh Tiểu Hải Dương nói con chỗ này rất xấu......"Tiểu Hải Dương nhìn Tiểu Bảo "Cáo trạng trước", lập tức ngừng khóc, tội nghiệp nhìn Bạc Sủng Nhi, vạn phần ủy khuất nói: "Em ấy kjhoong chơi chỗ đó của mình, em không muốn đem chỗ này của mình cho em ấy chơi!"Ý nghĩ của trẻ con, luôn làm người ta không ngờ, thậm chí đều mang theo vài phần ý nghĩ kỳ lạ. Tịch Giản Cận theo sau lưng Bạc Sủng Nhi tiến đến cũng không nhịn được nữa bật cười, Bạc Sủng Nhi rất là lúng túng đứng ở nơi đó, nhìn hai đứa hồn nhiên ngây thơ, thuần chất đáng yêu, nhất thời cũng nói không nên lời, chẳng qua là cảm thấy có chút ngượng ngùng.Tịch Giản Cận cũng nhìn ra Bạc Sủng Nhi ngượng ngùng, dù sao hai đứa trẻ tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, đều là thân thể nam nữ phiên bản thu nhỏ, vẻn vẹn tr*n tr**ng, cũng sẽ không để cho người liên tưởng đến quá nhiều, thế nhưng hiện tại hai đứa tranh luận như thế, khó tránh khỏi sẽ làm cho người ta mơ màng.Tiểu Hải Dương cùng Tiểu Bảo cũng không cảm thấy có cái gì lạ, thế nhưng Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, vừa rồi vốn là đốt lên d*c v*ng, còn không có hoàn toàn bị áp chế xuống, hiện tại bời vì hai đứa trách móc, càng nồng đậm hơn.Tịch Giản Cận hồi thần trước, đè nén cuồn cuộn cùng khó chịu trong lòng, nhanh đi tới bên người Tiểu Bảo cùng Tiểu Hải Dương, cầm khăn gói kỹ hai đứa, mỗi tay một đứa ôm ra ngoài.Lúc này, không khí trong phòng tăm mới chuyển tốt rất nhiều.Bạc Sủng Nhi vươn tay, hơi vỗ vỗ hai má của mình, nghĩ đến trẻ con thật đúng ngây thơ thuần chân, thế mà có thể đàm luận vấn đề như vậy.Cô quay đầu, vừa mới bắt gặp cái gương trên bồn rửa mặt, bên thấy khuôn mặt mình đỏ bừng, không nhịn được vươn tay, vỗ nước lạnh, nhẹ nhàng đập vào mặt mình, lúc này mới cầm khăn mặt tinh tế lau khô, nhìn thấy sắc mặt không phải quá đỏ, mới đi ra khỏi.
Bạc Sủng Nhi vốn là muốn ôm lấy Tiểu Bảo, động tác cứ thế mà ngừng lại, nghe được Tiểu Bảo nói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng.
Trẻ con không biết xấu hổ là cái gì, hào phóng đứng ở nơi đó, một mực khóc hét: "Anh Tiểu Hải Dương nói con chỗ này rất xấu......"
Tiểu Hải Dương nhìn Tiểu Bảo "Cáo trạng trước", lập tức ngừng khóc, tội nghiệp nhìn Bạc Sủng Nhi, vạn phần ủy khuất nói: "Em ấy kjhoong chơi chỗ đó của mình, em không muốn đem chỗ này của mình cho em ấy chơi!"
Ý nghĩ của trẻ con, luôn làm người ta không ngờ, thậm chí đều mang theo vài phần ý nghĩ kỳ lạ.
Tịch Giản Cận theo sau lưng Bạc Sủng Nhi tiến đến cũng không nhịn được nữa bật cười, Bạc Sủng Nhi rất là lúng túng đứng ở nơi đó, nhìn hai đứa hồn nhiên ngây thơ, thuần chất đáng yêu, nhất thời cũng nói không nên lời, chẳng qua là cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Tịch Giản Cận cũng nhìn ra Bạc Sủng Nhi ngượng ngùng, dù sao hai đứa trẻ tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, đều là thân thể nam nữ phiên bản thu nhỏ, vẻn vẹn tr*n tr**ng, cũng sẽ không để cho người liên tưởng đến quá nhiều, thế nhưng hiện tại hai đứa tranh luận như thế, khó tránh khỏi sẽ làm cho người ta mơ màng.
