Tác giả:

"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp…

Chương 979: Sinh tử gắn bó [12]

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayNhưng, lúc này đây, cho dù là giấc mộng mà thiếu tướng phu nhân vẫn luôn khát vọng, anh nhưng cũng không muốn để cho thiếu tướng làm ra hy sinh lớn như vậy!Nhân sinh chỉ có một lần, nếu lúc này từ biệt, thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, không biết khi nào mới có thể gặp lại.Chiến hỏa bay tán loạn vô tình.Tánh mạng của thiếu tướng, ai có thể đảm bảo?Từ Ngang hít sâu một hơi, sau đó mới bình tĩnh nhìn sang, tiếp liền lắc lắc đầu, nói: “Thiếu tướng......... hiện tại thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”Dịch Giản nhíu mi, tất nhiên là biết ý tứ cất giấu trong lời nói của Từ Ngang, đôi mắt, mang theo ý lạnh nồng đậm, bắn về phía Từ Ngang.Chẳng lẽ anh ta là người mù ư?Không nhìn thấy quan hệ của hai người Chung Tình và Chung Hân có bao nhiêu thân mật khăng khít sao?Anh ta còn ở nơi này xen mồm làm cái gì?!Đổi lại trước đây, Từ Ngang nhìn thấy ánh mắt như vậy của Dịch Giản, sớm đã sợ tới mức không dám hé răng, nhưng lúc này đây, anh lại cố chấp lắc lắc đầu, vẫn mặt không đổi sắc như trước nói: “Thiếu tướng, thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”Chung Tình chỉ cảm thấy lời nói như vậy của Từ Ngang có chút kỳ quái, cô có đứa nhỏ của thiếu tướng, có đến mức Từ Ngang phải nói liên tục như vậy sao?Nhíu mi, liền hỏi: “Từ Ngang, anh sao vậy?”Cô đi tới trước mặt Từ Ngang, lại phát hiện toàn thân Từ Ngang đều run run, cô nhịn không được nhìn nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản ngược lại rất bình thản, sau đó lại hỏi: “Tôi có đứa nhỏ nha......... anh là không quá cao hứng đúng không?”Từ Ngang nắm chặt quả đấm, dứt khoát chuyển ánh mắt cho Chung Hân, mở miệng ra, nói: “Tôi là cao hứng......... Thiếu tướng phu nhân có đứa nhỏ của thiếu tướng, tôi tự nhiên cao hứng, nếu thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, còn có đứa nhỏ, một nhà ba người có thể sống chung một chỗ thật tốt, tôi sẽ càng cao hứng.........”Sắc mặt Chung Tình lập tức trở nên có chút tái nhợt.Cô biết ý tứ của Từ Ngang.Từ Ngang sợ bọn họ tách ra.Sợ cô mang theo đứa nhỏ của thiếu tướng, rời khỏi nơi này.Sau đó......... vứt bỏ một mình thiếu tướng.Cô há miệng, sau đó mới cúi đầu, nhẹ giọng thả ngữ khí mang theo vài phần khẳng định nói: “Tôi vốn, sẽ luôn luôn ở cùng với thiếu tướng.........”Giọng nói của cô rất nhẹ, Dịch Giản lại nghe được, đôi mắt, nhìn Chung Tình, bên trong nổi lên tầng tầng gợn sóng.Cô nói cái gì?Nói cô cùng một chỗ với anh?Cô là ý tứ gì?Chẳng lẽ là............Dịch Giản lại không dám tưởng tượng tiếp nữa!

Editor: May

Nhưng, lúc này đây, cho dù là giấc mộng mà thiếu tướng phu nhân vẫn luôn khát vọng, anh nhưng cũng không muốn để cho thiếu tướng làm ra hy sinh lớn như vậy!

Nhân sinh chỉ có một lần, nếu lúc này từ biệt, thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, không biết khi nào mới có thể gặp lại.

Chiến hỏa bay tán loạn vô tình.

Tánh mạng của thiếu tướng, ai có thể đảm bảo?

