☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn…
Chương 1075: Người phụ nữ, nên được sủng ! (16)
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Tiểu Hải Dương nhắm mắt lại, có chút chịu chết nói: "Được rồi, em tới đi!"Tay nhỏ Tiểu Bảo vừa mới muốn đụng vào Tiểu Hải Dương, Tiểu Hải Dương đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì, lập tức tránh đi, reo lên: "Vẫn là không cho em chơi!""Vì cái gì?"Anh Tiểu Hải Dương nói không giữ lời, rõ ràng nói để cho cô bé chơi một chút mà!Tiểu Bảo nhanh khóc rồi.Tiểu Hải Dương cắn cắn răng nói ra: "Em vẫn là nên chơi chỗ không có của mình, chứ đừng đùa chỗ này của anh, ngộ nhỡ chơi khiến anh cũng không có, làm sao bây giờ? Anh không muốn như em, quá xấu rồi!"Tiểu Hải Dương một mặt ghét bỏ.Trong nháy mắt Tiểu Bảo liền nhìn ra được Tiểu Hải Dương ghét bỏ chính mình, nhất thời trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, nhìn Tiểu Hải Dương, ủy khuất, giống như là trong nháy mắt liền có thể khóc lên."Anh Tiểu Hải Dương gạt người, anh rõ ràng đã nói để cho em chơi một chút mà, anh lại đổi ý rồi!"Không cho chơi liền không cho chơi, thế mà còn nói cô xấu xí.Tiểu Bảo nhất thời lập tức khóc lên.Càng khóc càng cảm thấy thương tâm, lại nhìn phía dưới Tiểu Hải Dương, đáy lòng rất muốn chơi, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể lớn giọng, một mực khóc.Tiểu Hải Dương nhìn lấy Tiểu Bảo khóc, nó nhất thời cũng khóc theo.Hai đưa trẻ, trong phòng tắm khóc thành một đoàn.********************Tịch Giản Cận từ trong phòng đi ra, toàn thân khó chịu, không cách nào dễ dàng tha thứ, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng khách, đang hứng gió, muốn đem hỏa trong thân thể tiêu tán, lại đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng khóc, nhất thời nhớ tới trong phòng còn hai đứa trẻ, vội vàng chạy tới.Mà Bạc Sủng Nhi tắm rửa cũng nghe đến tiếng khóc, thân thể không có lau, chỉ bọc một cái khăn tắm, liền vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, cùng Tịch Giản Cận đụng phải chính diện, Tịch Giản Cận nhìn ánh mắt của cô, Bạc Sủng Nhi lại liền đẩy Tịch Giản Cận ra, chạy vào trong.Hai đứa nhỏ thân thể tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, khóc một hồi, Bạc Sủng Nhi đi lên trước, lập tức hỏi: "Rốt cuộc là làm sao hả? Khóc cái gì?"Tiểu Bảo nắm lấy tay Bạc Sủng Nhi, nghẹn ngào nghẹn ngào nói: "Anh nói chỗ này con xấu!" Vừa nói, một một chỉ nửa người dưới của mình!
Tiểu Hải Dương nhắm mắt lại, có chút chịu chết nói: "Được rồi, em tới đi!"
Tay nhỏ Tiểu Bảo vừa mới muốn đụng vào Tiểu Hải Dương, Tiểu Hải Dương đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì, lập tức tránh đi, reo lên: "Vẫn là không cho em chơi!"
"Vì cái gì?"Anh Tiểu Hải Dương nói không giữ lời, rõ ràng nói để cho cô bé chơi một chút mà!
Tiểu Bảo nhanh khóc rồi.
Tiểu Hải Dương cắn cắn răng nói ra: "Em vẫn là nên chơi chỗ không có của mình, chứ đừng đùa chỗ này của anh, ngộ nhỡ chơi khiến anh cũng không có, làm sao bây giờ? Anh không muốn như em, quá xấu rồi!"
Tiểu Hải Dương một mặt ghét bỏ.
Trong nháy mắt Tiểu Bảo liền nhìn ra được Tiểu Hải Dương ghét bỏ chính mình, nhất thời trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, nhìn Tiểu Hải Dương, ủy khuất, giống như là trong nháy mắt liền có thể khóc lên.
"Anh Tiểu Hải Dương gạt người, anh rõ ràng đã nói để cho em chơi một chút mà, anh lại đổi ý rồi!"
Không cho chơi liền không cho chơi, thế mà còn nói cô xấu xí.
Tiểu Bảo nhất thời lập tức khóc lên.
Càng khóc càng cảm thấy thương tâm, lại nhìn phía dưới Tiểu Hải Dương, đáy lòng rất muốn chơi, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể lớn giọng, một mực khóc.
Tiểu Hải Dương nhìn lấy Tiểu Bảo khóc, nó nhất thời cũng khóc theo.
Hai đưa trẻ, trong phòng tắm khóc thành một đoàn.********************
Tịch Giản Cận từ trong phòng đi ra, toàn thân khó chịu, không cách nào dễ dàng tha thứ, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng khách, đang hứng gió, muốn đem hỏa trong thân thể tiêu tán, lại đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng khóc, nhất thời nhớ tới trong phòng còn hai đứa trẻ, vội vàng chạy tới.
