Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 308: Muốn em bé hay là muốn người mẹ (8)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Từ Ngang cẩn thận nghĩ rất lâu, mới bất tri bất giác phát hiện một điều, chẳng trách mấy tháng ở trong quân đội, đôi lúc Thiếu Tướng sẽ biến mất không còn tăm hơi.........Hóa ra, Thiếu Tướng đi theo dõi Chung tiểu thư.........Lúc này, Từ Ngang cảm thấy trong lòng mình không có cách nào cao hứng được.Vốn tưởng Thiếu Tướng đã thật sự từ bỏ, mấy tháng này cũng không có khác gì trước kia, vẫn không gần nữ sắc như trước, vừa bạc tình ít h*m m**n, vùa lười biếng mà ham ngủ.Trái tim của Thiếu Tướng dần dần mở rộng hơn, thế nhưng hiện tại hắn lại phát hiện, trong lòng củaThiếu Tướng chưa bao giờ thật sự buông tha.Từ Ngang không lên tiếng thu dọn đồ đạc, Dịch Giản c*̃ng ngồi xổm người xuống, nhặt lên những tấm hình.Ánh đèn mờ nhạt, chiếu vào khuôn mặt Dịch Giản, tạo ra một hình ảnh đẹp đến hoàn mĩ.Từ Ngang mím môi, trong lòng tràn ngập tò mò, hắn rất muốn biết, Thiếu Tướng và Chung Tình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Lẽ nào, ở trong thế giới này thật sự có tính cảm sâu sắc như vậy sao?Dịch Giản giống như biết Từ Ngang muốn hỏi cái gì, vô cùng thật thà, thản nhiên nói: "Dịch Giản...... Chung Tình......"Nhất kiến chung tình?Tâm Từ Ngang bỗng hồi hộp hẳn lên: "Thiếu Tướng và Chung tiểu thư, là nhất kiến chung tình sao?"Dịch Giản trầm mặc.Đôi mắt của hắn vô cùng tỉnh lặng, bên trong có nhiều loại tâm tình đang mãnh liệt đan xen nhau, giống như nghĩ về chuyện cũ, hắn chưa từng mở miệng nói cho Từ Ngang biết chuyện này, phải mất một lúc sau, mới dùng sự lạnh nhạt cất tiếng nói: "Từ Ngang......... Nếu như tên của hai người khi ghép lại với nhau lại có ý nghĩa như vậy, có phải đại biểu rằng hai người bọn họ là có duyên phận với nhau hay không?"Lần này, đổi lại là Từ Ngang không biết trả lời như thế nào.Dịch Giản nhìn thấy vẻ mặt của Từ Ngang, khuôn mặt đang nở nụ cười, liền biến thành một mảnh ưu thương............Ngay cả bản thân hắn cũng thấy đây là điều ngu ngốc.Hai người yên tĩnh lượm bức ảnh, Dịch Giản vẫn không lên tiếng, sau khi Từ Ngang lượm xong, thức thời rời đi.Từ Ngang đi xuống lầu, lại nghe được bên ngoài có tiếng kêu gào, Từ Ngang kinh ngạc, Cố Viên vẫn luôn cấm người ngoài đi vào, nên hắn vội vàng đi ra ngoài xem một chút coi có chuyện gì xảy ra, sau đó nhìn thấy có một người giúp việc chạy tới: "Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không........."

Từ Ngang cẩn thận nghĩ rất lâu, mới bất tri bất giác phát hiện một điều, chẳng trách mấy tháng ở trong quân đội, đôi lúc Thiếu Tướng sẽ biến mất không còn tăm hơi.........

Hóa ra, Thiếu Tướng đi theo dõi Chung tiểu thư.........

Lúc này, Từ Ngang cảm thấy trong lòng mình không có cách nào cao hứng được.

Vốn tưởng Thiếu Tướng đã thật sự từ bỏ, mấy tháng này cũng không có khác gì trước kia, vẫn không gần nữ sắc như trước, vừa bạc tình ít h*m m**n, vùa lười biếng mà ham ngủ.

Trái tim của Thiếu Tướng dần dần mở rộng hơn, thế nhưng hiện tại hắn lại phát hiện, trong lòng củaThiếu Tướng chưa bao giờ thật sự buông tha.

Từ Ngang không lên tiếng thu dọn đồ đạc, Dịch Giản c*̃ng ngồi xổm người xuống, nhặt lên những tấm hình.

Ánh đèn mờ nhạt, chiếu vào khuôn mặt Dịch Giản, tạo ra một hình ảnh đẹp đến hoàn mĩ.

Từ Ngang mím môi, trong lòng tràn ngập tò mò, hắn rất muốn biết, Thiếu Tướng và Chung Tình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lẽ nào, ở trong thế giới này thật sự có tính cảm sâu sắc như vậy sao?

Dịch Giản giống như biết Từ Ngang muốn hỏi cái gì, vô cùng thật thà, thản nhiên nói: "Dịch Giản...... Chung Tình......"