Từ Ngang hít sâu một hơi, sau đó mới bình tĩnh nhìn sang, tiếp liền lắc lắc đầu, nói: “Thiếu tướng......... hiện tại thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”

Dịch Giản nhíu mi, tất nhiên là biết ý tứ cất giấu trong lời nói của Từ Ngang, đôi mắt, mang theo ý lạnh nồng đậm, bắn về phía Từ Ngang.

Chẳng lẽ anh ta là người mù ư?

Không nhìn thấy quan hệ của hai người Chung Tình và Chung Hân có bao nhiêu thân mật khăng khít sao?

Anh ta còn ở nơi này xen mồm làm cái gì?!

Đổi lại trước đây, Từ Ngang nhìn thấy ánh mắt như vậy của Dịch Giản, sớm đã sợ tới mức không dám hé răng, nhưng lúc này đây, anh lại cố chấp lắc lắc đầu, vẫn mặt không đổi sắc như trước nói: “Thiếu tướng, thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”

Chung Tình chỉ cảm thấy lời nói như vậy của Từ Ngang có chút kỳ quái, cô có đứa nhỏ của thiếu tướng, có đến mức Từ Ngang phải nói liên tục như vậy sao?

Nhíu mi, liền hỏi: “Từ Ngang, anh sao vậy?”

Cô đi tới trước mặt Từ Ngang, lại phát hiện toàn thân Từ Ngang đều run run, cô nhịn không được nhìn nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản ngược lại rất bình thản, sau đó lại hỏi: “Tôi có đứa nhỏ nha......... anh là không quá cao hứng đúng không?”

Từ Ngang nắm chặt quả đấm, dứt khoát chuyển ánh mắt cho Chung Hân, mở miệng ra, nói: “Tôi là cao hứng......... Thiếu tướng phu nhân có đứa nhỏ của thiếu tướng, tôi tự nhiên cao hứng, nếu thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, còn có đứa nhỏ, một nhà ba người có thể sống chung một chỗ thật tốt, tôi sẽ càng cao hứng.........”

Sắc mặt Chung Tình lập tức trở nên có chút tái nhợt.

Cô biết ý tứ của Từ Ngang.

Từ Ngang sợ bọn họ tách ra.

Sợ cô mang theo đứa nhỏ của thiếu tướng, rời khỏi nơi này.

Sau đó......... vứt bỏ một mình thiếu tướng.

Cô há miệng, sau đó mới cúi đầu, nhẹ giọng thả ngữ khí mang theo vài phần khẳng định nói: “Tôi vốn, sẽ luôn luôn ở cùng với thiếu tướng.........”

Giọng nói của cô rất nhẹ, Dịch Giản lại nghe được, đôi mắt, nhìn Chung Tình, bên trong nổi lên tầng tầng gợn sóng.

Cô nói cái gì?

Nói cô cùng một chỗ với anh?

Cô là ý tứ gì?

Chẳng lẽ là............

Dịch Giản lại không dám tưởng tượng tiếp nữa!

Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng ChạyTác giả: Diệp Phi DạTruyện Ngôn Tình"Tối nay, em hầu thiếu gia đây một đêm, thế nào." Chung Tình thở hổn hển, hơi siết cổ áo trước ngực, cả người vô cùng căng thẳng. Nhìn người đàn ông trước mặt, suy nghĩ bắt đầu rối loạn. "Nhất định... Thiếu gia đây sẽ khiến em cực hài lòng, có lẽ, một khi tôi đây vui vẻ sẽ cho em hầu tôi thêm mấy ngày đấy." Y vừa nói xong, bóng dáng cao lớn đã từ từ tiến gần đến Chung Tình. Bàn tay to của y, v**t v* da thịt mềm mại của cô. Khiến cho toàn thân cô phát run. Đầu Chung Tình trống rỗng, lẩm bẩm một câu: "Tiểu thiếu gia..." Lời còn chưa dứt, lại bị vị thiếu gia mất kiên nhẫn kéo tay, kéo cô đi về phía căn phòng cách đó không xa. Mắt Chung Tình nóng lên, đôi môi run rẩy bật lên từng tiếng: "Tiểu thiếu gia, đừng như vậy.... Xin cậu đừng..." Vậy mà, tiểu thiếu gia ấy chẳng để ý tới lời của cô, cứ lôi thẳng cô vào trong nhà. Trong sân, có vô số người qua lại, nhưng không có một ai, không có một ai chạy tới ngăn cản. Chuyện người hầu bị tiểu thiếu gia làm nhục, ở nhà họ Dịch là chuyện thường gặp… Editor: MayNhưng, lúc này đây, cho dù là giấc mộng mà thiếu tướng phu nhân vẫn luôn khát vọng, anh nhưng cũng không muốn để cho thiếu tướng làm ra hy sinh lớn như vậy!Nhân sinh chỉ có một lần, nếu lúc này từ biệt, thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, không biết khi nào mới có thể gặp lại.Chiến hỏa bay tán loạn vô tình.Tánh mạng của thiếu tướng, ai có thể đảm bảo?Từ Ngang hít sâu một hơi, sau đó mới bình tĩnh nhìn sang, tiếp liền lắc lắc đầu, nói: “Thiếu tướng......... hiện tại thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”Dịch Giản nhíu mi, tất nhiên là biết ý tứ cất giấu trong lời nói của Từ Ngang, đôi mắt, mang theo ý lạnh nồng đậm, bắn về phía Từ Ngang.Chẳng lẽ anh ta là người mù ư?Không nhìn thấy quan hệ của hai người Chung Tình và Chung Hân có bao nhiêu thân mật khăng khít sao?Anh ta còn ở nơi này xen mồm làm cái gì?!Đổi lại trước đây, Từ Ngang nhìn thấy ánh mắt như vậy của Dịch Giản, sớm đã sợ tới mức không dám hé răng, nhưng lúc này đây, anh lại cố chấp lắc lắc đầu, vẫn mặt không đổi sắc như trước nói: “Thiếu tướng, thiếu tướng phu nhân có đứa bé của ngài!”Chung Tình chỉ cảm thấy lời nói như vậy của Từ Ngang có chút kỳ quái, cô có đứa nhỏ của thiếu tướng, có đến mức Từ Ngang phải nói liên tục như vậy sao?Nhíu mi, liền hỏi: “Từ Ngang, anh sao vậy?”Cô đi tới trước mặt Từ Ngang, lại phát hiện toàn thân Từ Ngang đều run run, cô nhịn không được nhìn nhìn Dịch Giản, phát hiện Dịch Giản ngược lại rất bình thản, sau đó lại hỏi: “Tôi có đứa nhỏ nha......... anh là không quá cao hứng đúng không?”Từ Ngang nắm chặt quả đấm, dứt khoát chuyển ánh mắt cho Chung Hân, mở miệng ra, nói: “Tôi là cao hứng......... Thiếu tướng phu nhân có đứa nhỏ của thiếu tướng, tôi tự nhiên cao hứng, nếu thiếu tướng và thiếu tướng phu nhân, còn có đứa nhỏ, một nhà ba người có thể sống chung một chỗ thật tốt, tôi sẽ càng cao hứng.........”Sắc mặt Chung Tình lập tức trở nên có chút tái nhợt.Cô biết ý tứ của Từ Ngang.Từ Ngang sợ bọn họ tách ra.Sợ cô mang theo đứa nhỏ của thiếu tướng, rời khỏi nơi này.Sau đó......... vứt bỏ một mình thiếu tướng.Cô há miệng, sau đó mới cúi đầu, nhẹ giọng thả ngữ khí mang theo vài phần khẳng định nói: “Tôi vốn, sẽ luôn luôn ở cùng với thiếu tướng.........”Giọng nói của cô rất nhẹ, Dịch Giản lại nghe được, đôi mắt, nhìn Chung Tình, bên trong nổi lên tầng tầng gợn sóng.Cô nói cái gì?Nói cô cùng một chỗ với anh?Cô là ý tứ gì?Chẳng lẽ là............Dịch Giản lại không dám tưởng tượng tiếp nữa!

Chương 979: Sinh tử gắn bó [12]