Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 417: Vậy thì lấy anh đi! (10)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa bao giờ nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh lần thứ ba!Cô nhìn anh, không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà đáy mắt anh, cũng không như đang nói đùa.Chân thật đáng sợ.Anh biết, anh vừa nói những gì không?Lấy anh ta?Đó chính là đại biểu cho, tại nhà họ Dịch, tất cả mọi người sẽ cho rằng, thiếu tướng anh lấy người đàn bà hư hỏng, họ sẽ khinh thường anh.Anh điên rồi sao?Muốn làm như vậy sao?Trong nháy mắt đó, trong tim Chung Tình xuất hiện cảm giác tội ác, cô không nên làm vậy, lợi dụng anh như vậy... Cô có thể dùng biện pháp khác, đối phó Hà An Viện.Nếu tình yêu của anh là thật, cô không thể trả nổi cho anh, lại còn phá vỡ tình yêu của anh, cô...Chung Tình lắc lắc đầu, đáy mắt nóng lên, theo bản năng cô muốn nói, cô không chơi nữa, đùa nữa.Nhưng mà, Dịch Giản lại giành trước một bước mở miệng: "Gả cho anh... Đại phu nhân hẳn sẽ không làm khó dễ em... gả cho anh, Chung Tình..."Đừng nói gì cả, chỉ cần lấy anh thôi, đừng nói gì hết.Chung Tình như mê muội, một câu cũng nói không nên lời, tay cô nắm lấy, buông ra, buông ra, nắm lấy, cuối cùng, vẫn là hơi gật gật đầu: "Được... gà cho anh."Cô không biết, khi bản thân nói ra những lời này, đằng sau những lời này đang che giấu điều gì.Che giấu, một đời một kiếp này của cô, cũng chỉ có thể là người của anh, chỉ có thể có anh, cho dù không có tình yêu, thì cũng chỉ có thể mang trên lương năm chữ người phụ nữ của Dịch Giản!Nhưng mà, anh lờ đi, vậy cô thật lấy anh rồi!Cứ như vậy, địa vị của cô tại nhà họ Dịch sẽ ổn định hơn rất nhiều.Cô cũng có thể bớt đi nhiều tâm tư suy nghĩ.Cô lại cất giọng, nhẹ nhàng, kiên quyết nói: "Tốt, em lấy anh."Chỉ cần anh không hối hận. Đương nhiên cô cũng không nói gì hơn.Dịch Giản vươn tay, chậm rãi kéo cô vào lòng, ôm  thật sâu, thật tốt, cô có thể trở thành bà xã của anh rồi.Trong nháy mắt không khí ngưng lại, Chung Tình như nghĩ tới điều gì, ấp úng nói: "Tôi mua cho đồ cho anh."Hôm nay có quá nhiều kinh hỉ, anh thật sự không chịu nổi, đáy mắt cũng mang theo vài phần rung động, nhìn cô.Chung Tình khuôn mặt, đỏ hồng lên, cứng ngắc cười cười: "Em cố ý mua cho anh... không biết anh có thích không... "

Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa bao giờ nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh lần thứ ba!

Cô nhìn anh, không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng mà đáy mắt anh, cũng không như đang nói đùa.

Chân thật đáng sợ.

Anh biết, anh vừa nói những gì không?

Lấy anh ta?

Đó chính là đại biểu cho, tại nhà họ Dịch, tất cả mọi người sẽ cho rằng, thiếu tướng anh lấy người đàn bà hư hỏng, họ sẽ khinh thường anh.

Anh điên rồi sao?

Muốn làm như vậy sao?

Trong nháy mắt đó, trong tim Chung Tình xuất hiện cảm giác tội ác, cô không nên làm vậy, lợi dụng anh như vậy... Cô có thể dùng biện pháp khác, đối phó Hà An Viện.

Nếu tình yêu của anh là thật, cô không thể trả nổi cho anh, lại còn phá vỡ tình yêu của anh, cô...

Chung Tình lắc lắc đầu, đáy mắt nóng lên, theo bản năng cô muốn nói, cô không chơi nữa, đùa nữa.

Nhưng mà, Dịch Giản lại giành trước một bước mở miệng: "Gả cho anh... Đại phu nhân hẳn sẽ không làm khó dễ em... gả cho anh, Chung Tình..."

Đừng nói gì cả, chỉ cần lấy anh thôi, đừng nói gì hết.

Chung Tình như mê muội, một câu cũng nói không nên lời, tay cô nắm lấy, buông ra, buông ra, nắm lấy, cuối cùng, vẫn là hơi gật gật đầu: "Được... gà cho anh."

