Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 605: Thiếu Tướng, em có rồi! (44)

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.Thừa dịp cô kêu đau hắn liền lợi dụng cơ hội, đẩy toàn bộ lưỡi vào bên trong miệng cô, quấy nhiễu cô làm cho cô mềm nhũn không còn sức lực để phản kháng, cô cảm giác được hắn đang lột quần áo của cô ra, không cho cô cơ hội tỉnh lại, sau đó xâm nhập vào trong cơ thể cô.Hai người bắt đầu lưu luyến hoan...... ái với nhau.Cơ thể của hắn được giải tỏa, phía dưới của cô được lắp đầy, hai người cũng không nhịn được phát ra âm điệu vui thích thoải mái.Cô chặt chẽ, mềm mại, hắn thoải mái ghé vào tai cô, nói một ít từ ph*ng đ*ng.Hắn nói cô ướt vô cùng, nhớ thân thể của hắn như vậy, mặt cô đỏ lên, chút oan ức trong lòng đã tiêu tan hết.Cô choàng tay qua cổ hắn, chịu đựng thể trọng của hắn, những oán hận dành cho hắn và Dương Đình khi qua lại với nhau c*̃ng dần biến mất, không tính đến nữa.Hóa ra câu nói kia cũng đúng thật.Vợ chồng cãi nhau đầu giường, cuối giường hòa.Vì thế, một khi đã bắt đầu h**n **, bọn họ liền hoàn toàn tập trung vào đó, hắn nhu tình vô cùng, che chở cô vô cùng, cẩn thận từng li từng tí hôn vào làn da cô, cẩn thận chạm vào vòng eo của cô, làm cho cơ thể cô bốc lên ngọn lửa, thiêu đốt cơ thể cô từng chút một, cô hưởng thụ, híp mắt say sưa, trong miệng lẩm bẩm tên của hắn.Một tiếng tiếp một tiếng, nghe rất thỏa mãn.Về sau, ý thức cô trở nên mơ hồ, hắn giở trò xấu bắt cô phải làm cho được, cô không chịu làm, hắn liền dùng sức dằn vặt cô, khiến cô không thể chịu nổi, phải làm theo lời hắn.Hắn nói cái gì, cô liền run rẩy nói y như vậy.Sau khi hắn nghe xong, càng thêm kích động, càng ra sức dằn vặt cô.Cô thấy như vậy, liền bắt đầu khóc lóc ầm ĩ, dỗ dành hắn hãy mau kết thúc.Cô lười biếng nằm nhoài ở trong ngực hắn, tâm tình cũng bắt đầu thoải mái lên, giống như chuyện bọn họ cãi nhau lúc nãy, đã là chuyện xưa.Hắn c*̃ng híp mắt, hưởng thụ...... dư vị còn động lại, đưa tay ra ôm eo cô, ôm thật chặt, cô cảm giác được lực đạo của hắn, nổi tính trẻ con ngẩng đầu lên, học dáng vẻ của hắn, cắn lỗ tai hắn, mở miệng nói.

Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.

Thừa dịp cô kêu đau hắn liền lợi dụng cơ hội, đẩy toàn bộ lưỡi vào bên trong miệng cô, quấy nhiễu cô làm cho cô mềm nhũn không còn sức lực để phản kháng, cô cảm giác được hắn đang lột quần áo của cô ra, không cho cô cơ hội tỉnh lại, sau đó xâm nhập vào trong cơ thể cô.

Hai người bắt đầu lưu luyến hoan...... ái với nhau.

Cơ thể của hắn được giải tỏa, phía dưới của cô được lắp đầy, hai người cũng không nhịn được phát ra âm điệu vui thích thoải mái.

Cô chặt chẽ, mềm mại, hắn thoải mái ghé vào tai cô, nói một ít từ ph*ng đ*ng.

Hắn nói cô ướt vô cùng, nhớ thân thể của hắn như vậy, mặt cô đỏ lên, chút oan ức trong lòng đã tiêu tan hết.

Cô choàng tay qua cổ hắn, chịu đựng thể trọng của hắn, những oán hận dành cho hắn và Dương Đình khi qua lại với nhau c*̃ng dần biến mất, không tính đến nữa.

Hóa ra câu nói kia cũng đúng thật.

Vợ chồng cãi nhau đầu giường, cuối giường hòa.

Vì thế, một khi đã bắt đầu h**n **, bọn họ liền hoàn toàn tập trung vào đó, hắn nhu tình vô cùng, che chở cô vô cùng, cẩn thận từng li từng tí hôn vào làn da cô, cẩn thận chạm vào vòng eo của cô, làm cho cơ thể cô bốc lên ngọn lửa, thiêu đốt cơ thể cô từng chút một, cô hưởng thụ, híp mắt say sưa, trong miệng lẩm bẩm tên của hắn.

