Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 820: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [51]

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayDịch Giản đứng ở nơi đó, nói xong lời như vậy, liền xoay người bước đi về phía ngoài cửa, đi hai bước, lại cảm thấy toàn thân có chút không thoải mái, cả người không thăng bằng, trước mắt một mảnh mơ hồ, nhịn không được vươn tay, vịn vách tường một bên. ---Hà An Viện cắn chặt răng, đang âm thầm sinh khí, nhìn thấy tình huống Dịch Giản như vậy, lúc này cô ta mới ý thức được dược hiệu trên người anh đã đến!Nhất thời, cô ta liền cho bọn nha hoàn của đại phu nhân xung quanh một ánh mắt, để cho những người đó nhỏ giọng vô tức lui xuống.Dịch Giản chỉ khẽ nhấp một ngụm, dược hiệu kia đến xác thực rất nhanh, đầu óc anh vừa ý thức được chính mình uống trà bị bỏ thuốc, giây tiếp theo cảm thấy choáng váng, trước mặt hiện lên toàn bộ đều là ảo giác.Tất nhiên, đều là ảo giác có liên quan với Chung Tình.Anh gắt gao nhắm mắt, bắt buộc chính mình trấn định xuống.Tự chủ của anh, đều luôn rất cường đại, hơn nữa uống thuốc ít, mặc dù giờ khắc này, không thể nhúc nhích, nhưng thần chí, lại vẫn bảo trì tối  trạng thái thanh tỉnh.Hà An Viện nhìn Dịch Giản giờ phút này, hoàn toàn không giống như là người đàn ông oai phong một cõi bình thường kia, cô ta không phải là quá sợ hãi, mở bộ pháp, nhẹ nhàng đi về phía anh.Anh ngửi thấy được trên người cô ta một cỗ mùi thơm, không phải hương vị anh thích......... Chỉ là cảm thấy có chút chán ghét.Đẩy tay ra, muốn đuổi cô ta đi, lại dùng không được một chút khí lực, chỉ có thể nâng đến một nửa, liền nặng nề rũ xuống.Hà An Viện nhẹ nhàng bật cười, cô ta ôn nhu nhìn Dịch Giản, vươn ngón tay, ch*m r** v**t v* đầu tóc của anh, tóc anh thật mềm, không giống như là con người của anh, thoạt nhìn cứng rắn lạnh như băng.Sau đó, liền vươn tay, nhẹ nhàng cầm cánh tay anh, nâng lên, dẫn anh vào trong nội sảnh, đỡ anh ngồi ở trên giường mềm.Toàn thân Dịch Giản, đều tản ra cực ánh sáng cực lạnh.Giống như những thuốc kia, đến trên người anh, hoàn toàn không có chút tác dụng.Anh chỉ uống một ít, sợ là cũng không quá nghiêm trọng, quá một lát, bản thân liền có thể tự khôi phục lại, chỉ là, trong một lát đó, người phụ nữ này, nếu muốn làm cái gì, sợ rằng hiện tại anh một chút khí lực phản kháng cũng không có đi!Hà An Viện bình tĩnh nhìn Dịch Giản một hồi, cô ta cảm thấy chính mình có chút khẩn trương, cũng may cô ta cũng là một cô gái trong sạch,  lần đầu tiên tiến lên như vậy, cô lại không biết bắt đầu làm từ đâu.

Editor: May

Dịch Giản đứng ở nơi đó, nói xong lời như vậy, liền xoay người bước đi về phía ngoài cửa, đi hai bước, lại cảm thấy toàn thân có chút không thoải mái, cả người không thăng bằng, trước mắt một mảnh mơ hồ, nhịn không được vươn tay, vịn vách tường một bên. ---

Hà An Viện cắn chặt răng, đang âm thầm sinh khí, nhìn thấy tình huống Dịch Giản như vậy, lúc này cô ta mới ý thức được dược hiệu trên người anh đã đến!

Nhất thời, cô ta liền cho bọn nha hoàn của đại phu nhân xung quanh một ánh mắt, để cho những người đó nhỏ giọng vô tức lui xuống.

Dịch Giản chỉ khẽ nhấp một ngụm, dược hiệu kia đến xác thực rất nhanh, đầu óc anh vừa ý thức được chính mình uống trà bị bỏ thuốc, giây tiếp theo cảm thấy choáng váng, trước mặt hiện lên toàn bộ đều là ảo giác.

Tất nhiên, đều là ảo giác có liên quan với Chung Tình.

Anh gắt gao nhắm mắt, bắt buộc chính mình trấn định xuống.

Tự chủ của anh, đều luôn rất cường đại, hơn nữa uống thuốc ít, mặc dù giờ khắc này, không thể nhúc nhích, nhưng thần chí, lại vẫn bảo trì tối  trạng thái thanh tỉnh.

Hà An Viện nhìn Dịch Giản giờ phút này, hoàn toàn không giống như là người đàn ông oai phong một cõi bình thường kia, cô ta không phải là quá sợ hãi, mở bộ pháp, nhẹ nhàng đi về phía anh.