Mà Bạc Sủng Nhi tắm rửa cũng nghe đến tiếng khóc, thân thể không có lau, chỉ bọc một cái khăn tắm, liền vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, cùng Tịch Giản Cận đụng phải chính diện, Tịch Giản Cận nhìn ánh mắt của cô, Bạc Sủng Nhi lại liền đẩy Tịch Giản Cận ra, chạy vào trong.
Hai đứa nhỏ thân thể tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, khóc một hồi, Bạc Sủng Nhi đi lên trước, lập tức hỏi: "Rốt cuộc là làm sao hả? Khóc cái gì?"
Tiểu Bảo nắm lấy tay Bạc Sủng Nhi, nghẹn ngào nghẹn ngào nói: "Anh nói chỗ này con xấu!" Vừa nói, một một chỉ nửa người dưới của mình!
Thiếu Phu Nhân Vô LạiTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình☆☆☆ Mở đầu ☆☆☆ Bóng đêm chưa hạ xuống, bên ngoài biệt thự Tịch gia tập trung rất nhiều hãng xe nổi tiếng. Trong vườn, ánh đèn tô điểm, hoa mọc đầy vườn, gió đêm thổi tới, mùi hoa thơm bay khắp nơi. Áo hương tóc mai, người đến người đi. Giống như thiên thượng nhân gian. Đây là hôn lễ của đại công tử Tịch gia Tịch Giản Cận. Tịch Giản Cận kéo cô dâu Hàn Như Y đi qua đám người, trên gương mặt tuấn tú mang ý cười nhạt, giống như ôn tồn, giống như lạnh nhạt. Đồng hồ vang lên, quý khách an vị, người chủ lễ ra sân. Tịch Giản Cận và Hàn Như Y ở dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, đứng trên bục. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người phản đối hai người này kết hôn không?" Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ. Khách khứa nhìn sang lẫn nhau, lại không biểu thị phản đối. Đột nhiên, một chiếc Ferrari màu đỏ lấy tốc độ như bay, từ ngoài cửa Tịch gia đi vào. "Xin hỏi, tất cả mọi người ở đây, có người nào phản đối hai người họ kết đôi không?" Người chủ lễ hỏi lần thứ hai. Toàn… Tiểu Hải Dương nhắm mắt lại, có chút chịu chết nói: "Được rồi, em tới đi!"Tay nhỏ Tiểu Bảo vừa mới muốn đụng vào Tiểu Hải Dương, Tiểu Hải Dương đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì, lập tức tránh đi, reo lên: "Vẫn là không cho em chơi!""Vì cái gì?"Anh Tiểu Hải Dương nói không giữ lời, rõ ràng nói để cho cô bé chơi một chút mà!Tiểu Bảo nhanh khóc rồi.Tiểu Hải Dương cắn cắn răng nói ra: "Em vẫn là nên chơi chỗ không có của mình, chứ đừng đùa chỗ này của anh, ngộ nhỡ chơi khiến anh cũng không có, làm sao bây giờ? Anh không muốn như em, quá xấu rồi!"Tiểu Hải Dương một mặt ghét bỏ.Trong nháy mắt Tiểu Bảo liền nhìn ra được Tiểu Hải Dương ghét bỏ chính mình, nhất thời trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, nhìn Tiểu Hải Dương, ủy khuất, giống như là trong nháy mắt liền có thể khóc lên."Anh Tiểu Hải Dương gạt người, anh rõ ràng đã nói để cho em chơi một chút mà, anh lại đổi ý rồi!"Không cho chơi liền không cho chơi, thế mà còn nói cô xấu xí.Tiểu Bảo nhất thời lập tức khóc lên.Càng khóc càng cảm thấy thương tâm, lại nhìn phía dưới Tiểu Hải Dương, đáy lòng rất muốn chơi, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cuối cùng cũng chỉ có thể lớn giọng, một mực khóc.Tiểu Hải Dương nhìn lấy Tiểu Bảo khóc, nó nhất thời cũng khóc theo.Hai đưa trẻ, trong phòng tắm khóc thành một đoàn.********************Tịch Giản Cận từ trong phòng đi ra, toàn thân khó chịu, không cách nào dễ dàng tha thứ, anh đứng ở trước cửa sổ sát đất phòng khách, đang hứng gió, muốn đem hỏa trong thân thể tiêu tán, lại đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng khóc, nhất thời nhớ tới trong phòng còn hai đứa trẻ, vội vàng chạy tới.Mà Bạc Sủng Nhi tắm rửa cũng nghe đến tiếng khóc, thân thể không có lau, chỉ bọc một cái khăn tắm, liền vội vội vàng vàng chạy ra ngoài, cùng Tịch Giản Cận đụng phải chính diện, Tịch Giản Cận nhìn ánh mắt của cô, Bạc Sủng Nhi lại liền đẩy Tịch Giản Cận ra, chạy vào trong.Hai đứa nhỏ thân thể tr*n tr**ng đứng ở nơi đó, khóc một hồi, Bạc Sủng Nhi đi lên trước, lập tức hỏi: "Rốt cuộc là làm sao hả? Khóc cái gì?"Tiểu Bảo nắm lấy tay Bạc Sủng Nhi, nghẹn ngào nghẹn ngào nói: "Anh nói chỗ này con xấu!" Vừa nói, một một chỉ nửa người dưới của mình!