"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…
Chương 309: Muốn em bé hay là muốn người mẹ (9)
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không.........""Cô tìm chung quanh thử xem." Từ Ngang sau khi dặn dò người giúp việc xong, thì xoay người chạy lên lâu, đẩy cửa phòng ra, quay về phía Dịch Giản đang đờ người nói: "Thiếu Tướng......... Đại phu nhân sai người giúp việc của Chung tiểu thư đến đây, nói muốn ở Cố Viên tìm đồ một chút."Từ Ngang tự tiện đồng ý cho người ta tìm kiếm ở Cố Viên, sợ Thiếu Tướng tức giận, yên lặng bổ sung một câu: "Chung tiểu thư khóc."Dịch Giản gật đầu, không có mở miệng nói chuyện.Từ Ngang định thối lui, Dịch Giản thế nhưng lại gọi hắn: "Từ Ngang, cậu c*̃ng đi tìm luôn đi."Từ Ngang chần chờ một chút: "Thiếu Tướng......... Vậy ngài.........""Tôi không có chuyện gì, đi nghỉ ngơi đây." Dịch Giản trả lời xong liền đứng dậy, đi về phía phòng ngủ của mình, vội vàng đi vào, sau đó bịch một cái, đóng cửa.Từ Ngang chỉ có thể nghe lệnh, ra ngoài, giúp Chung Tình tìm Tiểu Miêu.Lúc trước có một trận tuyết lớn, nhà họ Dịch rất lớn, còn nhiều chỗ tuyết đọng rất dầy, khí trời lạnh đã sớm kết thành băng.Mọi người trong sân đang kêu meo meo, tìm Tiểu Hoàng cho Chung Tình.Chung Tình không ngồi yên được, cô thừa dịp mọi người không chú ý, lén lút chạy ra.Lúc sau, đại phu nhân vô cùng lo lắng, chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận trượt ngã làm mất đứa nhỏ này, sợ là không gánh nổi.Nhất thời mọi người trong nhà, đều đi tìm Chung Tình.Lần này, thay vì tìm tiểu miêu đổi lại đi tìm người.Dịch Giản nghe được tin, liền đứng dậy, mặc quần áo vào, c*̃ng vội vàng đi ra ngoài tìm.Hắn quen thuộc địa hình nhà họ Dịch, những nơi mà mọi người đang tìm, hắn đều không có tìm ở đó.Phía đông nhà họ Dịch hơi lộn xộn, nơi đó vốn định xây đình nghỉ chân, bởi vì tết đến nên trì hoãn, hơn nữa tuyết đọng còn chưa tan, tự nhiên còn nhiều chỗ gồ ghề, rất dễ dàng trượt ngã.Dịch Giản đi thẳng đến nơi đó...........................................Chung Tình dọc đường đi nghe thấy người hầu gọi mình, cũng không biết mình đang đi ở con đường nào, cô mơ hồ nghe được rất nhiều người đang gọi tên mình, sợ bị người tìm trở lại, liền núp đi, tìm một nơi vắng vẻ.Bất tri bất giác, lại đi tới đình nghỉ chân đang xây dở ở phía đông nhà họ Dịch.
"Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không........."
"Cô tìm chung quanh thử xem." Từ Ngang sau khi dặn dò người giúp việc xong, thì xoay người chạy lên lâu, đẩy cửa phòng ra, quay về phía Dịch Giản đang đờ người nói: "Thiếu Tướng......... Đại phu nhân sai người giúp việc của Chung tiểu thư đến đây, nói muốn ở Cố Viên tìm đồ một chút."
Từ Ngang tự tiện đồng ý cho người ta tìm kiếm ở Cố Viên, sợ Thiếu Tướng tức giận, yên lặng bổ sung một câu: "Chung tiểu thư khóc."
Dịch Giản gật đầu, không có mở miệng nói chuyện.
Từ Ngang định thối lui, Dịch Giản thế nhưng lại gọi hắn: "Từ Ngang, cậu c*̃ng đi tìm luôn đi."
Từ Ngang chần chờ một chút: "Thiếu Tướng......... Vậy ngài........."
"Tôi không có chuyện gì, đi nghỉ ngơi đây." Dịch Giản trả lời xong liền đứng dậy, đi về phía phòng ngủ của mình, vội vàng đi vào, sau đó bịch một cái, đóng cửa.
Từ Ngang chỉ có thể nghe lệnh, ra ngoài, giúp Chung Tình tìm Tiểu Miêu.
Lúc trước có một trận tuyết lớn, nhà họ Dịch rất lớn, còn nhiều chỗ tuyết đọng rất dầy, khí trời lạnh đã sớm kết thành băng.
Mọi người trong sân đang kêu meo meo, tìm Tiểu Hoàng cho Chung Tình.
Chung Tình không ngồi yên được, cô thừa dịp mọi người không chú ý, lén lút chạy ra.