Anh ngửi thấy được trên người cô ta một cỗ mùi thơm, không phải hương vị anh thích......... Chỉ là cảm thấy có chút chán ghét.

Đẩy tay ra, muốn đuổi cô ta đi, lại dùng không được một chút khí lực, chỉ có thể nâng đến một nửa, liền nặng nề rũ xuống.

Hà An Viện nhẹ nhàng bật cười, cô ta ôn nhu nhìn Dịch Giản, vươn ngón tay, ch*m r** v**t v* đầu tóc của anh, tóc anh thật mềm, không giống như là con người của anh, thoạt nhìn cứng rắn lạnh như băng.

Sau đó, liền vươn tay, nhẹ nhàng cầm cánh tay anh, nâng lên, dẫn anh vào trong nội sảnh, đỡ anh ngồi ở trên giường mềm.

Toàn thân Dịch Giản, đều tản ra cực ánh sáng cực lạnh.

Giống như những thuốc kia, đến trên người anh, hoàn toàn không có chút tác dụng.

Anh chỉ uống một ít, sợ là cũng không quá nghiêm trọng, quá một lát, bản thân liền có thể tự khôi phục lại, chỉ là, trong một lát đó, người phụ nữ này, nếu muốn làm cái gì, sợ rằng hiện tại anh một chút khí lực phản kháng cũng không có đi!

Hà An Viện bình tĩnh nhìn Dịch Giản một hồi, cô ta cảm thấy chính mình có chút khẩn trương, cũng may cô ta cũng là một cô gái trong sạch,  lần đầu tiên tiến lên như vậy, cô lại không biết bắt đầu làm từ đâu.

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayDịch Giản đứng ở nơi đó, nói xong lời như vậy, liền xoay người bước đi về phía ngoài cửa, đi hai bước, lại cảm thấy toàn thân có chút không thoải mái, cả người không thăng bằng, trước mắt một mảnh mơ hồ, nhịn không được vươn tay, vịn vách tường một bên. ---Hà An Viện cắn chặt răng, đang âm thầm sinh khí, nhìn thấy tình huống Dịch Giản như vậy, lúc này cô ta mới ý thức được dược hiệu trên người anh đã đến!Nhất thời, cô ta liền cho bọn nha hoàn của đại phu nhân xung quanh một ánh mắt, để cho những người đó nhỏ giọng vô tức lui xuống.Dịch Giản chỉ khẽ nhấp một ngụm, dược hiệu kia đến xác thực rất nhanh, đầu óc anh vừa ý thức được chính mình uống trà bị bỏ thuốc, giây tiếp theo cảm thấy choáng váng, trước mặt hiện lên toàn bộ đều là ảo giác.Tất nhiên, đều là ảo giác có liên quan với Chung Tình.Anh gắt gao nhắm mắt, bắt buộc chính mình trấn định xuống.Tự chủ của anh, đều luôn rất cường đại, hơn nữa uống thuốc ít, mặc dù giờ khắc này, không thể nhúc nhích, nhưng thần chí, lại vẫn bảo trì tối  trạng thái thanh tỉnh.Hà An Viện nhìn Dịch Giản giờ phút này, hoàn toàn không giống như là người đàn ông oai phong một cõi bình thường kia, cô ta không phải là quá sợ hãi, mở bộ pháp, nhẹ nhàng đi về phía anh.Anh ngửi thấy được trên người cô ta một cỗ mùi thơm, không phải hương vị anh thích......... Chỉ là cảm thấy có chút chán ghét.Đẩy tay ra, muốn đuổi cô ta đi, lại dùng không được một chút khí lực, chỉ có thể nâng đến một nửa, liền nặng nề rũ xuống.Hà An Viện nhẹ nhàng bật cười, cô ta ôn nhu nhìn Dịch Giản, vươn ngón tay, ch*m r** v**t v* đầu tóc của anh, tóc anh thật mềm, không giống như là con người của anh, thoạt nhìn cứng rắn lạnh như băng.Sau đó, liền vươn tay, nhẹ nhàng cầm cánh tay anh, nâng lên, dẫn anh vào trong nội sảnh, đỡ anh ngồi ở trên giường mềm.Toàn thân Dịch Giản, đều tản ra cực ánh sáng cực lạnh.Giống như những thuốc kia, đến trên người anh, hoàn toàn không có chút tác dụng.Anh chỉ uống một ít, sợ là cũng không quá nghiêm trọng, quá một lát, bản thân liền có thể tự khôi phục lại, chỉ là, trong một lát đó, người phụ nữ này, nếu muốn làm cái gì, sợ rằng hiện tại anh một chút khí lực phản kháng cũng không có đi!Hà An Viện bình tĩnh nhìn Dịch Giản một hồi, cô ta cảm thấy chính mình có chút khẩn trương, cũng may cô ta cũng là một cô gái trong sạch,  lần đầu tiên tiến lên như vậy, cô lại không biết bắt đầu làm từ đâu.

Chương 820: Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [51]