Nhất kiến chung tình?

Tâm Từ Ngang bỗng hồi hộp hẳn lên: "Thiếu Tướng và Chung tiểu thư, là nhất kiến chung tình sao?"

Dịch Giản trầm mặc.

Đôi mắt của hắn vô cùng tỉnh lặng, bên trong có nhiều loại tâm tình đang mãnh liệt đan xen nhau, giống như nghĩ về chuyện cũ, hắn chưa từng mở miệng nói cho Từ Ngang biết chuyện này, phải mất một lúc sau, mới dùng sự lạnh nhạt cất tiếng nói: "Từ Ngang......... Nếu như tên của hai người khi ghép lại với nhau lại có ý nghĩa như vậy, có phải đại biểu rằng hai người bọn họ là có duyên phận với nhau hay không?"

Lần này, đổi lại là Từ Ngang không biết trả lời như thế nào.

Dịch Giản nhìn thấy vẻ mặt của Từ Ngang, khuôn mặt đang nở nụ cười, liền biến thành một mảnh ưu thương............

Ngay cả bản thân hắn cũng thấy đây là điều ngu ngốc.

Hai người yên tĩnh lượm bức ảnh, Dịch Giản vẫn không lên tiếng, sau khi Từ Ngang lượm xong, thức thời rời đi.

Từ Ngang đi xuống lầu, lại nghe được bên ngoài có tiếng kêu gào, Từ Ngang kinh ngạc, Cố Viên vẫn luôn cấm người ngoài đi vào, nên hắn vội vàng đi ra ngoài xem một chút coi có chuyện gì xảy ra, sau đó nhìn thấy có một người giúp việc chạy tới: "Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không........."

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Từ Ngang cẩn thận nghĩ rất lâu, mới bất tri bất giác phát hiện một điều, chẳng trách mấy tháng ở trong quân đội, đôi lúc Thiếu Tướng sẽ biến mất không còn tăm hơi.........Hóa ra, Thiếu Tướng đi theo dõi Chung tiểu thư.........Lúc này, Từ Ngang cảm thấy trong lòng mình không có cách nào cao hứng được.Vốn tưởng Thiếu Tướng đã thật sự từ bỏ, mấy tháng này cũng không có khác gì trước kia, vẫn không gần nữ sắc như trước, vừa bạc tình ít h*m m**n, vùa lười biếng mà ham ngủ.Trái tim của Thiếu Tướng dần dần mở rộng hơn, thế nhưng hiện tại hắn lại phát hiện, trong lòng củaThiếu Tướng chưa bao giờ thật sự buông tha.Từ Ngang không lên tiếng thu dọn đồ đạc, Dịch Giản c*̃ng ngồi xổm người xuống, nhặt lên những tấm hình.Ánh đèn mờ nhạt, chiếu vào khuôn mặt Dịch Giản, tạo ra một hình ảnh đẹp đến hoàn mĩ.Từ Ngang mím môi, trong lòng tràn ngập tò mò, hắn rất muốn biết, Thiếu Tướng và Chung Tình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Lẽ nào, ở trong thế giới này thật sự có tính cảm sâu sắc như vậy sao?Dịch Giản giống như biết Từ Ngang muốn hỏi cái gì, vô cùng thật thà, thản nhiên nói: "Dịch Giản...... Chung Tình......"Nhất kiến chung tình?Tâm Từ Ngang bỗng hồi hộp hẳn lên: "Thiếu Tướng và Chung tiểu thư, là nhất kiến chung tình sao?"Dịch Giản trầm mặc.Đôi mắt của hắn vô cùng tỉnh lặng, bên trong có nhiều loại tâm tình đang mãnh liệt đan xen nhau, giống như nghĩ về chuyện cũ, hắn chưa từng mở miệng nói cho Từ Ngang biết chuyện này, phải mất một lúc sau, mới dùng sự lạnh nhạt cất tiếng nói: "Từ Ngang......... Nếu như tên của hai người khi ghép lại với nhau lại có ý nghĩa như vậy, có phải đại biểu rằng hai người bọn họ là có duyên phận với nhau hay không?"Lần này, đổi lại là Từ Ngang không biết trả lời như thế nào.Dịch Giản nhìn thấy vẻ mặt của Từ Ngang, khuôn mặt đang nở nụ cười, liền biến thành một mảnh ưu thương............Ngay cả bản thân hắn cũng thấy đây là điều ngu ngốc.Hai người yên tĩnh lượm bức ảnh, Dịch Giản vẫn không lên tiếng, sau khi Từ Ngang lượm xong, thức thời rời đi.Từ Ngang đi xuống lầu, lại nghe được bên ngoài có tiếng kêu gào, Từ Ngang kinh ngạc, Cố Viên vẫn luôn cấm người ngoài đi vào, nên hắn vội vàng đi ra ngoài xem một chút coi có chuyện gì xảy ra, sau đó nhìn thấy có một người giúp việc chạy tới: "Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không........."

Chương 308: Muốn em bé hay là muốn người mẹ (8)