Tiểu Hải Dương cùng Tiểu Bảo cũng không cảm thấy có cái gì lạ, thế nhưng Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, vừa rồi vốn là đốt lên d*c v*ng, còn không có hoàn toàn bị áp chế xuống, hiện tại bời vì hai đứa trách móc, càng nồng đậm hơn.
Tịch Giản Cận hồi thần trước, đè nén cuồn cuộn cùng khó chịu trong lòng, nhanh đi tới bên người Tiểu Bảo cùng Tiểu Hải Dương, cầm khăn gói kỹ hai đứa, mỗi tay một đứa ôm ra ngoài.
Lúc này, không khí trong phòng tăm mới chuyển tốt rất nhiều.
Bạc Sủng Nhi vươn tay, hơi vỗ vỗ hai má của mình, nghĩ đến trẻ con thật đúng ngây thơ thuần chân, thế mà có thể đàm luận vấn đề như vậy.
Cô quay đầu, vừa mới bắt gặp cái gương trên bồn rửa mặt, bên thấy khuôn mặt mình đỏ bừng, không nhịn được vươn tay, vỗ nước lạnh, nhẹ nhàng đập vào mặt mình, lúc này mới cầm khăn mặt tinh tế lau khô, nhìn thấy sắc mặt không phải quá đỏ, mới đi ra khỏi.
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Bạc Sủng Nhi vốn là muốn ôm lấy Tiểu Bảo, động tác cứ thế mà ngừng lại, nghe được Tiểu Bảo nói, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời đỏ bừng.Trẻ con không biết xấu hổ là cái gì, hào phóng đứng ở nơi đó, một mực khóc hét: "Anh Tiểu Hải Dương nói con chỗ này rất xấu......"Tiểu Hải Dương nhìn Tiểu Bảo "Cáo trạng trước", lập tức ngừng khóc, tội nghiệp nhìn Bạc Sủng Nhi, vạn phần ủy khuất nói: "Em ấy kjhoong chơi chỗ đó của mình, em không muốn đem chỗ này của mình cho em ấy chơi!"Ý nghĩ của trẻ con, luôn làm người ta không ngờ, thậm chí đều mang theo vài phần ý nghĩ kỳ lạ. Tịch Giản Cận theo sau lưng Bạc Sủng Nhi tiến đến cũng không nhịn được nữa bật cười, Bạc Sủng Nhi rất là lúng túng đứng ở nơi đó, nhìn hai đứa hồn nhiên ngây thơ, thuần chất đáng yêu, nhất thời cũng nói không nên lời, chẳng qua là cảm thấy có chút ngượng ngùng.Tịch Giản Cận cũng nhìn ra Bạc Sủng Nhi ngượng ngùng, dù sao hai đứa trẻ tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, đều là thân thể nam nữ phiên bản thu nhỏ, vẻn vẹn tr*n tr**ng, cũng sẽ không để cho người liên tưởng đến quá nhiều, thế nhưng hiện tại hai đứa tranh luận như thế, khó tránh khỏi sẽ làm cho người ta mơ màng.Tiểu Hải Dương cùng Tiểu Bảo cũng không cảm thấy có cái gì lạ, thế nhưng Tịch Giản Cận cùng Bạc Sủng Nhi, vừa rồi vốn là đốt lên d*c v*ng, còn không có hoàn toàn bị áp chế xuống, hiện tại bời vì hai đứa trách móc, càng nồng đậm hơn.Tịch Giản Cận hồi thần trước, đè nén cuồn cuộn cùng khó chịu trong lòng, nhanh đi tới bên người Tiểu Bảo cùng Tiểu Hải Dương, cầm khăn gói kỹ hai đứa, mỗi tay một đứa ôm ra ngoài.Lúc này, không khí trong phòng tăm mới chuyển tốt rất nhiều.Bạc Sủng Nhi vươn tay, hơi vỗ vỗ hai má của mình, nghĩ đến trẻ con thật đúng ngây thơ thuần chân, thế mà có thể đàm luận vấn đề như vậy.Cô quay đầu, vừa mới bắt gặp cái gương trên bồn rửa mặt, bên thấy khuôn mặt mình đỏ bừng, không nhịn được vươn tay, vỗ nước lạnh, nhẹ nhàng đập vào mặt mình, lúc này mới cầm khăn mặt tinh tế lau khô, nhìn thấy sắc mặt không phải quá đỏ, mới đi ra khỏi.