Cô không biết, khi bản thân nói ra những lời này, đằng sau những lời này đang che giấu điều gì.

Che giấu, một đời một kiếp này của cô, cũng chỉ có thể là người của anh, chỉ có thể có anh, cho dù không có tình yêu, thì cũng chỉ có thể mang trên lương năm chữ người phụ nữ của Dịch Giản!

Nhưng mà, anh lờ đi, vậy cô thật lấy anh rồi!

Cứ như vậy, địa vị của cô tại nhà họ Dịch sẽ ổn định hơn rất nhiều.

Cô cũng có thể bớt đi nhiều tâm tư suy nghĩ.

Cô lại cất giọng, nhẹ nhàng, kiên quyết nói: "Tốt, em lấy anh."

Chỉ cần anh không hối hận. Đương nhiên cô cũng không nói gì hơn.

Dịch Giản vươn tay, chậm rãi kéo cô vào lòng, ôm  thật sâu, thật tốt, cô có thể trở thành bà xã của anh rồi.

Trong nháy mắt không khí ngưng lại, Chung Tình như nghĩ tới điều gì, ấp úng nói: "Tôi mua cho đồ cho anh."

Hôm nay có quá nhiều kinh hỉ, anh thật sự không chịu nổi, đáy mắt cũng mang theo vài phần rung động, nhìn cô.

Chung Tình khuôn mặt, đỏ hồng lên, cứng ngắc cười cười: "Em cố ý mua cho anh... không biết anh có thích không... "

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Chung Tình mở to hai mắt nhìn, lấy anh ta... Cô chưa bao giờ nghĩ tới, anh lại nói muốn cô lấy anh lần thứ ba!Cô nhìn anh, không thể tưởng tượng nổi.Nhưng mà đáy mắt anh, cũng không như đang nói đùa.Chân thật đáng sợ.Anh biết, anh vừa nói những gì không?Lấy anh ta?Đó chính là đại biểu cho, tại nhà họ Dịch, tất cả mọi người sẽ cho rằng, thiếu tướng anh lấy người đàn bà hư hỏng, họ sẽ khinh thường anh.Anh điên rồi sao?Muốn làm như vậy sao?Trong nháy mắt đó, trong tim Chung Tình xuất hiện cảm giác tội ác, cô không nên làm vậy, lợi dụng anh như vậy... Cô có thể dùng biện pháp khác, đối phó Hà An Viện.Nếu tình yêu của anh là thật, cô không thể trả nổi cho anh, lại còn phá vỡ tình yêu của anh, cô...Chung Tình lắc lắc đầu, đáy mắt nóng lên, theo bản năng cô muốn nói, cô không chơi nữa, đùa nữa.Nhưng mà, Dịch Giản lại giành trước một bước mở miệng: "Gả cho anh... Đại phu nhân hẳn sẽ không làm khó dễ em... gả cho anh, Chung Tình..."Đừng nói gì cả, chỉ cần lấy anh thôi, đừng nói gì hết.Chung Tình như mê muội, một câu cũng nói không nên lời, tay cô nắm lấy, buông ra, buông ra, nắm lấy, cuối cùng, vẫn là hơi gật gật đầu: "Được... gà cho anh."Cô không biết, khi bản thân nói ra những lời này, đằng sau những lời này đang che giấu điều gì.Che giấu, một đời một kiếp này của cô, cũng chỉ có thể là người của anh, chỉ có thể có anh, cho dù không có tình yêu, thì cũng chỉ có thể mang trên lương năm chữ người phụ nữ của Dịch Giản!Nhưng mà, anh lờ đi, vậy cô thật lấy anh rồi!Cứ như vậy, địa vị của cô tại nhà họ Dịch sẽ ổn định hơn rất nhiều.Cô cũng có thể bớt đi nhiều tâm tư suy nghĩ.Cô lại cất giọng, nhẹ nhàng, kiên quyết nói: "Tốt, em lấy anh."Chỉ cần anh không hối hận. Đương nhiên cô cũng không nói gì hơn.Dịch Giản vươn tay, chậm rãi kéo cô vào lòng, ôm  thật sâu, thật tốt, cô có thể trở thành bà xã của anh rồi.Trong nháy mắt không khí ngưng lại, Chung Tình như nghĩ tới điều gì, ấp úng nói: "Tôi mua cho đồ cho anh."Hôm nay có quá nhiều kinh hỉ, anh thật sự không chịu nổi, đáy mắt cũng mang theo vài phần rung động, nhìn cô.Chung Tình khuôn mặt, đỏ hồng lên, cứng ngắc cười cười: "Em cố ý mua cho anh... không biết anh có thích không... "

Chương 417: Vậy thì lấy anh đi! (10)