Aoko gần đây thường nằm mơ, trong mơ đều là một bóng người quen thuộc. Ánh trăng lạnh nhạt chiếu xuống đỉnh núi, hắn ngạo nghễ đứng đó, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng, mái tóc màu bạc lay động nhẹ nhàng, tay áo cũng bay bay trong gió. Bóng người kia, cao quý tịch mịch. Nàng nhìn thấy mà đau lòng. Chỉ là sau khi trái tim nhói đau nàng mới biết, người vô tâm giống như nàng, vốn đã không có tư cách để đau. Năm trăm năm qua đi, rốt cuộc nàng cũng không quay về bên hắn. Lâu như vậy rồi, hắn còn nhớ rõ nàng sao… Shiina Aoko ngơ ngác nhìn bầu trời xanh thẳm ngoài lớp học, trầm tư suy nghĩ. Ngay lúc đôi mắt nàng mơ hồ nhìn cảnh vật phía trước, chợt nghe thấy có tiếng người gọi : “Aoko, có hậu bối sơ trung tìm cậu.” Shiina Aoko, học sinh trung học năm thứ nhất, là hội trưởng câu lạc bộ viết kịch kiêm hội phó câu lạc bộ bắn cung. Lúc trước khi nàng mới vào trung học, trùng hợp đúng lúc vị hội trưởng cũ vừa mới ra trường, từ sơ trung nàng đã đảm nhiệm công việc viết kịch, lúc đó cũng tự nhiên…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...