Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 604: Thiếu Tướng, em có rồi! (43)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hắn muốn thẳng thắng nói tất cả mọi chuyện cho cô biết, là hắn quan tâm cô nên mới làm như vậy, thế nhưng hắn lại không thể hoàn toàn vạch trần sự thật ở trước mặt cô, một khi vạch trần, sẽ làm cho tình cảm giữa cô và chị hai hoàn toàn tan vỡ, Chung Tình quan tâm Chung Hân nhiều như vậy, hắn có thể thấy.Cô đã từng nói, người mà cô quan tâm trên thế giới này nhất chính là chị Hai, đồng nghĩa với việc hắn phải có nghĩa vụ giúp cô bảo vệ phần tình cảm đó.Người đó là Chung Hân.Chỉ có mình Chung Hân mà thôi.Dịch Giản đưa tay ra mang theo vài phần nhu tình, mấy phần thâm ý, ch*m r** v**t v* gò má của cô, sau đó ôm cô vào lòng.Cái ôm này vô cùng ấm áp.Cả người Chung Tình đều bị Dịch Giản khóa vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng ấn đầu của cô vào trong lòng mình.Ôm ấp như vậy, lộ ra mê hoặc dầy đặc."Chung Tình........." Giọng nói của hắn rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến nỗi làm cho người Chung Tình ngẩn ngơ: "......... Ngoan, đừng tức giận........."Bàn tay của hắn xoa nhẹ ở phía sau lưng cô, nhẹ nhàng động viên cô, muốn làm dịu đi tâm tình đang bất an của cô.Hắn cúi đầu hôn vào tóc cô, đầu lưỡi l**m vào vành tai cô, bàn tay nắm chặt cánh tay cô, một luồng ái...... muội không cách nào kiềm chế được tràn ra...... làm cho toàn thân của cô bắt đầu căng thẳng lên.Khoảng thời gian này, cô với hắn đã h**n ** khắp nơi...... Yêu không biết bao nhiêu lần...... cơ thể bị hắn v**t v* nhiều đến nỗi mà trở nên vô cùng mẫn cảm, có lúc chỉ cần hắn ôm cô, không có dằn vặt cô, nhưng cô lại thấy không đủ, đầu nhỏ trượt lên trượt xuống trước ngực hắn, rầm rì ám chỉ hắn, mỗi lần vào lúc ấy, hắn sẽ trầm thấp cười, nói cô là một con mèo nhỏ ham ăn, sau đó liền đè lên thân thể cô, hôn một cách nồng nhiệt, tiếp theo hắn sẽ ăn cô không còn một mảnh, làm cho cô kiệt sức, xụi lơ ở trong ngực hắn, thỏa mãn kéo dài, giống như một bãi nước xuân.Vì thế, làm sao cô có thể chống lại sự chọc ghẹo của hắn?Hiện tại, cô cảm thấy có một dòng nước nóng đang không ngừng tràn ra ở trong lòng.Cô thở hổn hển, run rẩy, đầu óc trống rỗng.Cô không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ.Cô vừa phát ra tiếng ấy, đã ám chỉ cho hắn biết, thân thể của cô, ý thức của cô đã bị hắn hàng phục.Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.

Hắn muốn thẳng thắng nói tất cả mọi chuyện cho cô biết, là hắn quan tâm cô nên mới làm như vậy, thế nhưng hắn lại không thể hoàn toàn vạch trần sự thật ở trước mặt cô, một khi vạch trần, sẽ làm cho tình cảm giữa cô và chị hai hoàn toàn tan vỡ, Chung Tình quan tâm Chung Hân nhiều như vậy, hắn có thể thấy.

Cô đã từng nói, người mà cô quan tâm trên thế giới này nhất chính là chị Hai, đồng nghĩa với việc hắn phải có nghĩa vụ giúp cô bảo vệ phần tình cảm đó.

Người đó là Chung Hân.

Chỉ có mình Chung Hân mà thôi.

Dịch Giản đưa tay ra mang theo vài phần nhu tình, mấy phần thâm ý, ch*m r** v**t v* gò má của cô, sau đó ôm cô vào lòng.

Cái ôm này vô cùng ấm áp.

Cả người Chung Tình đều bị Dịch Giản khóa vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng ấn đầu của cô vào trong lòng mình.

Ôm ấp như vậy, lộ ra mê hoặc dầy đặc.

"Chung Tình........." Giọng nói của hắn rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến nỗi làm cho người Chung Tình ngẩn ngơ: "......... Ngoan, đừng tức giận........."

Bàn tay của hắn xoa nhẹ ở phía sau lưng cô, nhẹ nhàng động viên cô, muốn làm dịu đi tâm tình đang bất an của cô.