Lúc sau, đại phu nhân vô cùng lo lắng, chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận trượt ngã làm mất đứa nhỏ này, sợ là không gánh nổi.
Nhất thời mọi người trong nhà, đều đi tìm Chung Tình.
Lần này, thay vì tìm tiểu miêu đổi lại đi tìm người.
Dịch Giản nghe được tin, liền đứng dậy, mặc quần áo vào, c*̃ng vội vàng đi ra ngoài tìm.
Hắn quen thuộc địa hình nhà họ Dịch, những nơi mà mọi người đang tìm, hắn đều không có tìm ở đó.
Phía đông nhà họ Dịch hơi lộn xộn, nơi đó vốn định xây đình nghỉ chân, bởi vì tết đến nên trì hoãn, hơn nữa tuyết đọng còn chưa tan, tự nhiên còn nhiều chỗ gồ ghề, rất dễ dàng trượt ngã.
Dịch Giản đi thẳng đến nơi đó.
..........................................
Chung Tình dọc đường đi nghe thấy người hầu gọi mình, cũng không biết mình đang đi ở con đường nào, cô mơ hồ nghe được rất nhiều người đang gọi tên mình, sợ bị người tìm trở lại, liền núp đi, tìm một nơi vắng vẻ.
Bất tri bất giác, lại đi tới đình nghỉ chân đang xây dở ở phía đông nhà họ Dịch.
Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… "Từ tiên sinh......... Chung tiểu thư không tìm được Tiểu Miêu, gấp đến độ sắp khóc lên, Chung tiểu thư nhất định phải đi tìm, Đại phu nhân nhìn thấy cô ấy đang mang thai nên không tiện, liền sai người giúp việc đi tìm, không biết Tiểu Miêu có chạy đến Cố Viên này hay không.........""Cô tìm chung quanh thử xem." Từ Ngang sau khi dặn dò người giúp việc xong, thì xoay người chạy lên lâu, đẩy cửa phòng ra, quay về phía Dịch Giản đang đờ người nói: "Thiếu Tướng......... Đại phu nhân sai người giúp việc của Chung tiểu thư đến đây, nói muốn ở Cố Viên tìm đồ một chút."Từ Ngang tự tiện đồng ý cho người ta tìm kiếm ở Cố Viên, sợ Thiếu Tướng tức giận, yên lặng bổ sung một câu: "Chung tiểu thư khóc."Dịch Giản gật đầu, không có mở miệng nói chuyện.Từ Ngang định thối lui, Dịch Giản thế nhưng lại gọi hắn: "Từ Ngang, cậu c*̃ng đi tìm luôn đi."Từ Ngang chần chờ một chút: "Thiếu Tướng......... Vậy ngài.........""Tôi không có chuyện gì, đi nghỉ ngơi đây." Dịch Giản trả lời xong liền đứng dậy, đi về phía phòng ngủ của mình, vội vàng đi vào, sau đó bịch một cái, đóng cửa.Từ Ngang chỉ có thể nghe lệnh, ra ngoài, giúp Chung Tình tìm Tiểu Miêu.Lúc trước có một trận tuyết lớn, nhà họ Dịch rất lớn, còn nhiều chỗ tuyết đọng rất dầy, khí trời lạnh đã sớm kết thành băng.Mọi người trong sân đang kêu meo meo, tìm Tiểu Hoàng cho Chung Tình.Chung Tình không ngồi yên được, cô thừa dịp mọi người không chú ý, lén lút chạy ra.Lúc sau, đại phu nhân vô cùng lo lắng, chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận trượt ngã làm mất đứa nhỏ này, sợ là không gánh nổi.Nhất thời mọi người trong nhà, đều đi tìm Chung Tình.Lần này, thay vì tìm tiểu miêu đổi lại đi tìm người.Dịch Giản nghe được tin, liền đứng dậy, mặc quần áo vào, c*̃ng vội vàng đi ra ngoài tìm.Hắn quen thuộc địa hình nhà họ Dịch, những nơi mà mọi người đang tìm, hắn đều không có tìm ở đó.Phía đông nhà họ Dịch hơi lộn xộn, nơi đó vốn định xây đình nghỉ chân, bởi vì tết đến nên trì hoãn, hơn nữa tuyết đọng còn chưa tan, tự nhiên còn nhiều chỗ gồ ghề, rất dễ dàng trượt ngã.Dịch Giản đi thẳng đến nơi đó...........................................Chung Tình dọc đường đi nghe thấy người hầu gọi mình, cũng không biết mình đang đi ở con đường nào, cô mơ hồ nghe được rất nhiều người đang gọi tên mình, sợ bị người tìm trở lại, liền núp đi, tìm một nơi vắng vẻ.Bất tri bất giác, lại đi tới đình nghỉ chân đang xây dở ở phía đông nhà họ Dịch.