Một tiếng tiếp một tiếng, nghe rất thỏa mãn.

Về sau, ý thức cô trở nên mơ hồ, hắn giở trò xấu bắt cô phải làm cho được, cô không chịu làm, hắn liền dùng sức dằn vặt cô, khiến cô không thể chịu nổi, phải làm theo lời hắn.

Hắn nói cái gì, cô liền run rẩy nói y như vậy.

Sau khi hắn nghe xong, càng thêm kích động, càng ra sức dằn vặt cô.

Cô thấy như vậy, liền bắt đầu khóc lóc ầm ĩ, dỗ dành hắn hãy mau kết thúc.

Cô lười biếng nằm nhoài ở trong ngực hắn, tâm tình cũng bắt đầu thoải mái lên, giống như chuyện bọn họ cãi nhau lúc nãy, đã là chuyện xưa.

Hắn c*̃ng híp mắt, hưởng thụ...... dư vị còn động lại, đưa tay ra ôm eo cô, ôm thật chặt, cô cảm giác được lực đạo của hắn, nổi tính trẻ con ngẩng đầu lên, học dáng vẻ của hắn, cắn lỗ tai hắn, mở miệng nói.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Dịch Giản không thể chờ được nữa mà xoay đầu cô lại, sau đó cúi đầu, cắn vào bờ môi của cô, không ngừng quấn chặt và cọ xát.Thừa dịp cô kêu đau hắn liền lợi dụng cơ hội, đẩy toàn bộ lưỡi vào bên trong miệng cô, quấy nhiễu cô làm cho cô mềm nhũn không còn sức lực để phản kháng, cô cảm giác được hắn đang lột quần áo của cô ra, không cho cô cơ hội tỉnh lại, sau đó xâm nhập vào trong cơ thể cô.Hai người bắt đầu lưu luyến hoan...... ái với nhau.Cơ thể của hắn được giải tỏa, phía dưới của cô được lắp đầy, hai người cũng không nhịn được phát ra âm điệu vui thích thoải mái.Cô chặt chẽ, mềm mại, hắn thoải mái ghé vào tai cô, nói một ít từ ph*ng đ*ng.Hắn nói cô ướt vô cùng, nhớ thân thể của hắn như vậy, mặt cô đỏ lên, chút oan ức trong lòng đã tiêu tan hết.Cô choàng tay qua cổ hắn, chịu đựng thể trọng của hắn, những oán hận dành cho hắn và Dương Đình khi qua lại với nhau c*̃ng dần biến mất, không tính đến nữa.Hóa ra câu nói kia cũng đúng thật.Vợ chồng cãi nhau đầu giường, cuối giường hòa.Vì thế, một khi đã bắt đầu h**n **, bọn họ liền hoàn toàn tập trung vào đó, hắn nhu tình vô cùng, che chở cô vô cùng, cẩn thận từng li từng tí hôn vào làn da cô, cẩn thận chạm vào vòng eo của cô, làm cho cơ thể cô bốc lên ngọn lửa, thiêu đốt cơ thể cô từng chút một, cô hưởng thụ, híp mắt say sưa, trong miệng lẩm bẩm tên của hắn.Một tiếng tiếp một tiếng, nghe rất thỏa mãn.Về sau, ý thức cô trở nên mơ hồ, hắn giở trò xấu bắt cô phải làm cho được, cô không chịu làm, hắn liền dùng sức dằn vặt cô, khiến cô không thể chịu nổi, phải làm theo lời hắn.Hắn nói cái gì, cô liền run rẩy nói y như vậy.Sau khi hắn nghe xong, càng thêm kích động, càng ra sức dằn vặt cô.Cô thấy như vậy, liền bắt đầu khóc lóc ầm ĩ, dỗ dành hắn hãy mau kết thúc.Cô lười biếng nằm nhoài ở trong ngực hắn, tâm tình cũng bắt đầu thoải mái lên, giống như chuyện bọn họ cãi nhau lúc nãy, đã là chuyện xưa.Hắn c*̃ng híp mắt, hưởng thụ...... dư vị còn động lại, đưa tay ra ôm eo cô, ôm thật chặt, cô cảm giác được lực đạo của hắn, nổi tính trẻ con ngẩng đầu lên, học dáng vẻ của hắn, cắn lỗ tai hắn, mở miệng nói.

Chương 605: Thiếu Tướng, em có rồi! (44)