Hắn cúi đầu hôn vào tóc cô, đầu lưỡi l**m vào vành tai cô, bàn tay nắm chặt cánh tay cô, một luồng ái...... muội không cách nào kiềm chế được tràn ra...... làm cho toàn thân của cô bắt đầu căng thẳng lên.

Khoảng thời gian này, cô với hắn đã h**n ** khắp nơi...... Yêu không biết bao nhiêu lần...... cơ thể bị hắn v**t v* nhiều đến nỗi mà trở nên vô cùng mẫn cảm, có lúc chỉ cần hắn ôm cô, không có dằn vặt cô, nhưng cô lại thấy không đủ, đầu nhỏ trượt lên trượt xuống trước ngực hắn, rầm rì ám chỉ hắn, mỗi lần vào lúc ấy, hắn sẽ trầm thấp cười, nói cô là một con mèo nhỏ ham ăn, sau đó liền đè lên thân thể cô, hôn một cách nồng nhiệt, tiếp theo hắn sẽ ăn cô không còn một mảnh, làm cho cô kiệt sức, xụi lơ ở trong ngực hắn, thỏa mãn kéo dài, giống như một bãi nước xuân.

Vì thế, làm sao cô có thể chống lại sự chọc ghẹo của hắn?

Hiện tại, cô cảm thấy có một dòng nước nóng đang không ngừng tràn ra ở trong lòng.

Cô thở hổn hển, run rẩy, đầu óc trống rỗng.

Cô không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ.

Cô vừa phát ra tiếng ấy, đã ám chỉ cho hắn biết, thân thể của cô, ý thức của cô đã bị hắn hàng phục.

Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Hắn muốn thẳng thắng nói tất cả mọi chuyện cho cô biết, là hắn quan tâm cô nên mới làm như vậy, thế nhưng hắn lại không thể hoàn toàn vạch trần sự thật ở trước mặt cô, một khi vạch trần, sẽ làm cho tình cảm giữa cô và chị hai hoàn toàn tan vỡ, Chung Tình quan tâm Chung Hân nhiều như vậy, hắn có thể thấy.Cô đã từng nói, người mà cô quan tâm trên thế giới này nhất chính là chị Hai, đồng nghĩa với việc hắn phải có nghĩa vụ giúp cô bảo vệ phần tình cảm đó.Người đó là Chung Hân.Chỉ có mình Chung Hân mà thôi.Dịch Giản đưa tay ra mang theo vài phần nhu tình, mấy phần thâm ý, ch*m r** v**t v* gò má của cô, sau đó ôm cô vào lòng.Cái ôm này vô cùng ấm áp.Cả người Chung Tình đều bị Dịch Giản khóa vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng ấn đầu của cô vào trong lòng mình.Ôm ấp như vậy, lộ ra mê hoặc dầy đặc."Chung Tình........." Giọng nói của hắn rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến nỗi làm cho người Chung Tình ngẩn ngơ: "......... Ngoan, đừng tức giận........."Bàn tay của hắn xoa nhẹ ở phía sau lưng cô, nhẹ nhàng động viên cô, muốn làm dịu đi tâm tình đang bất an của cô.Hắn cúi đầu hôn vào tóc cô, đầu lưỡi l**m vào vành tai cô, bàn tay nắm chặt cánh tay cô, một luồng ái...... muội không cách nào kiềm chế được tràn ra...... làm cho toàn thân của cô bắt đầu căng thẳng lên.Khoảng thời gian này, cô với hắn đã h**n ** khắp nơi...... Yêu không biết bao nhiêu lần...... cơ thể bị hắn v**t v* nhiều đến nỗi mà trở nên vô cùng mẫn cảm, có lúc chỉ cần hắn ôm cô, không có dằn vặt cô, nhưng cô lại thấy không đủ, đầu nhỏ trượt lên trượt xuống trước ngực hắn, rầm rì ám chỉ hắn, mỗi lần vào lúc ấy, hắn sẽ trầm thấp cười, nói cô là một con mèo nhỏ ham ăn, sau đó liền đè lên thân thể cô, hôn một cách nồng nhiệt, tiếp theo hắn sẽ ăn cô không còn một mảnh, làm cho cô kiệt sức, xụi lơ ở trong ngực hắn, thỏa mãn kéo dài, giống như một bãi nước xuân.Vì thế, làm sao cô có thể chống lại sự chọc ghẹo của hắn?Hiện tại, cô cảm thấy có một dòng nước nóng đang không ngừng tràn ra ở trong lòng.Cô thở hổn hển, run rẩy, đầu óc trống rỗng.Cô không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ.Cô vừa phát ra tiếng ấy, đã ám chỉ cho hắn biết, thân thể của cô, ý thức của cô đã bị hắn hàng phục.Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.

Chương 604: Thiếu Tướng, em có rồi! (43)